HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 92
Cơ thể nàng ôm gọn trong hai mảnh đồ lót ren đen mỏng manh, từng đường cong uốn lượn gợn sóng căng tròn nửa che nửa hở. Nguyệt Vy đỏ mặt nhìn cơ thể mình, tim nàng thổn thức đập nhanh. Nghĩ đến chuyện gì đó sắp tới làm chân nàng muốn nhũng ra. Thuận Minh chợt chồng lên cho nàng chiếc váy.
– Váy sao ? – Nguyệt Vy ngạc nhiên nhìn anh.
– Ừ… Váy… – Anh lấy ra chiếc quần short và áo thun mặc vào, mắt nhìn nàng khó hiểu. – Em định mặc đồ lót đi xuống đó sao ?
– Ah… Không… em… – Nguyệt Vy lúng túng đỏ mặt lí nhí.
– Ha ha… Mọi người chấm dứt màn kia rồi… Bây giờ chỉ ăn khuya, uống rượu rồi đi về thôi… – Thuận Minh bật cười.
– Không được cười… Anh cười gì chứ ? – Nguyệt Vy đỏ mặt như say rượu, tay che miệng anh.
– Ok.. Không cười… Không cười…
Hai người xuống cầu thang. Mọi người tụ họp quanh hồ bơi, áo quần nghiêm chỉnh, đầu tóc chỉnh chu. Nhìn họ không ai tưởng tượng được quan cảnh trụy lạc mà chính nàng đã chứng kiến. Nguyệt Vy chợt thấy hụt hẫng khó chịu.
– Ahh… Chào chào… Bà chủ nhà xinh đẹp đây rồi…
Một người đàn ông đạo mạo đeo kính trong vẹo không gọng, miệng cười thật tươi bước tới. Thuận Minh mỉm cười giới thiệu:
– Đây là anh Thịnh.
– Dạ, chào anh Thịnh. Em là… – Nguyệt Vy cúi đầu khe.
Nàng nhớ đến tên Thịnh, người bạn đã kể báo tình hình của Minh Thy cho anh nghe.
– Em dĩ nhiên là Nguyệt Vy rồi… Thằng Minh nhắc em suốt… Em đẹp lắm… – Thịnh cười cười, mặt hơi ngượng.
Nguyệt Vy đi theo anh tiến đến bên ông Hiraishin đang đứng bên hồ bơi trò chuyện cùng một người đàn ông to béo.
– Vy… How are you ? – Ông ta cúi đầu chào nàng.
– I’m fine. Nice to meet you again Mr.Hiraishin. – Nguyệt Vy cúi đầu đáp trả. – Ah…
– I’d met your wife at Phu Quoc. We had a great time together… – Nàng nhoẻn miệng cười, ngụ ý.
– Oh… That’s good… That’s very good… – Ông ta cười cười không rõ đang nghĩ gì.
Xung quanh nàng bắt đầu có nhiều người bước đến. Ai cũng nở một nụ cười thật tươi trên môi, duy chỉ có khác là năm người phụ nữ còn khá ngượng ngịu lúng túng.
– Đây đây… Nguyệt Vy là vợ mình… Còn đây là anh Phước… Anh Thái.. Anh Đức lớn… Anh Đức nhỏ… – Thuận Minh giới thiệu từng người trong đám đàn ông.
– Chào người đẹp…
– Chào em..
– Dạ chào anh… – Nguyệt Vy cúi đầu chào, mắt quan sát.
Phước là người đàn ông to béo vừa nói chuyện với ông Hiraishin. Chiếc áo sơ mi trên người căng núng nín, cằm anh ta như dính liền với ngực. Mắt anh ta híp lại, miệng cười rất hoạt kê. Anh Thái là người đàn ông cao lớn, râu mép cạo nhẵn xanh rì trên mặt. Anh Đức Lớn, không lớn bằng anh Thái, nhưng rõ ràng cao hơn anh Đức nhỏ nửa cái đầu.
– Còn phía phụ nữ có… Chị Trang… Là vợ anh Thịnh… Chị Phụng là vợ anh Thái… Chị Yến lớn là vợ anh Đức Lớn… Chị Yến nhỏ là vợ anh…
– Anh Đức nhỏ… – Nguyệt Vy buột miệng nói xen vào.
– Ha ha… Hi hi…
– Tao nói mày rồi… – Anh Đức nhỏ vỗ vai anh Phước béo. – Mày nên đổi Yến nhỏ cho tao… Vậy mới hợp tên mà…
– Ok… Đổi luôn… Tao cũng thích Nga lắm… – Phước híp mắt cười.
Nguyệt Vy bối rối không hiểu.
– Ah… Chị Yến nhỏ là vợ anh Phước… Con chị Nga đây… mới là vợ anh Đức nhỏ. – Thuận Minh giải thích.
– Ha ha… Hi hi…
Mọi người cười ồ lên. Mấy người phụ nữ cũng cười nắc nẻ, không vì câu nói của hai ông chồng mà khó chịu, ghen tức.
Nguyệt Vy rất nhanh hòa nhập cùng mấy chị mới quen. Họ rất vui vẻ, cùng nhau nướng thức ăn. Những người đàn ông túm tụm ngồi trên sàn nhậu nhẹt, tiếng Nhật, tiếng Việt văng tứ tung. Chỉ có ánh mắt là vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn sang những người phụ nữ xinh đẹp bên này.
Chị Trang đeo mắt kính trắng, giống như chồng. Hai người hợp lại là một đôi trí thức đúng nghĩa. Chị cũng là giáo viên, nhưng dạy đại học. Dáng người chị cao ráo, sang trọng, làn da trắng tinh, mái tóc dài ngang vai. Nguyệt Vy thoáng đỏ mặt nhớ đến cảnh chị nằm ngửa giữa nhà, ông Hiraishin áp mặt lên bầu vú trắng nõn của chị ngủ ngon lành.
Chị Phụng có khuôn mặt xinh xắn như búp bê. Dáng người tròn lẳng, ngực mông nảy nở. Chị là thông dịch viên tiếng Nhật cho cơ quan nhà nước.
Chị Yến Lớn có dáng người cao lớn nhất. Chiều cao của chị ngang với chồng mình. Dáng người chị ốm, chân dài, ngực nhỏ, nhưng điểm hấp dẫn nhất của chị là đôi mắt. Một đôi mắt ươn ướt rất đẹp, rất sâu, thu hút mọi ánh mắt đối diện. Chị quản lý công ty riêng, chuyên môi giới và kinh doanh bất động sản.
Chị Yến nhỏ, như tên của mình. Dáng người nhỏ nhắn. Nụ cười thật tươi luôn nở trên môi. Chị đeo vàng khắp người, đá quý, kim cương sáng lòe. Chị là người kinh doanh trang sức.
Và cuối cùng là chị Nga. Dáng người thon gọn xinh đẹp nhất trong năm người phụ nữ. Có lẽ nếu Nguyệt Vy không xuất hiện, chị sẽ luôn là tâm điểm chú ý của mọi người. Nguyệt Vy vẫn còn nhớ chị ta là người ngủ trên đùi Thuận Minh, đôi môi hé mở sát dương vật ướt đẫm của anh. Sau lưng chị là anh Phước béo, ngủ nhưng tay vẫn ôm eo chị ghì chặt mông chị vào hạ thể mình.
– Dzô… Đồ ăn tới rồi…