HAM MUỐN TIỀM ẨN 2 - Chương 102
Thịnh, Đức bật dậy, tuột phăng chiếc quần short trên người, ném sang bên. Anh Thịnh kéo lấy chị Nga, anh Đức chồm qua chị Trang.
– Áh… Hi hi… Từ từ thôi…. Rách áo em bây giờ…
– Ha ha… Không cần mặc nữa.. Rách cũng không sao…
– Hi hi…
Liêu Đông bóp chặt tay lái. Mắt dán lên kính chiếu hậu, cổ họng anh khô khốc khó chịu. Cặp mông căng tròn bóng loáng của Nguyệt Vy vặn vẹo cong lên, mô thịt tròn múp dưới đáy quần lót thấm ướt một khoang nhỏ. Mái tóc đen óng ả của nàng nhấp nhô giữa hạ thể Thuận Minh. Liêu Đông nghiến răng ken két.
Nguyệt Vy bò lên người Thuận Minh, tay đưa xuống kéo chệch đáy quần lót mình sang một bên. Hai mép âm hộ đỏ mọng ướt đẫm của nàng phơi bày trọn vẹn trong kín chiếu hậu của Liêu Đông. Nàng chợt nhớ đến Liêu Đông, ngượng ngùng quay lại liền bắt gặp ánh mắt khao khát của anh ta. Tiếng cổ họng anh ta đánh ực một tiếng rõ to.
– Ưm… Ôi…
Nguyệt Vy ưỡn ngực, đưa ngực mình vào miệng anh. Cơ thể nàng hạ xuống thật chậm, âm hộ căng ra đón dương vật của anh từng chút vào trong. Hai tay anh bóp chặt cặp mông tròn lẳng của nàng, kéo hạ thể nàng trườn lên xuống thật nhanh.
– Ưm….
Nguyệt Vy rên rỉ càng lúc càng lớn. Hai cánh tay nàng đưa lên, chống lên trần xe. Hai bầu vú căng bóng thổn thức trong miệng anh Đức chồm người qua từ bên cạnh. Dương vật anh ta căng tức trong miệng chị Trang. Một cánh tay khác đưa xuống từ phía trước. Liêu Đông cũng ráng với tay ra sau mân mê một bên vú Nguyệt Vy. Anh Thịnh và chị Nga úp mở kiểu 69 trên băng ghế sau.
– Này… Cao tốc Trung Lương chỉ còn 20 phút thôi đấy…. – Liêu Đông nhắc nhở, giọng run run. – Có … Có ai lên lái thay tôi không hả ?
– Ha ha… Không… Bận rồi…
– Hi hi…
– Chơi kỳ vậy trời… – Liêu Đông nhăn nhó, nghiến răng, tay miết nhẹ đầu vú săng cứng của Nguyệt Vy.
– Ưm…. – Nguyệt Vy thở hổn hển. – Ôi… Anh ơi….
Nguyệt Vy chồm lên người anh, chân chống lên cao. Hạ thể anh thốc từ dưới lên thật nhanh. Tiếng chóp chép, chan chát vang dội cả xe.
– Ưmm… Anh… Em thích quá… Ôi…
– Ahhh…. – Thuận Minh tê dại bật rên.
– Ưm… Ưm… Ưm…
Tiếng rên rỉ của Nguyệt Vy vội vã, hối hả cuồng nhiệt. Tay anh bấu chặt lấy eo nàng, gầm lên thúc dương vật vào hạ thể nàng như vũ bão. Cơn sướng khoái của hai người dâng lên thật nhanh, thật cuồng bạo. Nguyệt Vy gục xuống ôm ghì lấy anh, cơ thể run lên bần bật.
– Ahhh…
– Ưm…
Nguyệt Vy rũ rượi lim dim, cảm nhận dòng tinh trùng nóng hổi của anh xối xả trong người nàng.
“Ò Ò… Te te…”
Đột nhiên một tiếng còi thật lớn vang lên bên ngoài. Mọi người hoảng hốt nhìn ra. Một chiếc xe cảnh sát lướt qua, bật đèn rẽ, ép xe Liêu Đông hãm tốc độ lại.
– Áh..
Ba cô gái nháo nhào ôm lấy nhau núp xuống băng ghế. Ba gã đàn ông lúng túng mặc nhanh mấy chiếc quần short. Liêu Đông nhăn nhó, bước xuống xe.
– Ha ha… Hi hi…
Tiếng cười đùa tiếp tục vang lên sau lưng Liêu Đông trước khi cánh cửa đóng sập. Chiếc xe tiếp tục rung lên nhè nhẹ.
___________________________
– Ha ha… Hi hi…
– Bó tay anh luôn… Vậy mà cũng nói được nữa…
– Ha ha… Vậy em nghĩ anh nói với Công an sao giờ ? Do đám bạn khiêu khích làm tôi phân tâm không quan sát đường… ?
– Ha ha… Hi hi…
– Thì anh cũng phải nghĩ ra cớ gì khác chứ… Sao bịa ra sáu con chó béc-giê cắn nhau là sao ?
– Ha ha… Hi hi…
Tiếng Nga sang sảng, tranh cãi với Liêu Đông có thể nghe được từ xa. Anh ta bị công an phạt vì chạy quá tốc độ, không dừng xe theo hiệu lệnh. Anh bị gán hai tội, nên cố gỡ gạt lại bằng cách bịa ra chuyện bị phân tâm do chở theo mấy con chó đang cắn nhau. Cũng may là không gặp phải một gã đa nghi, nếu không chuyện phiền phức không biết sẽ diễn biến đến đâu.
Nguyệt Vy mỉm cười, đi đến. Nàng vừa lấy cớ quên đồ trong xe, mượn chìa khóa của Liêu Đông. Nàng định bụng sẽ hủy đi chiếc thẻ nhớ vẫn cắm trên đầu Hifi trong xe anh. Nhưng xui khiến thế nào nàng đã bật lên xem lại. Và điều nàng bất ngờ là đoạn video đó chỉ quay phần nàng và Ngọc Hân, ngưng lại trước khi Nhất Huy xuất hiện. Anh ta không dụng tâm chọc tức Thuận Minh như nàng đã nghĩ. Tâm trạng nàng chợt nhẹ nhõm đi nhiều. Cất chiếc thẻ nhớ cẩn thận vào túi xách, Nguyệt Vy thầm cảm ơn Nhất Huy.
– Đò tới rồi… – Liêu Đông chỉ chiếc ghe đang giữa dòng sang bên này.
Ba Liêu Đông là người Hoa, mẹ là người Việt. Nhà ông ngoại Liêu Đông ở trong một ngôi làng nhỏ giữa cồn đất bao quanh là các con sông rạch lớn nhỏ. Mọi người phải gửi ôtô lại gần bến để đón đò sang bên đó. Nguyệt Vy thấy gì cũng mới lạ, nàng rất ít có dịp về miền Tây. Gia đình nàng gốc xa xưa là người miền Trung và Bắc, nên không có họ hàng nào ở dưới vùng này.
Chiếc đò vừa cập bến. Mấy đứa con nít nhảy ào ào xuống la hét chí chóe. Vài người khác thì chậm rãi chuyển đồ xuống. Rất nhiều ánh mắt ngạc nhiên tò mò nhìn đám người Liêu Đông, đặc biệt là ba người phụ nữ xinh đẹp đứng giữa.