HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 80
Nguyệt Vy đỏ mặt. Nàng khẽ đẩy anh ra, thật chậm rãi. Nếu anh ta tỉnh lại lúc này, nàng chỉ còn nước xấu hổ chui xuống đất. Tuy chuyện này mới bắt đầu hoàn toàn trong sáng, nhưng giờ phút này lại tình ngay lý gian, khó giải thích. Nàng vừa gạt được tay anh ta ra, nó lại choàng qua ôm chặt lấy người nàng. Nguyệt Vy mím môi khổ sở, chịu đựng bàn tay anh ta cứ vuốt vuốt xoa xoa trên ngực nàng. Nàng chưa biết phải làm sao, chợt hai mắt nàng đỏ lên.
– Anh Hiền… đừng giả vờ ngủ nữa… – Nàng nghiến răng tức giận nhéo anh ra một cái thật đau.
– Ahh… Đừng nhéo… Đau quá… – Hiền mở bừng mắt, nhăn nhó, nhưng tay vẫn ôm khư khư ngang người nàng.
– Anh dám giả vờ ngủ… Còn… còn… đáng ghét… Buông em ra…- Nguyệt Vy kéo chăn che ngang ngực.
– Ahhh… đau quá… anh xin lỗi… tại tại… anh… mà sao em biết anh giả vờ… – Hiền ấp úng, tay rời khỏi ngực nàng, đặt xuống eo.
– Còn nói… tại sao thứ đó đang… tự nhiên… cứng lên là sao ? – Nguyệt Vy mím môi chỉ xuống vật nóng hừng hực đang cọ vào chân nàng.
– Anh xin lỗi… Anh chỉ muốn ôm em một chút… không nghĩ rằng nó phản ứng mạnh vậy… – Hiền gãi đầu, bối rối.
– Anh buông em ra đi…
Nguyệt Vy đỏ mặt đẩy anh ra. Chợt chiếc chăn tuột xuống, một bên đầu vú đỏ hồng xinh đẹp của nàng phơi bày ngay sát mặt Hiền. Cả hai người chợt dừng sững lại. Hiền khẽ cúi xuống hôn nhẹ lên đầu vú nàng. Nguyệt Vy thấy mặt mình nóng lên. Tim đập dồn dập. Nhưng nàng không đẩy anh ra. Miệng anh hé mở, đưa đầu lưỡi ướt át của mình lướt quanh núm vú nàng, rồi nhẹ nhàng ngậm lấy nó.
– Ư… Thôi anh… – Nàng nâng mặt anh lên,.
– Cho anh một lần đi… anh xin em mà… một lần thôi… – Hiền thì thầm nài nỉ.
Nguyệt Vy nhìn một bên núm vú ướt đẫm săng cứng của mình. Nàng mím môi chần chừ, rồi buông tay khỏi mặt anh. Hiền sung sướng vụt mặt vào ngực nàng hối hả. Tay anh cuốn cuồng cởi quần áo mình ra.
– Ưm…
Mỗi người đàn ông một kiểu. Dù nghề nghiệp gì, dù sở thích, cuộc sống ra sao, họ đều có một cách yêu riêng của mình. Nguyệt Vy lõa lồ nằm trên giường, cơ thể nàng thổn thức đón chiếc lưỡi của Hiền. Anh rất thích hôn. Anh hôn khắp thân thể nàng, từ ngón chân đến vành tai. Lưỡi anh rất ấm áp như đang tắm cho nàng trong cảm giác tuyệt diệu nhưng cồn cào khó chịu. Anh nâng hai chân nàng lên, mở rộng, sang hai bên. Nguyệt Vy đỏ mặt mắt oán trách nhìn anh. Bàn tay nhỏ bé của nàng vội che lên vùng thầm kín của mình đang hé mở trước ánh mắt khao khát của anh. Hiền mỉm cười, cúi xuống, hôn nhẹ trên bàn tay nàng. Lưỡi anh khẽ len qua giữa những ngón tay thon dài xinh đẹp của nàng. Nguyệt Vy cắn môi, ngón tay nàng mở rộng một chút, rồi một chút. Cho đến khi ngón tay nàng không còn làm nhiệm vụ che đậy mà lại vô tình mở rộng hai mép thịt đỏ hồng ẩm ướt của mình ra cho chiếc lưỡi anh vét sâu vào trong.
– Ôi…
Nàng bật rên lớn. Chiếc lưỡi anh mang đến cho nàng cảm giác sung sướng lâng lâng chưa từng có. Cách hôn của anh rất nhẹ nhàng, lịch sự, không vồ vập hấp tấp như mấy gã kia. Lưỡi anh như vét cạn bên trong nàng, nước nhờn nàng liên tục rỉ ra nhưng không đủ. Hiền chùi miệng mình, mặt đỏ bừng phấn khích nhìn ước nguyện bao lâu của anh ngay trước mặt. Giây phút vừa rồi, ôm nàng ngủ anh đã hiểu ra nhiều điều. Dù không chiếm được trái tim nàng, nhưng được làm một người đàn ông trong đời nàng, để một lúc nào đó, nàng lại nhớ đến anh. Vậy là quá đủ.
– Ưm… Ôi…
Hai cơ thể ôm ghì lấy nhau. Nguyệt Vy mê mẫn vuốt nhẹ tấm lưng rắn chắc của anh, cảm nhận từng múi cơ của anh co rút theo từng động tác nhịp nhàng ân ái với nàng. Dương vật anh không dài như Henry, nhưng nó cong cứng kì lạ. Nàng không hiểu thượng đế đã tạo ra người đàn bà như thế nào. Âm hộ nàng dường như thích thú với tất cả mọi thứ mà nó nhận được, không kể hình dáng, kích thước. Nhưng nàng hiểu ra một điều, mỗi người đàn ông đều có cách ân ái riêng của mình. Cái riêng không nằm ở chỗ bên dưới nơi hai bộ phận sinh dục dính lấy nhau, mà chính là hơi thở, cách vuốt ve, làn da nóng bỏng, mang đến cảm giác khác nhau. Những sự khác lạ tuyệt diệu.
“Cộc … Cộc…”
– Vy ơi… Đâu rồi…
Đột nhiên, tiếng gõ cửa và giọng Hằng kêu réo vang lên ngoài cửa. Nguyệt Vy hoảng hốt che miệng mình, nàng cuống lên. Hiền cũng đỏ mặt e ngại, nhưng anh không muốn dừng lại. Giây phút này, trời có sập xuống anh cũng không ngừng lại. Anh tiếp tục ôm ghì lấy nàng hì hục.
“Kịch…”
Đột nhiên cánh cửa bật mở, nhưng không mở được hoàn toàn do vướng sợi dây xích khóa chặn lại. Hằng ló mắt nhìn vào, khe hở quá nhỏ, chỉ thấy được đầu giường, có mái tóc đen óng ả của Nguyệt Vy rung động nhẹ nhẹ.
– Nè… Dậy… ngủ hoài vậy cô nương… sắp hết giờ ăn sáng rồi…
Nguyệt Vy bịt kín miệng mình, mặt đỏ bừng lên. Tim nàng muốn thắt lại. Giây phút vừa rồi nàng suýt hét lên.
– Dạ… em biết rồi… Em… Em rửa mặt… ra liền… – Nàng nói, giọng run run.
– Rồi… nhanh lên…
Hằng lầu bầm nhỏ. Bỏ đi, cũng không thèm đóng chặt cửa lại.
– Hiền ơi… thằng Hiền này đi đâu mất rồi nhỉ… – Tiếng Hằng vẫn văng vẳng cuối hành lang nghe khá rõ.
– Trời ơi… Chị Hằng này… Ưm…
Nguyệt Vy đỏ mặt nhìn cánh cửa. Tay nàng vẫn che miệng cố nén tiếng rên rỉ của mình. Hiền chống tay ngồi dậy, hạ thể thúc thật nhanh. Nàng nhìn anh như óan trách, mắt đỏ lên, tê dại. Cơ thể nàng bật cong lên từng đợt, từng đợt, chân quắp lấy mông anh. Cơn sướng khoái dâng lên ào ạt, môi nàng đau đớn giữa hai hàm răng nghiến chặt.
– Ưmmm… Ahhhh….
Nguyệt Vy hét lên. Nàng ôm ghì lấy anh bất chấp tất cả. Cơ thể anh cứng đờ, dương vật giật lên từng hồi, phóng xuất ào ạt nóng hổi đầy ắp bên trong nàng. Cơn đê mê tê dại kéo hai người như dán chặt vào nhau, lưỡi anh và nàng cuốn lấy nhau cuồng nhiệt.
– Vy.. Vy… Chuyện gì vậy ? – Hằng thở hổn hển hỏi gấp qua khe cửa.
– Dạ… Không có gì… Toilet có con gián thôi mà… Hi hi…