Hạnh Phúc Là Có Thật (LL) - Chương 4
Chap 4. = ̄ω ̄=
Sau khi tôi và chị nằm xuống giường thì tôi để chị nằm trên tay tôi, chị nhìn chằm chằm vào mặt tôi rồi lấy tay nhéo nhẹ má tôi 1 cái rồi nói.
– Cái mặt này ghê lắm nha!
– Hở…làm gì ghê má.
– Thì lúc bình thường k say sỉn thì nhìn đtrai đó, mà lúc say sỉn thì nhìn mặt đúng đê tiện lun á.
– Gì…mặt người ta vậy mà kêu đê tiện hả.
– Thì thấy sao nói vậy mà.
Tôi k nói gì mà nhìn vào mắt chị, mặt chị hơi đỏ nhìn dễ thương cực, tôi cười rồi siết chặt chị vào lòng cố chìm vào giấc ngủ thì bỗng 1 lúc tự nhiên chị hỏi.
– Tại sao lại thích 2?
– Sao 2 lại hỏi thế.
– Thì cứ trả lời đi.
– Hmmm…thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan. Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác.
Chị k trả lời mà ôm chặt lấy tôi, tôi đưa tay xoa nhẹ lên đầu chị rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ.
Đừng hỏi vì sao anh yêu em
Hãy hỏi mặt trời vì sao tỏa nắng
Sao mặt trăng khi khuyết khi đầy
Đêm màu đen và ngày màu trắng ?
Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi biển tại sao có sóng
Sao gừng cay và sao muối mặn
Mùa thu trút lá vàng em có biết vì sao
Đừng bao giờ em hỏi anh tại sao
Anh chẳng biết làm sao cho em hiểu
Anh cảm thấy cuộc đời này còn thiếu
Một thứ gì … có lẽ chính là em
Em, một cô gái yêu sự bình yên
Em, một cô gái dịu dàng giản dị
Em, anh yêu em hình như cũng thế
Phía chân trời trước bóng tối hoàng hôn
Hãy làm gì để anh yêu nhiều hơn
Thay câu hỏi bằng nụ hôn cháy bỏng
Đến với anh bằng tình yêu rất nóng
Để muôn đời ta chảy mãi trong nhau…
——————————————————-
Sáng dậy điều đầu tiên tôi cảm thấy là cách tay tôi tê cứng, nhẹ nhàn đặt đầu chị nhẹ nhàn suốt gối rồi lấy tay phải bóp lấy tay trái cho có cảm giác lại, lấy đth xem mấy h thì cảm sớm chán mới có 5h30 éo hiểu sao ngủ đc mấy tiếng thì giật mình dậy nữa, nhẹ nhàn đi xuống dưới nhà vệ sinh cá nhân rồi uống miếng nước chứ khát khô cổ, rồi tôi đi lên phòng lại vừa vào phòng thì thấy chị ngồi một cục chỗ giường vừa thấy tôi chị lao từ giường lại chỗ tôi rồi ôm chặt lấy tôi.
– Cái gì mới sáng sớm.
– Đi đâu nãy h hả.
– Thì đi đánh răng rồi đái ỉa các thứ chứ đi đâu.
– Em tưởng anh bỏ em đi đâu chứ.
– Bỏ là bỏ thế nào, nhà tui ở đây mà biểu tui bỏ đi đâu….à mà mới vừa kêu tui bằng gì á.
Chị nhéo tôi 1 cái rỏ đau rồi bỏ xuống nhà vừa đi vừa nói – Xấu xa.
Tôi lại giường nằm rồi lấy đth vào fb lướt lướt tí, vào messenger thì thấy gian hồ onl cũng nhiều vl, lướt xem có ai quen nhắn tin chơi, lướt mỏi tay mà đéo thấy ai quen chán vkl nên tắt đth ngủ tiếp, đang chìm vào giấc mộng đẹp thì có người kêu tôi.
– Mới vừa ngủ dậy mà ngủ tiếp nữa hả, dậy đi ăn sáng ún cf rồi ra chợ mua đồ ăn về làm trưa ăn rồi chiều em ra coi.
– Để nằm tí 5p thôi.
– Vậy tui về phòng thay đồ, tui thay xong là qua đi liền á nghe.
Tôi k trả lời mà đưa lên hất hất kiểu đi đi, 1 lần nữa khi tôi sắp chìm vào giấc mộng đẹp thì 1 cái nhéo đau vcl làm tôi trở lại với hiện thựcvà nước mắt cũng chảy ra lúc đó tôi đúng bực lun á.
– Làm lồn gì nhéo đau quá vậy.
Tôi vừa nói vừa lau nước mắt.
– Lúc nãy nói sao còn ngủ.
Tôi k thèm nói mà đi thay đồ, xuất quảng đường đi tôi k thèm nc vs chị, tôi đang giận gì vì nhéo tôi đau quá, đàn chạy suy nghĩ nên ăn cái gì thì bất chợt nhớ lâu rồi chưa ăn bánh canh xương, vòng xe lại tôi chạy lại quán bánh canh, vừa chạt chị vừa hỏi.
– Sao quay xe lại vậy anh.
– Đi ăn banh canh, tự nhiên thèm.
Tôi trả lời cộc lốc rồi chị cũng im, tới quán tôi kêu 2 tô vs cái bánh tráng rồi cặm cụi ăn k ai nói với ai 1 lời, ăn xong tôi tính tiền rồi chạy lại quán cf hay ngồi uống, tôi kêu ly cf sữa sài gòn còn chị thì sữa chua đá.
Đang ngồi nhịp chân nghe nhạc thì có đth tôi lấy ra xem thì thằng bạn điện.
– Nghe nè.
– Nghe máy nhanh dữ vậy là dậy rồi đúng k, thay đồ đi t qua chở đi ún cf.
– Vãi lồn…tao đang ún cf đây, chạy qua xyz ngồi cho vui.
– uống sỉn dậy sớm dữ dội nhỉ, 10p tao có mặt.
Tôi ừ rồi tắt máy quay qua xem chị làm gì thì không biết nả lượm gói thuốc ở đâu 4 5 cái bả xé nhìn giống tự kỉ vãi.
– Này này xã rác cho cố tí nó tính tiền vệ sinh nữa là mệt đó nghe.
– Hứ…thì người ta có thèm nc vs mình đâu, người ta xem mình là ncười vô hình mà.
(Thôi dừng lại ở đây tôi đi ngủ trưa tí, tối còn đi sinh nhật bạn của Vy nữa nên ae thông cảm.)
HẾT CHAP 4.