HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 47
Nguyệt Vy nhíu mày suy nghĩ. Hai gã đã lè nhè, mắt mờ đục. Lối thoát duy nhất ổn thỏa của nàng là chuốc say được hai gã này. Nàng hoàn toàn tự tin vào tửu lượng của Thuận Minh, đã chứng minh một lần vào đêm tân hôn.
– Em thấy anh Minh đến trễ nên mời hai anh… mỗi người một ly… Hai anh nói đúng không ? – Nguyệt Vy nháy mắt với Thuận Minh.
Anh ngơ ngác chưa hiểu ý nàng, thì Tài đã lên tiếng:
– Ok… Nhưng em cũng phải tham gia… Thầy Minh một tua… Em một tua… Thế nào ?
– Em…
Nguyệt Vy mím môi suy nghĩ. Anh một tua là uống hai ly liên tục, tới phiên nàng cũng hai ly liên tục, hai gã kia mỗi người hai ly. Tính ra thì cân bằng, nhưng hai gã đã uống trước, trong khi anh chưa tới đâu. Nếu uống như thế nàng sẽ say, nhưng ít ra anh sẽ vẫn hạ được hai gã. Nàng gật đầu.
– Ok… Rót ra cho bọn anh mỗi người năm ly rượu… – Tài lớn tiếng hô.
Nguyệt Vy thoáng rùng mình nhìn anh. Nàng hoảng hốt bắt gặp gương mặt nhăn nhó khổ sở của Thuận Minh. Nàng đã sai lầm sao ? Hai gã này không say như nàng nghĩ ?
Rượu vào ba tuần liên tục. Thuận Minh gật gù liên tục, tay anh bắt đầu sờ mó ngực cô gái kia. Nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài, anh không ngừng suy nghĩ lối thoát. Đầu anh đang rất nặng, mắt mờ đi. Anh biết ý định của Nguyệt Vy, vì nàng tin tưởng vào tửu lượng của anh. Nhưng anh hoàn toàn chưa chuẩn bị cho đêm nay.
Nguyệt Vy dựa người vào lưng ghế. Hai bàn tay nóng hừng hực đang vuốt ve sau lưng nàng. Nàng khẽ nhỏm người tránh đi, thì hai bàn tay đã luồn xuống dưới ghế, bóp nghiến lấy cặp mông nàng. Nguyệt Vy nghiến răng kiềm chế, nàng muốn hét lên vả vào mặt hai gã hai cái tát thật mạnh. Nhưng hơn ai hết, nàng biết mình không thể làm thế.
Thuận Minh úp mặt vào ngực cô gái bên cạnh, anh hít hà liên tục ra vẻ rất khoái trá. Nguyệt Vy nhíu mày khó chịu, nói:
– Tiếp tục đi…
– Ok… Tiếp tục đi… – Hùng hô lớn.
Nguyệt Vy nín thở uống luôn hai ly rượu liên tục. Hơi rượu bốc lên tới mũi, Nguyệt Vy chợt chạy ào vào toilet trong phòng. Tiếng nôn mữa vang ra từ bên trong.
– Ha ha… Nguyệt Vy say rồi… Tới phiên thầy Minh… – Hùng nói.
Thuận Minh cười khổ, anh nốc hai ly rượu. Hơi nóng bốc lên, mặt đỏ bừng.
– Nguyệt Vy bỏ vòng rồi… Thôi.. Không cần mời nữa… Uống công bằng… Thế nào ?
– Nâng ly…
Thuận Minh gật gù trên vai cô gái. Mắt anh mờ đi. Rất nhiều ly rượu được nâng lên, tay anh buông lỏng, miệng chỉ mở ra uống bất cứ thứ gì người ta đổ vào.
– Em để anh ấy nghỉ chút đi… Em ra ngoài đi… Lát cần anh gọi… – Hùng dặn dò cô gái phục vụ.
Thuận Minh nằm ngửa trên ghế, mắt anh lim dim mờ nhạt. Hai bóng người đi ngang qua anh, về phía phòng toilet. Anh mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu, nhắm lại.
_______________________
Nguyệt Vy ngồi bệt xuống sàn nhà tắm, tóc rũ rượi, mắt nhắm nghiền. Nàng mơ hồ nghe được tiếng đóng cửa thật khẽ, tiếng giày bước đến bên cạnh. Mặt nàng truyền đến cảm giác ấm áp dễ chịu, ngực áo nàng lay động nhẹ, hơi gío mát lạnh lùa vào.
– Ưm… – Nguyệt Vy thoáng rùng mình, mắt hé mở.
Ngay tức khắt một bàn tay bịt ngang miệng nàng.
– Đừng la… Chiều bọn anh một chút đi… Không ai biết hết… Bọn anh sẽ làm em sướng điên lên…
Một gương mặt mờ nhạt, hơi rượu nồng nặc phả vào mặt nàng. Nguyệt Vy vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nàng hoàn toàn không phản kháng, mắt mờ đục đờ đẫn lim dim nhìn hai gương mặt mờ nhạt trước mặt mình.
Hùng và Tài hít một hơi thật sâu cố lấy lại bình tĩnh. Trước mặt hai gã là một khuôn mặt tuyệt đẹp say mèm, ngực áo mở toang, áo ngực rơi xuống bên cạnh. Hai bầu vú nàng căng tròn mơn mởn, làn da lán mịn tuyệt hảo, hai núm vú xinh xắn đỏ hồng. Hai gã liếm mép cười khoái trá.
Nguyệt Vy thấy lưng mình mát lạnh, trước ngực trống trải. Bầu vú nàng căng lên tưng tức, truyền đến cảm giác nhột nhạt thích thú.
– Ưm…..
Nàng rên khẽ. Nhưng chính tiếng rên đó làm nàng bừng tỉnh. Nguyệt Vy vùng dậy, ú ớ, miệng bị bịt kín. Hai tay nàng nàng bị giang rộng, kềm cứng.
– Ưm…m… Anh Minh…
Nguyệt Vy đã hiểu ra hoàn cảnh nguy hiểm của mình. Tiếng kêu cứu của nàng tắt nghẽn trong cuống họng. Anh làm gì ngoài kia mà không vào đây cứu nàng ?
– Ha ha… Ngoan đi…
Hai gương mặt đỏ hồng phấn khích của Hùng và Tài. Hai gã le lưỡi thật dài, ngo ngoe như trêu chọc trên hai núm vú đỏ hồng xinh đẹp của Nguyệt Vy. Mắt nàng đỏ lên.
– Ưm… Đừng… Đừng mà…
Hai gã liếm nhẹ lên hai đầu vú nàng. Nguyệt Vy uất ứt, nước mắt tràn ra.
– Ưm… Ngon lắm… Ha ha…
– Ư… Không… Đừng mà….
Hai gã vụt đầu vào bầu vú nàng. Thời gian như ngưng lại, chỉ có tiếng nàng ú ớ và âm thanh của hai chiếc lưỡi xì xụp thèm khát. Nguyệt Vy nhắm nghiền hai mắt, răng nghiến lại ken két. Hai cánh tay nàng gồng cứng lên, nhưng chúng như bị kềm trong gọng sắt, không chút suy chuyển.
– Đừng mà… Hu hu… Dừng lại đi…
Nguyệt Vy bật khóc, tiếng khóc của nàng ấm ứ trong miệng. Cánh tay nàng tê dại, không còn lực phản kháng. Nước mắt nàng chảy dài xuống mặt. Nàng ghê tởm trò bẩn thỉu của hai gã, dùng sức mạnh cưỡng bức nàng. Nhưng cảm giác ray rứt trên hai bầu vú, đang thiêu đốt lý trí của nàng.