HẮN - Chương 6
SÁU
Đưa chị về khu chung cư, hắn lần nữa cảm kích cám ơn chị và nhìn chị đi khuất vào thang máy. Hắn phóng ngay đến chỗ hẹn với thằng Ngọc, hắn cần thằng Ngọc hỗ trợ và góp ý các ý tưởng của nó, cần thằng Ngọc hỗ trợ trong quá trình thực hiện. Hắn sẽ thực hiện thật thật hoàn mỹ công việc này, để không phụ sự tin tưởng của chị, để hắn chứng tỏ khả năng của hắn và để vững chắc bước chân đầu tiên vào tương của hắn.
Vẫn quán café cũ hôm trước, em Hương hôm nay không có mặt ở quán, chiều nay em đi học. Gọi ly café đá, hắn lại chúi đầu vào đống hồ sơ, ghi chú lại toàn bộ những ý tưởng, gạch chân những điều hắn đang cân nhắc, đanh dấu hỏi vào những chỗ còn chưa có thông tin.
Thằng Ngọc đến từ lúc nào mà hắn không hay, chỉ khi hắn ngừng viết, mới nghe tiếng cợt nhả của nó vang lên.
– Mày làm cái éo gì vậy? Đang diễn kịch cho em Hương xem à? Mà hôm nay không thấy cô gái cả đời mày ở đâu? Hay là mày lại dấu đi để ấp trứng?
Hắn cười và nghiêm túc trở lại khi bắt đầu nói về công trình của hắn. Lây nhiễm sự nghiêm túc của hắn, thằng Ngọc cũng chăm chú nghe hắn nói, lật giở tập hồ sơ, đưa ra các ý kiến và trả lời những điểm hắn chưa rõ. Hắn ghi chép cẩn thận những ý kiến của thằng Ngọc. Với sự trợ giúp của thằng Ngọc, cơ bản hắn đã xong phương án thi công, chỉ còn vấn đề vật tư và thi công. Thằng Ngọc chắc nịch.
– Mày cứ để tao lo vụ đấy, có ông già vợ chỉ một câu là xong. Mày cứ về hoàn thiện kế hoạch, rồi tao sẽ đi cùng mày. Mày cầm cái máy tính này mà về dùng, hôm qua tao đã format lại toàn bộ và cài win mới. Lát mày chịu khó chạy ra dãy cửa hàng tin học ở cổng trường mà mua mấy phần mềm lậu về mà cài.
Nhận cái túi thằng Ngọc đưa, hắn cảm kích cám ơn.
Cả buổi chiều còn lại hắn đi mua những thứ cần để chuẩn bị viết phương án và cài đầy đủ các phần mềm cho máy tính. Và hắn chìm đắm vào công việc của mình.
***
Hiền ngồi trên giường ấp cái áo phông trắng có vẽ cô gái nhí nhảnh đang nhảy vào ngực, cái áo mà mỗi đêm nó ôm vào ngực ngủ cùng. Cái áo mà hắn đưa nó mấy hôm trước, một cảm giác ngọt ngào tràn ngập trong tim nó.
Rồi nghĩ đến hắn nó lại đau nhói trong lòng, mấy hôm nay hắn giam mình trong phòng ngồi lì trước cái máy tính. Xung quanh la liệt mẩu đầu thuốc lá, vỏ bánh, vỏ chai nước, mắt trùng sâu, râu ria mọc tua tủa. Hắn cũng chẳng để ý nó đến, nó đi, để ý nó âm thầm thu dọn sàn nhà. Nó vẫn âm thầm quan sát hắn, nấu cho hắn bát mỳ, đun cho hắn ấm nước, đôi khi không nhịn được vì hắn ngồi quá lâu, nó phải đánh động để hắn dứt ra nghỉ ngơi tí chút.
Cũng chỉ nghỉ ngơi một tẹo để uống chén nước nó đưa hoặc ăn bán mỳ nó nấu, hắn lại vùi đầu vào máy tính, bỏ qua sự tồn tại của nó. Nó ngồi yên hàng giờ ngắm nhìn hắn làm việc, ngắm nhìn sự chuyên tâm của ánh, ngắm nhìn nét cương nghị trên gương mặt hắn. Nó biết nó đã yêu hắn, yêu sâu đậm và có lẽ đơn phương. Hắn đối xử với nó vẫn bình thường như cô em gái nhỏ. Nó cũng biết, nó không thể đi cùng hắn mãi mãi, không chỉ vì ngoại hình, mà hắn thật sự cần một người phụ nữ có thể chia sẻ cùng với hắn, gánh vác cùng hắn, đứng đằng sau hắn, hi sinh vì hắn để hắn có chuyên tâm vào tâm huyết của mình.
Nó biết nó không phải là người đó. Hạnh phúc của nó bây giờ là chăm sóc hắn, được ngắm hắn mỗi khi có thể, mà nó biết rằng thời gian này sẽ trôi qua rất nhanh thôi.
Nó yêu hắn.
***
Nhìn tấm gương con trên bàn làm việc, chị mỉm cười hạnh phúc. Trong gương là khuôn mặt rạng rỡ, ánh mắt lung linh, hai má hây hây đỏ, nụ cười hạnh phúc trên môi. Chị biết tất cả là nhờ hắn, hắn mang lại cho chị sự hạnh phúc, sự thỏa mãn, hắn bù đắp những thiếu thốn của chị để chị trở lại thành người phụ nữ đúng như chị sinh ra.
Chị nhớ lại cái buổi hắn hẹn chị cách đây mấy hôm, chị đã xuýt không nhận ra hắn. Gương mặt hóp lại, hai mắt trũng sâu, râu ria mọc tua tủa, nhưng hắn vẫn chỉn chu với cái áo sơ mi và chiếc quần jeans lăng động. Chị không nhìn thấy sự mệt mỏi nào trong hắn, ánh mắt hắn sáng lên sự tự hào, giọng nói tự tin mạch lạc, thần thái toát lên vẻ tự chủ kiên định khi hắn trình bày cho chị phương án thi công. Chị nghe như nuốt từng lời hắn nói, chị thưởng thức sự chuyên tâm của hắn, chị say mê cùng cái nhiệt huyết của hắn. Và chị tự hào về quyết định của mình, quyết định xuất phát từ nỗi khát khao của bản thân, lại mang đến cho chị một người đàn ông mạnh mẽ, tự tin về khả năng của mình. Chị đã thấy đằng sau hắn là bóng dáng người đàn ông trưởng thành kiên định nắm lấy tương lai trong tay của mình.
Đọc phương án được hắn cẩn thận đóng quyển với những chú giải đầy đủ, sự giải thích ngắn gọn, xúc tích dễ hiểu, chị đã biết mình đặt niềm tin vào đúng chỗ. Và chị chợt dấy lên niềm hi vọng chờ mong đón chờ thời điểm người thanh niên này lột xác thành người đàn ông đĩnh đạc, người đàn ông tự chủ với vận mệnh của mình. Chị sẽ cố hết khả năng để biến sự hi vọng thành sự thực.
Ngày mai chị lại gặp hắn.
***
Hắn yên lặng nhìn người phụ nữ đang nằm yên thiêm thiếp ở ngưới mình, tay hắn dịu dàng vuốt ve khuôn mặt đã có những vết chân chim mờ mờ, vuốt ve xuống bộ ngực đã rủ xuống do thiên chức sinh dưỡng của người mẹ, vuốt ve cái bụng đã có những nếp nhăn nằm ngang, vuốt ve bộ lông đen xoăn đang phủ đầy những vế bọt trắng, vuốt ve cái bướm mà con chim hắn vẫn đang ở trong để kìm hãm sự trào ra của khoái lạc, vuốt ve cặp đùi mềm mại đã có những vết rạn mờ mờ. Hắn vuốt ve với sự say mê, được hình thành từ sự biết ơn và lòng kính trọng, người phụ nữ đã mở ra cho hắn con đường tới tương lai, khích lệ hắn để hắn tự tin đặt bước chân vào con đường đó.
Hắn đến gặp chị như đã hẹn sau khi hoàn thành toàn bộ bộ hồ sơ với đầy đủ phương án thi công, danh mục thiết bị vật tư, hợp đồng mua bán, chào giá mà hắn đã hoàn thành cùng sự trợ giúp của thằng Ngọc và còn cả mấy cuộc điện thoại của bố vợ tương lai của nó. Chị chắm chú lắng nghe hắn trình bày toàn bộ bộ hồ sơ, trong mắt ánh lên sự hài lòng và niềm tin dành cho hắn. Hắn cảm kích nhìn chị, rồi chủ động đưa hai tay ra ôm chị, chị không phản đối và ngả vào vòng tay hắn.
Môi hắn phủ lên môi chị cái hôn dịu dàng, nhấm nháp từng vành môi, thưởng thức cái lưỡi ấm mềm của chị. Hắn bế chị đặt lên lòng, cúi mặt vào bầu ngực của chị, lần tay cởi từng cúc áo, lưỡi cuốn lấy đầu ti của chị. Hắn liếm láp đầu ti, mút mát cái vú, chơi đùa với nó, thương yêu nó. Hắn nhẹ nhàng đặt chị nằm trên cái sô pha, mà nơi hắn với chị gắn kết lần đầu, đôi môi lần xuống hôn khắp cái bụng, cái lưỡi vờn quanh miệng, ngoáy sâu vào cái rốn. Với tay lần cởi cái quần của chị xuống, đôi môi hắn ngao du xuống cái đám lông đen, trượt lên hai bên đùi, hôn xuống đầu gối, ngậm từng ngón chân mút mát, rồi lại hạ xuống theo đôi chân, xuống bắp đùi, tiến đến giữa hai bẹn, lưỡi hắn vén đám lông quanh bướm, quét dọc khe bướm nhay cái nhân. Chị vẫn nằm yên, chuyên tâm thụ hưởng sự sướng khoái hắn đang gửi đến, thỉnh thoảng bật lên tiếng hự, giật giật thân mình khi mỗi cái liếm của hắn, để cho hắn biết sự thưởng thức của chị.
Hắn mơn trớn chị với sự chuyên tâm, để mỗi ngóc nghách của chị để được thụ hưởng sựu chăm sóc của hắn, để mỗi tế bào chị sẵn sàng mở ra đớn nhận sự sung sướng mà hắn đang mang đến. Cái bướm của chị đã mở ra sẵn sàng, với những đám nước tràn ra sau mỗi cái liếm của hắn. Hắn trườn lên trên chị, với cái quần đã ở dưới mông, con chim dựng lên hiện ngang. Đặt lên môi chị cái hôn với đám nước của chị vẫn còn ướt trên môi, hắn hạ chim xuống đi vào trong của chị, nhẹ nhàng đẩy sâu vào tận cùng, lại nhẹ nhàng rút ra, rồi lại đi vào. Sự kích thích đã đẩy chị lên chơi vơi, chị mong mong muốn khoảng không luôn được lấp dầy, chị cần được lấp đầy bởi sự hùng dũng của hắn, chị đặt tay lên hông đẩy hắn đi vào, giữ cho con chim hắn luôn phải nằm trong bướm chị. Hắn tăng tốc, với những cái dập dũng mãnh, người chị rung lên, hai đùi co lên cao, mồm phát ra những rên khẩn thiết. Hai tay chống hai bên người chị, hai tay chị gồng cứng cuốn lấy tay hắn, thân mình hắn cong lên, rồi lại xập xuống. Người chị càng ngày càng cứng, lưng cong lên, hai bầu vú lắc qua lắc lại theo nhịp lắc đầu. Người chị gồng lên đu cứng lấy hắn, đầu ngửa ra, gân trên cổ phồng lên, gương mặt dại ra với tiếng rên thoát ra từ miệng. Sau đó là cả người chị rung lên dữ dội, hắn cũng kịp căng cứng người ép chim vào tận cùng và phun trào trong chị khi người cứng lên ép lấy hắn. Chim hắn vẫn bướm chị chờ đọi cơn rung động qua đi, người chị mềm ra và nằm im thiêm thiếp.
Hắn vẫn trong chị, dịu dàng vuốt ve chị, đợi chị trở lại sau sự hưng phấn.
Rồi chị khẽ khẽ mở mắt, hàng mi rung động nhẹ nhàng. Hắn cúi người xuống đặt lên trán chị một cái hôn, rồi từ từ nhắc mình ra khỏi chị, hắn biết chị sẽ muốn một thời gian yên tĩnh để tiếp tục hưởng thụ sự sung sướng.
Lột cái áo đã dính nhớp nháp mồ hôi qua đầu và đạp cái quần ra khỏi chân, hắn tồng ngồng đi vào nhà tắm tráng người. Quay lại phòng khách với cái khăn trên tay, hắn khẽ khàng lau sạch đám nước trắng bết bát trên đám lông, hai bẹn và chảy thành vũng dưới đệm, chị đã ngủ thiếp đi.
Hắn mặc quần áo, đặt ngay ngắn tập hồ sơ trên bàn và vào phòng ngủ lấy cái chăn mỏng đắp cho chị, hắn lặng lẽ đóng cửa và ra về.
Hắn nhẹ nhõm sau khi hoàn thành những bước đầu, chỉ còn chờ sự đồng ý của chồng chị để tiến hành ký các hợp đồng mua vật tư thiết bị và thi công một số hạng mục trước khi hoàn thiện nội thất. Hắn đi trong cảm giác lâng lâng sung sướng, tự hào và hi vọng. Hắn chợt giật mình ngơ ngác, mới nhớ ra hắn vô thức đã về đến chỗ đỗ xe đợi khách quen thuộc, chỗ đỗ xe mà hắn đã gắn bó suốt hai năm qua bất kể trời mưa hay nắm, hắn nhìn viên gạch vỉa hè đã vỡ do những lần hắn phóng xe lên xuống, chỗ đất dưới gốc cây đã lõm xuống do bước chân hắn dẫm lên mỗi lần hắn dựng xe, hắn nhìn bà bán nước vẫn hàng ngày bán cho hắn cái bánh mỳ trứng. Hắn đã không ra đây suốt gần hai tuần qua, có lẽ hắn cũng sẽ không quay lại nữa, hắn sẽ bước sang con đường khác, chỗ này chắc nhường cho một ai đó cần đến. Hắn mỉm cười và phóng xe đi.
Suốt gần hai tuần qua hắn chìm vào trong công trình đầu tiên trong đời, hắn vất bỏ mọi thứ xung quanh, tách mình ra khỏi thế giới. Không biết hắn có làm mất cái gì không? Hắn chợt cười vu vơ, hắn nhớ đên cái núm đồng tiền xinh xinh, khuôn mặt đỏ hồng vì ngượng nghịu, hắn thật sự đã quên hẳn trong suốt thời gian qua.
Dừng xe, hắn lấy điện thoại và nhắn một cái tin.
“Anh da co het suc, nhung khong tu cuu duoc minh. Anh can gap bac sy khan cap”
Đợi một lúc không thấy tin nhắn đến, hắn dắt xe lên vỉa hè vào quán nước chè. Nhấp ngụm chè đá mát lạnh, hắn châm điếu thuốc và nhìn chiếc điện thoại trong tay. Cuối cùng tin nhắn cũng đến.
“Anh đã đến muộn, bác sỹ chuẩn bị đi học đây”
“Mong bac sy cuu anh, benh anh nang lam roi”
“Bác sỹ phải đi học thật mà”
“Bac sy cho phep anh dua den truong nhe”
“Vậy anh đợi em ở quán nước chè cạnh quán nhé”
Nhìn dòng chữ, tim hắn nhảy lên, dòng chữ mang đến cho hắn thông điệp rõ ràng, Hương đã chấp nhận sự hiện diện của hắn.
“Cam on em”
Hắn nhắn lại đơn giản, rõ ràng để Hương thấy sự cảm kích của hắn vì sự chấp nhận của Hương.
***
Hắn trong ấn tượng của Hương là một thanh niên rắn rỏi, tự tin và hài hước, và đẹp trai điều mà cô nhận ra khi cô chờ đợi tin nhắn của hắn, chờ đợi sự xuất hiện của hắn.
Hắn xuất hiện như bao người khách khác, cô đến chỗ hắn như trách nhiệm mà cô phải thực hiện. Ánh mắt thẳng thắn của hắn nhìn trực hiện vào cô với sự thưởng thức, nụ cười cương nghị trên gương mặt góc cạnh rõ ràng, phân minh. Và giọng nói của hắn, giọng nói mà giờ mỗi lần cô nghĩ đến hắn lại vang lên, giọng nói ấm áp, truyền cảm, tự tin, mạch lạc làm người nghe tin cậy. Cách hắn khen cô cũng thật đặc biệt, nó làm cô không thể phản bác được, bắt cô phải tin vào điều hắn nói và làm cô thấy vui. Cô chỉ cười.
Cô biết mình xinh đẹp, trong suốt gần ba năm lên Hà Nội học Đại học, cô đã lờ đi và bỏ qua không biết bao nhiêu lời tán tỉnh, bao nhiêu lá thư tỏ tình, cô chưa bị rung động bởi bất cứ chàng trai nào. Và cô biết chàng trai tương lai của mình sẽ như thế nào. Một người giống như hình mẫu của bố và để cô cũng sẽ giống như mẹ, luôn tự hào và tin tưởng. Bố cô, một bộ đội phục viên, đi lên từ hai bàn trắng bằng nghị lực và sự kiên định, để bây giờ đang đứng đầu một Công ty hàng đầu của tỉnh, mà hàng ngày về nhà để ăn bữa cơm tối cùng gia đình. Và mẹ cô, một giáo viên, trong mắt luôn lấp lánh tự hào mỗi khi nhắc đến bố, sự yêu thương luôn ẩn hiện trong mỗi cử chỉ chăm sóc bố, mẹ cô chu toàn mọi công việc gia đình, chăm sóc hai chị em cô để cô luôn sống trong bầu không khí hạnh phúc.
Sự tự tin, vẻ cương nghị của hắn khiến cô nghĩ đến bố, khiến cô đỏ mặt và thôi thúc cô tìm hiểu hắn. Rồi cô quyết định viết số điện thoại của mình với một chút chờ mong. Cái cầm tay nhẹ nhàng của hắn, không quá lâu và chặt để cảm thấy sỗ sàng, nhưng đủ lâu để cô cảm nhận sự ấm áp của nó và vừa đủ để tim cô nhảy lên.
Cô đã chờ tin nhắn của hắn trong suốt mấy ngày sau đó, rồi lại tự cho rằng hắn chỉ đùa, rồi lại trách con bạn khi bắt cô mặc áo cổ trễ để hình ảnh cô không đẹp trong mắt hắn. Lại tiếp tục chờ khi biết hắn có đến tìm cô. Và rồi tin nhắn đến, những tin nhắn vừa đủ truyền tải ý nghĩa của nó, nhưng không bắt cô phải khó xử mà thôi thúc cô tò mò về tiếp diễn phía sau của nó.
Cô bước ra ngoài cửa, nhìn thấy dáng đứng thẳng của hắn, gương mặt cương nghị, ánh mắt tự tin đang nhìn thẳng vào cô và nụ cười chào đón. Cô biết, cô sẽ luôn tiến thẳng về phía hắn không chút chần chờ.