HẮN - Chương 12
MƯỜI HAI
KÉTTTTT …. Đang trong trạng thái lâng lâng hạnh phúc sau khi đưa Hương về, hắn giật tay lái hết sức mình sinh bóp phanh tay đạp phanh chân, chiếc xe lượn qua, giật đùng đùng và đổ vật xuống đường. Người văng ra khỏi xe, đập xuống đường choáng váng, phải một lúc hắn mới định thần. Hắn lảo đảo đứng dậy tiến lại chiếc xe phân khối lớn đổ sát vạch phân cách, là nguyên nhân làm hắn giật mình, người lái xe đang nằm bất động bên cạnh xe, đầu vẫn đội nguyên nón bảo hiểm.
– Này … Anh gì ơi!
Hắn tiến về phía người lái xe cất tiếng gọi nhưng thấy động gì, hắn ngồi xuống bên người đàn ông mùi máu gây gây bay vào mũi, hắn thấy máu đã ướt một bên ống quần bò và đang chảy xuống đường. Máu vẫn đang chảy ra từ vết cắt trên quần bò đã bám đen thành một cục, đường phố đêm khuya vắng tanh không có bóng người. Hắn không đành lòng bỏ đi, đắn đo một lát hắn mở điện thoại gọi 115 và dựng xe mình lên vỉa hè. Chờ một lúc xe cứu thương vẫn chưa đến, hắn tiến lại phía người đàn ông, máu đã chảy loang thêm một chút dưới đường, người đàn ông vẫn thở nhẹ nhẹ có vẻ chỉ bị ngất. Hắn nhớ đến mấy vụ tai nạn chứng kiến khi còn chạy xe ôm, hắn cởi lưng thắt lưng đặt vào phía trên vết thương trên đùi của người đàn ông và thiết chặt lại để máu khỏi chảy ra, sau đó ngồi lên dải phân cách chờ.
Một lúc thì xe cứu thương cũng đến với một bác sỹ và một y tá, người bác sỹ chạy lại chỗ người bị nạn trong khi cô y tá cầm theo cái va li đồ. Ống quần được cắt ra, trên đó có một vết thương dài khoảng hai cm, máu đã ngừng chảy và đọng thành một cục trên miệng vết thương. Giúp cô y tá tháo mũ bảo hiểm của người bị nạn, hắn thấy một người đàn ông chắc khoảng trên dưới bốn mươi, râu quai nón trông tương đối dữ dằn, khuôn mặt tái nhợt. Bác sỹ hối hả làm các công tác sơ cứu và băng bó vết thương, khi thắt lưng của hắn được tháo ra khỏi đùi người đàn ông, máu lại chảy và thấm ra ngoài lớp băng trắng. Sau khi người đàn ông đã được đưa lên xe cấp cứu và cắm truyền dịch, hắn định đi về thì người bác sỹ gọi lại.
– Cậu là người nhà người bị nạn à?
– Không, em chỉ là người đi đường. Xong việc rồi, em về đây.
– Vậy à. Cậu giúp thì giúp cho chót, đưa người ta vào bệnh viện rồi hỗ trợ các thủ tục. Cứ để xe ở đây, tôi đã gọi báo công an rồi.
Hắn chẳng muốn đi tiếp nữa, cũng chỉ là người dưng, hắn đã giúp hết mức có thể.
– Em cũng có biết người ta đâu, vào đấy cũng giúp gì đâu.
– Cậu vào đi, vừa giúp người ta rồi còn làm hồ sơ với công an nữa. Nhanh lên.
Hắn bắt đầu cảm thấy sự việc bắt đầu rối lên, nghĩ một lát hắn chui lên xe cấp cứu. Suy cho cùng hắn cũng chẳng làm gì mà phải sợ, hắn chỉ tốt bụng giúp thôi mà.
Vào bệnh viện, người đàn ông được đẩy vào phòng cấp cứu, hắn ngồi đợi tại băng ghế chờ. Nhìn điện thoại đã quá nửa đêm, hắn gọi điện thoại báo cho chị để chị đỡ sốt ruột. Cô y tá cầm theo tập hồ sơ gọi hắn vào phòng để làm thủ tục, một đống câu hỏi hắn chẳng biết trả lời được cô y tá đưa ra, cuối cùng thì cô y tá thôi hỏi và yêu cầu hắn ngồi chờ để công an đến lấy lời khai. Hắn bắt đầu cảm thấy sốt ruột, có vẻ như vấn đề ngày càng đi xa hơn hắn tưởng tượng.
Ngồi vêu vao trong phòng, ánh sáng đèn neon trắng sáng, mùi thuốc, bóng nhân y tế mặc đồ trắng, vẻ mặt lo lắng của những người nhà bệnh nhân làm hắn căng thẳng và sốt ruột, hắn đành cắm cúi vào cái điện thoại để lên mạng.
– Ai là người đưa anh Long vào cấp cứu?
Cửa phòng xô ra đánh rầm cùng giọng nói phụ nữ lạnh tanh, hách dịch vang lên, làm hắn giật mình ngơ ngác. Trước mặt hắn là người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi, gương mặt được chăm sóc kỹ và trang điểm đẹp, nhưng ánh mắt lá dăm sắc lẹm, lạnh tanh làm người ta cảm giác khó gần. Thấy vẻ mặt ngơ ngác của hắn, người phụ nữ nhắc lại.
– Ai là người đưa anh Long vào cấp cứu?
Cả căn phòng chỉ còn có mình hắn và giờ thêm người phụ nữ đang hùng hổ trước mặt với ánh mắt như muốn đâm chém người khác.
– Chị hỏi em ạ? Em không biết anh Long.
Hắn giọng bình tĩnh và lạnh lùng trả lời.
– Anh Long bị tai nạn xe máy ấy.
– Vâng, nếu vậy chắc là em. Em vừa gặp một anh bị tai nạn, nên gọi 115 đưa vào đây, nhưng em không biết anh ấy.
Người phụ nữ dợm mình bước hẳn vào phòng, đứng trước mặt hắn.
– Kể lại sự việc.
Giọng vẫn lạnh tanh ra lênh, một cảm giác bực tức dâng lên trong cổ hắn làm hắn phải nắm chặt hay tay nuốt xuống bụng.
– Em đang đi thì thấy chiếc xe nằm trên đường và người đàn ông đang bất tỉnh nằm bên cạnh, nên gọi xe cấp cứu đưa anh ấy vào đây. Chị là ai?
Người phụ nữ vẫn nhìn hắn gườm gườm lạnh lùng.
– Em gái.
Rồi giơ tay vẫy ra đằng sau, một người thanh niên tóc húi cua, người gày cao, khuôn mặt tam giác vẻ bặm trợn bước vào.
– Mày ngôi đây, tao vào thăm anh Long.
Người phụ nữ lạnh lùng nói và quay đi. Thanh niên kia khẽ dạ một tiếng rồi kéo cái ghế ngồi gần cửa không nói thêm lời nào. Hắn lại quay lại cái điện thoại, bỏ qua người thanh niên. Tới tận lúc điện thoại báo hết pin vẫn chưa thấy người phụ nữ kia quay lại, người thanh niên vẫn ngồi yên tại ghế. Hắn dợm mình đứng dậy, người thanh niên gằn giọng.
– Ngồi yên đấy.
Hắn cứ đứng dậy không nói bước ra cửa, người thanh niên giơ tay ra cản, hắn bực tức gạt tay người thanh niên ra. Người thanh niên gằn lên định tóm lại tay hắn, hắn đứng lại mặt gân lên hai tay nắm chặt.
– Muốn gì?
– Đợi chị Nga ra rồi đi thì đi.
Hắn thực sự bực mình và thấy ân hận khi tự nhiên mang dây buộc mình, giờ cũng không biết cái xe máy như thế nào. Nếu không phải vì chiếc xe máy hắn đã về từ lâu rồi, hắn chờ công an đến để tường trình và cũng để biết cái xe đang ở đâu.
Mặc người thanh niên đứng đó, hắn quay người đi tiến đến nhà vệ sinh, rồi quay lại phòng đợi mặc người thanh niên cứ lẽo đão theo sau. Khu cấp cứu giờ đã vắng người, chỉ còn vài cô y tá trực, mặt mệt mỏi thỉnh thoảng đi ra đi vào.
Cuối cùng thì hắn cũng thấy người phụ nữ quay lại, ra hiệu cho cậu thanh niên ra khỏi phòng và khép cửa lai rồi tiến đến trước hắn ngồi xuống ghế. Vẻ mặt chị đã không còn vẻ lạnh lùng, mặc dù ánh mắt vẫn làm người khác không thoải mái nó như, nó vẫn lạnh lùng và sắc bén. Hắn cũng nhìn thẳng chị vào mắt chị không chịu lùi, cuối cùng chị cũng nở một nụ cười vỗ vào tay tay hắn.
– Cám ơn em đã giúp anh Long, không có em gọi xe không biết anh ấy sẽ như thế nào. Chị tên là Nga, em trai anh Long.
Giọng chị mềm mại ấm áp, giọng nói làm người khác thấy dễ chịu, khác hẳn với giọng nói lạnh lùng hống hách lúc ban đầu khi gặp hắn.
– Không có gì chị, ai trong trường hợp này cũng sẽ giúp thôi.
– Chị cũng quên mất chưa hỏi tên em.
– Em tên là Khánh. Có chị ở đây rồi, em về thôi.
Hắn cũng không muốn lấn ná nữa, hắn mệt và cũng gần hết đêm rồi, chiếc xe mai đi hỏi cũng được.
– Anh Long tỉnh rồi, anh ấy muốn gặp em một chút để cám ơn.
– Không cần đâu chị, em về thôi không chị em lại sốt ruột.
– Một chút thôi, rồi chị đưa em về.
– Vâng. Vậy cũng được.
Chị Nga đứng dậy, rồi kéo tay hắn đi ra ngoài. Đi theo chị qua khu cấp cứu vào khu bệnh viện phía trong, Cả hành lang vắng lặng, chỉ còn tiếng bước chân gõ lên sàn xi măng của chị, hắn đi đằng sau để chị dẫn đường. Giờ hắn mới để ý hình dáng của chị Nga, dáng đi uyển chuyển, đôi chân dài, cặp mông tròn căng dưới cái quần tây, eo vẫn còn gọn gàng và lượn cong theo cái vest may vừa dồn lên đỡ lấy bộ ngực căng đầy. Chị so với các cô gái người mẫu cũng không kém cạnh về chiều cao, hắn đoán phải khoảng mét bảy, chị đứng cạnh cũng ngang với vành tai hắn. Hình dáng gợi cảm, khuôn mặt lạnh lùng của chị cộng thêm cặp mắt sắc lạnh, hòa vào nhau làm chị có nét hấp dẫn rất riêng, nét hấp dẫn sẽ làm bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy đều có ý tưởng thuần phục và chiếm hữu.
Anh Long đang nằm trong phòng riêng biệt, với ống truyền nước cắm trên tay và các máy móc đang vang lên tiếng tích tích, đang mỉm cười khi thấy hắn và chị Nga tiến vào, vẻ mặt đã hồng hào hơn một chút.
– Cám ơn thằng em.
Tiếng anh sang sảng, to và ấm cất lên. Rồi chỉ cái ghế bên cạnh giường cho hắn, chị Nga thì vòng sang đứng bên kia giường.
– Không có gì anh. Anh thấy ổn chưa?
– Mất tí máu thôi em, nhờ thằng em giúp anh cầm máu nên anh chỉ cần truyền chút máu là tỉnh. Mấy hôm nữa là khỏe như trâu thôi.
Anh nói giọng thoải mái và cười rất to, có vẻ vết thương chỉ đơn giản là vết rách nhỏ.
– Anh còn nói được, đâm sâu mấy phân, tí thì đứt động mạch. Nếu không nhờ em Khánh phát hiện kịp và gọi cấp cứu thì giờ mà ở đấy mà cười.
Chị Nga giọng gắt lên.
– Thằng em tên Khánh hả. Anh cám ơn chú. Thật tình đấy, may mà gặp chú chứ người khác có khi anh xong rồi. Chú cứu mạng anh.
– Anh cứ nói vậy chứ, có gì đâu ạ. Gặp người khác cũng sẽ làm như em thôi.
– Không, đây là ý trời rồi. Đầu năm thầy vừa bảo, tháng này anh sẽ gặp hạn lớn liên quan đến tính mạng trừ khi gặp được quý nhân, nếu không sẽ ô hô ai tai. Chú là quý nhân của anh.
– Anh biết vậy mà còn không cẩn thận, suốt ngày mô tô với mô tiếc, không đi thì sao nào. Đã bảo còn có mấy tuần nữa là hết năm mà không nghe. Giờ thì nằm yên đấy mấy tháng nhé
Chị Nga lại cằn nhằn, anh Long chỉ cười hiền lành nhìn cô em gái vẻ cưng chiều.
– Thì thế mới gặp quý nhân chứ. Em chẳng suốt ngày thắc mắc tò mò muốn biết quý nhân là sao. Không xảy ra làm sao mà biết quý nhân.
Thấy tình hình anh cũng ổn có vẻ chỉ cần thời gian là bình phục, tính tình hảo sảng của anh hắn cũng thấy vui vui và yên tâm.
– Thôi anh nghỉ đi, em về đây, hôm sau em qua thăm anh sau.
Hắn dợm bước đứng lên và chào anh.
– Ừ … cám ơn chú. Hôm nào anh khỏe, anh với chú sẽ uống rượu.
– Vâng anh. Chào chị Nga.
Hắn đứng dậy tiến ra cửa, chị Nga liền quay người đi theo.
– Để chị đưa em về.
– Thôi không cần đâu chị, em ra đi xe ôm về cũng được. Chị ở lại với anh ấy đi.
– Không, kệ anh ấy. Với lại cũng có người chăm sóc anh ấy rồi. Chị đưa em về.
Hắn không từ chối nữa, đi theo chị ra phía cổng bệnh viện.
Chiếc xe SUV to đùng êm ái lướt đi trên phố, hắn im lặng nhìn bóng đèn loang loáng ngoài phố, trong xe chỉ có tiếng nhạc êm ái của bản nhạc vàng, mùi nước hoa thoang thoảng quẩn quanh trong xe.
– Em đang làm nghề gì?
Chị cất tiếng nhẹ nhàng hỏi hắn.
– Em làm thiết kế và thi công điện dân dụng chị ạ.
– Em làm cho công ty nào?
– Em làm riêng thôi chị.
– Công việc tốt không em?
– Em cũng mới làm, công việc cũng tốt.
Hắn chỉ trả lời vừa đủ những câu hỏi của chị. Trong khí trong xe lại tĩnh lặng, chò còn tiếng nhạc nho nhỏ phát ra.
– Chị xin lỗi vì thái độ lúc đầu, chị lo lắng cho anh Long.
– Không có gì đâu chị. Em hiểu mà.
– Em đang ở với chị gái à?
– Vâng.
– Chị cũng ở cùng anh Long. Đã bảo anh ấy rồi, năm hết tết đến đừng có đi nữa mà có nghe đâu. Suốt ngày mô tô với mô tiếc, chẳng biết có gì ham hố mà suốt ngày sểnh ra là xách xe đi. Chẳng hiểu cánh đàn ông bọn em nữa.
– Đam mê mà chị. Nhiều khi cũng là cách để giải tỏa áp lực.
– Em có đam mê gì không?
– Em chưa thể nghĩ đến đam mê, còn phải làm nhiều lắm.
Câu chuyện dần dà cùng trở nên tự nhiên, chị cũng cười nhiều hơn với những câu chuyện.
– Đàn ông có gì hay, chị không thèm. Chị toàn thấy đàn ông ích kỷ và tham lam, có mới nới cũ.
– Chị xinh thế mà ghét đàn ông là lãng phí tâm huyết của tạo hóa. Tạo hóa mất rất nhiều công sức mới tạo ra một tác đẹp như chị đấy.
Chị bật cười sảng khoái, nụ cười làm chị tươi tắn hơn, ánh mắt sắc giờ đã không còn nữa mà trở thành ánh mắt khiêu khích.
– Em nói thật mà. Tạo hóa tạo nên phụ nữa và đàn ông cùng một lúc để bù trừ cho nhau và mang cho nhau hạnh phúc. Chính bởi vậy, phụ nữ và đàn ông luôn hấp dẫn nhau, tìm mọi cách đến với nhau để hưởng thụ niềm vui và hạnh phúc à.
– Xì … Đàn ông ích kỷ, tham lam, lúc nào cũng chỉ mong có nhiều hơn.
– Cái đẹp chẳng có ai chê ít kể cả đàn ông và đàn bà. Nữ hoàng như Từ Hi Thái Hậu còn có một đống sủng nam đấy thôi.
– Ngụy biện. Đàn ông vẫn xấu hơn.
Câu chuyện lan man về quan hệ đàn ông và đàn bà, về sự ích kỷ và xấu xa của đàn ông mà chị vẫn cố gắng bảo vệ, còn hắn hắn thì phản bác.
– Tình yêu là hòa hợp về mặt tâm hồn, còn tình dục là sự hòa hợp về mặt thể xác.
– Uh … có lý. Cần phân biệt rạch như vậy mới đỡ khổ. Em có vẻ nhiều kinh nghiệm nhỉ, lắm bạn gái à?
– Đâu chị, đấy là em nghĩ thế nào nói thế ấy. Quan điểm mà chị.
– Người yêu thì sao? Em có nói như vậy với người yêu không?
– Người yêu em là chuyên nhất, là người mà tâm hồn em chỉ có duy nhất cô ấy và mà em có thể hi sinh tất cả cho cô ấy. Còn về tình yêu, tình dục là quan điểm cá nhân, có thể lúc nào đó em sẽ nói, theo chị em có nên nói không?
Chị tự nhiên rơi vào trầm lặng, rồi từ từ thở ra khẽ nói.
– Theo chị là không. Vì nếu tình yêu của em như em nói, thì tất cả mọi chuyện khác chẳng có nghĩa lý gì.
Giờ thì hắn rơi vào trạng thái trầm lặng, tình yêu hắn dành cho Hương chắc chắn là duy nhất, nhưng liệu Hương có chấp nhận quan điểm của hắn? Tốt nhất vẫn nên giữ riêng cho hắn và điều hắn có thể làm là thể hiện cho Hương thấy tình yêu của mình.
– Cám ơn em vì suy nghĩ mới mẻ này.
Xe từ từ chạy vào khu tập thể, hắn chợt thấy cay cay khi thấy dáng chị đứng ngóng hắn trên vỉa hè. Xe vừa dừng, hắn mở cửa chyaj ngay xuống.
– Chị đợi em làm gì dưới này? Trời lạnh thế này lại ốm thì khổ. Em đã dặn là em về muộn mà.
– Sao em lại tắt máy? Chị gọi không được, lên sốt ruột.
Hắn nhớ ra là điện thoại hết pin. Hắn giới thiệu chị khi chị Nga xuống xe tiến đến.
– Đây là chị Phượng, chị gái em. Còn đây là chị Nga bạn em.
– Chào chị.
– Chào cô em xinh đẹp. Xin lỗi đã làm em lo lắng, hôm nay có chút việc chị cần Khánh giúp nên về hơi muôn.
– Không có gì chị, chỉ là Khánh tắt điện thoại nên em sốt ruột.
Chị nhìn hắn từ đầu đến chân rồi mới yên tâm và chợt hỏi.
– Mà xe em đâu?
– Xe của Khánh đang ở chỗ chị, ngày mai chị cho người mang đến đây.
Hắn chưa biết trả lời thế nào thì chị Nga lên tiếng đỡ, chị hắn giờ mới yên tâm. Hắn quay lại chị Nga chào rồi kéo tay chị hắn lên gác.
– Đó là ai vậy mà chị không biết? Em quen như thế nào?
Chị cảnh giác hỏi, khi lên đến nhà. Hắn bèn thuật lại chi tiết sự việc chi chị hắn nghe, chị mới không hỏi nữa và đi vào trong buồng. Hắn mệt mỏi thả người xuống đệm ngoài phòng khách và thiếp đi.
Hắn mở mắt khi trời đã sáng rõ, chị không có nhà chắc đi chợ, vùng dậy làm mấy động tác thể dục và chống đẩy, hắn vào phòng tắm tắm táp và làm vệ sinh cá nhân. Xong xuôi thì chị Phượng đã về lúi húi nấu ăn sáng trong bếp.
Gọi điện cho Hương và chúc em với một ngày đầy những yêu thương, hắn lại chúi đầu vào máy tính khi chị Phượng đi làm. Chỉ khi chuông điện thoại reo lên hắn mới dừng lại, số điện thoại lạ hoắc.
– A lô.
– Yêu tinh đây … Yêu tinh đến đòi mạng anh đây.
Tiếng Khanh vui vẻ vang lên.
– Chào em. Hôm nay sao vui vẻ thế? Lại có lộc mời anh à?
– Không có lộc, nhưng em đang thèm anh. Qua với em nhé.
Hắn ngập ngừng rồi đồng ý, vưu vật như vậy, ai chẳng thèm. Hắn chỉ là thưởng thức vưu vật của tạo hóa thôi mà.
Tắt máy tính, thay bộ quần áo, hắn xuống nhà xe mới nhớ xe chưa lấy về, bèn đi ra cổng khu tập thể. Hắn chọn bác trung niên, đây là đầu tiên hắn đi xe với vai khách sau suốt hai năm hắn ở vai lái.
Khanh đón hắn trong bộ áo ngủ bằng lụa, cô kéo tuột hắn vào nhà và nhẩy bổ lên ôm lấy hắn, hai chân cô vòng qua ôm lấy hông hắn, miệng thì gắn một cái hôn cuồng nhiệt lên môi hắn ngay sau khi cánh cửa khép lại.
Đôi môi mềm mại ẩm ướt, hơi thở thơm tho, hơi ấm từ cơ thể mềm mại hấp dẫn, cặp vú tròn dựng đứng quấn lấy hắn làm cho người hắn bừng lên. Ôm tấm thân mềm mại, cái lưỡi đang xoắn xuýt lấy lưỡi hắn, hắn tiến về phía buồng ngủ. Thả Khanh xuống giường, đẩy áo váy ngủ qua đầu Khanh, đưa hai tay xoa nắn cặp vú, cặp vú xinh đẹp mà khi đặt tay lên sẽ như thỏi nam châm dính chặt tâm trí của đàn ông không rời. Khanh hơi vặn vẹo người, hai tay đặt lên tay hắn dẫn hắn xoa nắn khắp cặp vú của cô, hơi thở đã trở nên nặng nhọc. Hắn để bàn tay xuống thay bằng cặp môi, cảm giác đàn hồi truyền lên môi, cái rắn đanh gợn lên đầu lưỡi. Hắn mê mải ngậm, bú trong khi tay Khanh giữ lên đầu hắn. Cô nhắm mắt hưởng thụ cái lưỡi nhám nhám đang gợn lên trên bầu vú, gửi cho cô những những tia khoái cảm, khiến sự sướng khoái lan tỏa khắp người, truyền xuống dưới làm cô không tự chủ ép hai đùi lại với nhau, nước đã dính nhớp nhớp phía trong. Hắn vẫn miệt mài thưởng thức, cái lưỡi quét bao xung quanh bầu vú, nhấm nháp hai đầu ti, dưới quần đã căng lên chật trội. Hắn đưa lưỡi tiến xuống cái bụng phẳng lỳ, những cơ bụng giật lên khi lưỡi hắn đi qua, cái rốn hóp lại để cái lưỡi hắn đưa vào, tay hắn lách qua hai đùi của Khanh chạm vào cái bướm xinh xinh vuốt ve, Khanh mở hai đùi để đón bàn tay hắn vào. Ngón tay hắn vẽ xung quanh hình dáng cái bướm, lướt trên hai bờ mu, đảo theo khe mông rồi lại vuốt nhẹ sang hai mông, từng cái buồn buồn đe mê truyền lên làm Khanh như mụ đi, hai mông co lại theo mỗi cái vuốt của hắn.
Rồi môi hắn tiến lên lớp lông mềm mại, lưỡi rê một đường xuống mu tròn trắng hồng, hai bờ mu nhô cao khép lại với nhau thành một đường chỉ màu hồng, lách vào giữa khe giữa mu, đẩy một đám nước trong chảy xuống, miết lên đầu cái nhân đang nhô lên ở giữa hai môi và ngậm môi mút. Khanh co rút mông khi cái lưỡi chạm lên đầu nhân của cô, một cơn sóng sướng khoái rần rần chạy qua xương cụt, chạy theo xương sống làm cô không nhịn rên to một tiếng, rồi từng đợt từng đợt sóng cứ chạy lên làm cô mụ đi, đầu lắc sang hai bên, hai đùi vô thức ép chặt đầu hắn, tay cố di đầu hắn vào con bướm đang truyền những cơn sướng lên đầu cô. Hắn miệt mài bú liếm, hớp những giọt nước trong vắt vào miệng, cái lưỡi tham lam đẩy vào trong, miết lên thành bướm, đẩy thêm nước trào ra, sự trơn trượt mịn màng, sự co bóp của cái bướm đẩy cơn sướng của hắn lên cao, con chim cương cứng đang ngỏng lên đòi hỏi được hưởng thụ. Hắn ngừng bú, trườn lên người Khanh, giơ tay cởi áo khoác và ái thun qua đầu, tay lần xuống cởi quần và đạp ra khỏi chân, con chim được giải phóng bật ra. Khanh đưa tay xuống, nắm con dựng đứng trong tay, kéo nó vào cái bướm đang trống tair đòi được lấp đầy. Hắn nhún nhẹ để con chim đi vào cái bướm ướt át ấm nóng theo chỉ dẫn của bàn tay Khanh, cảm giác đàn hồi căng chật và trơn trượt bao lấy con chim làm hắn thư sướng thở ra một hơi dài. Hắn dừng lại để con bướm đã quen với sự chặt ních và nhẹ nhàng nhấp. Con bướm Khanh là con bướm đẹp nhất hắn từng được thưởng thức, không chỉ vì vẻ bề ngoài hồng hào, trắng trẻo hoàn mỹ, mà còn bởi vì sự chặt chẽ của nó, chim hắn luôn được con bướm bao bọc ve vuốt ngay khi đi vào. Sự sướng khoái bây giờ không là từng cơn nữa mà là những đợt thủy triều dâng lên trong người Khanh, nhấn chìm tâm trí cô, chỉ còn sự khao khát được thỏa mãn, con chim đang đi vào nhẹ nhàng dưới kia, chạm lên toàn bộ các đầu dây thần kinh trong bướm cô, sự khao khát của cô đang được lấp đậy. Hắn vẫn nhẹ nhàng ra vào để đầu chim tì lên đáy bướm, dừng lại rồi lại nhẹ nhàng kéo ra, cả con chim được thành bướm bao lấy quấn quít, hắn nhắm mắt để cảm thụ sự sướng khoái mà con chim đang được đắm chìm kia, cảm nhận sự rung động mãnh liệt của cơ thể Khanh, cảm nhận sự đòi hỏi được thỏa mãn của cô, hắn tăng nhịp nhấp. Cả sự sướng khoái giờ đã dữ dội như những cột nước đổ ập vào bờ làm cô chới với, những cột nước dâng lên không ngừng khi hắn nhấp nhanh làm đẩy cô bay lên và trước mắt cô bỗng sáng lòa, cơn sướng đẩy cô lên thật cao thật cao và cô vỡ òa kèm theo tiếng thét và sự co cứng của cả cô thể. Hắn ngừng nhấp để con chim ép lên thành bướm cảm nhận sự co bóp phía trong, hai chân Khanh quắp chặt hông hắn đu người ép chặt vào hông hắn, hai tay cô bám vào tay hắn trắng bệch, đầu cô ngả ra đằng sau, những vết đỏ lan trên ngực lên mặt và miệng cô há ra những tiếng rên. Con sướng dịu suống, người Khanh mềm ra, cô mử mắt nhìn anh, anh vẫn đang trên người cô, con chim vẫn vùi sâu trong bướm cô chặt khít, cả người cô sướng khoái không thôi.
– Anh nằm xuống, giờ đến lượt em.
Hắn khẽ lật người đỡ Khanh nằm lên trên người hắn, Khanh trườn xuống hôn lên ngực hắn, hôn lần theo những cơ bựng gồ lên, hôn xuống đám lông xoăn cô hôn xuống cái thân chim gân guốc, ngậm cái hòn vào miệng mút mút, rồi lại hướng lên trân, cái lưỡi mềm mại cuốn lấy thân chim, liếm vòng quanh thân nó. Hắn hưởng thụ nằm yên, hai tay vuốt ve cái dáy tai nhỏ nhắn tinh xảo đang lúc lắc theo cái đầu đang miệt mài liếm mú con chim, cái lưỡi mềm mại ẩm ướt cuốn lấy con chim buồn buồn làm những cơn sướng chạy lên cột sống, người hắn căng cứng từng cơn. Rồi con chim được cái miệng kia bao phủ, ấm áp, mềm mại và ướt át, không nhịn được hắn nhấp mông theo ra vào nơi ấm áp đó. Khanh ngậm con chim chật ních trong mồm, sự căng cứng của nó cọ vào má cô, ép vào trong cuống họng cô, nó rung lên theo những cơn rung của cơ thể anh, cô cảm nhận sự sướng khoái của anh và cùng với sự sướng khoái đang dâng lên trong người cô, cô muốn sự nóng bỏng của anh được phun trong người cô để cô cảm nhận sức mạnh của nó. Trườn người lên, cô cầm lấy con chim đang chĩa thẳng hướng vào chỗ ướt át của mình. Sự chật chội của con chim trong bướm cô, ép lên nhũng đầu dây thần kinh truyền lên đầu cô làm cô cũng không nhịn được rên lên một tiếng thư sướng, cô ngồi suống để con chim ép chặt lên đáy bướm của cô, cô nhấc mông len hạ mông xuống để sự tiếp xúc gửi những tín hiệu sướng khoái không ngừng và đầu chim chạm vào đáy bướm đẩy toàn bộ những cơn sướng trào ra. Hắn hưởng thụ sự lên xuống của con chim trong bướm, con chim đang được bao bọc rần rần gửi sự sung sương của nó lên não, báo hiệu sự thỏa mãn của nó, hắn ôm lấy eo Khanh, hông đẩy lên đón những cái nhấp của Khanh, đẩy sự sướng khoái của hắn lên đỉnh và hắn gầm lên một tiếng cả người căng cứng, một con bùng nổ ào ạt phóng qua đầu chim, từng cơn giật giật. Khanh cong người đón nhận sự phun trào của hắn, như ngọn núi lửa bùng nổ sâu trong cô, đẩy cô bay lên và làm cô cũng hét lên cùng hắn, người cứng lại giật giật theo những con nóng đang đánh vào tận trong cùng của cô.
Cô đổ lên người hắn, người vẫn còn run run, hắn vòng tay ôm lấy thân hình cô, vuốt ve tấm lưng nóng hổi hơi ươn ướt của mồ môi. Đầu cô đặt trên ngực hắn, hơi thở nóng hổi phả vào da hắn, giọng cô thoang thoảng.
– Cám ơn Anh. Em sướng quá.
Hắn chỉ im lặng vuốt ve cô, cảm nhận tấm thân đang ép lên người hắn, hai đầu vú tì trên da hắn cứng cứng, hai bầu vú ép lên ấm áp.
– Hôm nay có gì vui mà em hưng phấn vậy.
– Mẹ em vừa ra viện sau ca mổ và phục hồi tốt.
– Chúc mừng em và chúc mẹ sớm mau khỏe lại bình thường.
– Vâng, bác sỹ nói khối u là u lành, nó chèn ép trong ổ bụng làm mẹ em đau và đi lại khó khăn. Sau khi bóc tách chỉ cần nghỉ ngơi tình dưỡng là khỏe lại. Mẹ em khỏe lại làm em cất đi được gánh nặng. Nên cần được hưởng thụ, anh là món hưởng thụ ngon nhất trên đời, mà em nghiện mất rồi.
– Rồi em sẽ thấy được nhiều món ngon hơn ngoài kia.
– Em không biết, nhưng giờ em nghiện anh rồi. Chỉ có với anh mới làm em thỏa mãn cả tâm hồn và thể xác. Mà anh dạo này trông sáng lạn ra, càng ra vẻ đàn ông hơn làm em càng nghiện.
Hắn im lặng không nói, quan hệ với Khanh cũng làm hắn rất thoải mái, cả về hình thể và nhục dục. Cô rất biết cách để chiều chuộng và để cả hai đều được hưởng thụ.
– Em chỉ nghiện anh thôi, không giống như tình yêu đâu. Em nghĩ về anh chỉ là tình dục đơn thuần, nên anh yên tâm, em sẽ giữ cho anh và cho em để em còn được hưởng thụ.
– Cám ơn em.
Hắn nói cảm kích, hắn cũng không muốn vì quan hệ này mà hắn sẽ làm mất hoặc ảnh hưởng đến tình cảm của hắn.
– Nếu anh có việc thì cứ về đi, em muốn ngủ một chút sau bao ngày lo lắng cho mẹ, ngủ chẳng yên.
Lấy cái chăn đắp cho Khanh, hắn cúi xuống hôn lên trán, cô chỉ ưm ưm trong miệng nằm yên nhắm mắt. Hắn mặc quần áo đóng cửa và xuống thang máy.
Hắn vừa đi khỏi, thì Khanh mở mắt. Cô biết mình nói dối, tình cảm của cô dành cho hắn không phải chỉ có tình dục, mà còn cả tình yêu, cô gần như mơ đến hắn mối đêm, nhớ đến vẻ ngoài rắn rỏi, nhớ đến sự ân cần của hắn và cả sự tôn trọng của hắn dành cho cô ngay cả khi cô đang ở dưới đáy luôn trực chờ nỗi sợ hãi bị người khác chà đạp và cả sự thỏa mãn mà hắn mang lại cho cô trong mỗi lần quan hệ. Nhưng cô biết cô không xứng đáng với hắn, cô chỉ có mỗi tấm thân để lưu giữ hắn thỉnh thoảng đến bên cô. Cô không muốn vĩnh viễn mất hắn.
Hắn đứng dưới tòa nhà, hắn ngần ngừ một lát rồi quyết định gọi ddienj cho chị Nga để lấy xe. Tiếng phụ nữ lạnh lùng vang lên khi nghe điện thoại.
– A lô. Ai đấy?
– Em chào chị. Em Khánh đây.
– A.. chào em, chị chưa lưu số của em lên không nhận ra.
Giọng chị chở nên mềm mại và nhiệt tình hơn.
– Em định gọi để lấy chiếc xe về.
– Em chờ một lát, chị kiểm tra xem xe như thế nào nhé. Từ sáng tới giờ chị cũng chưa hỏi đến nữa, bận bù đầu.
Hắn tạt vào quán nước chè đầu khu để đợi chị gọi lại.
– Xe em xong rồi đấy, đang để ở nhà chị. Em ở đâu chị qua đón đi lấy hay em chờ chiều chị cho người mang qua.
– Thôi chị, em đến lấy. Chị cho địa chỉ em qua.
– Thôi để chị đón em đưa đi lấy. Em đang ở đâu?
Hắn đọc địa chỉ cho chị, rồi tiếp tụ ngồi chờ. Khoảng một lúc sau, chiếc xe SUV to đùng màu đen từ từ đỗ lại, chị Nga kéo của kính xuống gọi hắn.
– Anh Long thế nào rồi chị?
Hắn hỏi sau khi ngồi vào ghế phụ và thắt dây an toàn.
– Lại đang ầm ầm ở bệnh viện đòi về. Chắc chiều nay chị cho về thôi, cũng không nghiêm trọng lắm chỉ là chờ vết thương lành và chị thuê y tá đến nhà chăm sóc luôn.
– Vâng, thế là tốt rồi.
– Này vừa gặp bạn gái đúng không?
– Đâu có chị.
– Em có mùi lạ lắm. Chắc đúng vậy.
Hắn sau khi quan hệ xong cũng không tắm rửa mà mặc quần áo đi luôn. Đàn bà mũi nhạy gớm, hắn im lặng không trả lời, còn chị Nga chỉ nhìn nhìn hắn cũng không hỏi tiếp.
Chiếc xe đỗ trước cửa căn biệt thự kín cổng cao tường chờ cổng mở ra và đi vào sân. Nhà chị nằm tương đối xa trung tâm. Hắn thấy chiếc xe của mình dựng cạnh mấy chiếc xe phân khối lớn trong ga ra.
Chị Nga nằng nặc kéo hắn vào nhà uống nước, mặc hắn từ chối. Căn nhà toàn đồ gỗ kiểu giả cổ có vẻ ấm cúng và yên bình, ngồi bên bàn nhìn chị chăm chú pha chè, hắn nhìn quanh nhà.
– Anh Long thích đồ gỗ, nên cứ đâu có đồ đẹp là anh ấy sưu tầm về. Toàn đồ gì ấy, rối hết cả mắt.
Chị Nga giải thích khi thấy hắn tò mò quan sát.
– Chị và các cháu nhà anh Long đi học à chị?
– Anh Long đã có vợ đâu. Sau khi người yêu bị tai nạn, anh ấy dứt khoát không lấy vợ. Hơn bốn mươi tuổi rồi chứ ít gì.
Nghe hắn hỏi chị cười giải thích. Anh Long trông vậy mà cũng chung tình. Cầm chén nước chị đưa hắn uống một ngụm, chè rất ngon, hương thơm ngào ngạt.
– Có việc này chị định bàn với em.
– Vâng chị cứ nói.
– Anh chị đang đầu tư khu nghỉ mát ở miền Trung, hiện đã có giấy phép và đang thuê thiết kế. Chị định giao em phần điện và nội thất. Đây cũng là ý anh Long một phần cũng vì cảm ơn em, một phần chị thấy em cũng có năng lực, trung thực và có trách nhiệm.
– Em mới chỉ làm một công trình, mà chuyên môn em là về điện chứ có làm nội thất đâu.
– Không sao, chị tính rồi. Chị cũng đã thuê công ty thiết kế, nhưng phần điện sẽ giao cho em và phần giám sát nội thất cũng giúp anh chị.
– Để em suy nghĩ được không. Vì sợ em không đủ năng lực để nhận. Với lại, nếu có thể cho em xem trước thiết kế sơ bộ để em hình dùng khối lượng và thêm thông tin.
– Được, em cứ suy nghĩ, sau Tết trả lời chị cũng được.
– Vâng cám ơn chị.
Sau khi nhận bản copy thiết kế sơ bộ, hắn lấy xe ra về. Chiếc xe đã được sửa hết phần nhựa bị vỡ và có vẻ nhưu được sửa cả những vấn đề trước đây, chạy bốc hẳn.
Hắn gọi cho thằng Ngọc để cùng bàn vụ này. Vụ này có vẻ hơi lớn, nhưng nếu hắn làm được, sẽ đẩy nhanh rất nhiều sự phát triển.