HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 46
– Ở đây sao ? – Thuận Minh ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà xanh đỏ đèn, miệng anh nhếch lên như cười như không.
– Ừ… Đúng địa chỉ thầy Trung nói với em mà… Có chuyện gì sao ? – Nguyệt Vy hỏi.
– Không… Không có gì…
Thuận Minh cười thầm. Nơi này anh đã tiếp khách vài lần. Thiên Hồng là một tụ điểm ăn chơi khá nổi tiếng ở Sài Gòn. Bên dưới là nhà hàng, giữa là karaoke, trên cùng là khách sạn. Đáp ứng đủ nhu cầu vui chơi trong một đêm.
Nguyệt Vy lặng lẽ đi sau lưng Thuận Minh. Rất nhiều ánh mắt nhìn nàng với vẻ dò xét và ngạc nhiên. Sắc đẹp thuần khiết của nàng không thuộc về nơi này. Xung quanh họ là đủ các khuôn mặt, đàn ông tóc tai rũ rượi, phụ nữ phấn son lòe loẹt, ăn mặc hở hang. Nhưng điểm chung duy nhất của họ là hơi thở nồng nặc mùi rượu.
Họ dừng trước một căn phòng. Cửa đóng kín nhưng âm thanh ồn ào bên trong vẫn dội ra ngoài thật lớn. Tim Nguyệt Vy như muốn thắt lại. Nàng bối rối không biết làm gì.
– Cô Nguyệt Vy… Vào thôi… – Thuận Minh mở cửa.
Nguyệt Vy nhăn mặt khó chịu. Mùi khói thuốc nồng nặc làm nàng muốn choáng váng. Căn phòng khá tối, chỉ có chiếc đèn xoay tròn nhiều màu là chớp lóe liên tục. Tiếng nhạc vụt tắt, đèn trần sáng lên mờ ảo.
– Nguyệt Vy… Em tới rồi… – Tiếng thầy Trung hồ hởi.
Nguyệt Vy đỏ mặt nhhìn quanh phòng. Thầy Trung lúng túng nhích người ngồi xa ra khỏi cô gái mặt non choẹt bên cạnh. Hai gã thanh tra đang nheo mắt nhìn nàng như đánh gía, hai bên khoác tay hai cô gái ăn mặc hở hang, váy ngắn khép lại cũng như không.
– Em tới trễ quá vậy… – Thầy Trung lúng túng đứng lên nói với Nguyệt Vy, mắt không quên nhìn sang Thuận Minh như cảm ơn.
– Thầy mệt rồi… Thầy về đi… – Nguyệt Vy nói nhỏ, giọng nàng run run.
– Ok… – Thầy Trung quay qua nói nhỏ với Thuận Minh. – Cảm ơn em rất nhiều… Bữa hôm nay của nhà trường thanh toán, em cứ đưa hóa đơn về nhé.
– Thật sao ? – Thuận Minh mỉm cười.
Thầy Trung chợt cảm thấy bất an khi thấy nụ cười của Thuận Minh, nhưng ông vẫn cố gắng mím môi gật đầu.
Thầy Trung vừa đi ra cửa. Nguyệt Vy liền quay qua chỉ tay sang bên cạnh.
– Em xin phép được giới thiệu… Đây là thầy Minh, giáo viên…
– Dạy Nhật Ngữ chứ gì… ! Thầy Trung nói rồi. Ngồi xuống tự nhiên đi em trai… – Gã lớn tuổi nói.
– Hai em qua chăm sóc thầy Minh cho anh… Chu đáo vào… – Gã nói tiếp.
– Nào… Nguyệt Vy vào đây ngồi ở đây…. Hai anh cần trao đổi với em chút. – Gã thanh tra có bộ dạng trẻ hơn nói, tay chỉ chỉ vào khoảng trống giữa hai người.
Nguyệt Vy mím môi liếc qua Thuận Minh, nhận được cái gật đầu của anh. Nàng lách người đi qua dãy bàn đến giữa hai gã.
– Thế… Thế… Ngồi xuống đây…
Một gã nhẹ nhàng đặt tay lên dưới vòng eo Nguyệt Vy đỡ nàng ngồi xuống.
– Đây là anh Hùng… Còn anh là Tài… Đây… Mời em uống rượu… Em tới trễ nên phạt ba ly… Đó là nhân nhượng lắm rồi… – Gã trẻ tuổi nói.
Nguyệt Vy nhìn ly rượu nâu vàng óng ánh trong tay, nàng thoáng rùng mình. Nàng nín thở uống trọn.
– Đây… Ly nữa… Có ngay… Ha ha… – Tài hớn hở.
– Em…
Nguyệt Vy toan ngăn lại, nhưng ly rượu đã đưa đến môi, nàng nhắm mắt uống tiếp.
– Chú này… Từ từ xem… Ăn miếng trái cây đi em. – Gã đầu bạc gắt lên, tay đưa cho Nguyệt Vy miếng dứa vàng óng.
Nguyệt Vy ăn miếng dứa vào bụng trong ánh mắt lo lắng của Thuận Minh. Cả anh và nàng chưa ăn gì tối nay. Anh nói nhỏ với cô gái phục vụ mấy câu. Cô ta đầu gật lia lịa, chạy ra ngoài.
– Đây… Ly nữa… hết phạt nhé… – Tài nói.
Nguyệt Vy nhíu mày nhìn ly rượu nàng lén liếc qua anh. Thuận Minh nhắm mắt khẽ lắc đầu nhè nhẹ. Nhưng nàng thấy khá tự tin mình có thể uống ly rượu này. Nàng ngửa cổ uống cạn.
– Em là nữ giáo viên đẹp nhất anh gặp từ trước tới nay… – Tài liền sát lại bên nàng, hơi thở gã mùi rượu nồng nặc.
– Ah hem… Chú mày nghiêm túc chút coi… – Gã đầu bạc nhíu mày, nhưng tay đặt lên tay nàng.
– Em dạy ở trường… Ờ… Trường… Việt Long lâu chưa? – Gã Hùng hỏi.
– Dạ… Em dạy được 9 tháng. – Nguyệt Vy thấy đầu óc mình quay cuồng, miệng nói nhỏ.
– Wah… Chín tháng mười ngày hả..? Vậy là chúng ta có duyên rồi… Ha ha.. – Tài nói xen vào.
Nguyệt Vy nhíu mày, khó chịu vì bàn tay của gã đang tuột dần xuống bờ mông nàng.
– Chú mày… Thiệt là bậy bạ… – Gã Hùng nói cho có, tất cả chú ý của hắn tập trung vào cảm giác êm ái truyền vào bàn tay sau mông nàng.
Nguyệt Vy mím môi chịu đựng. Nàng khẽ liếc qua Thuận Minh. Anh dường như rất tự nhiên với nơi này, chân gác lên bàn, tay vòng dưới éo hai cô gái hai bên. Biểu hiện biết ăn chơi của Thuận Minh càng làm hai gã bên này càng thoải mái hơn. Ngược lại, thái độ ngạo mạn của Thuận Minh làm cho Nguyệt Vy rất yên tâm.
– Đây… làm ly nữa đi…
Nguyệt Vy nhăn nhó nhìn ly rượu trước mặt. Mắt nàng hơi mờ đi.
– Đây… Đây… Em xin phép mời hai anh… – Thuận Minh đỡ ly rượu, cười xởi lởi.
– Ok… Nhưng mà chú phải uống ba ly trước khi mời anh… Cái tội đến trễ…. – Hùng hất hàm nói.
– Dạ… Dạ… Em cố gắng…
Thuận Minh nhăn mặt uống ba ly rượu do cô gái bên cạnh rót mời. Mặt anh nóng bừng lên, dạ dày cồn cào khó chịu. Anh nhìn ra cửa, nôn nóng chờ đợi cô gái kia chuẩn bị cho mình ít phô mai lót dạ.