HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 99
– Nhất Huy… – Chị Trang quay phắt lại nhìn Nguyệt Vy.
– Dạ… – Tim Nguyệt Vy run lên như thể nàng vừa nói đến điều cấm kỵ của nhóm.
– Em đã gặp Nhất Huy ?
– Em gặp… – Nguyệt Vy ấp úng, tránh ánh mắt Trang. – …trong một bữa tiệc ở nhà ông Hiraishin…
Trang im lặng một lúc, thở dài nói:
– Anh ta thật tội nghiệp… Nhưng em nên tránh tiếp xúc với anh ta…
– Anh ta… tội nghiệp…
Nguyệt Vy tròn mắt nhìn chị, tim đập loạn lên. Tại sao chị ta nói anh ta tội nghiệp ? Khi Thuận Minh mới chính là người bị cướp người yêu ? Những lời anh ta nói… đều là sự thật sao ?
– Nhất Huy yêu mù quáng… Anh ta cùng Thuận Minh… theo đuổi Minh Thy từ Việt Nam… Không chấp nhận thua Thuận Minh… Dùng đủ mọi cách… Để rồi hai anh em phải trở mặt với nhau… Haizz…
– Hai anh em ? – Nguyệt Vy nhíu mày khó hiểu.
– Ah… Không… Không có gì…- Chị Trang chợt sững người bối rối. – Chị nói nhầm thôi mà…
– Hai anh em nào ? – Nguyệt Vy níu tay chị. – Chị nói em nghe đi… Hai anh em nào ?
– Haizz….
Trang áy náy, thầm trách bản thân mình. Chị nghiêng đầu nhìn ra phòng khách, tay che miệng nói thật nhỏ:
– Nhất Huy… Tên thật là Lê Nhất Huy… Thuận Minh và Nhất Huy… là hai anh em… ruột…
– Không thể nào… – Nguyệt Vy thản thốt che miệng, suýt la to lên phản bác.
– Suỵt… Chuyện này Minh Thy nói cho chị nghe… trong nhóm cũng không có ai biết… Chồng chị… chị cũng không kể… – Trang rít khẽ.
– Anh em ruột sao?
Nguyệt Vy thẫn thờ im lặng. Nếu thế gian này có một người từng nhận ra nét giống nhau giữa Thuận Minh và Nhất Huy, thì người đó chính là nàng. Dù hai khuôn mặt khác nhau khá nhiều. Nhưng đôi mắt sâu hút, nụ cười nhếch môi đó đã làm tim nàng lỗi nhịp. Cùng một cảm xúc đến từ hai người đàn ông, điều này nàng đã từng phân vân không hiểu. Bây giờ mọi chuyện đã thông suốt.
– Vậy ai là anh ? – Nguyệt Vy hỏi tiếp, giọng run rẩy.
– Thuận Minh là anh. Lớn hơn 1 tuổi. Nhưng hai anh em từ nhỏ đã không chơi với nhau. – Trang nói tiếp.
– Sau khi sang Nhật… Nhất Huy cách ly gia đình… Vì anh ta trách ba mẹ mình đã cố tình trì hoãn chuyện học của anh ta 6 tháng… Để tạo cơ hội cho Thuận Minh chiếm đoạt Minh Thy… Anh ta còn nhận cha nuôi.. đổi sang họ Đặng… Haizz… Đó là duyên số… Anh ta không nên…
Tiếng chị Trang đều đều bên tai, nhưng Nguyệt Vy không nghe thấy gì. Nàng mãi suy nghĩ đến mối quan hệ kì lạ của anh.
– Tại sao anh ta lại làm vậy ? Ba mẹ dù sao cũng là ba mẹ mình mà… – Nguyệt vy thì thào yếu ớt như nói với chính mình.
– Chị không biết. Chuyện đó còn có khúc mắc nào đó mà Minh Thy không nói cho chị nghe….
– Chị… Chị Minh Thy… yêu ai trong hai người ? – Nguyệt Vy hỏi nhỏ.
– Minh Thy… thật ra Nhất Huy là người đầu tiên của Minh Thy… Năm mười hai cuối khóa… chắc do bồng bột nhất thời thôi… nhưng sau đó, Minh Thy đã yêu Thuận Minh thật sự…
– Còn Nhất Huy… phần vì vương vấn mối tình đầu… phần vì … Minh Thy… mê mẩn cái đó của anh ta… – Trang thì thào, cổ họng vô thức nuốt nước bọt.
– Chị đã từng thử sao ? – Nguyệt Vy quan sát biểu hiện của chị ta.
– Chị…- Trang đỏ mặt tránh ánh mắt nàng – Không phải riêng chị… Tất cả chị em ngoài kia cũng đã thử…
Nguyệt Vy há hốc, mắt mở to không tin nổi.
– Ah… Ý chị là… khi cái đó… của anh ta còn bình thường… – Trang nói nhanh. – Khi đó về kinh nghiệm, thể chất, anh ta đều kém hơn Thuận Minh… Nhưng anh ta bỏ đi đâu đó ba tháng… Trở về mọi chuyện đều khác…
Nguyệt Vy bần thần nghĩ đến vật gai góc sù sì đó.
– Ngay đêm đầu tiên trở lại… sinh hoạt nhóm… Thuận Minh dứt khoát loại anh ta ra… không cho quan hệ với Minh Thy… Nhưng sau Nhất Huy làm cách nào đó… dụ giỗ Thuận Minh cá cược với anh ta… chỉ đổi lại một đêm với Minh Thy… – Trang ngừng lại, hít sâu. – Thuận Minh thua… Sau đêm đó mọi chuyện trở lại bình thường… nhưng đó chỉ là bên ngoài… Minh Thy không quên được Nhất Huy… đã lén lút tìm đến anh ta… Sau một trận cãi nhau nảy lửa với Thuận Minh, Minh Thy bỏ đi… Sau đó vài tháng cô ấy có quay lại, qùy xuống xin lỗi Thuận Minh… Thú nhận rằng cô ấy vẫn yêu Thuận Minh, nhưng không cách gì quên được Nhất Huy… Hai người chính thức chia tay…
Nguyệt Vy rùng mình kinh sợ. Nàng đã sát bờ vực đánh đổi của tình yêu. Nàng đã suy nghĩ quá đơn giản, nàng nghĩ tình yêu của mình có thể vượt qua tất cả. Nhớ đến đêm cuối cùng ở Phú Quốc, nàng thầm cảm ơn Nhất Huy. Có lẽ sau chuyện của Minh Thy, anh ta đã hiểu ra nhiều điều. Nàng và Minh Thy đều là những người phụ nữ của Thuận Minh, đều thấm nhuần tư tưởng tình yêu và tình dục tách biệt. Anh ta có thể hủy hoại cảm giác tình dục để nắm giữ thân xác của nàng, nhưng tình yêu của nàng vẫn không thay đổi. Anh ta đã không làm điều ích kỷ đó với nàng.
– Khi đó anh Minh rất yêu chị Minh Thy… Nhất Huy có thể đưa ra điều kiện gì tương xứng để anh chấp nhận cá cược ? – Nguyệt Vy chợt hỏi tiếp.
– Chị không biết… Điều đó e rằng chỉ có hai người họ biết… – Trang lau tay, treo chiếc khăn lên móc.
– Rửa chén gì cả buổi vậy trời… ? Lên đi… Mọi người đang bàn chuyện đi chơi nè… – Tiếng chị Nga sang sảng từ trên phòng khách vọng xuống.
Nguyệt Vy bừng tỉnh, cất cái chén nảy giờ cầm khư khư trong tay lên kệ. Chị Trang chợt quay sang nhìn Nguyệt Vy, nói nhỏ:
– Chuyện hôm nay… Em đừng nói cho ai biết… Cũng đừng hỏi Thuận Minh… Anh ta rất ghét nhắc tới Nhất Huy… Thuận Minh là người đàn ông tốt… Em đã chọn đúng người… Không cần suy nghĩ lung tung…
– Dạ… Em biết rồi… Cảm ơn chị… – Nguyệt Vy mỉm cười thật tươi, lòng nàng đã vơi đi nhiều.
Nhìn dáng người cao ráo sang trọng của chị Trang bước ra hướng phòng khách. Nguyệt Vy chợt nhớ đến chuyện anh Thịnh – chồng chị, chính là người kể cho Thuận Minh nghe những chuyên xảy ra với Minh Thy bên Nhật sau khi rời khỏi anh. Nàng thầm nuối tiếc vì đã không kịp hỏi thêm về chuyện đó. Tại sao hai câu chuyện của Thuận Minh và Nhất Huy đều có những sai lệch ? Ai là người đang che giấu sự thật ?
Đột nhiên một vòng tay ấm áp ôm lấy Nguyệt Vy. Nàng mỉm cười quay lại, áp mặt lên bộ ngực rắn chắc của anh. Nàng nghe được nhịp tim mạnh mẽ của anh. Sự thật là gì ? Quan trọng lắm sao ?