HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 12
– Bộp… – Đầu gối nện mạnh lên nền đất.
– Anh… – Nguyệt Vy bàng hoàng quay lại, môi nàng run rẩy.
Thuận Minh ngẩng đầu nhìn ba mẹ nàng, rồi chuyển sang nhìn sâu vào mắt nàng.
– Đúng… Chỉ hơn một ngày trước con quen Vy… – Giọng anh run lên. – Nhưng từ cái nhìn đầu tiên, con đã biết mình yêu nàng… Con muốn từng giây từng phút còn lại trong cuộc đời mình được ở bên cạnh, chăm sóc cho nàng…
– Cậu… – Ba nàng trừng mắt định nói gì đó, nhưng mẹ nàng níu tay ông ngăn lại.
– Nguyệt Vy… – Anh nhìn nàng với ánh mắt yêu thương da diết. – Em có đồng ý làm vợ anh không?
– Em…
Nguyệt Vy ấp úng, tim nàng như ngừng đập. Nàng nhìn sang mẹ mình, nhận được ánh mắt ấm áp yêu thương của bà. Nàng lấy hết can đảm bước đến anh, từng bước một, rồi lao vào lòng anh. Thuận Minh giang tay đón lấy thân thể mềm mại của nàng, nước mắt chảy dài trên mặt anh.
– Em đồng ý… Em đồng ý… – Nguyệt Vy nghẹn ngào khóc nức nở trong lòng anh.
Mẹ nàng mỉm cười, quay lại, lén lau nước mắt. Ba nàng quay mặt đi, miệng khẽ cười nhẹ.
– Không… Không thể nào…
Minh Thuận ngơ ngác nhìn hai người ôm chặt nhau quỳ trên đất. Hắn lại nhìn ba mẹ nàng. Hắn lẩm bẩm, đầu óc hắn quay cuồng, miệng đắng ngắt. Hắn thất thểu bỏ đi.
___________________________
Tin cô giáo Nguyệt Vy lên xe hoa, nhanh chóng truyền đi khắp trường. Ai cũng xôn xao bàn tán, rất nhiều cảm xúc mâu thuẫn lẫn nhau, ghen tị, hâm mộ, nuối tiếc…
Nguyệt Vy thì càng xinh đẹp hơn, nụ cười trên môi nàng không lúc nào tắt. Nàng như một đóa hoa xinh tươi rực rỡ khoe sắc chào đón mùa xuân.
Thuận Minh báo cho ba mẹ anh. Họ mừng rỡ lập tức bay về. Hai gia đình vui vẻ gặp nhau. Thời điểm đám cưới của hai người đã được định đoạt, hai tuần sau ngày 18/4.
Ngày ngày anh vẫn lái xe đưa đón nàng đi làm và đưa nàng đến thế giới sung sướng của tình yêu. Nguyệt Vy cảm thấy mình hạnh phúc như một giấc mơ.
– Ưm… Anh ơi…
Nguyệt Vy vuốt ve mái tóc anh, những ngón tay thon dài mân mê vành tai anh. Anh rúc mặt vào ngực nàng mút chùn chụt. Nhìn anh say mê thèm khát cơ thể mình, nàng rất hạnh phúc. Núm vú nàng săng cứng lại trong miệng anh.
– Em đẹp lắm Vi ơi… Em cho anh… – Thuận Minh ấp úng.
– Anh muốn gì em cũng cho mà… – Nàng mỉm cười.
– Anh muốn… chụp hình em… khỏa thân… – Anh nhìn nàng chờ mong.
– Ahhh… Kì lắm… – Nguyệt Vy che mặt, tưởng tượng đến cảnh đứng tạo dáng không mảnh vải che thân.
– Một tấm thôi… Anh sẽ giữ rất kỹ không ai thấy được đâu… Chỉ dành cho anh thôi… Được không?
Nguyệt Vy mím môi nhìn anh. Nàng khẽ gật đầu.
Thuận Minh mừng rỡ vùng dậy. Anh lấy chiếc điện thoại trên đầu giường. Anh đứng trên giường mà dương vật đung đưa trước mặt nàng. Nguyệt Vy ngượng ngùng, mỉm cười với anh.
– Tách… Tách…
– Ư… Hai tấm rồi…
– Ừmm… Đẹp lắm… Lát nữa cho em xóa bớt đi được không? Em bước xuống giường đi… Ừ… Gần cửa kính đó… Rất đẹp…
– Táchh… Tách…
– Em bước ra ban công đi…
– Ah… Không được… – Nguyệt Vy giật mình phản đối.
– Buổi trưa mà. Họ đi ngủ hết rồi. Không sao đâu. Làn da của em dưới ánh sáng mặt trời sẽ rất đẹp đó. – Thuận Minh nài nỉ.
Nguyệt Vy mím môi. Đưa đầu ra ban công tầng 1, phòng ngủ của anh nhìn sang hai bên. Đúng là không có ai hết, các cánh cửa sổ đều đóng kín mít, đường phố xa xa vắng ngắt không một bóng người. Nàng nín thở, bước ra. Cảm giác hồi hộp sợ bị bắt gặp làm tim nàng đập thật nhanh, máu nóng dồn lên mặt.
Thuận Minh thẫn thờ nhìn nàng. Ánh sáng phủ lên làn da láng mịn của nàng một lớp hào quang. Hai má nàng đỏ hồng hây hây, đôi mắt long lanh nhìn anh, đôi môi mím lại như trách cứ. Nàng đẹp như một thiên thần.
– Không chụp ah? Nhanh lên… Người ta thấy bây giờ… – Nguyệt Vy hối anh.
– Ừ… Xong ngay… Xong ngay… Đẹp lắm…
– Tách… Tách… Tách…
– Em quay lại đi.
Nguyệt Vy cắn môi quay lại, toàn bộ cơ thể nàng không mảnh vải che thân hướng ra đường. Đột nhiên từ xa xa, nàng thấy một gã xe ôm dựng xe ở góc đường, hai mắt mở to nhìn trân trối về phía nàng. Nguyệt Vy hoảng hốt định chạy vào trong nhưng sâu thẳm trong cơ thể nàng có gì đó thôi thúc, nàng vẫn đứng nguyên tại chỗ.
– Em mở chân ra chút đi…
Nguyệt Vy nín thở, hai tay nắm chặt thành ban công, hai chân giang rộng ra. Phía sau lưng nàng, anh chụp trọn vẹn cả hai mép âm hộ nhòe nhoẹt nước nhờn. Phía trước là một gã đàn ông lạ, dù ở rất xa, không thấy rõ được mặt nàng nhưng ánh mắt hắn vẫn làm nàng rạo rực khó tả.
– Anh… – Nguyệt Vy đè anh xuống giường, tay nàng nằm chặt lấy dương vật căng phồng của anh, môi hôn anh cuồng nhiệt.
Thuận Minh hơi ngạc nhiên vì sự chủ động bất ngờ của nàng. Có thể nàng cũng phấn khích vì được chụp hình, giống như anh. Biểu hiện của nàng làm anh rất phấn khích.
– Em hôn dương vật anh đi… – Thuận Minh nói nhỏ.
Nguyệt Vy sững người nhìn anh, hai má đỏ bừng lên. Nàng từng nghe qua chuyện này, nghe nói đàn ông rất thích bạn tình của mình làm như thế. Nhưng nghĩ đến thôi, cũng khiến nàng xấu hổ muốn chết.