Nội dung truyện
Anh cởi của anh còn Quỳnh cởi của mình, nhưng vô tình khi còn độc bộ quần áo lót trên người. Thì nó làm lửa dục trong anh bùng lên, mà không kích thích sao nổi. Khi mà cái quần chip của Quỳnh đang mặc thuộc loại lọt khe, nó bé mong manh và thấp thoáng đám lông mu mềm mại. Cái bướm múp míp của Quỳnh, chẻ ra khuất sâu vào phía trong đùi. Tháo quần trước lên khi ưỡn người lột cái áo phông qua đầu, thì người Quỳnh cong vồng lên. Cặp đùi trắng ngần làm cho cái tam giác đen đen mập mờ đó nổi bật, cái đũng quần lót bé xíu chui tọt vào khe bướm hồng hào. Hai bờ môi úp vào nhau như hai múi bưởi mọng căng khiêu khích.
Anh vùng lên đè Quỳnh ra hôn đến nghẹt thở, tay anh đẩy cái áo lót hất ngược. Anh bóp vú Quỳnh khá mạnh, nhưng mà Quỳnh lại thấy thích thích. Bạo tay kéo tụt quần sịp anh xuống cầm chim anh vuốt vuốt, thật ra Quỳnh nhớ chim ba thôi. Của anh cứng nóng rực chật tay Quỳnh, khi mà anh lùi xuống cúi hôn bướm Quỳnh thì chim anh cũng rời tay. Cũng đã mấy ngày trôi qua anh Tiến ở viện, còn ba chả động vào Quỳnh được. Con đàn bà trong Quỳnh rạo rực khi anh mút chùn chụt bên dưới thì Quỳnh oằn oại rên rỉ. Lúc anh cầm chim anh nóng rực chạm vào bướm, ngay lập tức Quỳnh ưỡn lên dạng rộng chân ra chờ đón nó đầy khao khát. Vào rồi! Nóng hơn của ba và anh Tiến, hơi ran rát một chút. Cong người lên nhìn anh trân trối, anh thấy nó tuột trong Quỳnh dễ dàng chắc có chút ngỡ ngàng. Quỳnh bá cổ anh hôn và nói:
– Em không còn trinh anh buồn à?
– Không đâu! Chỉ cần em yêu anh là anh hạnh phúc mà!