HẮN - Chương 7
BẢY
– Khi em thi đại học, bố em bảo con hãy học cái gì mà ai cũng cần, thế là em chọn thi Kinh tế quốc dân. Anh biết tại không?
– Anh đang suy nghĩ làm sao chữa được bệnh tương tư. Nếu em hứa dành cho anh cả cuộc đời, Anh sẽ đoán.
– Anh này … cuộc đời còn nhiều việc quan trọng khác cần làm, không cần anh dành để đoán. Để em nói cho nghe. Bình thường ai cũng nói cần sống tốt, cần sức khỏe, cần học hành. Nhưng em nghĩ, chẳng có tiền thì chẳng làm được gì. Có tiền mới có cuộc sống tốt được, mới đi bệnh viện chữa bệnh, mới đi học được và mới giúp đỡ được người khác. Thế là em chọn Kinh tế quốc dân, để học cách kiếm tiền. Thế còn Anh?
Hắn thích cách nói chuyện của cô, thẳng thắn và chân thật. Thích cách suy nghĩ của cô, sâu sắc và mạch lạc. Cô cũng không cố tạo khoảng cách hay giả vờ xa lạ khi tiến về phía hắn và chào hắn, cô cũng không hỏi hắn đi đâu khi ngồi lên xe hắn như đã tin tưởng hắn. Rồi cô kể chuyện công việc của mình, cô muốn tự kiếm tiền dù bố mẹ vẫn chu cấp cho cô đầy đủ, để cô chứng minh lựa chọn của mình, về bác chủ quán rất quý cô luôn sợ cô gặp phải người xấu, rồi dặn cô phải tìm hiểu kỹ khi quen. Hắn lại chợt liên tưởng đến câu nói của Minh, hắn và cô đang tìm hiểu nhau theo cách mà lý trí mách bảo. Nhưng hắn biết không hoàn toàn như vậy, hắn đã có những rung động. Và điều hắn cần làm là để cô hiểu hắn hơn, để cô cũng có những rung động như hắn.
– Anh cũng nghĩ tương tự em. Anh nghĩ rằng anh sẽ học cái gì đó mà đâu cũng cần, để anh dễ kiếm tiền giúp đỡ bố mẹ và chị anh. Hai năm anh ra trường chạy xe ôm cũng vì mục đích ấy và hai năm đi xin việc khắp nơi, giúp anh nhận ra một điều, không thể chông chờ người khác giúp mình, mình phải tự giúp mình trước. Và từ giờ anh sẽ tự bước đi bằng chính đôi chân của mình.
Hắn cũng chẳng dấu cô, hắn cũng muốn cho cô biết tất cả về hắn, để cô thấy sự chân thành của hắn. Để cô có thể bắt đầu tìm hiểu hắn. Hắn cũng sẽ tìm hiểu cô và hơn thế nữa, từ trong sâu thẳm hắn muốn có cô trong cuộc đời hắn.
Đỗ xe gần cổng trường, hắn tắt máy và bước lên vỉa hè cùng cô. Đứng trước cô, mắt hắn nhìn thẳng vào mắt cô và hắn nghiêm trang nói.
– Anh xin phép được bắt đầu tìm hiểu em.
Mắt cô nhìn thẳng đón ánh mắt hắn.
– Vâng.
Tiếng trả lời rất khoát của cô vang lên, làm trái tim hắn nhảy lên bắt đầu đập nhanh, ánh bắt trở nên nóng bỏng. Nét đỏ bắt đầu lan dần lên má và lan hết mặt cô, ánh mắt cô bắt đầu dao động và né tránh ánh mắt hắn, cô vụt quay người và chạy nhanh vào trường. Hắn nhìn theo bóng cô khuất hẳn, rồi mới ra xe nổ máy rời đi.
***
Cái nhìn nóng bỏng của hắn như làm cô tan chảy, làm tim cô đập loạn, làm mặt cô nóng lên, cô sợ mình sẽ không kiểm soát được, trong lý trí cô nhắc nhở cô cần thoát khỏi tình trạng này và cô chạy. Cho tới khi cảm giác đã khuất tầm nhìn của hắn, cô mới dừng lại đè tay lên ngực để giữ con tim đang đập loạn nhịp. Cô biết, có những thứ đã vượt ra khỏi lý trí.
***
Hắn phóng xe trên phố vừa suy nghĩ mung lung về những gì xảy ra, hắn biết cuộc đời hắn đã có những bước ngoặt, mặc dù còn mơ hồ nhưng hắn đã thấy được sự cơ hội. Hắn sẽ nắm chặt cơ hội này, hắn tin tưởng mãnh liệt nó sẽ làm cuộc hắn thay đổi. Chiếc điện thoại kêu lên một hồi chuông rồi im lặng, rút điện thoại đã bong hết lớp sơn chỉ còn trần lại lớp vỏ nhựa loang lổ trong túi áo ngực, hắn nhìn số điện thoại gọi đến, một số lạ.
– A lô … Anh Khánh ạ.
Tiếng con gái vang lên trong điện thoại.
– Em Khanh đây. Anh có rảnh không? Em muốn gặp anh.
– Ah … chào em. Anh cũng đang rảnh, em đang ở đâu.
Nghe Khanh nói địa điểm, hắn liền quay xe lại và chạy đến. Khanh ngồi trong góc xa ở quán, trên mặt đeo cái kính đen che nửa khuôn mặt, đang đứng dậy vẫy hắn.
– Em chuyển sang nghề bán gà à? Mà sao ăn mặc thế này.
Tiến đến chỗ Khanh, nhìn Khanh trong chiếc áo dài tay kẻ, hắn trêu.
– Em mặc thế này cho hợp với chàng xe ôm, em đang hẹn hò.
– Chàng xe ôm của em chỉ thích những cô gái xinh đẹp, luôn khoe những nét đẹp của mình. Liệu em có hẹn nhầm người không đấy?
– Với chàng, em sẽ cho hết, chứ không chỉ khoe. Chẳng biết, chàng có dám nhận không?
Hắn chỉ cười, cảm thấy những câu nói đã đi hơi xa.
– Nào nói xem hôm nay hẹn anh có việc gì? Em dạo này thế nào?
– Nuôi nhốt như chim cảnh. Do lão đi công tác và mẹ em đang bị ốm, em mới có cơ hội về quê thăm mẹ và tranh thủ gặp anh.
Nhìn hắn nhíu mày, Khanh tiếp tục.
– Lão mang em về chẳng có danh phận gì, lão coi em như là món đồ chơi xinh đẹp mà hắn sở hữu. So với trước kia, đúng là em có cuộc sống ngồi mát ăn bát vàng, nhưng trả giá bằng tự do của em. Lão mua cho em một căn hộ chung cư mà lão về đó mỗi tuần hai ngày với lý do công tác với vợ, lão thuê giúp việc để giám sát em và lão ghen kinh khủng.
– Nếu tù túng quá thì em bỏ đi.
– Em không làm được. Lão đang chu cấp toàn bộ tiền chữa bệnh cho mẹ em, với lại em cũng chẳng biết làm gì ngoài cái thân thể mà hiện giờ mình vẫn còn có. Bán đi tự do đổi lại sức khỏe cho mẹ em cũng đáng.
– Anh chẳng biết khuyên em thế nào. Nhưng anh nghĩ, tự do của mình là vô giá, không ai có thể mua được. Có thể vẫn có cách khác để em vượt qua mà không cần phải nhờ người khác.
– Vâng có thể, em cũng tin. Nhưng đến bao giờ? Cả cuộc đời? Em sợ, sợ sức khỏe của mẹ em không đợi được. Sợ cuộc sống trước kia của mình, nơi em cũng chỉ là một món đồ chơi, mà lúc nào cũng lo sợ bị ai đó dẫm đạp lên.
Hắn chỉ biết yên lặng ngồi nghe Khanh nói, hắn cũng chẳng giúp gì được hco cô ngoài sự thương hại. Mỗi người có một số phận và sống với số phận của mình, chỉ khác nhau là có chấp nhận nó hay bắt nó phải theo ý trí của mình. Hắn chọn lựa điều thứ hai, nhưng hắn có thể giúp Khanh lựa chọn cùng? Có thể đâu đó trong tương lai, khi hắn đã nắm số phận trong tay, hắn có thể giúp cô, nhưng giờ thì hắn chưa thể. Giờ hắn chỉ có thể yên lặng nhìn Khanh cam chịu và hi vọng cô sẽ có chút nhẹ lòng khi được nói ra.
– Chỉ có anh mới đối xử với em như một con người bình thường, không khinh rẻ, không lợi dung. Anh cho em cảm giác được sự an toàn và bình an. Anh cho em những giây phút được là một người con gái, được hưởng những phút giây sung sướng. Em hẹn gặp anh hôm nay chỉ muốn lại được hưởng những phút giây đó. Anh cho em nhé?
Nhìn sự chờ mong ánh lên trong mắt Khanh, làm hắn không từ chối được và không lỡ từ chối. Hắn khẽ gật đầu. Một nụ cười rạng rỡ nở trên mặt Khanh.
– Đây là địa chỉ. Em về trước, anh ra sau một lát nhé.
Cô đưa cho hắn tờ giấy nhỏ và đi nhanh ra khỏi quán. Nhìn bộ dáng cô, hắn chỉ thấy sự chua xót và cay cay nơi sống mũi. Một người con gái được ông trời ban cho xinh đẹp, nhưng lại không ban cho sự hạnh phúc.
Địa chỉ Khanh đưa là một khu chung cư bình dân, căn phòng nằm ở cuối hành lang dài yên tĩnh. Khanh đang đợi hắn với mấy lon beer và đĩa thịt quay đã bày sẵn trên bàn.
– Đây là nhà đứa bạn thân học cùng cấp ba với em. Đây cũng là nơi em hay đến khi cần những phút giây cho riêng mình. Nơi này là bí mật của em và bây giờ là bí mật của anh và em. Hôm nay em muốn được sống thật, tận hưởng từng phút giây cho riêng mình. Hi vọng anh không coi thường em và cho em được tận hưởng những khoảng khắc này.
Khanh nói giọng thương cảm, nước mắt cô đã ứa trên hàng mi. Hắn ôm cô vào vòng tay của mình, ôm thật chặt như muốn chia sẻ cùng cô và hắn sẽ cho cô. Khanh lặng yên vòng tay ôm hắn, dụi mặt vào ngực hắn.
– Anh em mình uống beer nhé, như hôm nào ấy. Hôm mà anh chính thức đối xử với em như người con gái thực thụ.
Hắn cũng có những khoảng thời gian coi cô không phải là người, hắn gán cho cô cái từ mà mọi người vẫn khinh miệt là cave, dù hắn cũng không biết gì về cô.
Ngồi xuống ghế bật lon beer cô đưa cho hắn và bật cho mình, cô giơ lên cụng với hắn.
– Hết anh nhé vì chúc cho em còn có anh.
Beer hôm nay thật đắng, mất đi cái hương vị thơm nồng, hắn ngắc ngứ một lúc mới hết được lon beer. Đặt lon xuống, hắn đón ánh mắt của Khanh đang nhìn hắn, ánh mắt cảm kích, chờ mong và khao khát. Khanh nói khẽ.
– Anh ôm em đi.
Hắn giơ hai tay đón cô vào lòng, Khánh vòng tay ôm đầu hắn, kéo đầu hắn lại và đặt môi hôn lên môi hắn. Một nụ hôn khát khao. Tay cô kéo tay hăn đặt vào bầu ngực của cô. Tay hắn ôm lấy bầu ngực của cô, bầu ngực vun cao rắn chắc, đàn hồi. Đôi môi cô xoắn lấy môi hắn và hắn đáp lại tương tự, môi hắn xoắn lấy môi cô mút mát, từng môi một, cái lưỡi của cô vươn ra vờn lên môi hắn. Tay cô lần mở cúc áo của hắn, lùa bàn tay mềm mại, ấm áp xoa lên lên vồng ngực của hắn, miết lên đầu ti hắn, vuốt ve xuống cái bụng rắn chắc của hắn, vuốt lên từng múi cơ trên nó, tiến xuống lách qua khe thắt lưng, vuốt đám lông của hắn. Hắn cũng lần mở cúc áo của cô, tuột nó ra khỏi người cô, giúp cô mở khóa áo ngực. Rời môi Khanh hắn hôn xuống cái cằm thanh tú, xuống cần cổ mảnh mai, hôn qua cái ức tinh sảo, đặt môi lên đầu ti ngậm vào mút mát thưởng thức. Hai tay Khanh ôm lấy đầu hắn, ngón tay đan vào tóc hắn, đầu hơi ngửa ra sau, miệng hít hà.
Hắn miệt mài hôn mút hai bầu ngực xinh đẹp của cô, liếm vòng quanh hai chân vú, vòng quanh sườn vú, ngậm lấy đầu ti hồng rực. Người Khanh dính chặt vào hắn, hông cô miết lên hông của hắn, tì sát ngã ba của cô lên cái vồng lên trên quần hắn, những tiếng hít hà ngày càng to, tay cô tóm chặt tóc hắn.
– Bế em vào giường …
Tiếng cô thoảng quan trong tiếng hít hà. Hắn ôm lấy cô đứng lên tiến về phía phòng ngủ, hai chân cô dính vào lưng hắn, cái gồ lên ở quần hắn đỡ lấy mông cô. Nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, môi hắn cũng theo cô đậu lên đầu vú vun cao, tiếp tục thưởng thức sự xinh đẹp của nó. Lưỡi hắn liếm kín hai bầu vú cô, ngậm đầu ti hồng nhô lên cứng rắn. Lần sang bên hai bên sườn vú, xuống bên sườn cô, lên cái bụng phẳng phiu, vào cái rốn sâu hun hút, hắn liếm lên phần bụng dưới của cô trong khi tay lần mở khóa quần và kéo nó ra khỏi đôi chân thẳng của cô. Kéo cái quần lót ren màu hồng xuống, đám lông mềm mại, mượt mà vuốt ve môi hắn chỉ đường cho hắn tiến xuống cái bướm trắng hồng, xuống cái khe hẹp thẳng đã long lanh nước. Hắn quét cái lưỡi vào giữa cái khe, miết miết vào cái đầu nhân bướm đỏ hồng, đầu lưỡi cuốn lấy đầu nhân đi vào trong. Môi hắn đón những giọt nước trong tinh khiết vào miệng thưởng thức. Những giọt lóng lánh trong vắt tiến theo khe bướm thấm ướt xuống dưới, lưỡi hắn lần theo giọt nước vuốt lên bông hoa giữa khe mông, vờn quanh các cánh hoa của nó. Lưỡi hắn lại liếm ngược lên trên, lên đầu nhân, cuốn vào trong. Hai tay Khanh vò rối tung mái tóc của hắn, hai mông giãy lên, môi há ra với những rên nặng nhọc, rồi kéo đầu hắn lên trên.
– Vào em đi anh…
Câu nói thoảng qua hơi thở gấp gáp nặng nhọc.
Hắn trườn lên hôn hai đầu ti, hôn lên môi Khanh, con chim chạm nơi đầu bướm ướt át. Hắn chống hai tay đẩy mình lên, đưa tay xuống cầm con chim đặt vào đầu bướm, từ từ đẩy nó vào cái bướm chặt khít. Đầu chim đã đi vào trong bướm, hắn hơi dừng lại để con bướm làm quen với sự hùng dũng của con chim, rồi lại nhẹ nhàng đẩy vào và dừng hẳn lại khi con chim đã chạm vào đáy hưởng thụ sự chặt khít bao chùm con chim, những cái co bóp ve vuốt con chim. Hắn nhẹ nhàng kéo ra, đi vào, để con chim không thốn lên đáy bướm. Khanh bật lên tiếng rên sướng khoái, hai tay đặt lên ngực hắn. Chim hắn nhẹ nhàng đi vào trong bướm, cảm thụ từng chiều sâu nó vươn tới, cảm thụ từng cái co bóp ve vuốt của bướm lên chim, truyền sự sướng khoái lên đầu hắn. Khanh cong người đón nhận từng cái nhấp của hắn, hai tay bấu chặt vào ngực hắn, những vết đỏ là lan ra khắp người, những tiếng rên gấp gáp. Chim hắn vẫn đi vào nhẹ nhàng, len qua cái chặt khít, chạm vào đáy bướm. Nước bướm lóng lánh trên thân chim, trên con bướm, tô điểm hai bên bẹn. Rồi Khanh bỗng buông hai tay đang bấu ở ngực hắn, vòng ra sau ghì chặt hắn, người cô cong lên, hai chân ép chặt lấy mông hắn, ép hắn vào thật sâu trong cô, ngăn hắn di chuyển. Mồm cô há to với tiếng hét bật ra rồi người cô rung lên bần bật, cơ bướm co bóp dữ dội.
Hắn dừng lại ngắm cơn sướng khoái của cô nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang từ từ giãn ra, vết đỏ trên mặt nhạt dần, hơi thở từ từ điều hòa. Mắt cô nhìn hắn, kéo đầu hắn hôn lên môi hắn. Cô dịu dàng nói.
– Anh nằm xuống đi, giờ đến lượt em.
Hắn ôm cô lăn sang bên để cô nằm lên người hắn. Cố cúi xuống hôn hắn, cái lưỡi mềm mại ướt át cuốn lấy lưỡi hắn. Co cong người lên, liếm dần xuống ngực ngắn, con chim hắn vẫn cương cứng nằm ấm áp trong bướm cô. Cô hôn lên ngực hắn, ngậm cái đầu ti vào mồm nhay nhay. Hông cô nhẹ nhàng nhún để chim hắn từ từ dịch chuyển bên trong bướm. Cô rời ngực hắn, ngồi hẳn lên, con chim dựng lên, chạm vào tận cùng trong bướm, miệng cô hít hà. Rồi cô bắt đầu nhẹ nhàng nhấc mông, rồi khẽ khàng hạ xuống, người cô hơi kênh lên không thể hạ hết xuống, chim hắn vẫn còn một đoạn bên ngoài. Những cái nhún thận trọng của cô làm hắn không tận hứng và những cái nhăn trên mặt cô mỗi khi con chim thốn vào đáy bướm, hắn không đành lòng, hắn kéo cô nằm xuống trên người hắn, hai tay đỡ mông cô, hông hắn nhấp con chim vào. Những cái ra vào nhịp nhàng của con chim, lại giúp cô rất nhanh hứng trở lại, những tiếng rên hừ hừ phát ra trong cuống họng, hai vú cô miết miết trên ngực hắn. Hắn vận giữ nhịp đầu đều hẩy mông lên đẩy con chim qua lại trong bướm, cô lại hét lên lần nữa khi đạt cao trào, người căng lên, ép lên người hắn. Hắn ngừng nhấp, hông cảm giác mỏi, con chim tê tê, hắn vẫn chưa ra.
Cao trào qua đi, cô nhìn hắn mỉm cười hạnh phúc, dướn người đặt lên môi hắn một cái hôn.
– Để em làm anh ra.
Cô nói rồi lại trườn xuống, con chim bặt ra khỏi bướm cô, trượt lên đám lông mềm mại, trượt qua giữa hai bầu vú, rồi chạm vào môi Khanh. Cô há miệng ra ngậm lấy đầu chim, cái lưỡi liếm ngoáy vào cái lỗ, ôm lấy đầu chim, bàn tay thì nắm vào đốc chim vuốt lên vuốt xuống, cái lưỡi mềm mại ẩm ướt tiếp tục cuốn trên đầu. Hắn nằm yên khoan khoái hưởng thụ từng cảm giác dưới chim truyền lên, hai tay đặt lên đầu cô nhìn cái đầu lên xuống, con chim được cái môi cô bao bọc, cái lưỡi ve vuốt con chim, hơi ấm ôm ấp thân chim, tay cô vuốt lên xuống. Cảm giác dần cuộn lên, bụng hắn giật giật mỗi khi lưỡi cô vờn lên đầu chim rồi cuốn lấy thân chim, sự cọ sát của chim trong má cô. Sự sướng khoái tích tụ cuộn lên làm chim hắn giật giật. Kéo đầu cô để báo cô biết hắn sắp ra, cô vẫn miệt mài ngậm mút chim rắn, không nhịn dược, hắn cong mình phóng tất cả những gì tích tụ ra ngoài. Cô vẫn không rời khỏi con chim đang giật giật, cô nuốt xuống và lại tiếp tục mút con chim. Khi con chim đã mềm ra, cô trườn lên người hắn, đặt lên môi hắn một nụ hôn, nụ hôn mang theo hơi thở nồng nồng tanh tanh của tinh trùng.
– Cám ơn anh. Lâu lắm rồi em mới được sung sướng.
Nằm trên người hắn, đầu cô áp lên ngực hắn, sợi tóc bay bay trên mặt hắn buồn buồn.
– Lão nhà em dùng quá nhiều thuốc, chẳng làm ăn gì được. Mỗi lần chỉ hơi cứng cứng, chỉ nhấp vài cái là ra. Mà cũng khổ thân anh, chẳng được tận hứng, cô bé của em bé quá anh cũng chẳng vào hết được. Mà cô bé của em cứ căng ra, làm em rất nhanh lên đỉnh.
Hắn cười, ra chưa hẳn đã là cảm xúc tuyệt vời nhất. Làm thỏa mãn người phụ nữ, mới là sự hãnh diện của đàn ông.
– Số điện thoại này dùng tạm, sẽ vất đi sau khi anh về. Em sẽ chủ động tìm anh. Anh về đi, em ở lại đợi con bạn em chút nữa, rồi nó sẽ đưa em về.
Cô nói khi giục hắn về.
– Có gì khó khăn hoặc bất cứ khi nào em cần, cứ tìm anh, anh sẽ làm tất cả những gì có thể để giúp em.
Tất cả những gì hắn có thể giúp cô chỉ có vậy. Hi vọng, ông trời sẽ không hắt hủi tác phẩm xinh đẹp mà mình tạo ra.