Hạnh phúc của mẹ và... - Chương 6
Chap 6: Nhung ngay vui
Cả hai người khựng lại. Bà mở mắt và nhìn rõ hơn thằng Lợi, cũng như cái tay nhám đang thám hiểm cửa mình bà. Lợi cố tình không muốn cuộc chơi bị ngưng lại. Nó khẽ lách ngón tay vào hai mép lồn mẹ tôi để khiến bà quên đi cái tiếng chuông kia. Và hình như bà cũng thoáng quên thật, cảm xúc mạnh mẽ quá chừng mà. Bà cũng muốn lờ đi cái thanh âm kia. Nhưng đến khi chuông reo đến hồi thứ 3 thì bà như bừng tỉnh. Mẹ tôi vội vã chạy đi tìm cái điện thoại của mình. Thì ra là sức khỏe ngoại không tốt nên phải vào nhập viện. Mọi người gọi trong đêm để nhắn mẹ vào với ngoại. Sự âu lo giờ lấn át cái nhục cảm rồi. Lợi nhanh chóng trấn an mẹ tôi và giúp đưa bà vào viện với ngoại. Đêm đó, mẹ tôi không phải một mình lo chuyện nhà nữa, đã có một anh bạn trẻ cũng nhiệt tâm giúp mẹ mọi chuyện. Và từ những cử chỉ hành động đó càng khiến mẹ rung rinh hơn một chút nữa rồi.
Sau khi ngoại xuất viện, mẹ cũng theo ngoại về quê để chăm sóc bà mấy tuần. Khoảng thời gian ấy cũng đủ dài cho những nhung nhớ. Lợi vẫn hay nhắn tin, gọi điện cho mẹ tôi mỗi ngày. Nhưng chắc vì sự quan tâm thường xuyên đó khiến mẹ tôi suy nghĩ nhiều hơn, về tuổi tác và những rào cản của hai người. Bà thấy cái đêm đó mình đã quá hư hỏng và trách mình sao lại để cái thứ tình cảm không đúng đắn đó hiện hữu giữa hai người. Và như thế bà lơi dần sự quan tâm của thằng Lợi. Chính nó cũng tâm sự với tôi về thái độ của mẹ những ngày ấy. Khi bà quay trở lại Sài Gòn và tiếp tục cuộc sống thường nhật thì sự né tránh cũng bắt đâu.
Cô Phương khỏe không? Lâu rồi không thấy cô ra phòng tập thể dục nữa.
Cô khỏe Lợi à. Lúc này chiều về là cô hơi mệt nên cũng không muốn ra ngoài
Cô ăn gì không? Lát cháu ghé mua cho nha.
Thôi! Lợi đừng tới. Cô tự lo được rồi.
Những lời tin nhắn khách sáo đó khiến thằng Lợi khó chịu. Người phụ nữ mà nó khao khát bấy lâu bỗng nhiên xem nó như một người xa lạ. Cái đêm nồng nhiệt đó lẽ nào nó đã quá vội vàng khiến cô Phương sợ hãi. Nhưng hôm đó rõ ràng thái độ cô đâu có vậy. Chỉ them một chút thời gian nữa thôi thì nó và cô đã là của nhau rồi mà.
Tôi vẫn giả vờ không biết vấn đề của hai người. Hôm về phép, tôi gọi nó tới ăn cơm tối. Mẹ cũng không muốn lộ ra chuyện gì nên cũng tạo không khí vui tươi như mọi lần. Nhưng sự ngượng ngùng lẫn bối rối khi bắt gặp ánh mắt của thằng Lợi không gì che giấu được. Hai thằng vừa ăn vừa uống vài chai trên phòng tôi. Thằng Lợi hôm nay uống dữ, cố tình tợp ngay vài chai. Do đã có bàn bạc trước, tôi cố tình rời đi với lý do có việc để Lợi có thời gian gặp gỡ mẹ sau khoảng thời gian trốn tránh.
Con ra ngoài với sếp chút mẹ à. Thằng Lợi uống hơi nhiều nên nằm trên phòng con. Lát mẹ lên coi nó thế nào nhé. Thằng này bữa nay có gì mà uống dữ.
Thực chất nhiêu đó chưa nhằm nhò gì với nó đâu, chỉ đủ cấu thành cái cớ giả vờ cho trai gái gần nhau. Mẹ thoáng ngập ngừng rồi cũng nói tôi đi nhanh về, trời cũng khuya rồi. Tôi cười cười rồi dắt xe ra đi, nhìn mẹ khép cửa lại, tôi cũng tò mò không biết tối nay sẽ ra sao. Nếu bà quyết tâm cự tuyệt thì cũng tội thằng Lợi, cu cậu bỏ công sức theo đuổi cũng lâu rồi. Nhưng ai cũng hiểu là chuyện này sẽ khó chấp nhận mà…
Mẹ tôi dọn dẹp xong mớ chén bát xong thì vào phòng nằm nghỉ. Đêm nay bà chọn cho mình bộ cánh nghiêm túc, cố tình nghiêm túc nhất. Bà tránh nhìn về phía Lợi, vì bà biết đằng ấy cũng đang nhìn mình. Đêm nay Lợi uống nhiều, uống kiểu cố tình cho say chứ không nhấm nháp buôn chuyện như mọi khi. Trời vào mùa gió nhiều, không biết nằm trên ấy có chăn gối đầy đủ hay chưa nữa. Bà rón rén đứng dậy đi lên phòng tôi, tiếng tivi vẫn phát đều đều, chương trình mà nó không hay xem . Mẹ tôi đứng trước cửa hồi lâu, đấu tranh không biết có nên vào hay không, cuối cùng, bà đẩy nhẹ cửa bước vào. Thằng Lợi đang ngủ, nó nằm quay mặt vào tường. Đêm nay nó mặc cái áo thun đá banh ôm sát cơ thể, từng đường nét cường tráng hiện rõ. Cái quần jeans nó cởi ra quăng một góc. Trên người nó chỉ còn cái quần sịp màu trắng cũ mèm che giấu cặp mông săn chắc. Tổ cha thằng bạn tốt khéo biết kích thích. Nó mà cởi hết thì mẹ tôi đã quay mặt bỏ đi rồi. Nhung chính cái sự lấp lửng đó khiến bà bị thu hút. Thêm cái men bia rượu quyện vào cái mùi con đực động dục lan khắp phòng càng khiến bước chân mẹ tôi ngần ngại. Bà đưa tay cắn chặt môi mình như ngăn cản bản năng con cái mình trỗi dậy. Lợi quay mặt ra, mắt nó vẫn nhắm, nhưng cái của nợ hướng 12 giờ thì không ngủ. Qua cái lớp vải quần, tuy chưa lên hết cỡ mà đã vẹo cong một bên, chờ chực nhảy ra ngoài. Mẹ tôi vội quay qua hướng khác. Bà sợ nhìn thêm một chút thì mình không còn giữ được cái danh xưng cô cháu cho đàng hoàng nữa. Bà vội bước chân về phòng, như bỏ chạy. Đến cửa phòng mình, bà dừng lại và thở dốc. Từ lúc nào bà thấy cửa mình mình rin rít nước. Tay bà chạm vào bên ngoài quần và thấy được cái sự thấm nhẹ từ bên trong. Cứ thế bà đứng đó và nghĩ về những hình ảnh vừa rồi. Trong cái cơn mê say đó, bà thoáng cảm nhận được cái hơi thở mạnh mẽ phà vào sau gáy mình. Một chút mùi đàn ông và cái ôm từ phía sau thật nhẹ…
Từ bao giờ Lợi đã ở đó. Nó từ từ ôm lấy cái lưng ong của mẹ tôi và truyền cái hơi ấm nhớ nhung của bao ngày bị xa lánh sang bà. Từ những khoái cảm thông thường, tự bao giờ nó thấy nhớ bà thật. Không còn cái ham muốn được xả lũ với bao người đàn bà mê đắm nó, giờ Lợi muốn chinh phục mẹ tôi bằng tình cảm thật lòng. Rồi từ cái hơi thở đó, nó hôn cái gáy trắng ngần của mẹ tôi, hôn cái dái tai nhỏ xíu mà nó đã từng chăm sóc.
Không được đâu Lợi. Cô cháu mình không làm vậy được đâu.
Mẹ tôi đẩy nó ra khi nhận ra cái lưỡi nhám đó đang đánh thức cái xúc cảm của mình.
Tại sao? cô Phương à, cháu yêu cô!
Mẹ tôi ngẩn người sau cái tiếng yêu từ miệng Lợi. Trong lúc bà còn đang tần ngần, Lợi đã tiến tới và môi nó tìm lấy môi bà mà nút. Rồi bà say, bởi cái men bia kia đã truyền qua bà rồi. Người mẹ tôi như mềm dần trong tay Lợi. Trong khi những cái liếm láp đầy điệu nghệ khiến bà bận rộn, Lợi từ từ cởi bỏ từng cái nút áo trên người mẹ tôi. Rồi tới cái áo ngực cũng không giữ được hai đầu vú căng cứng của bà nữa. Lợi đặt bà lên cái phản ở phòng khách và hai tay chiếm lấy hai bầu ngực no tròn đó. Nó lại dùng cái lưỡi nhám lợi hại của mình để khiến bà phê bần bật. Trong khi nó mê say nút cái đầu ti, mẹ tôi ghì chặt đầu nó và áp vào ngực mình thật chặt. Cái quần vải thun giờ phản chủ, nước sướng của bà thấm ướt cả ra ngoài. Lợi đứng dậy khẽ nắm lấy cái mép quần thun kéo xuống. Cái quần lót vải trắng của mẹ tôi giờ cũng như trong suốt. Những sợi lông rậm đen của bà ẩn hiện dưới lớp vải ướt mem. Lợi nhìn chăm chú cái vùng cấm địa xinh đẹp của mẹ tôi trước khi với tay tuột luôn cái mảnh vải bé xíu đó xuống. Giờ không gì che chắn cho mẹ tôi nữa rồi. Bà nằm đó trần trụi chờ thằng bạn con mình hành động. Lợi đưa tay vén mấy cọng lông dài và đen của mẹ tôi ra để nhìn cho rõ cái mép lồn sưng mọng. Nó đưa mắt nhìn bà để quan sát cái thái độ khi miệng nó bắt đầu bữa tiệc hải sản tươi ngon. Cái chiêu vét máng của nó xưa nay đố người đàn bà nào chịu nỗi. Vừa liếm, nó vừa nuốt hết cái dòng nước lênh láng từ người bà. Tiếng rên lúc đầu âm ủ trong cổ họng, từ từ cũng phát thành tiếng nhè nhẹ rồi lâu lâu lại á lên khi Lợi cứ miết vào cái hột le của mẹ tôi. Bà như ngây dại, hai chân bà dạng thật rộng cho Lợi dễ dàng xâm chiếm cơ thể mình. Bà không còn kiềm hãm mình nữa. Đến khi mẹ tôi lên đỉnh lần đầu, dâm thủy từ người bà tràn ra như thác, Lợi liếm cho hết cái thứ nước ngon lành đó. Rồi nó đứng dậy tuột cái quần lót quăng ra một bên. Mẹ tôi thoáng rụt người khi thấy cái của quý thằng thằng tình nhân trẻ. Nó dài và chỉa ngược lên trên. Đầu khấc nó to như cây nấm thượng hạng. Bà đưa tay mình khẽ che cái lồn xinh đẹp khi thằng Lợi chuẩn bị nhập cuộc. Giờ đây đã quá muộn, còn sự che chắn nào có ích nữa đâu. Lợi nhè nhẹ gỡ tay bà ra và đưa lên miệng mút cái nước lồn ngon ngọt vương trên tay bà. Và nó rề rà cái đầu khấc trên cái mồng đốc ẩm ướt đó. Nó khẽ truyền cái tín hiệu không sao cho mẹ tôi tin tưởng. Và rồi từ từ nó cũng trượt được cái nấm vào người bà. Mẹ tôi khẽ rên ngày càng lớn theo từng nhịp dập dù mới chỉ nửa cây. Hơi thở bà đứt quãng. Lợi tâm lý khi biết lâu rồi mẹ tôi chưa quan hệ với ai. Cái lồn bót như con gái của mẹ tôi đã chứng minh điều đó. Nó nhấp từ từ để bà quen dần với con cu hung vĩ của mình. Đến khi bà quen dần và ra vẻ đã chấp nhận được sự hiện diện đó thì Lợi tang tốc nhanh hơn. Bất ngờ, nó tống thẳng hết cả cây hàng to bự vào trong. Mẹ tôi ớ người lên. Bà cảm thấy cả người mình thốn nặng, như tử cung mình bị đâm thủng mất rồi. Bà thở dốc, nước mắt khẽ tuôn ra ở khóe mắt. Lợi để yên cho bà quen với sự nong ra đó một lúc. Nó với tay cởi luôn cái áo thun thấm đầy mồ hôi và lấy tay bà đặt lên ngực mình làm điểm tựa. Rồi nó lại nhấp, khi nó biết nước lồn bà đủ trơn để xoa dịu cơn đau. Từ từ nhẹ nhàng rồi nhịp độ tang dần. Cả căn phòng khách giờ như cái bãi hoang lạc, chỉ còn tiếng rên ư ử của mẹ, và tiếng bạch bạch lien hồi khi con cu thằng Lợi nện vào cửa mình bà. Đến khi bà ra cái thứ hai thì thằng Lợi vẫn còn sung lắm. Bây giờ thì mấy chai bia lúc nãy phát huy tác dụng khiến nó càng hăng hơn. Cả người nó bóng nhẫy mồ hôi, rịn đầy trên bộ ngực vâm váp. Hai bàn tay mẹ tôi cứ xoa xoa trên đó, bà khều hai đầu ti thằng Lợi càng khiến nó hăng hơn. Từng cái nện của nó càng chất lượng hơn hẳn khi nó biết sắp được trút cái thứ nước sốt cô đặc vào cái bím xinh đẹp này. Mẹ tôi cũng biết điều đó. Bà cảm nhận được từng sợi gân gồ ghề cạ vào cửa mình mình ngày một nhanh hơn. Đến cuối cùng, Lợi nhấp thật mạnh bạo, nó giữ chặt cái hông bà tôi như thể sợ bà sẽ vuột đi mất. Rồi nó bắn dòng tinh khí thật mạnh đó vào trong người mẹ tôi. Như pháo hoa đêm 30 tung tóe trên bầu trời Sài Gòn rực rỡ. Mồ hôi ướt nhòe tóc mẹ tôi bết lại. Bà khẽ khép mắt và cảm nhận cái chất sệt sệt đó ấm nóng trong người mình. Thằng Lợi giữ nguyên con cu trong người mẹ tôi. Nó muốn giây phút này được kéo dài hơn một chút. Rồi nó ngã vào người bà và bế thốc bà nằm lên người nó. Giờ đây căn phòng im ắng hơn. Mẹ tôi nằm lên bờ ngực căng tràn của Lợi và ngửi cái mùi mồ hôi lan tỏa trên người nó. Dưới mình bà, cái móc câu từ từ thu hẹp lại nhưng Lợi vẫn chưa muốn rút ra. Và bà cũng vậy.
Cô Phương, cháu xin lỗi, nhưng cháu yêu cô.
Lợi đưa tay choàng lên ôm bà. Cái người đàn bà nhỏ bé mà nó thầm ao ước giờ đã nằm trong tay nó. Mẹ tôi không nói gì. Bà im lặng và di từng ngón tay trên ngực nó. Hai người cứ nằm như thế một hồi lâu và cảm nhận cái hạnh phúc vừa xảy ra ở đây. Đến khi có tiếng xe của tôi về tới thì cả hai mới lật đật rời nhau. Lợi nhỏm dậy và đặt bà lên gối. Nó rút con cu dài ngoằng của mình ra một cái ót. Dòng tinh dịch cũng trào ra theo. Khi mẹ đứng dậy thì nó trào ra ướt hết cả bắp chân bà. Lợi nhanh tay lấy cái áo mình lau đi cho mẹ tôi để tránh chảy ra đất. Cả phòng giờ hỗn loạn trong im lặng. Mẹ tôi vội tròng vào bộ quần áo ngoài còn thằng Lợi thì loay hoay tìm cái quần sịp của nó. Tiếng đóng cửa đã xong mà thằng Lợi vẫn trần truồng, mẹ tôi nắm tay nó đẩy vào phòng bà và khẽ khép cửa lại thật nhanh. Tôi bước lên nhà và bắt gặp mẹ với điệu bộ lung túng.
Mẹ chưa ngủ à, trễ rồi.
Ah, mẹ khát nước nên tỉnh giấc chút thôi.
Tôi tỏ ra bình thản để mẹ khỏi ngượng ngùng. Mái tóc bà mới được vuốt lại cho thẳng thớm. Bộ quần áo ngủ thì nhăn nhúm và đầu ti bà nhấp nhô do thiếu đồ bảo hộ. Tôi quay lưng đi định lên phòng mình xem thằng kia ra sao thì thấy cái quần sịp của nó ở trong góc.
Thằng Lợi đâu rồi mẹ, nãy giờ có nôn mửa gì không?
Lợi về rồi con, nãy nó có nhận được cuộc gọi gì đó chắc gấp nên về liền.
Tôi khẽ cười thầm trước lời nói dối của mẹ. Đôi dép nó còn đây, lúc nãy tôi chở nó qua nên không có xe nên bà chối hay thật. Tôi ậm ừ rồi đi lên phòng và biết rằng có người đang thở phào nhẹ nhõm. Đêm đó tôi ở trên phòng mình mãi không ngủ được. Ở dưới kia, đôi trai gái kia chắc cũng dễ gì mà ngủ cho ngon.