HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 84
– Ah… Đừng hiểu nhầm ý chị… Chuyện loạn luân chị không dám nghĩ tới đâu ah… – Ngọc Hân toét miệng cười. – Chị chỉ nói về những mối quan hệ ngoài huyết thống thôi….
Ngọc Hân vòng tay ôm nhẹ vòng eo của Nguyệt Vy. Ngực cô ta thật lớn, cọ nhẹ lên hai vú nàng. Mắt cô ta lim dim, môi hé mở thì thầm.
– Em thử nghĩ xem… Mấy đứa trẻ đó… Chẳng qua là học trò của em… Nhưng chúng sẽ lớn lên… Tốt nghiệp… Đi làm… Khi đó thì sao… Em chẳng qua lớn hơn chúng vài tuổi… Nếu có duyên… đến với nhau… Cũng đâu có gì lớn lao…
“Chỉ lớn hơn vài tuổi… Đâu có gì lớn lao… ”
Tiếng nói của Ngọc Hân vang nhẹ đều đều rót vào tai Nguyệt Vy. Nàng mơ màng, cảm thấy những điều cô nói rất có lý. Không quan hệ huyết thống, chỉ nhỏ hơn nàng vài tuổi, chuyện đó dường như rất bình thường. Bờ môi nàng khô khan chợt ẩm ướt, ấm áp. Hơi thở Ngọc Hân thơm ngát làm mặt nàng nóng bừng lên.
– Ưm…. Chị… đừng…
Nguyệt Vy khẽ phản đối. Nhưng môi cô ta cứ dính chặt lấy miệng nàng. Nàng đỏ mặt bối rối. Nàng không hiểu cô ta đang muốn làm gì. Trong quan niệm của nàng, chuyện quan hệ giữa hai người phụ nữ cũng không có gì kinh tởm, chẳng qua là nàng không tin mình sẽ có cảm xúc gì.
Nguyệt Vy cứng đờ, mắt mở to nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ hồng phấn khích của Ngọc Hân áp sát mặt mình. Cảm giác thật lạ lẫm. Làn da mặt Ngọc Hân mát rượi, mịn màn không thô ráp nham nhám râu hàm, đôi môi cô ta thật mềm mại, êm nhu không dầy nóng như những người đàn ông. Lưỡi cô ta nhẹ nhàng len vào kẽ răng nàng, tìm đến lưỡi nàng. Nguyệt Vy thổn thức, hé miệng từng chút một, đón nhận cảm giác kỳ lạ này. Lưỡi cô ta thật nhẹ nhàng cuốn lấy nàng. Mùi vị ngọt lịm, thơm ngát làm nàng dễ chịu, say mê.
Ngọc Hân đặt hai tay lên ngực Nguyệt Vy, bắt đầu mơn trớn thật chậm rãi. Móng tay cô ta vờn nhẹ nhẹ quanh đầu vú của nàng. Ngọc Hân hôn chậm chậm xuống cổ nàng. Nguyệt Vy thổn thức, thì thầm:
– Thôi… chị… Mình… không nên… thế này…
– Không sao… Ngoan nào… – Ngọc Hân thì thầm, hôn nhẹ lên bầu vú căng tròn run rẩy của Nguyệt Vy.
– Ôi … Chị… Đừng mà…
Nguyệt Vy mặt đỏ bừng nhìn xuống ngực mình. Ngọc Hân cúi người ngậm lấy núm vú nàng mút nhè nhẹ. Lưỡi cô đánh lên đầu vú nàng thật nhẹ nhàng. Cảm giác rần rần tê dại chạy khắp toàn thân nàng.
– Ư…
Nguyệt Vy rít khẽ. Tay nàng bấu chặt lấy vai Ngọc Hân, ngực vô thức ưỡn ra. Hai tay Ngọc Hân bóp nhẹ nhẹ hai bầu vú nàng, vun lên, lưỡi cô lướt trên hai đầu vú ray rứt của nàng. Cơ thể nàng nóng bừng lên, hạ thể ẩm ướt.
Ngọc Hân hôn rít lấy đôi môi đỏ hồng khao khát của Nguyệt Vy. Lưỡi hai người cuốn lấy nhau cuồng nhiệt. Nàng quên đi mọi thứ khác, để mặc cô ta kéo nàng ra ngoài. Hai thân thể tuyệt đẹp lõa lồ ôm ghì lấy nhau, hổn hển trên giường. Nguyệt Vy thổn thức, vặn vẹo dưới những nụ hôn của Ngọc Hân phủ khắp thân thể nàng. Cô ta hôn dọc cặp đùi thon dài trắng muốt của nàng, khẽ mở nó ra nhìn vào âm hộ ướt đẫm của Nguyệt Vy.
– Thôi chị… Em… – Nguyệt Vy đỏ mặt khép chân lại.
– Em có biết là… Không người đàn ông nào hiểu cảm xúc của phụ nữ bằng chính phụ nữ không ? – Ngọc Hân tách nhẹ đôi chân Nguyệt Vy ra, ánh mắt lim dim nhìn nàng.
Cô ta đưa lưỡi mình ra thật dài, liếm thật chậm một đường dọc bắp đùi non của Nguyệt Vy, tiến thẳng đến âm hộ nàng.
– Ưmmm…
Nguyệt Vy cắn môi, bật rên lớn. Ngọc Hân mang đến cho nàng cảm giác chưa từng có. Thật nhẹ nhàng, mềm mại, không hấp tấp, không vồ vập, nhưng từng điểm đầu lưỡi cô ta chạm đến đều làm Nguyệt Vy giật bắn người run rẩy. Hai tay Ngọc Hân đưa lên xoa nắn hai vú Nguyệt Vy, ngón tay se se, kéo nhẹ đầu vú săn cứng của nàng. Nàng nhắm nghiền hai mắt, tay bấu chặt lấy nệm giường.
Nguyệt Vy không hề biết khuất sau bức rèm cửa sổ, một đôi mắt đỏ bừng phấn khích đang quan sát vẻ mặt tê dại của nàng. Bức rèm khẽ chuyển động, thật nhẹ nhàng, Nhất Huy bước ra từ vị trí ẩn núp của mình. Cơ thể anh trần truồng, dương vật cứng đờ như khúc củi, từng bước đến bên giường. Tay anh xoa nhẹ nhẹ bờ mông căng bóng, miết dọc hai mép âm hộ ẩm ướt của Ngọc Hân.
Ngọc Hân lim dim hai mắt, miệng vẫn hôn âm hộ Nguyệt Vy, cơ thể uốn éo nhẹ nhàng. Anh nhẹ nhàng vỗ vai Ngọc Hân. Cô hiểu ý, rời miệng ra khỏi hai chân mở rộng của Nguyệt Vy, chậm rãi chống tay trườn lên người nàng. Lưỡi cô len vào đôi môi đỏ hồng hé mở của Nguyệt Vy. Hai người ôm ghì lấy nhau lâng lâng sung sướng. Nhất Huy quỳ xuống sàn nhà, cổ họng khô khốc nhìn hai bờ mông nõn nà trắng muốt úp ngược nhau, hai cái âm hộ đỏ mọng ẩm ướt ngay trước mặt.
– Ưmmm…
Nguyệt Vy bật rên lớn. Cảm giác sung sướng tê dại từ hạ thể nàng truyền đến làm nàng muốn điên lên. Một vật nóng ẩm trơn nhẵn như một con lươn chui rút vào âm hộ nàng. Nàng ôm ghì lấy Ngọc Hân, lưỡi hai người cuốn lấy nhau mê luyến. Nguyệt Vy chợt mở bừng hai mắt nhìn gương mặt đỏ hồng xinh đẹp của Ngọc Hân. Cô ta đang hôn nàng, vậy ai đang…
– Ư… Không… đừng… ai vậy…
Nguyệt Vy toan đẩy Ngọc Hân ra, nhưng cô ta tiếp tục ôm ghì lấy nàng. Mái tóc đen dài của cô phủ kín mặt Nguyệt Vy.
– Ai cũng được mà… Hôn ngực chị đi…. – Ngọc Hân thì thầm, ưỡn người dí hai bầu vú vào miệng Nguyệt Vy.
– Ưm… Đừng… ôi…
Vật trơn tuột đó tiếp tục xâm chiếm âm hộ nàng. Nó đục khoét bức tường lý trí mỏng manh của nàng, sụp đổ từng mảng một. Hai chân nàng tê dại, mở rộng sang hai bên, miệng hé mở ngậm lấy núm vú săng cứng của Ngọc Hân mút nhẹ.
– Ưm… Ưm…
Tiếng rên rỉ của hai người phụ nữ như hòa vào nhau, không khí trong căn phòng đặc quánh âm thanh hoang lạc sung sướng. Ngọc Hân ôm ghì lấy Nguyệt Vy, lăn tròn trên giường, để nàng nằm lên trên. Cặp mông đỏ bừng căng tròn của nàng ngay lập tức bị bóp nghiến lấy, kéo rộng sang hai bên. Nhất Huy say mê hì hục, liếm dọc hai cái âm hộ đỏ hồng rỉ nước xếp chồng lên nhau. Đến khi hai thân thể trước mặt đỏ ửng, thổn thức, đến khi hai cái âm hộ hé mở mời gọi, anh mới thỏa mãn lau miệng mình.
– Ôi…