HAI GIỌT PHA LÊ - Chương 8
CHƯƠNG III: TÌNH YÊU
Kỳ Nam mệt nhoài ngã xuống nệm êm ấm quen thuộc, tay anh đã được chăm sóc ở một phòng khám tư gần trường. Nhìn bàn tay giờ đây chằng chịt băng gạt, anh thở dài nghĩ về kỳ thi văn nghệ sắp tới, về kẻ nào đã gây ra chuyện này, hoàn toàn không có một chút manh mối nào để suy luận ra nguyên nhân, mục đích cuộc tập kích anh trước cổng trường.
Huyền My tựa vào vai anh sau khi rửa xong đống chén đĩa bữa tối. Cả hai vừa tạm biệt Hoàng Phong cùng Huyền Ny sau bữa cơm. Nàng giao Huyền Ny cho Hoàng Phong hộ tống về nhà còn nàng ở lại lo dọn dẹp cho Kỳ Nam sau khi cả ba đã đưa được anh về phòng trọ. Mặc dù bác sĩ bảo vết thương không đáng quan ngại, Kỳ Nam cũng nói anh ổn, nhưng Huyền My lo lắng nhất quyết ở lại chăm sóc anh.
– Nhớ chăm sóc anh ấy cho chu đáo nha bà chị, hihi! – Huyền ny cố ý nói to khi bà chị tiễn mình về ở cửa phòng.
Nghĩ đến câu nói lém lỉnh cùng cái nháy mắt đầy ngụ ý của đứa em, Huyền My mỉm cười đỏ mặt, càng dụi sát má mình vào lồng ngực anh hơn. Con bé lúc nào cũng tinh ranh như thế. Lúc nãy nếu không phải Hoàng Phong lanh lẹ bế bổng đứa em ra ngoài cổng phòng trọ thì nàng đã cốc cho nó mấy cái vào đầu rồi. Tiếng cười giỡn hớt của cả hai xa dần trong sự bất lực trừng trị của Huyền My.
Kỳ Nam cũng nghe câu nói đầy ẩn dụ ấy dù vẫn ngồi ở trong phòng khi đang săm soi cái tay bị thương của mình. Lúc anh ngẩn lên là lúc cô em gái tinh nghịch của người yêu lẩn thoát thành công khỏi cú cốc đầu trả đũa. Giờ chỉ còn Huyền My đứng đó đưa mắt theo tiễn đưa cặp tình nhân trẻ con kia. Nhìn cô chị từ đằng sau Kỳ Nam chợt mỉm cười nghĩ lại câu nói của cô em. Huyền My vẫn chưa thay bộ đồ tập, cái cổ thanh tao dưới mái tóc đuôi ngựa, bờ vai nhỏ nhắn, chiếc eo thon dưới vạt áo cột chéo uốn lượn mềm mại qua bờ mông căng tròn, đôi chân dài với bắp chân tròn lẳng trắng ngần trong chiếc quần legging được xắn lên quá nữa. Nhìn đằng sau thôi cũng biết là một mỹ nhân rồi. Kỳ Nam thấy thằng em dưới hạ thể giật giật vài cái như gật gù đồng ý.
Chỗ Kỳ Nam ở gồm hai dãy phòng chạy song song nhau tạo nên một lối đi nhỏ chính giữa. Cánh cổng chung cao với những thanh chông chỉa thẳng lên trời nối liền hai dãy nhà trọ với nhau tạo cảm giác cực kỳ bệ vệ an toàn. Giữa cánh cổng với dãy trọ là một khoảnh đất với cửa rào được dùng làm nhà để xe. Kỳ Nam và Huy Phước ở hai phòng đối diện nhau. Vì học cùng trường lại cùng sinh hoạt trong một nhóm nhạc, nên cả hai thường đi về cùng nhau trên xe của một trong hai người.
Khi nãy về tới phòng trọ Huyền My vẫn thấy phòng Huy Phước khóa trái bên ngoài. Nghĩ đến huy Phước, lại nghĩ đến lúc Huy Phước dặn dò an tâm, rõ ràng là nói với Kỳ Nam nhưng sao Huyền My cảm giác rằng như dành cho mình. Nàng hơi ngần ngại với cảm giác mông lung khó hiểu của Huy Phước hướng đến mình trong bãi đỗ xe. Còn Gia Bảo, hôm nay Huyền My là một trong những người có cái nhìn hoàn toàn khác về gã. Cái bộ dạng nghiêm túc rủ bỏ vẻ cợt nhã của gã, lần đầu tiên tạo cho người đối diện một sự vững chãi hoàn toàn. Giờ nằm trong lòng Kỳ Nam, Huyền My bất chợt nghĩ đến cảnh Huy Phước và Gia Bảo đang cố giải trình với ông bảo vệ già, thầy giám thị, hoặc có thể là đến cả thầy hiệu trưởng cũng nên. Mong rằng không có chuyện gì ảnh hưởng đến đội văn nghệ.
Ngoài trời lác đác vài hạt mưa.
***
Hoàng Phong nheo mắt cố gắng lao con ngựa chiến của thật nhanh trong mưa bất chợt. Sau lưng anh ta là cô gái xinh đẹp đang co ro vì lạnh rúc sát vào người con trai phía trước. Huyền Ny thầm than trời, vừa trách Hoàng Phong không mang theo áo mưa, vừa tự trách mình sao lúc nãy không thay luôn bộ đồ tập hở hang này, Cái áo khoác ngoài của nàng đã được dùng để cầm máu cho Kỳ Nam, giờ có giặc chắc cũng không thể trở lại như xưa.
– Anh lúc nào cũng hay quên hết… hix… giờ nhìn em xem… như con chuột lột này… – Huyền Ny trách thầm nho nhỏ bên tai Hoàng Phong.
– Hay kiếm chỗ nào đục mưa nhé… – Hoàng Phong gào to lên vì sợ cơn mưa gió át hết tiếng nói của anh ta.
– Thôi… thôi ông tướng… lỡ ướt hết rồi… về nhà luôn đi anh… – Huyền Ny cũng gào lại khi cơn mưa nặng hạt hơn.
Hoàng Phong vừa nghĩ đến cảnh anh ta cùng Huyền Ny ấm cúng trú mưa trong một căn phòng khách sạn sang trọng thì bị dội ngay một gái nước lạnh. Anh chàng tiu nghỉu cắn răng gồ ga nhanh hơn, vừa mất hứng vừa sợ nàng bị cảm sau cơn mưa.
Đầu tóc Huyền Ny rũ rượi ướt nhẹp vì mưa, cả thân thể nàng đang run bần bật. Bộ cánh khiêu gợi nàng đang mặc giờ đây phản chủ, chả che chắn được gì trong cơn mưa lớn này. Làn da trắng sứ trong đêm tối càng bóng loáng hơn vì nhoe nhoét ướt. Tư thế ngồi một bên của Huyền Ny phơi bày toàn bộ đường cong cơ thể, cặp chân dài, thon co cụm khép chặt. Vì phải nghiêng mình hết cỡ ép sát vào Hoàng Phong để tránh lạnh nên một bên mông của nàng hoàn toàn lộ ra bởi chiếc quần quá ngắn không thể che chắn được, nó no tròn sáng loáng trước cặp mắt bao nhiêu kẻ chạy sau. Hạ thể nàng gió thốc vào lạnh buốt. Có vài kẻ đã cố gắng đuổi theo để mong được chiêm ngưỡng thân hình khiêu khích đó thêm được chút nào hay chút đó, nhưng rồi cuối cùng cũng phải đầu hàng trước tốc độ như bay của Hoàng Phong.
Căn nhà của hai chị em Huyền Ny là một căn hộ to lớn khá giả với hai tầng và một khu vườn nhỏ ở phía trước, nó nép giữa hai căn nhà cũng to không kém, ũ rũ trong cơn mưa chờ chủ nhân về thắp sáng. Con đường trước nhà vắng tanh, đèn đuốc thưa thớt. Một chiếc xe rẽ sình phóng nhanh trong đêm tối, đường vắng nên nước bắn mạnh khi xe lướt qua cũng chẳng trúng vào ai. Cặp nam nữ trên xe toàn thân ướt sũng, không hề có áo mưa.
Huyền Ny mở cổng phóng ào vào nhà, giũ mình trên tấm thảm lót sàn bự trước cửa phòng khách, mặc cho Hoàng Phong lui cui dắt xe trong vườn. Hoàng Phong quen Huyền Ny cũng khá lâu rồi, giữa anh ta và nàng không còn gì bí mật ngoại trừ việc anh ta chưa từng được bước chân vào căn nhà này. Không phải ai ngăn cản mà chẳng qua là chưa có cơ hội thôi. Lần này cũng vậy, Hoàng Phong cũng chỉ đứng nép mình tránh mưa trên bậc tam cấp trước cửa nhà, sau khi tìm chỗ trú cho chiếc xe mình dưới tán cây rộng trong vườn. Nhìn cô gái toàn thân ướt nhem nước từ trên xuống dưới đang cố gắng tìm cách tốt nhất để giữ cho sàn nhà sạch sẽ, Hoàng Phong thầm tiếc rẻ sao hồi nãy nghe lời nàng làm gì, cứ lũi đại vào một khách sạn nào đó là ngon ơ rồi.
– Còn đứng đó làm gì! Vào đây làm khô người đi, kẻo cảm lạnh bây giờ… ngố à…
Huyền Ny quay lại thấy cảnh một thằng con trai to lớn đang thu lu cố nép mình tránh mưa trên bậc tam cấp chật hẹp một cách vô ích, nàng bật tiếng phì cười.
– Ơ…
Lần đầu tiên được mời vào nhà người yêu Hoàng Phong tròn miệng ngơ ngác như không tin vào tai mình, cứ ú ớ không biết nói gì.
– Không có ai ở nhà đâu… cả… đ…ê…m…
Hai chữ cuối Huyền Ny cố tình kéo dài ra như cố ý xoáy sâu vào ý đồ xấu xa suốt trên đoạn đường về của Hoàng Phong.
Nàng quay đi, vừa ngúng ngoảy tiến vào trong vừa chậm rãi lột chiếc áo ren qua khỏi đầu. Chiếc áo được thiết kế liền áo ngực nên bây giờ toàn bộ phần lưng trần gợi cảm đều hướng trọn về phía Hoàng Phong, không gì che chắn. Cặp chân dài với gót chân hồng hào nhún nhảy theo từng nhịp, để lại phía sau những dấu chân nho nhỏ ướt nước trên sàn nhà.
– Dạ, tiểu thư… tại hạ tới ngay…. !
Hoàng Phong reo lên như một đứa trẻ được cho kẹo. Lột phăng đôi giày phòng ngay đến cặp mông đang lắc lư trước mặt mình.
Cơn mưa đêm nay rút cuộc cũng không phải là xấu.