HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 24
Anh ra hiệu cho nàng nằm yên. Tiếng ngáy của hắn ngắt quãng nhỏ đi hẳn, rất có khả năng tỉnh lại nếu có tác động mạnh. Nhưng hắn không tỉnh giấc, tiếp tục ôm lấy người nàng, như một chiếc gối ôm. Cánh tay hắn đầy lông choàng qua ngực nàng, cảm giác nhột nhạt trên hai đầu vú làm nàng run rẩy.
– Tạch… Tạch….
– Ư…
Cánh tay Tuấn bất chợt siết chặt, bàn tay hắn bóp nghiến bên vú nàng. Nguyệt Vy bật rên khẽ. Nàng cảm nhận một vật rất lớn, cứng chui vào giữa kẽ mông mình. Cảm giác ấm áp giữa hai chân nàng càng làm hắn vô thức ham muốn. Cánh tay hắn siết chặt hơn, cố nhét vật cứng đó vào nơi truyền cho hắn cảm giác sung sướng. Nguyệt Vy nghiến răng chịu đựng. Nhưng vật cứng nóng đó cứ tiếp tục thiêu đốt lý trí của nàng. Nàng khẽ nhích mông mình một chút cho nó sát với đáy quần lót mình. Cảm giác nóng hừng hực cách một lớp quần lót làm nàng tê dại.
Thuận Minh mím môi chụp hình. Dương vật anh căng tức muốn nổ tung. Anh thấy mặt Nguyệt Vy đang đỏ dần lên, hưng phấn. Biểu hiện của nàng càng làm anh điên cuồng. Anh đặt điện thoại xuống. Kéo tuột chiếc quần short của mình. Nhẹ nhàng đến bên Nguyệt Vy.
Đôi môi Nguyệt Vy đang mím chặt. Hạ thể nàng ẩm ướt nóng hừng hực. Chợt một mùi hương quen thuộc, cảm giác nóng hổi chạm nhẹ lên môi nàng. Nàng không chần chừ một giây nào, mở miệng ngậm lấy dương vật anh. Mùi vị hăng hắc, cảm giác căng phồng trong miệng làm nàng phấn khích muốn điên lên. Mông nàng vô thức uốn éo để vật cứng giữa hai chân mình cọ sát nhiều hơn.
– Ưm…
Thuận Minh mím môi, kềm nén. Anh nâng nhẹ bàn tay Tuấn lên, cầm lấy nó lướt trên hai vú đỏ bừng của Nguyệt Vy.
– Ư…
Nguyệt Vy cong người, hai chân cố khép chặt lại, ngực ưỡn ra. Miệng nàng há to để anh thúc dương vật vào nhanh hơn, sâu hơn.
– Ư…
Thuận Minh gồng cứng người. Cuộc phiêu lưu này làm anh phấn khích không chịu nổi, anh xuất tinh. Nguyệt Vy trong cơn hưng phấn, chợt thấy dương vật anh bùng nổ giữ dội trong miệng mình, nàng thoáng chần chừ rồi nuốt trọn. Mùi tinh trùng đặc quánh nồng nặc, không hiểu sao lại mang cho nàng cảm giác đê mê tuyệt diệu.
– Xin lỗi em… Anh… – Thuận Minh đỏ bừng mặt, thì thào.
Nguyệt Vy khẽ lắc đầu, mỉm cười với anh. Nàng nâng nhẹ chân Tuấn lên, nhích người ra ngoài.
Nàng ngơ ngác nhìn quanh, đèn phòng khách đã được giảm xuống nhỏ nhất, mờ ảo. Những thân hình trần trụi của đám bạn anh ngang dọc khắp nơi, thi nhau ngáy vang cả nhà. Gã Tuấn nằm bên cạnh nàng, dương vật còn dựng đứng dưới lớp quần short, lớp vải quần hắn ướt đẫm tại vị trí cao nhất. Nguyệt Vy đỏ bừng cả mặt, nàng biết tại sao nó ướt như vậy.
– Nguyệt Vy… Em đẹp lắm… Anh yêu em…
Thuận Minh vừa nói, vừa cởi bỏ áo sơ mi trên người nàng. Tay anh kéo tuột chiếc quần lót nhỏ của nàng, đáy quần ướt đẫm, óng ánh. Nàng cúi đầu, tim đập rộn ràng. Một động lực gì đó đang thôi thúc nàng mãnh liệt, nàng muốn tham gia trò chơi này.
– Em…
Thuận Minh ra hiệu cho nàng đi về phía Liêu Đông. Máy điện thoại anh không ngừng chớp lóe. Thân thể nàng tuyệt đẹp, không mảnh vải che thân giữa phòng khách, bao quanh là tấm thân trần trụi của bốn gã bạn anh. Nguyệt Vy nín thở, chống hai tay xuống sàn nhà, nàng bò lên người Liêu Đông.
Thuận Minh mím môi chụp hình. Cặp mông nàng căng tròn, hai mép âm hộ đỏ bừng nhòe nhoẹt nước, chảy dài xuống cả chân. Nàng quay lại nhìn anh với ánh mắt hờn dỗi. Thuận Minh mỉm cười, chụp hình tiếp tục, tay ra hiệu cho nàng nằm xuống. Nguyệt Vy nín thở, hai tay đỡ lấy thân mình để anh ta không thức giấc. Tiếng ngáy nhỏ đều đều vang lên bên tai làm nàng yên tâm.
Anh cố giữ bàn tay mình khỏi run lên. Gương mặt nàng tuyệt đẹp, tóc xõa dài trên vai, bầu vú nàng trắng tinh căng phồng đè ép nhẹ lên ngực Liêu Đông.
– Tạch…
Nguyệt Vy cắn nhẹ bờ môi mình, nàng nhỏm người dậy, nhìn xuống mặt Liêu Đông. Giữa anh ta và nàng có một đoạn kí ức nhỏ chỉ riêng hai người biết. Anh ta là đã chạm vào người nàng, dù chỉ bên ngoài phớt qua, nhưng hơi thở hừng hực của anh ta trên đầu vú như còn quanh quẩn trong tâm trí nàng. Giờ đây, Liêu Đông ngủ say há hốc cả miệng, không hề hay biết nàng đang trần truồng đùa giỡn trên thân thể anh ta, với sự quan sát của chồng nàng. Vai nàng thấp xuống dần, để đầu vú cọ nhẹ lên môi Liêu Đông. Anh ta không phản ứng gì. Nàng mạnh dạn hơn, để đầu vú mình trượt quanh, mặt mũi anh ta, rồi đưa nó vào trong miệng. Đầu vú nàng vừa chạm nhẹ lên đầu lưỡi Liêu Đông, cơ thể nàng giật bắn lên như có một luồng điện rần rần chạy khắp thân thể.
– Ưm… Anh…
Nguyệt Vy hoảng hốt quay lại. Âm hộ nàng vừa bị anh xâm chiếm từ phía sau. Thuận Minh nhìn nàng chơi đùa trên mặt Liêu Đông, anh không chịu nổi, dương vật trỗi đạy cứng ngắt. Anh kéo bỏ hẳn quần short trên người, ném sang một bên. Lấy tư thế nhanh nhất, anh lấp đầy âm hộ nàng từ phía sau.
– Ư… – Nguyệt Vy nghiến răng, mặt đỏ bừng lên kềm nén tiếng rên rỉ muốn thoát ra cổ họng.
Hai bàn tay anh, bóp nghiến lấy mông nàng, kéo căng ra. Hạ thể thúc dương vật vào người nàng liên tục, mặc kệ tiếng chan chát vang lên rõ mồn một.
– Ư… Ư… Ư…..
Nguyệt Vy há hốc miệng, mắt dại ra. Nàng vô thức quỵ thấp xuống, dí ngực mình vào miệng Liêu Đông. Đầu vú nàng săng cứng lại, cả hai bên đều săng cứng ray rứt, ướt đẫm nước miếng. Ngực nàng truyền đến cảm giác tê dại, rấm rức. Cảm giác này quá tuyệt diệu, nàng muốn hét lên sung sướng. Nhưng có gì đó không đúng.
– Ah…
Nguyệt Vy hoảng hốt la khẽ, nàng nhìn xuống bắt gặp ánh mắt đỏ bừng phấn khích của Liêu Đông đang nhìn mình. Nàng đỏ mặt như gấc chín, cơ thể vẫn không ngừng lay động, hai vú đung đưa bóng nhẫy nước miếng theo những cú thúc sâu của anh. Anh không hề biết Liêu Đông đã tỉnh giấc.
Liêu Đông nháy mắt với nàng, ngón tay đưa lên miệng ra hiệu im lặng. Nguyệt Vy mím môi nhắm mắt lại. Liêu Đông khẽ rút hai tay mình lên, xoa nắn hai bầu vú căng tròn của nàng, anh đưa miệng mút nhẹ nhẹ hết bên này tới bên kia. Cơ thể Nguyệt Vy run rẩy, nàng vô thức nằm bẹp xuống, dí ngực vào miệng anh ta. Một bàn tay của Liêu Đông mò xuống vùng thịt mềm mại có lớp lông phơn phớt của nàng. Ngón tay anh ta mò mẫm cảm nhận sự căng tức ra vào liên tục trong âm hộ nàng. Anh day day nhẹ lên mồng đốc, thật nhẹ để Thuận Minh không hề hay biết. Cơ thể Nguyệt Vy gào thét mãnh liệt, nàng bật rên to.
– Ưm.. Ưm.. Ưm….