HAI GIỌT PHA LÊ - Chương 35
***
UU…ỲNH…NHHH…
Hoàng Phong ngã dập lưng rất mạnh xuống sàn đấu sau cú đấm trực diện hoàn hảo của Lưu Đạo. Anh ta loạng choạng trong tư thế nằm một lúc lâu vẫn chẳng thể đứng dậy được. Cả đám Phong Bá Đường lòng bàn tay nắm chặt ướn rịn mồ hôi, nghiến răng thinh lặng trong tiếng reo hò vang dội của phe đối thủ. Mãnh hổ dữ dằn nhất của cả bọn đang tỏ ra thất thế hoàn toàn trong trận đấu không có đường lùi.
Huyền Ny thấy lồng ngực mình nghẹn ứ, hơi thở khó khăn. Lần đầu tiên trong đời nàng chứng kiến được bầu không khí nóng bỏng giữa hai người đàn ông trong một trận đấu quyền anh một mất một còn. Hình ảnh hai thân thể trần trùng trục, cơ bắp gân cốt nổi hằn lên da quần thảo quyết liệt với nhau trên sàn đấu khiến nàng không một giây phút nào rời mắt được. Toàn thân nàng run run, có gì đó bên trong dâng lên một niềm phấn khích kỳ lạ ngay từ lúc đầu trận đấu. Hơi nóng trưa hè làm mùi đất bốc lên ngồn ngột, làn da Huyền Ny nhơn nhớt mồ hôi, chân run rẩy lùi về sau một bước loạng choạng ngã vào người đàn ông mập mạp sau lưng khi thấy người yêu đổ gục sau đòn tấn công của đối thủ.
Gia Bảo đỡ lấy thân hình mềm mại trắng mướt duy nhất giữa đám đàn ông. Gia Bảo hiểu những cảm xúc mà Huyền Ny trải qua lúc này, những biểu hiện nhỏ nhặt nhất trên gương mặt xinh đẹp của nàng đều không qua được ánh mắt của gã. Gia Bảo cũng quan tâm đến trận chiến giữa võ đài kia lắm chứ, nhưng bản thân lại thích thú hơn cả là việc quan sát từng cử chỉ của Huyền Ny, cô gái luôn mang đến cho gã một cảm giác chiếm hữu rất khó tả. Trận đấu đã cuốn hút hết tinh thần của cô bé đến nỗi giờ đây nàng dựa sát vào thân mình gã mà chẳng mảy may hay biết gì. Gia bảo cười khẩy trong bụng, có lẽ chính nàng cũng quên mất bản thân sẽ rơi vào hung hiểm thế nào nếu lỡ chẳng may tay Hoàng Phong kia thất bại. Nhìn khuôn miệng ngơ ngác của Huyền Ny gã chỉ muốn cắn một cái cho đã thèm. Lần trước trong căn phòng tắm khách sạn, gã đã kềm chế quá nhiều rồi. Gia Bảo tự nhủ với bản thân như chính đang nói với Huyền Ny rằng hãy yên tâm, dù thế nào cô bé cũng chẳng thoát khỏi tay gã đâu.
– Một… hai… ba…
Tiếng đếm Dương sư phụ vang lên đều đặn. Hoàng Phong vẫn gồng mình cố gắng đứng dậy trên sàn võ đài. Cả bọn đàn em của anh ta ở dưới la hét thản cổ động viên. Sát mép sàn, Trọng Bá giọng mạnh bàn tay to bè của mình suống sàn, cơ vai nổi gân xanh đậm, miệng không ngớt kêu gọi, nét mặt anh ta căng thẳng tột cùng.
– Cố lên thằng em… gần hết hiệp rồi… cố lên rồi ra ngoài nghỉ ngơi…
Hoàng Phong đầu óc đã dần tỉnh táo sau cú choáng váng nhưng cơ bắp khắp người vẫn mệt mỏi nhức nhói. Anh ta thất vọng về bản thân mình, tình trạng thân thể lúc này không hẳn hoàn toàn do cú đấm mạnh mẽ của đối thủ gây ra, nó còn có một phần hậu quả của một tuần dài chìm đắm vào tửu sắc. Hoàng Phong không cam lòng, địch thủ là kẻ mà anh ta chưa bao giờ ngán va chạm, sao giờ đây bản thân lại bệ rạc đến mức phủ phục chỉ vì một đòn đơn giản. Những giao kèo cá cược trước trận đấu là tất cả những gì quý giá nhất của Hoàng Phong nhưng ngay chính cơ thể của anh ta cũng dường như đang phản bội bản thân mình. Trước mắt Hoàng Phong mờ nhòe từng gương mặt khẩn trương của đám sư huynh đệ dưới sàn đấu, anh ta nghiến chặt răng mình gần như bật máu, cố buộc mình vượt qua giới hạn chịu đựng của bản thân.
– Bốn… năm… sáu…
Lưu Đạo hả hê nhìn đối thủ đang bò nhoài trên mặt sàn. Hắn thấy cả thân thể Hoàng Phong đang run rẩy, khó lòng mà đứng dậy được. Cuộc chiến tưởng chừng như sẽ dằng dai căng thẳng nào ngờ lại dễ dàng quá mức hy vọng. Khí thế bức bối dục vọng vì được kích thích tột độ chưa được giải tỏa trước trận đấu vẫn còn đang hừng hực cuộn tràn trong cơ thể mà đối phương lại gục ngã quá sớm. Lại thêm thứ thuốc thần diệu làm cho phản xạ, tốc độ lẫn sát lực tăng đột biến khiến Lưu Đạo không khó khăn gì khi giáng một đòn mạnh mẽ vào giữa mặt địch thủ. Chỉ là Hoàng Phong, kẻ luôn mang đến sự dè chừng với mọi đối thủ, lại ngã quỵ quá nhanh chóng làm hắn có phần chưng hửng. Lưu Đạo quay lưng về phía bọn đàn em, giơ hai tay lên cao biểu thị một chiến thắng tự tin gần kề, giữa quần đùm lên một cục lớn. Hắn ngạo nghễ nhìn Linh Đan xinh đẹp hoang dã giữa đám huynh đệ, như muốn cho nàng thấy hết sức mạnh cuồng bạo của mình. Linh Đan cũng mỉm cười hài lòng với hắn, cô ta tự nhủ sau trận đấu này Lưu Đạo xứng đáng được một bữa thật sự hoang đàng. Và cả con bé kia nữa, chỉ cần mọi thứ kết thúc, nó và con chị song sinh sẽ biết cô lợi hại thế nào.
– Bảy… tám… chín…
Cả đám Lưu Đạo võ quán hào hứng gào rú theo từng nhịp đếm của Dương sư phụ. Đại ca của chúng ngửa mặt lim dim mắt như đang thưởng thức từng lời tán dương huy hoàng. Bỗng một âm thanh vang dội át đến làm cả hội giật mình đồng loạt. Phía Phong Bá Đường hò reo vang dội khắp khuôn viên võ đường. Cái không khí nóng bức trưa tháng năm như được một làn gió cuộn xoáy tròn sôi sục. Lưu Đạo quay lại, mắt hắn nheo lên những tia hằn học, gân cốt gồng cứng kêu răn rắc. Giữa võ đài, thân hình cao lớn sừng sững của Hoàng Phong đang dần dần đứng lên, dù đôi chân vẫn còn run rẩy, các mạch máu nổi rõ trên cả những hình xăm chằn chịt.
– Tốt lắm… cố lên nào thằng em…
Trọng Bá đấm hai bàn tay lại với nhau, mặt vui mừng khôn xiết. Cả đám Phong Bá Đường sau lưng cũng reo hò khản cả cổ. Niềm hy vọng của tất cả lại vực dậy, lại gánh vác trách nhiệm nặng nề trên sàn đấu. Tuy rằng ai ai cũng nhìn thấy tình trạng bất lợi của Hoàng Phong, nhưng chỉ cần vẫn còn đứng được, hiệp đấu gần kết thúc thì mọi chuyện lại sẽ có cách giải quyết. Huyền Ny lần đầu tiên lộ rõ vẻ mừng rỡ suốt cả trận đấu. Ánh sáng đèn trần trên cao soi chiếu xuyên qua vai Hoàng Phong trước mặt nàng làm cho hình ảnh anh ta càng vững chãi huyễn hoặc hơn bao giờ hết. Không ai biết, không ai để ý, kể cả Gia Bảo đang đứng kế bên, kể cả chính bản thân Huyền Ny, cơ thể nàng đang rung động, một rung động khó tả, bầu ngực đang bị ép chặt trong chiếc áo thun ba lỗ bó sát chợt săn cứng, âm hộ nhíu chặt rỉ ướt. Áo thun được thiết kế liền cả áo lót nhưng bây giờ nếu có kẻ nào để ý kỹ sẽ thấy một u nhỏ nhô lên giữa bầu vú tròn đầy.
Gia Bảo cười khùng khục trong miệng khi thấy cô bé vừa mớisững sờ rồi lại chợt vui vẻ đâm ra lòng thích thú vô cùng. Gã nhìn về Dương sư phụ đang ở giữa võ đài gật gù không nguôi. Không ai trong khuôn viên này ngoại trừ gã nhận ra rằng ông đã cố tình đếm nhịp chậm nhất có thể. Rõ ràng ông cũng đứng về phía tụi Phong Bá Đường. Dương sư phụ bắt gặp ánh mắt tinh ranh của gã học trò vội đưa tay lên miệng giả bộ ho sù sụ cố che đi nụ cười đắc ý của mình. Dương sư phục đánh mắt lại về phía Hoàng Phong. Sau màn trao đổi thông tin kín đáo, mối quan tâm của cả hai thầy trò lúc bấy giờ là thân hình vừa đứng dậy được nhưng lại bất động hoàn toàn giữa võ đài. Trên vị thế trọng tài, ông không được thiên vị bất cứ ai, nhưng từ khi biết những thủ đoạn hạ đẳng của đám Lưu Đạo võ quán, ông đã tự cho phép mình bước một ngón chân nhẹn nhàng qua khỏi lằn răng tự tôn của bản thân.
Hoàng Phong thấy đầu óc mình quay mòng mòng. Anh ta mơ hồ cảm giác cả cơ thể bản thân đã đứng dậy được và trận đấu có lẽ còn chưa kết thúc. Tiếng reo hò tứ phía nhưng Hoàng Phong không hề phân biệt được là của phe nào. Anh ta dùng ý chí vô thức để điều khiển bản thân, nên mọi thứ xung quanh cứ hư thực mông lung vô định. Hình ảnh từng người, từng người huynh đệ Phong Bá Đường cứ xoay vần trong trí óc. Cuối cùng là khuôn mặt xinh đẹp của Huyền Ny cùng giọng nói trong veo nụ cười tươi tắn.
Đừng bỏ cuộc.
Hoàng Phong biết thế, tâm kỹ thể biết thế, thân tại võ đài nhưng rõ ràng hồn phách vẫn chưa thể quay về.
Cả đám Lưu Đạo võ quán nghiến răng trèo trẹo, đôi mắt cứ giật lên nguy hiểm. Rõ ràng chiến thắng đã đến rất gần nhưng lại vụt mất trong thoáng chốc. Vài tên liếc nhìn qua Linh Đan, cục u giữa đũng quần teo lại đôi chút. Những tưởng tượng về một trận quấn quít hoang đàng chờ đón bọn chúng trôi tuột xa hơn khỏi đầu. Linh Đan là người tức giận hơn cả thảy, một kết cục ngọt ngào mà cô chờ đón chưa xảy ra. Nhìn vẻ hí hửng vui mừng của con bé bên phía đối phương lại càng làm lòng thêm phẫn nộ. Linh Đan hét lớn với Lưu Đạo…
– Tấn công đi… còn chờ gì nữa…
Trên võ đài, Lưu Đạo vận khí kín người gầm gừ nhìn Hoàng Phong run lẩy bẩy cố trụ vững. Rõ ràng đối thủ tuy đã đứng dậy nhưng sức lực lẩn ý thức vẫn chưa hồi phục hoàn toàn vậy mà nãy giờ hắn vẫn chưa ra tay. Hắn chờ… chờ một tín hiệu. Và Linh Đan đã cho hắn tín hiệu đó. Lưu Đạo gầm lớn lao vào Hoàng Phong ngay lập tức. Luồn gió từ cú đấm của hắn bạt cả sang hai phía như vũ bão nhưng trước khi chạm đến Hoàng Phong đã bị chặn đứng lại bởi một bàn tay nhỏ nhắn gân guốc. Bằng một thủ chiêu nhẹ nhàng, kình lực từ cú đấm của Lưu Đạo bị hóa giải vào hư vô tan biến. Dương sư phụ điềm đạm cất tiếng:
– Hiệp này kết thúc rồi… cậu không nghe tiếng chuông à…?
Lưu Đạo thu nắm đấm về trong hậm hực, mắt long lên sòng sọc đảo tròng từ Hoàng Phong rồi đến lão già trọng tài. Dương sư phụ chắp hai tay sau lưng, điềm nhiên nhướn mi lại nhìn hắn, phong thái ung dung, vững vàng. Lưu Đạo nghe rõ tiếng chuông vang lên lúc đòn tấn công đã tung ra được quá nửa nhưng chẳng muốn dừng tay. Chỉ cần hạ được đối thủ trong khoảnh khắc tích tắc ấy thì chẳng ai có thể bắt bẻ được hắn. Ấy vậy mà…
– Tôi khuyên cậu nên quay về phía đài của mình chuẩn bị cho hiệp sau đi…
Lưu Đạo hít thở gấp gáp như một con bò mộng đang chuẩn bị lao vào đối thủ. Hắn tuy tức giận nhưng vẫn tỉnh táo đánh giá những gì mình có thể làm được. Hắn biết thực lực của mình chẳng đáng xách dép cho lão già trọng tài có thể đỡ được cú đấm toàn lực của mình nhẹ nhàng như hứng một cộng lông là đà. Không cam tâm nhưng quả thật không thể làm gì hơn, đành quay lưng hậm hực trở lại góc đài của đám đệ tử.
Dương sư phụ hài lòng với biểu hiện của Lưu Đạo, ông vuốt ve chùm râu bạc phơ mỉm cười hiền hòa tự cảm giác rằng hắn còn có thể giáo huấn được. Bỗng bên tai ông vang lên một tiếng rầm lớn. Sau những cố gắng bắng ý chí kiên cường, khi tiếng chuông báo văng vẵng bên tai, tâm thức Hoàng Phong co giãn vô định, cơ bắp loãng ra.
Anh ta ngã quỵ một lần nữa…
***
RẦM… ẦM….MMM…
Sách tập trên kệ rơi xuống lạo xạo sau cú va chạm mạnh của Huy Phước. Lưng và mặt anh ta đau điếng đến thấu óc, bụi bay tung tóe quanh toàn thân. Huy Phước ho sặc sụa, phẩy tay cố xua đi đám bụi vần vũ quanh mũi. Anh ta lồm cồm bò dậy, mắt hướng về phía thằng bạn thân thiết nhất của mình.
– Tối qua mày đã làm gì Huyền My…?
Kỳ Nam lớn tiếng chỉ thẳng mặt Huy Phước hỏi. Trước mắt anh là vóc dáng cao kều của thằng bạn mà anh tin tưởng nhất. Ấy vậy mà những gì Kỳ Nam vừa phát hiện được lại khiến cho bản thân anh vô cùng thất vọng. Tình yêu, tình bạn đang xáo trộn, hòa nhập rồi tách ra làm lồng ngực như muốn nghẹn ói.
– Làm gì là làm gì…? Tao làm gì cũng phải báo cho mày biết sao…?
Huy Phước đã lấy lại được tinh thần. Anh ta đưa ngón tay trỏ quẹt đi giọt máu vừa rỉ ra từ khóe miệng mình. Cảm giác nhức nhối từ má trái vẫn còn đó nhưng e sợ thì không. Thằng bạn đang đứng trước mặt có thể giỏi đánh đấm hơn, nhưng một khi đã xác định theo đuổi Huyền My thì anh biết ngày này thế nào rổi cũng xảy ra. Chỉ là tình bạn thân thiết bao năm, nếu có thể Huy Phước chẳng bao giờ muốn đánh mất dù chỉ một lần. Khóe mắt anh ta hơi ướt đỏ, trách bản thân mình hình như luôn luôn là kẻ mềm yếu.
– Hừ… mày còn không nói sao…? Hôm qua mày đã dẫn Huyền My đi vô cái chốn dơ bẩn…
– Mày ăn nói cho cẩn thận… chốn nào là chốn dơ bẩn…
Huy Phước nheo mắt nhìn thằng bạn thân giờ đây như đang dần trở thành một người xa lạ nào đó mà anh ta chưa hế quen biết.
– Thì cái chỗ mà chỉ có thể làm được ba cái trò…
– Tao với My chẳng làm gì cả… chỉ là đi xem phim thôi…
– Ha ha… mày tưởng tao là con nít ba tuổi à… một nam một nữa vào phòng tình nhân chỉ để xem phim sao…?
– Đúng… đúng vậy…
Huy Phước hơi ngập ngừng trong câu trả lời. Những gì đã xảy ra giữa anh ta với Huyền My trong căn phòng chiếu phim đêm hôm qua rõ ràng là đã vượt quá giới hạn của một mối quan hệ nam nữ thông thường. Nhưng để gọi là có gì đó thực sự thì quả thật là không thể. Thái độ ấp úng của Huy Phước càng làm Kỳ Nam điên tiết hơn, anh nói chuyện trở nên bạt mạng mà không thể suy nghĩ kỹ càng gì nữa. Anh đánh mất chính mình của ngày hôm qua.
– Thật thất vọng… bạn thân tao… qua mặt tao… còn… còn con bé kia… nhìn thì đàng hoàng… thật không ngờ…
B…BINH…NH…HHH…
Lần này đến phiên Huy Phước không giữ được bình tĩnh. Thằng bạn thân thiết mà anh ta biết giờ đây đang phun ra những từ cay nghiệt cho chính cô gái mà cả hai đem lòng yêu thương. Chà đạp anh ta cỡ nào cũng không kể nhưng động đến người trân quý nhất của bản thân, Huy Phước không thể nhịn được nữa.
Kỳ Nam ngã sóng soài ngay bậc cửa phòng Huy Phước sau cú đấm bất ngờ. Thằng bạn cao lêu thêu của anh hôm nay sao lại có được thứ sức mạnh áp đảo này. Kỳ Nam đưa tay xoa xoa sống mũi nhức nhối, cảm nhận giọt máu ướt nhoen chảy ròng xuống cả môi trên. Mắt anh long lên sòng sọc, nhổm dậy chuẩn bị lao vào kẻ mà giờ đây tình bạn đã gần như cạn kiệt.
– Anh Nam…
Tiếng la làng hốt hoảng lảnh lót từ phía sau lưng Kỳ Nam. Cánh cửa phòng anh bật mở, gương mặt kiêu kỳ thảng thốt, bộ ngực săn tròn no nê trong chiếc đầm ngủ xuất hiện ngay lập tức. Cả hai người con trai dừng lại ở tư thế thủ ngay lập tức. Hồng Thanh xà vào ngay vòng tay Kỳ Nam cố kềm giữ anh lại trong khi Huy Phước cười khẩy quay mặt đi chỗ khác.
– Thì ra là cô báo cho nó biết…?
Giọng Huy Phước cố tỏ ra vẻ khinh khỉnh. Điều này Huy Phước đã biết được từ đầu vì chính anh ta muốn thế khi giả bộ vô tình trong cố ý để lộ thông tin cuộc hẹn cho Hồng Thanh. Cô ta đánh mắt nhanh qua cái tướng mạo cao kều đang loay hoay xếp lại kệ sách, cô mặc kệ anh ta chỉ lên tiếng với Kỳ Nam.
– Sao anh lại qua đây gây chuyện chỉ vì buổi xem phim của tụi nó…
– Anh…
– Anh vẫn còn tơ tưởng đến con nhỏ đó sao…
– Anh… không… anh…
Kỳ Nam ấp úng trước câu hỏi dồn dập của Hồng Thanh. Gương mặt kiêu kỳ xinh xắn trước mắt anh hiện lên hàng ngàn câu hỏi, khóe mi dường như ươn ướt đỏ hoe. Khi nghe tin cuộc hẹn hò đặc biệt nhạy cảm của Huyền My cùng thằng bạn thân, Kỳ Nam đã không còn giữ được sự điềm đạm của bản thân. Anh quên mất giờ đây anh đang ở bên cạnh Hồng Thanh, người con gái đã có một quãng tình nghĩa sâu đậm trước kia. Anh quên mất giờ đây anh đã không còn tư cách xen vào đời tư của Huyền My, anh đã không còn tư cách quan tâm lo lắng cho nàng…
… Anh đã không còn tư cách… bên cạnh nàng…
– Này này… hai anh chị có diễn cảnh tình cảm thì làm ơn về phòng mình mà diễn… đừng diễn trước mặt tôi…
Huy Phước lên tiếng dù đầu chẳng hề quay lại. Cơn nhức nhối ở má vẫn âm ỉ, nhưng anh ta cảm thấy hoàn toàn xứng đáng. Mọi chuyện có chút chệch choạch nhưng cũng không nằm ngoài tính toán của Huy Phước. Anh ta cười một tràng dài thật lớn, khi tai lắng nghe tiếng cửa phòng sập lại sau lưng.
– Ha ha… Nam ơi là Nam… mày còn nhu nhược hơn cả chính tao…
Kỳ Nam để mặc Hồng Thanh dìu mình về phòng. Câu nói mỉa mai trong tiếng cười cuối cùng của Huy Phước anh nghe rõ mồn một. Từng chữ từng chữ xoáy sâu vào tim anh như những vết roi xây xát tóe máu. Tâm hồn anh, tình cảm anh rối tung rối mù ngay cả bản thân cũng chẳng còn phân định rõ ràng. Căn phòng trọ quen thuộc hiện ra trước mắt nhưng những gì xảy ra trong những ngày gần đây lại tràn đầy bi thương. Kỳ nam chợt nhớ hơi ấm của Huyền My, những ân cần âu yếm đã vụt trôi tự lúc nào.
– Anh… anh vẫn còn yêu My sao…
Kỳ Nam nhìn ánh mắt ngấn lệ của Hồng Thanh mà lòng xốn xang khôn siết. Giờ anh phải làm sao giữa tình cảm và tình nghĩa. Anh là người quá đa sầu đa cảm hay như lời Huy Phước nói cũng chỉ là kẻ nhu nhược không quyết được chuyện của bản thân. Buổi hẹn hò bí mật của Huyền My và Huy Phước, hình ảnh ân ái giữa bạn thân và người tình trong một căn phòng tối lướt qua đầu Kỳ Nam như một nhát dao cuối cùng xẻ sâu vào trái tim. Có lẽ giờ đây đường trở lại bên cạnh nàng chính thức khép lại, có lẽ nên mỉm cười vui mừng với hạnh phúc của nàng hơn là lồng lộn ghen tuông như lúc nãy. Kỳ Nam mỉm cười hiền từ, vuốt ve mái tóc cột cao của Hồng Thanh. Gương mặt anh lúc này hiền hòa bình thản mới đích thị là người mà cả cô ta và Huyền My đã đem lòng yêu thương.
– Anh xin lỗi… Anh hứa… từ nay anh chỉ có mình em thôi…
– Đáng ghét…
Hồng Thanh trách yêu, vui mừng xà vào lòng Kỳ Nam. Cô dụi nước mắt vào ngực anh, miệng kín đáo mở nụ cười hài lòng bí hiểm.
Ai cũng có những âm mưu nhỏ nhoi của riêng mình để giành lấy tình cảm của bản thân…
… chỉ là vô tình mục đích, kế sách đều tương hỗ lẫn nhau…
***
– A… đừng mà… hai anh buông ra đi… a… đừng mà…
Huyền My than khổ trong lòng, vặn vẹo gồng cứng hết cả người cũng không tài nào thoát khỏi bốn bàn tay cứng ngắt kềm kẹp cơ thể dù chỉ một chút. Cả cơ thể nàng nhớt nhợt mồ hôi vì phải vật lộn hơn mười phút đồng hồ. Hai cái đầu cứ nhấp nhô trên bầu vú căng tròn no nê của Huyền My mặc cho tiếng van xin yếu ớt của nàng đều đặn tuôn ra. Hạ thể nàng ướt nhoẹt ray rức, các ngón tay ra vào liên tục khuấy động hết toàn thể tâm can, hai chân cứ co lên rồi duỗi xuống, quần lót bị kéo căng dang rộng bởi hai bắp đùi tròn lẳng.
– Ha ha… cô em thật dâm đãng mà cứ giả bộ bất tỉnh nãy giờ để cho tụi anh phục vụ phải không…
– Không… không phải mà…
– Ha ha… còn phải hỏi… bên dưới ướt chèm nhẹp thế này đây mà…
– Không… không phải mà…
Mỏi miệng vì phải liếm mút hai hạt đậu trên bầu ngực to lớn, hai tên lưu manh ngẩng đầu lên cất tiếng trêu ghẹo. Qua ngữ âm Huyền My xác định được tên nhát gan có mái tóc hai mái bồng bềnh nhưng gương mặt nhọn hoắc xương xẩu, còn kẻ xúi dại làm liều kia đầu đinh mặt chữ điền ngang ngạnh. Chúng nhìn kỹ gương mặt nhăn nhúm của Huyền My, quá xinh đẹp, xinh hơn cả đàn chị của cả bọn, thầm cảm thấy phước phận mình hôm nay thật may mắn. Huyền My hai má đỏ bừng, đầu lắc qua lại lia lịa, nhắc mãi một câu phủ định khi nghe chúng bình phẩm về bản thân. Nàng cũng không hiểu chính mình bây giờ nữa, ý chí đang kiên định mãnh liệt nhưng cơ thể cứ rạo rực phản đối. Huyền My biết rằng nếu không nhanh chóng hành động, có lẽ nàng sẽ đầu hàng dục vọng mất. Nàng vùng vẫy yếu ớt lại, cố gắng giữ chút sức lực có hạn của thân con gái trước vũ lực của hai giống đực. Bọn chúng cười đểu quay trở về mân mê hai bầu ngực giờ ướt nhẹp nước miếng. Huyền My chân mày nhíu lại, nghiêng đầu quan sát lối thoát duy nhất lúc này trong căn phòng. Cánh cửa vẫn mở toan, khóa trong dạng bấm hình tròn, còn bên ngoài là chốt ngang, phía sau là một dãy hành lang thẳng tắp chừng mười mét. Ánh sáng loe loét phía xa xa là niềm hi vọng của Huyền My, dù nàng chưa biết được đằng sau nó là thứ gì đang chờ đón. Nhưng chỉ cần đến được đó Huyền my tin chắc sẽ tìm được chút an toàn cho bản thân, vấn đề còn lại bây giờ là sự khống chế cứng ngắt của hai tên lưu manh và thằng bên trái đang ngăn cách nàng với cánh cửa.
– Ư… ư… a…
Huyền My thốt lên tiếng êm dịu như nhung từ bờ môi ướt mọng nước miếng. Mãi suy tính thiệt hơn từng trường hợp thoát thân, Huyền My chợt thấy lỗ rốn mình nhột nhạt ray rứt. Nàng dứt mắt ra khỏi cánh cửa, quan sát toàn thân đang bị kềm kẹp không hề có chút lơi lỏng nào. Tên hai mái đang liếm dần cái lưỡi nhớp nhúa của hắn xuống vùng bụng nàng rồi xoáy đều vào trong lỗ rốn. Tên còn lại vẫn miệt mài bú mút luân phiên hai bầu vú giờ đã săn cứng đỏ lựng cực điểm, mặc kệ cho nước miếng của thằng bạn nhão nhẹt bên trên. Huyền My bật đầu ngửa ra hít hà gấp gáp, cảm giác thoan khoái cứ tăng dần đều. Chùm lông vùng tam giác dính bệt lạo xạo vào lưỡi tên hai mái, hạ thể nàng uốn éo vô thức. Cả hai tên lưu manh nhận ra ngay phản ứng bất thường của nàng, sức chống cự trực diện giảm mạnh từ thân thể mềm mại. Chúng ngẩng lên nhìn nét mặt lim dim của Huyền My đầy đắc ý.
– Ha ha… cô em bắt đầu thích thú rồi kìa mày…
– Còn phải hỏi… tao với mày mà ra tay rồi thì chỉ có nước thuận tình vẫy vùng thôi…
– Ư… ưmm…
Huyền My rên rỉ lớn hơn một chút như khuyến khích kích động cả hai con đực. Một tay nàng quàng qua đầu gã mặt chữ điền dí sát vào vú mình ghị chặt. Hắn háo hức chụp ngay hạt đậu hồng hào cứng ngắt, sự kềm kẹp lơ là đi phần nào. Tay còn lại của Huyền My đưa xuống đẩy tên hai mái dần sát vào giữa háng mình, chân dang rộng hết cỡ. Âm hộ ướt át tuyệt đẹp thoi thóp trước cặp mắt ti hí của hắn như đòi hỏi được mân mê vuốt ve thật nhiều.
– Ha ha… được… tụi anh sẽ chăm sóc cô em hết mình…
– Ưmm… đừng… đừng nói nữa… mà…
Huyền My thều thào, nàng ngẩng đầu le lưỡi liếm lấy vành tai tên đầu đinh đang hết mình bú mút núm vú. Hắn rùng mình một cái, bỏ hẳn sự kềm kẹp nơi cổ tay nàng để nhào nặn một bên ngực còn lại. Cứ thế hắn thay phiên ngấu nghiến không sót một centimeters da thịt nào trên hai ngọn đồi hoàn mỹ. Tay Huyền My vừa được tự do liền luồn vào giữa hai chân hắn, xoa bóp khúc thịt nóng hổi đang đong đưa vừa đúng lúc âm hộ bên dưới đón nhận đường lưỡi đầu tiên của gã hai mái. Hạ thể nàng bật rung một phát dữ dội trước kích thích bất ngờ trong động thiên thai. Hai chân gồng cứng trên đôi giày cao gót, lòng bàn chân trơn tuột vì mồ hôi, lưng ưỡn cong như một cây cung bị kéo căng, âm hộ hẩy cao mở rộng cho một con rắn mềm dẻo ướt nhờn chen chúc len lỏi vào. Miệng nàng khô khốc, lưỡi liếm qua lại liên tục như đang tìm kiếm dòng nước mát rượi nào đó xung quanh môi, tay liên tục xục xạo khắp thân dương vật tên đầu đinh làm hắn bật dậy hít hà cố gắng gồng cứng người kềm chế cơn xuất tinh bất chợt.
– A… a… cô em… tuyệt quá… nhưng… anh chưa muốn xuất ra bây giờ đâu… cuộc chơi còn dài mà…
Tên đầu đinh vội vã gỡ cánh tay mềm mại ra khỏi dương vật đang bóng lưỡng bầm tím của mình. Hắn không muốn mình đầu hàng quá sớm trước những kích tình êm nhu của con bé dâm đãng. Hắn đưa bàn tay Huyền My lên miệng mút từng ngón thon dài xinh đẹp giờ mang đầy mùi dịch vị của đàn ông. Cứ thế hắn liếm từ từ dần xuống, đánh đầu lưỡi xung quanh cổ tay, nơi vết trói vẫn còn hằn đỏ nhưng nhức. Huyền My biết mọi chuyện không đơn giản, những ngón nghề bú liếm của hai tên lưu manh này quả thật tuyệt diệu. Lần đầu tiên được vuốt ve từ hai người đàn ông khiến bao cảm giác đam mê xa lạ cứ khơi dậy vùn vụt. Cơ thể đã thuận tình nhưng tâm trí vẫn đang vùng vẫy giữa phần con và phần người. Mắt mơ màng không quên quan sát cánh cửa mở toan vậy mà âm hộ cứ ray rứt đòi hỏi nhiều hơn là chỉ một cái lưỡi. Đôi chân thon dài trắng mướt bóng loáng mồ hôi cứ cứ cố nhướn hông lên cao đến mỏi nhừ, tâm trí dường như đã muốn mê muội mông lung.
– Ư… em… em… sướng… anh ơi…
– Thả lỏng đi em… rồi sẽ còn sướng ngất ngây nữa…
– Vâng… a… a…
– Cô em dâm đãng ơi… hôm nay ba đứa mình cùng thăng nhé…
– Vâng… a… a…
– Vậy phải ngoan hông…
– A… ưm… anh… anh ơi… cởi giúp em… đôi giày…
Huyền My thều thào khẩn khoản, đôi chân nàng cứ run lắc liên hồi không còn trụ vững trên cái gót vừa cao vừa nhọn, gân xanh hiện lên mờ mờ nơi bắp chuối. Tên hai mái thấy những biểu hiện lăng xõa của Huyền My, vừa tội vừa thương, hắn chẳng mảy may nghi ngờ gì nữa, giờ nàng đã hòa nhập mặc sức cho cả hai dày vò cả buổi rồi. hắn lẹ làng cởi ngay đôi cao gót theo đề nghị đúng đắn của con bé dâm tà. Gót chân hồng hào hiển hiện ngay trước mắt khi đôi giày tuột xuống, lòng bàn chân thon nhỏ bóng lóang ướt dẫm mồ hôi nhưng vẫn thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ. Rõ ràng con bé mà hắn bắt cóc chắc chắn là một tiểu thư nhung lụa mới giữ được mùi cơ thể thơm tho lâu dài từ đêm qua như vậy.
– A… a… ư…
– Ư… hai anh… làm gì thế…
– Ưm… Đừng mà… dơ… dơ lắm
– A… em… sướng…
Huyền My chợt la hét thống thoái những câu ngắt quãng, âm thanh lớn nhất từ đầu đến giờ. Nàng đang bị hai tên kích tình quá sức tưởng tượng. Gã hai mái ôm ghì lấy đôi chân dài miên man trắng mướt của Huyền My mà liếm láp mãnh liệt lòng bàn chân mặc cho đó là nơi dơ dáy nhất trên cơ thể con người, tay gã thọc thẳng ngoáy sâu kịch liệt vào âm hộ khép chặt giữa hai bẹn đùi tròn lẳng. Gã đầu đinh còn lại cũng lướt lưỡi dọc theo cánh tay thon thả xuống vùng nách trắng mịn không một gợn lông, tay hắn cũng không quên vần vò cặp vú giờ đỏ lựng không xót vùng nào. Cơ thể Huyền My bật nảy dữ dội, miệng rên la khô khốc những từ vô nghĩa, chốc chốc lại ho sù sụ. Hai nơi nhột nhạt nhất trên cơ thể nàng đang bị kích thích dữ dội, cảm giác phấn khích mới lạ cứ truyền đi từ nách và lòng bàn chân đến khắp mọi ngóch ngách tâm can. Các ngón chân quíu chặt muốn vọp bẻ vì kích thích, cánh tay ghì chặt tên đầu đinh vào nách khiến hắn muốn nghẹt thở, tay còn lại tự xoa nắn cặp vú trống trãi của mình, nước miếng hai gã cùng mồ hôi cơ thể nàng day ra bóng lưỡng cả vùng thân trên . Hạ thể uốn éo liên miên, âm hộ nàng cứ óc ách khi giờ đây giãn nở vừa đủ đễ lĩnh trọn ba ngón tay khô ráp. Nàng mê man… mê man thật rồi… Mắt cứ nhắm mãi xoáy dữ dội trong những con sóng dục vọng dâng trào, hình ảnh Kỳ Nam và Huy Phước xoay mòng mòng trong đầu, vô thức dối trá đánh lừa bản thân về hai con đực đang dày vò cơ thể mình.
– Nữa… a… nữa đi mà… ưm… a… em sắp…
Cao trào đang dâng lên đến cực đỉnh bên trong Huyền My, nàng la hét hết sức không kiêng dè gì nữa. Người con gái nhu mì e ấp thường ngày không còn giữa được lý trí trước những xung động dục vọng của bản thân. Âm hộ nàng ấm ức lắm rồi, hạ thể nàng ray rứt lắm rồi. Huyền My thấy mình mắc tiểu thì phải… Nàng không biết nữa… mọi thứ mông lung lắm rồi… Hai tên lưu manh phối hợp nhịp nhàng bài bản như đã quá quen thuộc về hành động của nhau. Từng cú đánh lưỡi, lúc luân phiên, lúc đồng loạt, làm tội làm tình cả cơ thể người con gái mà chúng bắt cóc đêm qua. Nghe tiếng rên rỉ cực đại nhưng thanh tao, cảm nhận cơ thể mơn mởn co thắt từng cơn, chúng đánh mắt với nhay, hiểu đã đến thời điểm cùng sử chiêu cuối cùng. Tên đầu đinh dùng tay se hai đầu vú sưng mọng làm nàng nhức nhối, rồi hắn kéo căng ra hai bên, bầu ngực no tròn bè ra tưng tức. Hết cỡ giãn nở, hắn buông ra đánh tách một tiếng, độ đàn hồi làm chúng thu lại đập vào nhau bèm bẹp. Đồng thời tên hai mái dùng ba ngón tay trong động thiên thai móc ngược lên thành âm đạo miết mạnh ra bên bài, lướt ngang qua cả mồng đốc nở đỏ. Một tiếng phựt thật to khi tay hắn hoàn toàn rút khỏi cửa mình Huyền My. Chút nước nhờn theo quán tính của dược vẩy ngược lên rơi lạo xạo trên khuôn bụng phẳng lỳ của nàng cùng cái đầm đỏ cuộn đùm ngang hông.
– A… AAA… AAA… AAAA….
Huyền My hét lên một tiếng kinh hoàng, cái thốn tức bất ngờ ở vú và âm hộ đến đồng loạt làm nàng đạt đỉnh ngay sau đó. Cơ thể ưỡn cong hết cỡ rung bần bật trong khi hai mép thịt nở lớn co bóp dữ dội, một dòng dâm thủy nhờn đục bắn thẳng xối xả ra ngoài rơi vãi lung tung khắp sàn nhà. Huyền My đã lại ra rồi, lên đỉnh lần nữa với những người đàn ông không phải Kỳ Nam từ sau khi dứt tình với anh. Tay chân nàng quíu cả lại co giựt liên hồi, cơ bắp mệt mỏi nhức nhối vô lực buông bỏ bản thân trở ngược lại sàn nhà. Cơn run rẩy vẫn hoài kéo dài chừng hơn hai, ba phút mới bắt đầu dịu lại. Một trận lên đỉnh mãnh liệt chưa từng xảy ra với nàng từ trước tới giờ dù mới chỉ là những kích thích từ tay và lưỡi. Chúng quá điêu luyện làm nàng đánh mất chính mình chơi vơi trong biển dục tình.
Hai tên lưu manh đứng thẳng dậy. Chúng nhìn biểu hiện của Huyền My mà trong lòng đắc ý vô cùng, thầm tự hào về khả năng kích tình xuất sắc của bản thân. Hợp tính nên chơi thân với nhau nhất trong đám anh em, kỹ năng thuần phục được chui rèn sau những buổi góp lúa thỏa mãn xác thịt trên thân thể mềm mại của biết bao người con cái, cả hai tự tin là điều chẳng hề sai lệch. Bao ả đàn bà đều từng khuất phục trước những màn hành hạ tay ba, chỉ là hôm nay con bé dâm đãng này xinh xắn ngon lành hơn tất cả những con mồi trước đây mà chúng từng đưa lên giường. Hai đứa nhìn nàng cười đểu giả:
– He he… cô em sướng chứ… tụi anh mà ra tay đồng loạt thì phải biết…
– Cô em sẵn sàng rồi chứ… hai thằng đệ này muốn chui vào cái chỗ ẩm ướt kia lắm rồi nè…
Con sóng chảy tràn trong cơ thể Huyền My bắt đầu dịu lại, nàng từ từ mở đôi mắt ngấn nước ra nhìn cả hai. Chúng vạm vỡ sừng sững nhờ bao năm luyện đấm bốc, dương cụ cứng ngắt chỉa thẳng được hai bàn tay của chủ nhân tuốt tới tuốt lui như muốn khoe kích thước hùng dũng cho nàng thấy tất cả. Gã đầu đinh đúng với bản tính gan lý liều lĩnh có cái khúc thịt to lớn hơn đồng bạn nhưng cả hai đầu khất đều bầm tím bóng lưỡng như nhau.
– Khoan đã nào… em nghĩ các anh cần được làm dịu lại với tình trạng bây giờ…
Huyền My cất tiếng thều thào, từ từ ngồi dậy, chân duỗi chân co, một ngón tay đưa vào miệng đầu lưỡi lập tức le ra liếm xung quanh, ánh mắt mơ màng nhìn chúng. Cả hai như muốn bùng nổ ngay lập tức, cổ họng giật cục nước bọt reo6i xuống ừng ực khi nàng từ từ cởi cái đầm qua khỏi đầu. Bầu vú tròn trĩnh đầy đặn ưỡn tới với động tác giơ cao tay. Chúng nhìn nhau gật đầu, quả thật nàng nói đúng, nhìn tình trạng dương vật bầm tím như bây giờ thì có nước cuộc vui kết thúc sớm mà chưa chắc làm được gì. Người đẹp đang hứng tình, chúng lại càng không muốn mất mặt mang tiếng bản lĩnh đàn ông yếu nhược. Phải tìm cách hạ hỏa cho thằng em thôi. Chưa kịp quay lại, bọn tên lưu manh đã nghe tiếng Huyền My lê lết trên đôi chân đến ngay giữa cả hai. Dương vật giựt bắn khi nàng chạm vào vuốt ve bốn cái bìu ngọc. Nàng vuốt ngược chúng lên ép sát bụng rồi kề mặt vào, ánh mắt ướt át ngước lên, lưỡi liếm vòng quanh môi mọng, má dính bệt tinh dịch dây ra từ hai đầu khất… mỉm cười…
– Nào… nằm xuống… để em chăm sóc chúng cho… hi hi…
…Ánh sáng leo loát cuối hành lang sau cánh cửa giờ đây dường như xa dần trong trí óc của Huyền My…
.
.
.
Dụng kế
có rất nhiều cách
trong đódĩ kế hành kế
là cao cơ nhất