HẮN - Chương 16
MƯỜI SÁU
Chỉ còn hơn hai tuần nữa là Tết và mấy hôm nữa là đám cưới của thằng Ngọc, không khí Tết đã tràn ngập khắp nơi. Năm nay hắn không còn sợ Tết nữa, mà háo hức chờ để về quê, nghĩ đến bố mẹ vui mừng vì hắn đã bắt đầu có thể kiếm được tiền và phát triển, vì sẽ đưa Hương về ra mắt. Chị Phượng cũng hưng phấn bừng bừng lên các kế hoạch đi sắm Tết và tất nhiên luôn có Hương đi cùng, hắn đi theo làm chân vác đò và hưởng thụ không khí hòa thuận của chị và Hương, rồi tiếng cười của chị hoặc Hương vang lên khi là người thắng oẳn tù tì để quyết định xem mua cái gì.
Hắn cảm khái, năm nay đúng là may mắn, đúng là trời thương muốn làm người thường cũng khó. Sau khi sửa và nâng cấp hệ thống điện cho xưởng sửa chữa của anh Hùng sau sự cố chập điện, hắn nhận thêm bốn công trình nâng cấp và sửa chữa cho bạn của anh Hùng dù công trình không lớn, nhưng cũng đủ để chị Phượng hưng phấn bừng bừng lên kế hoạch sắm Tết khi hắn đưa chị tiền. Phần còn lại hắn dùng mua quà quà cho chị Hằng, chị hắn, Hương, mừng cưới cho thằng Ngọc và bố của Minh. Riêng Khanh chưa gọi hắn từ lần gặp cuối, hắn quyết định tách riêng khoản cô đưa và thêm vào một bằng thế nữa để thành một tài khoản tiết kiệm dưới tên của cô.
Chị Hằng cũng không chủ động gọi điện cho hắn từ khi chị chuyển nhà, chủ yếu vẫn là hắn chủ động gọi, chủ động hẹn và chủ động ôm chị. Vẫn vào trong chị khi chị yên lặng đón nhận, chị vẫn nằm yên thiêm thiếp sau khi lên đỉnh và hắn phải lau sạch đám nước trên ghế sô pha trước khi ra về. Hắn cũng chưa gặp lại chị để biết chị có đeo sợi dây chuyền hắn tặng hay không?
Trong quan hệ chị Nga chủ động hơn và đam mê hơn. Chị hắn giờ cũng quen với việc thỉnh thoảng hắn đi đêm không về, nhưng lại ghen hộ Hương, làm hắn phải gắt lên.
– Đàn ông có những chuyện bí mật cần phải làm mà phụ nữ sẽ không hiểu được. Chị chỉ cần biết thế này, Hương là người em yêu nhất và sẽ không làm cô ấy tổn thương. Và nữa em cũng không làm chuyện gì phi pháp.
Chị hắn mới thôi không truy vấn nữa. Ngay cả khi chị Nga gọi cũng vậy, hắn cũng sẽ từ chối nếu thời điểm không thích hợp, đàn ông nên để phụ nữ hiểu họ không bao giờ có thể sở hữu được một người đàn ông, đó là phương châm hắn kiên trì.
– Khi em đã quan hệ với chị, chị là người phụ của em và em có trách nhiệm với người phụ nữ của mình. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc em sẽ sở hữu chị hay để chị sở hữu em. Chúng ta vẫn là những cá thể độc lập có lý trí riêng, có cuộc sống riêng chỉ có điểm chung là trách nhiệm với nhau.
Chị đã giận dỗi và đuổi hắn về, để rồi hai hôm sau lại gọi cho hắn và để rồi lao vào hắn, kéo chim hắn ra và ngồi lên cưỡi ngựa. Với chị, hắn cũng thực sự thích cách hoang dã của chị trong quan hệ và luôn trong trạng thái sẵn sàng mỗi khi có hắn ở cạnh, hắn và chị thường vào cuộc rất nhanh mà không có những màn mơn trớn.
Hắn nhớ cái hôm hắn đến thăm anh Long, hắn không nghĩ chị cũng có nhà sớm như vậy, chị mặc cái váy vải mềm cổ trái tim xẻ trễ, khoác hờ cái áo len mỏng. Khi mở cổng cho hắn, chị cố ý cúi người để cái áo trễ xuống, lộ ra cặp vú không áo ngực phía trong làm hắn không nhịn được nuốt nước bọt cái ực, rồi chị lại đứng lên để ngăn ánh mắt hắn với nụ cười khiêu khích.
– Cho thèm.
Rồi sau đó lại trở lại bộ mặt lạnh lùng, cài kín cái áo len và không nhìn hắn một lần khi ngồi vào bàn, thỉnh thoảng lại đứng lên ngoáy cái mông đẫy đà để hắn phải liếc mắt nhìn theo với sự cương cứng trong lòng. Anh Long thì vẫn sang sảng cười đùa với cái chân băng cứng đặt trên ghế. Khi chị vào bếp làm thêm đồ nhậu cho hai anh em, hắn lấy lý do đi về sinh, tạt qua bếp. Chị đang lúi húi làm đồ, cái mông vểnh lên hướng ra ngoài, hắn không nói không rằng đến đằng sau chị, ép chị vào bếp, thò tay kéo cái quần xi líp xuống. Một tay ôm chặt bụng chị để ngăn chị giãy, một tay kéo khóa quần lôi con chim đang căng cứng ra ngoài và đẩy vào giữa mông chị. Cái mông đã ướt rượt, làm chim hắn cứ trượt đi, chọc xuôi xuống. Hắn phải kéo mông chị ra, khi con chim hắn cứ trượt đi không tìm được đường vào, con chim chọc ót một cái và trượt tận vào trong kèm theo tiếng thở ra của hắn còn chị phải đưa tay lên bịt mồm. Trơn trượt, ấm nóng là cảm giác khi con chim ra vào trong bướm chị, chị bịt chặt mồm để rồi chỉ còn tiếng nghẹn trong cổ. Hắn lên rất nhanh do con chim ở trạng thái cương cứng lâu, hắn đẩy nhanh ép chặt hông vào bướm chị và giật người phóng toàn bộ tích tụ vào trong mà không để ý chị đã ra hay chưa. Rũ người lên người chị, hắn thở hổn hển để lấy lại hơi. Hắn rút chim ra để một một dòng chất đục chảy ra ngoài rồi kéo quần lót chị lên vị trí của nó, bóp mông chị nói thầm vào tai.
– Hết thèm rồi.
Rồi kệ chị đang nhìn hắn căm tức, hắn kéo quần lên, mở vòi nước vỗ ít nước lên mặt và đi ra ngoài.
Anh Long nhìn hắn với con mắt dò hỏi, hắn ngồi vào chỗ của mình và dốc chén rượu vào miệng.
– Chú làm sao vậy?
– Hơi say thôi anh.
Có vẻ anh Long không tin lắm, nhưng rồi cũng không quan tâm nữa, tiếp tục uống rượu. Chị Nga cuối cùng cũng đi ra, mặt hơi đỏ, dáng đi rất gượng gạo với hai đùi khép chặt, nhìn hắn vẻ căm tức. Lần này thì anh Long đã chợt phát hiện ra cái gì đó, hết nhìn hắn lại nhìn chị Nga, hắn vẫn giũ được nét mặt bình thản, còn chị Nga lại càng đỏ hơn.
– Em làm sao vậy?
– Bị ngã.
Chị Nga gằn giọng trả lời, rồi đứng bật dậy.
– Hai anh em uống đi nhé. Lên nhà đây.
Nhìn theo chị đang đi nhanh lên gác, anh Long lại nhìn hắn đăm đăm. Rồi bất chợt phá lên cười.
– Chú giỏi.
Hắn im lặng, tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn anh.
– Thảo nào dạo này con này nó đổi tính, cứ tưởng nó đổi tính do anh bị thương. Hôm qua anh đòi uống rượu nó không đồng ý, mà khi anh nói mời chú, nó lại đồng ý và hôm nay tự dưng về sớm … hahahha …. Anh phục chú.
Hắn chỉ nhìn anh cười khan.
– Anh không quan tâm đến quan hệ của chú và nó, miễn là nó vui vẻ và chú không làm nó tổn thương.
– Vâng.
Hắn chỉ nói đơn giản.
– Nào uống. Mừng cho anh, mừng cho nó và mừng cho chú.
Hai anh em uống hết một chai rượu ngâm của anh, hắn cũng thấy đủ, mà anh vẫn còn hào hứng. Hắn đành phải bảo anh dừng do vết thương chưa lành, anh mới chịu.
– Chú đi ngắm chim với anh không, hôm nay tổ chơi chim đang hẹn nhau.
– Thôi anh, em qua chơi với anh chút thôi, em phải về đã.
– Uh … lúc nào rảnh lại qua chơi nhé, anh cho chú thử hết cái rượu anh ngâm.
– Vâng.
Đẩy anh ra sân, giao xe đẩy cho thằng Quyết, anh ngoái lại nháy mắt và dặn.
– Phòng chị Nga trên gác phòng bên tay phải cầu thang, nếu em muốn qua chào.
Hắn đứng trước cửa giơ tay gõ, tiếng chị vọng ra.
– Vào đi.
Hắn bước vào phòng, chị đang nửa nằm nửa ngồi trên giường vẫn nguyên chưa thay quần áo, nhìn hắn với ánh mắt bực tức.
– Em lên xem chị bị ngã thế nào.
– Không thèm.
– Để em kiểm tra xem ngã thế nào đã, rồi em về.
– Không thèm. Về đi.
Chị nói nhưng không có phản ứng gì khi hắn tiến lại giường. Tay đưa lên vuốt ve cặp đùi của chị.
– Em biết chị chưa ra, nên giờ bù nhé.
– Nãy ai cho làm mà làm.
– Tại thèm. Ai bảo chị vô trách nhiệm, khiêu khích cho thèm rồi để đấy.
Tay hắn đã lần vào giữa hai đùi chị, chị hơi dạng đùi ra cho tay hắn dễ di chuyển. Chiếc quần vẫn ướt nhẹp, hai bên đùi nhơn nhớt.
– Tưởng thế nào, tại em chứ, ai bảo dê.
– Hehheheh … chẳng biết ai dê hơn nhé.
Hắn vừa nói vừa đẩy ngón tay vào trong cái ướt rượt, miết mạnh một cái. Tiếng hừ to bật ra khỏi miệng chị. Hắn tiếp tục miệt, chị thì đã thả người nằm xuống, măt nhắm lại miệng rên hừ hừ. Hắn bỗng rút tay, vỗ chị một cái.
– Em về đây.
Chị mở mắt ngơ ngác, rồi khi nhìn hắn đang đứng cười và cởi thắt lưng, chị vùng lên tóm lấy hắn vật len giường, rồi lật người ngồi lên người hắn, kéo cái áo thun qua đầu hắn, hai tay véo lấy hai vú hắn.
– Về này … Về này …
Hắn cười cười, hai chân đẩy cái quần ra khỏi chân, ôm hai mông chị đẩy xuống, để chị đè lên cái chim mới hơi cứng cứng.
– Chị làm nó cứng lên đi, không lên là về thật đấy.
Chị dừng động tác véo rồi chỉnh cái mông vào giữa con chim, ép xuống và bắt xê dịch mông. Cái ướt át, sự cọ sát làm con chim rất nhanh cứng trở lại và giương lên chạm vào bướm chị mạnh hơn, chị bắt đầu rên hừ hừ không kiểm soát.
Hắn dùng tay kéo cái xi lip của chị sang một bên, con chim trượt lên ép vào lỗ bướm và chui hẳn vào, chị hít một hơi, hơi ngừng lại và bắt đầu nhún. Hắn cũng hẩy mông cùng chị, con chim và bướm lao vào nhau nhanh hơn, tóc chị bung ra rũ rượi với những cái lắc vô thức, tiếng rên của chị rối loạn và vờ òa, chị hẩy mông lên và hạ xuống thật mạnh, rồi miết chặt lấy con chim kèm theo cái bóp thật chặt trên ngực hắn, gân cổ nổi lên, mặt chị trân ra căng cứng cùng tiếng gừ không ngớt trong miệng. Chị đổ ập trên người hắn với tiếng hổn hển không ngớt, người xụi lơ, giọt nước mắt chảy ra hai bên khóe mắt, mặt đờ đẫn.
Khi tiếng thở của chị đã điều hòa trở lại, hắn lại lật chị xuống giường, tiếp tục ra vào nhè nhẹ, hắn vẫn chưa ra vẫn còn căng cứng bên trong chị. Do rượu và do đã ra một lần, hắn nhấp mãi mà chưa có cảm giác lên đỉnh, lưng đã có cảm giác mỏi, hắn định dừng lại mà chị thì cũng vẫn đang lửng lơ chưa lên hẳn, hắn đành kéo chị ra sát thành giường đứng xuống đất, ôm hai chân chị lên vai để tiếp tục nhấp vào bướm chị. Được hai mông chị khép chặt và tư thế đứng dễ chịu, cuối cùng hắn cũng ra cùng chị lần nữa.
– Lần sau em không làm sau khi uống rượu say nữa, mệt lắm.
Người hắn rã rời nằm cạnh chị, người bồng bềnh nhưng không phải cảm giác sảng khoái hoàn toàn, mà cứ buồn bực. Chị nằm cạnh vẽ ngón tay trên ngực hắn buồn buồn.
– Vụ anh Long chị xử lý thế nào rồi?
– Cũng đã có những phản ứng nhất định. Một số người đã dò hỏi thông tin, chị nghĩ chỉ cần thêm chút thông tin nữa thôi chắc sẽ thành công.
– Chị cũng cần phải để ý chút, chó cùng bứt dậu. Phòng bị trước vẫn hơn. Đừng đi đâu một mình, chị để Quyết nó lái xe đưa đón hàng ngày. Còn nhà mình và bên chung cư, em sẽ lắp cho chị hệ thống camera an ninh và báo động.
– Uh, chị nghe em, em cứ chủ động.
– Em về đây, không anh Long không dám về nhà.
– Kệ đi, ôm chị lát để chị ngủ rồi em về.
Ôm chị trong vòng tay, nhưng có vẻ chị chẳng muốn ngủ, vẫn nghịch ngợm trên người hắn.
– Chị mà không ngủ, là em lại lăn lên đấy.
– Xì … còn sức không?
– Chị muốn biết không?
– Thôi… ai vừa than mệt. Cho nợ nhé, để lúc khác chị đòi lại. Em có tự tin để phát triển cái công ty của em không?
– Tất nhiên chị. Em đang sắp xếp lại, có lẽ sang năm sẽ làm đàng hoàng hơn. Chứ giờ manh mún quá.
– Em vẫn nhận công trình của chị nhé. Chị chẳng yên tâm giao cho người khác.
– Vâng, em sẽ nhận.
Chị hôn hắn phớt qua môi.
– Giờ muốn về chưa?
– Em muốn cái khác được không?
– Không. Về đi, lúc nào tiện thì nhắn chị.
Chị Phượng chợt gọi hắn làm hắn dứt ra khỏi dòng suy nghĩ.
– Gì mà ngẩn ra vậy? Em vào xách đồ này?
Nhìn đống đồ hắn ngẩn ra, một đống các túi to túi nhỏ.
– Nhiều vậy, lát làm sao chở?
– Kệ em. Chị đi mua đồ với Hương đây, lát hai chị em tự về. Em mang đồ về nhà nhé.
Nói rồi chị quày quả quay người đi, hắn tẩn ngẩn nhìn đống đồ rồi xách ra chỗ để xe.
Mang đồ lên nhà hắn có cả buổi chiều rảnh, chắc sang hoàn chỉnh nốt mấy cái camera và hệ thống báo động cho nhà Anh Long. Anh Long có vẻ rất vui vẻ khi hắn gọi điện sẽ đến. Hắn đến chủ yếu là cập nhật lại phần mềm bị lỗi do mấy hàm logic bị sai và đấu nối hai hệ thống với nhau. Chạy thử có vẻ rất tốt, mỗi khi có báo động các camera sẽ quay lại toàn bộ thông tin và hệ thống gửi tin nhắn đến các số điện thoại đã được lưu trong hệ thống.
Anh Long lại lôi chai rượu khác, giới thiệu là rất tốt cho đàn ông, hôm nay ngoài hắn còn có Vinh và Nhung. Hắn uống tương đối dè chừng, còn anh vẫn ầm ào đổ từng chén vào họng, rồi lại kêu Vinh rót tiếp, Nhung hôm nay có vẻ giữ kẽ hơn, khi không ngồi cùng anh Long, mà ngồi ở giữa hắn và Vinh. Và hay nhìn trộm hắn, rồi lại ân cần gắp đồ ăn cho hắn, trong khi anh Long và Vinh vẫn ầm ào uống rượu. Biểu hiện có vẻ là lạ, hắn nghĩ vậy rồi vất qua đầu, cùng không để ý lắm. Chai rượu thứ nhất đã hết, anh Long lại sai Vinh đi lấy thêm. Hắn cũng bắt đầu thấy ngà ngà, người tương đối ấm ách, nên rảo bước vào nhà vệ sinh.
Vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, hắn thấy Nhung đứng ngay cửa, rồi ép hắn vào tường và hôn hắn, cảm giác có vẻ không đúng, hắn đẩy Nhung ra.
– Em làm sao vậy?
– Em muốn anh.
Nhung tiếp tục ép lên người hắn, cầm cánh tay hắn để lên ngực cô. Vẫn bị cảm giác là lạ, có vẻ gì đó hơi gượng ép không thoải mái, hắn giữ tay Nhung lại rồi gằn giọng.
– Em làm sao vậy?
Rồi không đợi Nhung phản ứng, hắn ôm ngang người Nhung quay vào nhà tắm, với cái vòi nước phun lên mặt Nhung.
– Em tỉnh chưa.
Nhung giãy dụa thở phì phò.
– Thả em xuống.
Hắn thả Nhung ra, bước ra bàn uống tiếp, như không có gì xảy ra. Rồi xin phép ra về.
Hắn nghĩ cũng hơi cay, hắn đoán lại trò chị Nga. Anh Long có lẽ cũng không đến nỗi giở trò bẩn như vậy, tính anh vốn hào sảng. Hắn càng nghĩ càng bực, hắn rút điện thoại nhắn tin cho Nga cộc lốc “Về chung cư. Nhanh”.
Hắn đến được khoảng mười lăm, thì chị Nga về. Hăn lạnh tanh chỉ chỗ đối diện.
– Tại sao chị làm vậy?
– Chị làm gì?
– Em vừa ở nhà chị về. Chị thử nghĩ xem chị làm gì?
– Chị không biết thật mà.
– Nếu chị không biết thì về hỏi Nhung xem. Còn nếu vẫn có kiểu nghi ngờ đấy, thì nghỉ luôn đi. Em về, chị tự nghĩ đi.
Cơn tức của hắn thực sự bùng nổ, hắn đứng phắt dậy đi ra cửa. Chị đứng lên lao theo hắn, giữ hắn lại.
– Chị xin lỗi. Chỉ là một trò đùa thôi, không có ý gì.
– Em không hiểu sao chị lại coi đó là trò đùa? Nó mang lại cho chị cái gì? Niềm vui? Sự hỉ hả?
Hắn giằng tay chị, tiếp tục đi ra cửa. Chị lại níu lấy tay hắn.
– Chị xin lỗi mà. Chỉ là chị không nghĩ sâu xa như vậy. Chị xin lỗi.
Lần này chị khóc thực sự, chị chồm lên ôm chặt lấy hắn, hắn cũng hơi mủi lòng. Giơ tay lau những giọt nước mắt trên má cho chị.
– Lần này là lần duy nhất, nhưng em hi vọng sẽ không có lần thứ hai. Em về đây, chị nghỉ ngơi đi.
Nói rồi hắn vẫn quyết tâm đi ra cửa và khép cửa lại, sau đó hít một hơi dài và tiến về phía thang máy.
Cánh cửa sau lưng bỗng mở ra cái ầm.