HAI GIỌT PHA LÊ - Chương 33
tối qua tạch chuỗi leo rank, buồn quá nên hôm nay mới post, anh em thông cảm 🙁
***
– Đó là do mày tự chuốc lấy thôi… ha ha ha…
– A…
Tiếng Lưu Đạo văng vẳng phát ra từ máy ghi âm cùng thanh âm bùm bụp rột rạt rất to. Hoàng Phong và Trọng Bá chau mày tựa hồ rất bất nhẫn dù rằng lần này là lần thứ ba họ nghe lại đoạn băng này. Rõ ràng tên Định, thằng đệ tội lỗi của cả hai anh em đang chịu những cú đấm đá không một chút nương tay nào. Nắm đấm cả hai siết chặt trên đầu gối, ướt rịn mồ hôi, mắt cứ nhìn chằm chằm vào tang chứng trên bàn mà tên đàn em hối lỗi liều mạng mang về. Tiếng hét tên Định rợn người phát ra từ thiết bị trên bàn, lời nói của hắn tựa hồ phải rất ráng sức mới có thể bật ra…
– Tụi mày… tụi mày gài bẫy tao…
– Ha ha… tự mày tham lam… tự mày chui vào rọ… nếu mày không có máu cờ bạc thì tụi tao có làm gì cũng vô ích thôi nhóc à…
– Mẹ… Á… hự…
Dương sư phụ vuốt vuốt chùm râu bạc phơ dưới cằm, đăm chiu nghe ngóng từng tiếng động trong đoạn băng ghi âm mà tụi Phong Bá đường mang đến. Ông hoạt động trong làng võ thuật rất nhiều năm rồi, vai vế quả thật không nhỏ, nên với việc trận đấu do ông làm trọng tài mà xảy ra điều gian dối này quả thực phải được giải quyết thật kỹ càng. Các trò chơi bẩn trước trận đấu, trong đời trọng tài, ông gặp phải không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa lần nào có chứng cớ gần như xác thực hoàn toàn như lúc này.
– Ha ha… mày cũng nên trách thằng Phong đi… Nếu nó không dính cái bẫy mỹ nhân phục thuốc đơn giản thế thì có lẽ còn có cơ may giữ lại được võ đường… ha ha…
– Mẹ mày… thằng chó… hự…
– Còn chửi hả… Bố thí nó vài nhát dao rồi đập gãy tay chân nó cho tao…
Tiếng dao miết trên da thịt sắc lạnh cùng với âm thanh răn rắc đanh thép lạnh sống lưng vang lên ngay sau lệnh của Lưu Đạo. Dương sư phụ tắt cái máy ghi âm ngay. Đây là lần thứ hai ông nghe nó, nhưng cũng như lần đầu, cứ nghe âm thanh đó ông lại thấy nhức nhối xương khớp khắp toàn thân. Ông nhìn đám Phong Bá đường rồi liếc sang phía tụi Lưu Đạo Võ Quán. Người đứng đầu cả hai phe đang ngồi đối diện nhau trên một chiếc bàn dài trong hội trường của tổng đàn võ thuật. Đầu bàn là Dương sư phụ, người mà dân học võ ai cũng kính trọng, ông ôn tồn hỏi, cố nén sự tức giận vào trong.
– Cậu giải thích sao về đoạn băng ghi âm này…?
– Đây… đây…
Lưu Đạo trán ướt rịn mồ hôi, lắp bắp trả lời, hắn không ngờ tên đệ tử ngu ngốc của Phong Bá Đường sa chân dễ dàng vào cái bẫy cờ bạc lại có sát chước âm hiểm như thế này. Ngày hôm đó tên Định đột ngột tới chửi bới gây gổ, hắn chỉ tưởng nó vì tức giận xấu hổ quá hoá làm liều, chứ đâu ngờ hành động đã có tính toán, thủ sẵn cái máy ghi âm liều mạng cố gắng moi móc từng câu từng chữ lời nói của mình. Lưu Đạo nhìn Hoàng Phong, Trọng Bá và đám đệ tử Phong Bá đường lố nhố đứng phía sau, âm thầm đánh giá lại địch thủ của mình, lòng không khỏi thấp thỏm lo lắng. Linh Đan trông dáng vẻ lúng túng của hắn chau mày thất vọng, gã cục súc này quả là chẳng làm được gì ngoài đánh đấm. Cô cúi xuống nói nhỏ điều gì đó vào tai làm hắn mắt sáng rực như ngộ ra chân lý nhanh nhảu trả lời…
– Đây… không phải tôi nói, không phải giọng tôi… tụi nó nguỵ tạo ra cuộn băng này…
Dương sư phụ giận dữ trước sự trơ trẽn, cố tình lấp liếm chối bay biến trắng trợn của Lưu Đạo. Nhưng trước khi ông kịp phản ứng gì, cánh cửa hội trường bật mở. Cả đám người bên trong không hẹn cùng ngoái nhìn. Một gã to mập, gương mặt khinh khỉnh bước vào. Dáng vóc đồ sộ của gã nhất thời làm cho không một ai để ý đến bóng hình nhỏ bé lẩn khuất đằng sau.
– Chào thầy… con đã đến rồi…
Gia Bảo lên tiếng, giọng nói oang oang khắp cả căn phòng rộng lớn chứng tỏ khí lực rất sung mãn. Cơn giận trong người Dương sư phụ giảm đi ít nhiều khi thấy gã đồ đệ yêu quý nhất của mình xuất hiện. Chính ông là người đã gọi gã tới cuộc họp bất thường này. Với cục diện căng thẳng, ông sợ nếu không tìm được hướng giải quyết, cả hai phe sẽ xảy ra cự cãi ẩu đả. Mặc dù với võ học gian khổ tu luyện nhiều năm, chế ngự toàn bộ lũ này hoàn toàn nằm gọn trong khả năng của Dương sư phụ, nhưng trong cương vị là người đứng đầu giới võ thuật, ông lại không tiện ra tay trấn áp, đành phải nhờ đến tên đệ tử mà bản lĩnh chỉ thua kém mình chút đỉnh tương trợ.
– Anh Phong…
Thanh âm êm ái trong vắt của Huyền Ny vang lên làm cả đám người có mặt trong phòng hơi bất ngờ. Hoàng Phong và người kinh ngạc nhất ở đây. Những chuyện xảy ra với võ đường đã khiến anh ta bỏ lơ người yêu mấy ngày trời, giờ nàng lại đột ngột xuất hiện mà không hề được dự báo trước. Nàng vẫn xinh đẹp như mọi ngày, dáng đi thoăn thoắt đến chổ Hoàng Phong ngồi, mặc kệ tất cả những ánh mắt thèm thuồng của cả hai phía đang dồn về từng đường cong trên cơ thể mình. Linh Đan nheo mắt nhìn con bé mới xuất hiện, vẻ mặt âm u khó đoán.
– Em đã nghe tên mập kia kể hết rồi… sao anh lại tránh mặt em…? Có gì phải kể cho em biết chứ…
Giọng nói Huyền Ny nhỏ nhẹ không chút giận dữ khiến Hoàng Phong thầm cảm ơn người yêu, tự thấy mình quá ích kỉ trong những ngày qua. Nàng tuy láu táu, nhưng tuyệt không phải là người không hiểu chuyện. Nàng biết rõ anh ta xem trọng võ đường có khi còn hơn cả mình, nên mặc dù vẫn bực tức chuyện cắt liên lạc nhưng lại không nỡ trách mắng, nhất là trong tình cảnh như thế này.
– Á à… Thì ra là chỗ quen biết với Dương sư phụ… chẳng trách…
RẦ…ẦMMM…
Bốn bức tường xung quanh hội trường run lên bần bật, dư âm chưởng lực kéo dài phải đến một lúc lâu sau. Cũng may mặt bàn được làm từ một loại đá cứng mới có thể trụ được cú đập đầy uy mãnh đó. Mặt ông đỏ bừng tức giận, râu tóc phấp phới xung quanh. Ý tứ trong câu nói của Lưu Đạo quá rõ ràng. Nó đánh vào lòng tự trọng của ông.
Lưu Đạo hoảng hồn nhỏm người về sau một chút, hắn không ngờ rằng lão già nhỏ thó này lại có nội công thâm hậu đến thế. Quả là ngồi lên được cái ghế đó không chỉ là hư danh. Tự khắc dặn mình phải cẩn thận ăn nói hơn.
– Cậu cho rằng tôi thiên vị bày ra trò này…?
Dương sư phụ gằn từng chữ, xương cốt ông kêu răn rắc, không khí xung quanh chuyển động liên tục. Bây giờ không chỉ phía Lưu Đạo, ngay cả tụi Phong Bá đường cũng lộ vẻ kinh hãi. Huyền Ny há hốc mồm, đây là lần đầu tiên nàng thấy cận cảnh một cao thủ võ thuật vận nội công, khí cường tỏa ngợp cả căn phòng. Chỉ có một kẻ vẫn bình thản trong lúc này, gã nhìn nàng với ánh mắt thích thú, võ công của sư phụ mình thì Gia Bảo đã quá hiểu rõ rồi.
– Không… không… tôi không có ý đó… chỉ là với mối… mối quen biết thì Dương sư phụ khó mà xử lý rõ ràng được…
Lưu Đạo lòng tuy kinh khiếp nhưng vẫn cố nói cứng. Hắn không muốn cái võ đường to lớn vừa được sở hữu vài ngày lại mất đi. Quan trọng hơn là hắn chẳng dám tỏ ra khiếp nhường với tụi Hoàng Phong trước mắt cô gái sau lưng mình, đã vậy thêm một chút ghen tức với con bé có phần xinh đẹp tuyệt trần hơn bên phía đối phương. Dương sư phụ suy nghĩ lời Lưu Đạo vừa nói, tuy rằng chỉ để lấp liếm đi cái thủ đoạn đê tiện của hắn, nhưng quả thật cái lý trong đó thì khó mà giải bày rõ ràng. Ông không thể ngờ được là gã đệ tử quý báu của mình lại có quen biết với người liên quan đến Phong Bá đường. Điều đó vô tình gây khó xử cho ông lúc này. Chân mày ông nhíu lại, suy nghĩ từng khả năng giải quyết vấn đề.
– Thôi được… chỉ còn cách này… hai bên đấu lại…
– Cái gì… không được… kết quả đã có, đấu lại là thế nào…
Lưu Đạo gằn giọng, mắt nhìn trừng trừng nhìn về phía Hoàng Phong nãy giờ vẫn im lặng. Hoả khí Dương sư phụ vừa giảm xuống thì hắn đã trở lại vẻ bạo gan của dân đấm bốc. Cả đám đệ tử sau lưng hắn cũng thuận theo đại ca nhao nhao lên phản đối. Hắn bĩu môi với Trọng bá nói tiếp…
– Vả lại… lần đó… là có điều kiện trao đổi… lần này đâu còn gì nữa…
– Mày…
Hoàng Phong lửa giận đã bốc lên từ nãy giờ nhưng được kềm nén lại do sự xuất hiện của Huyền Ny. Anh ta tuy cũng không đồng ý với đề nghị của Dương sư phụ, nhưng hiểu rằng sự việc xảy ra ngoài ý muốn của ông nên không còn cách nào khác. Dù nghe được những từ “điều kiện trao đổi” mà chính hắn gài bẫy thằng đệ mình mà có, cục ức chế đã lên tiếng miệng nhưng chỉ phát ra được một chữ rồi im bặt cứng miệng chẳng biết nói gì thêm.
Linh Đan nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào cô gái vừa xuất hiện sau lưng Hoàng Phong. Cô nghiến răng hóp cả hai má, chính xác là con bé trong tấm hình đó, người cô muốn tìm hôm nay tự dẫn xác đến. Lại thấy vẻ dịu dàng của Hoàng Phong đối với con bé ấy nhưng lại chẳng hề nhận ra mình là ai, cô chỉ hận không tự tay cáo rách cái mặt xinh xắn ấy được. Linh Đan lại cúi xuống thủ thỉ vào tai Lưu Đạo. Hắn chau mày lắng nghe, rồi quay qua trao đổi khẽ, gương mặt từ khó hiểu dần chuyển sang quỷ dị bất thường, trái khế ngay cần cổ giựt lên xuống liên tục. Sau đó hắn im lặng hồi lâu mới lên tiếng, giọng nặng nhọc như khó khăn lắm mới quyết định được…
– Vậy đi… Đừng nói tôi không cho mấy người cơ hội… Trận đấu sẽ được tổ chức lại với điều kiện… Nếu tôi thắng lần nữa… con bé kia phải qua chỗ tôi làm hậu cần…
– Cái… Cái gì…
Cả Hoàng Phong và Trọng Bá cùng thét lên một lúc, đám đệ tử đằng sau nhao nhao chửi bới. Điều kiện tên khốn Lưu Đạo đưa ra ai cũng hiểu được ý đồ của hắn. Một đóa xoa xinh đẹp hoàn mỹ như Huyền My mà qua làm hậu cần cho tụi cục súc vô liêm sỉ kia thì chẳng biết đực điều gì sẽ xảy ra với nàng. Vả lại nàng còn là người yêu của một trong hai người đứng đầu Phong Bá đường, bắt nàng cam chịu phục vụ tụi nó chẳng khác nào một sự sỉ nhục rất lới đối với thể diện của cả hội. Hoàng Phong không còn nhịn được nữa, nhỏm dậy chuẩn bị lao đến ngay đối phương. Nếu không được Huyền Ny nắm chặt khuỷ tay, một trận chiến đã có thể xảy ra. Tụi Lưu Đạo cũng đã thủ thế sẵn sàng ứng phó. Dương sư phụ đập bàn một cái nữa, lần này chỉ nghe tiếng nhưng không có xung động gì là do ông chỉ muốn cảnh cáo cả đám không phát kình. Lần đầu tiên ông cảm thấy bất lực, không biết giải quyết sao cho chu toàn, mấy năm võ học không bằng một lần thể diện. Đúng lúc đó một thanh âm nhỏ nhẹ, run run nhưng dứt khoát thốt lên…
– Được thôi…
Cả đám đổ dồn mắt về người vừa lên tiếng. Huyền My sau một hồi suy nghĩ, nàng quyết định chấp nhận điều kiện của lũ bặm trợn kia. Gương mặt Huyền My lộ vẻ cương quyết trước anh mắt kinh ngạc của những người xung quanh. Tim nàng đập liên tục trong lồng ngực khi thấy vẻ thèm thuồng không che dấu của đám ngồi đối diện bàn, rùng mình tưởng tượng cảnh mình bị vũ nhục nếu lỡ chẳng may Hoàng Phong thua trận. Gạt bỏ ý nghĩ gớm ghiếc ấy đi, nàng tin vào anh ta, nàng tin vào người yêu của mình. Vì võ đường, vì nàng, anh ta sẽ chiến đấu hết sức mình.
Linh Đan trừng trừng mắt nhìn con bé xinh đẹp đó. Cô không ngờ con bé lại cương nghị liều lĩnh đến thế. Quay lại nói nhỏ với hai tên đàn em sau lưng, Linh Đan tâm trí xoay chuyển liên tục, cuối cùng đưa ra quyết định đã chơi thì chơi cho tới cùng. Lần đầu tiên cô lên tiếng ngay khi thấy môi Hoàng Phong mấp máy chuẩn bị can thiệp…
– Một lời đã định… Tôi cũng sẽ làm hậu cần cho Phong Bá nếu lưu Đạo Võ Quán thua cuộc
***
Huyền My soi mình trong gương, khuôn mặt trang điểm nhẹ, cần cổ trắng ngần, bờ vai trần mảnh mai toát lên vẻ xinh đẹp vô cùng. Chiếc đầm đỏ không vai ôm sát cơ thể nàng từ vòm ngực săn chắc đến giữa cặp đùi láng mịn, đôi chân dài miên man tròn lẳng. Nàng bật cười mường tượng gương mặt huy Phước nhơ ngác khi thấy mình trong bộ đồ này, tự hỏi chỉ là một buổi xem phim thôi sao lại cảm thấy hồi hộp thế này, đâu phải là đi với Kỳ nam đâu. Nghĩ đến anh lòng nàng lại chùn xuống, hào hứng nãy giờ vơi bớt đi gần hết. Nhưng anh đang ở bên ai kia mà, sao cứ phải buồn vì một người phụ bạc. Hít một hơi thật sâu, Huyền My lôi đôi giày cao gót cùng màu với cái đầm ướm vào bàn chân mảnh mai trắng muốt, các ngón chân sơn tỉ mỉ hồng nhạt.
– Chứ đâu còn cách nào khác…
Giọng nói oang oang của cô em gái song sinh dưới tầng trệt làm Huyền My chú ý. Nàng biết nó vừa trở về sau khi ra ngoài với Gia Bảo lúc trời chập tối. Lòng đầy hoài nghi mối quan hệ kỳ quặc giữa hai người. Nhìn lên bàn trang điểm, đồng hồ chỉ vừa điểm tám giờ rưỡi, còn sớm, nàng chậc lưỡi tự vấn mình chắc cũng chẳng có gì đặc biệt. Đôi giày cao gót đã ôm gọn vào hai bàn chân tôn vóc dáng vốn đã cao ráo của nàng thêm mỹ miều kiêu sa. Huyền My hơi khập khiễng, đã lâu rồi nàng mới diện lại đôi giáy mười lăm phân này. Vốn dĩ trước đây nếu mang nó, nàng sẽ cao hơn Kỳ Nam gần nửa lổ tai, nên gần như Huyền My xém chút quên bẵng đi. Với Huy Phước thì điều đó chẳng đáng để bận tâm, quá lắm thì nàng cũng chỉ cao ngang tầm mắt anh ta mà thôi.
– Nhưng mà… như vậy thì quá liều lĩnh…
– Võ đường rất quan trọng với anh mà… vả lại em tin anh… cố lên…
Huyền Ny dịu giọng lại, nàng úp hai tay vào má Hoàng Phong vít xuống trao ngay một nụ hôn sâu. Nụ hôn mà cả tuần nay nàng và anh ta đã vô tình bỏ quên. Chiếc lưỡi của nàng chủ động lách sâu vào trong miệng Hoàng Phong nhanh chóng. Anh ta sau một hồi ngập ngừng cũng không kềm chế nổi, vòng tay ngang eo Huyền Ny kéo sát vào lòng. Anh nhớ nàng da diết, những buỗi trụy lạc một tuần qua chẳng thể so sánh với từng giây phút bên người yêu. Hai người say đắm trong vị ngọt đôi môi, không hề để ý một bóng dáng thướt tha đỏ rực trên đầu cầu thang lầu một…
– Ưm…
Huyền Ny khẽ rên khi Hoàng Phong chạm vào ngực bên ngoài chiếc áo hai dây. Cảm giác khô ráp của lòng bàn tay anh ta truyền rõ ràng qua lớp vải đầy khao khát. Nàng nhớ men ái tình này, hơn một tuần rồi không gặp khiến nó mãnh liệt hơn thường ngày. Nàng co một chân lên chiếc ghế salon bên cạnh , dạng đùi ra hết cỡ khi chiếc cúc quần được Hoàng Phong bật tung. Dây vai áo tuột hở hựng xuống bắp tay, một nửa bầu vú căng tròn, hạt đồng hồng lấp ló. Bàn tay anh ta xâm chiếm nhanh chóng bên trong đùi nàng, thọc xuyên qua cả lớp quần lót, chụp lên âm hộ lẩn khuất, miết dọc hai mép thịt mềm mại. Cửa mình Huyền Ny ướt át nhanh chóng trước kích thích của chàng trai. Nước miếng cả hai hoà cùng với nhau nhầy nhụa trong miệng. Hưng phấn kích tình khao khát ào ạt đòi hỏi.
Huyền My bụm miệng nghe tiếng thở nặng nhọc trước tình cảnh kích thích vô tình được mục kích dưới phòng khách tầng trệt. Hai chân nàng vô thức khép chặt, ép dẹt cô bé bên trong quần lót. Tay nắm chặt thanh vịn cầu thang đỡ lấy cơ thể bắt đầu không vững, nàng cảm giác có gì đó lỏng bỏng dinh dính ở nơi cửa mình. Nhìn chàng trai đang kích thích cô em gái song sinh, Huyền My chợt nhớ đến bàn tay khô ráp ấy cũng đã từng công phá âm hộ của mình trong căn phòng tắm. Biểu hiện nhăn nhúm phong tình của cô em gái lúc này chắc chẳng khác gì nàng khi đó. Chỉ nghĩ vậy thôi mà bất giác hai đùi nàng ướt nhẹp, dâm thuỷ hình như lan ra không thể kiểm soát được nữa.
Là… lá… la…
Tiếng chuông reo vang làm cả ba con người trong căn nhà giựt mình hốt hoảng. Chiếc túi xách chứa điện thoại mắc trên bả vai Huyền My run xè xè. Nàng hốt hoảng lục lọi trong đó trước ánh mắt thẹn thùng của hai kẻ bên dưới. Cả Hoàng Phong và Huyền My đều lộ vẻ bất ngờ, hoạt động đứng hình hoàn toàn chỉ biết giương mắt nhìn cô gái đầm đỏ trên đầu cầu thang luống cuống tắt chuông điện thọai. Màn hình hiện lên tên người hẹn hò với Huyền My.
– Chị… chị chưa đi sao…
– À… à… chuẩn bị… giờ đi nè…
– Anh… anh cũng phải về… Mai là phải đấu rồi…
– Nhớ qua chở em theo đó…
Hoàng Phong lủi nhanh ra khỏi cửa trong tiếng gọi với của Huyền Ny, tiếng đề xe phóng vút đi nhanh chóng xa dần. Để lại hai cô gái xinh đẹp giống nhau như đúc lúng túng chưa biết phản ứng sao. Huyền My chậm rãi bước xuống từng bật thang, nàng muốn nhắc cô em gái chỉnh trang lại y phục còn xộc xệch như lại thôi. Nhìn lướt qua bầu vú ướt nhẹp do nước miếng cả hai nhiễu xuống, nàng thấy âm hộ mình khẽ co giật…
– À… ờ chị đi… anh Phước đang chờ bên ngoài…
– À… ờ… chị đi vui vẻ nhé…
Hai chị em như vừa bị phát hiện làm điều vụng trộm xấu xa trở nên khách sáo với nhau, trao đổi chẳng được tự nhiên như thường ngày. Huyền My lẳng lặng bước ra ngoài. Huy Phước đã chở sẵn trước cổng tự bao giờ. Quả thật anh ta phải ngây người ra trước vẻ ngoài vốn đã xinh đẹp tuyệt trần đêm nay còn được nhân lên bội phần trong chiếc đầm đỏ bó sát khiêu khích. Đôi chân miên man thước tha trên giày cao gót, uyển chuyển đến bên cạnh anh ta. Huyền My đã lấy lại cảm giác đi đứng bình thường, dù hạ thể dinh dính khó chịu. Nàng mong nước hoa mình xài sẽ át đi mùi vị đáng xấu hổ đang tỏa ra nơi đó. Ngồi lên yên xe Huy Phước, nàng vẫn còn mông lung vì chuyện vừa xảy ra nên không để ý ánh mắt say đắm của anh ta. Phải chừng hơn một phút Huyền My mới để ý cả hai vẫn còn đừng nguyên trước cổng nhà nàng. Huyền My cười gượng khẽ bảo…
– Mình đi thôi anh…
Cả hai phóng xe đi trong tâm trạng si mê của người cầm lái, không biết rằng bên kia đường…
…có hai bóng đen đang âm thầm theo sát.
.
.
.
– Sao… sao mình lại vào đây anh Phước… ?
Huyền My hỏi khẽ khi cả hai đứng trước căn phòng nhỏ xinh, bày trí đơn giản. Sát góc tường một tivi màn hình mỏng loại lớn, chiếc tủ lạnh nhỏ được lắp ngay ngắn kế bên, xung quanh treo vài bức tranh trừu tượng, giữa phòng là loại ghế nửa nằm nửa ngồi rộng rãi như một chiếc giường êm ái, cuối ghế là chiếc bàn trên có đặt chậu hoa nhỏ xinh xắn. Máy điều hòa phả mạnh hơi lạnh làm Huyền My khẽ rùng mình, nàng cảm thấy sau lưng nhột nhạt vì ánh mắt soi mói của tên phục vụ.
– À… đây là cà phê phim tự chọn… anh… anh nghĩ đi xem phim như thế này thoải mái hơn…
Giọng Huy Phước tuy lắp bắp nhưng lại ra vẻ cứng cỏi đàn ông, cố tìm sự tin tưởng của người con gái bên cạnh. Tay anh ta đẩy nhẹ lưng Huyền My làm nàng không thể suy nghĩ thêm ngập ngừng bước vào. Màn hình bật sáng ngay khi hai người vừa đặt mông xuống nệm, tên phục vụ lui ra ngay tiếc rẻ từng phần da thịt láng o trên người Huyền My, hắn không quên lén chốt cửa trong như một hành động đã mặc định.
– Em uống gì… ?
– Dạ… nước ngọt… loại gì cũng được…
Huyền My e dè đáp khi Huy Phước loay hoay mở tủ lạnh. Màn hình trước mặt nàng nổi lên tên bộ phim, đây là lần đầu tiên nàng đến những chỗ thế này. Trong tâm thức của mình, Huyền My mặc định đi xem phim là phải ở rạp rộng lớn, với các hàng ghế chật chội, tay cầm bắp rang nhai nhai rệu rạo, chứ chưa bao giờ nghe đến loại hình độc chiếm cả phòng nằm ngồi thoải mái như vậy. Hai chai nước được đặt ngay ngắn trên bàn, Huy Phước nhẹ ngồi xuống kế bên nàng. Huyền My cảm thấy ngượng nghịu, không biết nói gì trong lúc này, chỉ còn cách cố tỏ ra tập trung dán mắt vào màn hình. Mười lăm phút đầu trôi qua trong yên tĩnh, hai người chẳng ai dám lên tiếng trước. Huyền My nhận thấy được bộ phim nàng xem thuộc thể loại tình cảm êm dịu, đúng với sở thích của bản thân, không cần phải giả vờ nữa, nàng thật sự đang tập trung xem. Bởi vậy nàng không để ý khoảng cách giữa mình và Huy Phước ngày một xích lại gần nhau hơn. Mắt nàng dán chặt đôi tình nhân dễ thương trên bộ phim. Theo mạch truyện, hình như họ sắp sửa trao nhau đêm đầu tiên. Những cái ôm siết chặt, những nụ hôn lướt vội, đôi tình nhân trong phim bắt đầu ngã ra giường quấn lấy nhau, quần áo vẫn còn trên người. Huy Phước rụt rè nhích từng chút một, nắm lấy tay Huyền My, bàn tay mềm mại vẫn nằm im đó, hình như nàng không để ý, chú tâm hoàn toàn vào từng diễn biến trên màn hình. Nhìn khuôn ngực trên phập phồng ở mép đầm, anh ta tim đập thình thịch đánh bạo chỉnh đèn phòng dịu hơn, tối hơn, nàng cũng không phản ứng gì. Nước miếng trong cổ họng cứ trôi ừng ực.
Huyền My thấy trống ngực đập liên hồi, nàng biết cái nắm tay lén lút của Huy Phước, cảm nhận bàn tay anh nóng hổi mồ hôi khi đèn tối lại. Nàng đã ngờ ngợ điều này sẽ xảy ra khi nhìn thấy không gian căn phòng chiếu phim, nhưng không hiểu sao bản thân lại cứ tỏ ra vô tư như không để ý gì. Nàng tự hỏi phải chăng mình đang cố tìm kiếm mối quan hệ nào đó để thoả lấp nỗi trống vắng của Kỳ Nam để lại. Hay chính những hình ảnh âu yếm giữa Hoàng Phong và cô em gái dưới chân cầu thang đang kích thích bản tính nàng liều lĩnh. Huyền My mông lung không thấy câu trả lời, nàng không còn hiểu chính mình, chỉ biết rằng bàn tay Huy Phước đã len lỏi choàng qua vòng eo, kéo sát thân hình mềm mại vào lòng anh ta. Nàng lại giả vờ tựa hồ mềm nhũn. Đôi tình nhân trên màn hình đã trút bỏ xiêm y mà quần lấy nhau, những góc máy nghệ thuật táo bạo, bàn tay dịu dàng của nam diễn viên trên làn da không tì vết của nữ nhân vật, tiếng rên xiết của cô gái khe khẽ gợi tình.
– Ưm…
Màn hình bị che mất khỏi tầm mắt Huyền My, gương mặt Huy Phước gần nàng hơn bao giờ hết. Nàng có thể ngửi thấy mùi nước hoa đàn ông êm dịu lan toả nơi cánh mũi, rõ ràng anh ta đã chuẩn bị rất kỹ cho buổi hẹn hò này. Huyền My run run trước nụ hôn nhẹ nhàng của Huy Phước. Miệng anh ta không vội vã, cứ êm ái miết nhẹ bờ môi cả hai vào nhau, bàn tay đặt nơi eo thon như vô tình trượt xuống sâu hơn. Cái đầm Huyền My mặc cho đêm nay chỉ ngắn tới ngang đùi, với tư thế ngồi, mép dưới bị kéo lên tới sát bờ mông tròn. Nụ hôn cả hai mềm mại trong khoản hai ba phút thì chiếc lưỡi của Huy Phước đã lách vào sâu khoan miệng trong sự vô thức của Huyền My. Đầu óc nàng chới với xoay mòng giữa tình yêu và dục vọng, tiếng rên rỉ trên màn ảnh dồn dập hơn như đang cỗ vũ cho tâm hồn sây sát vết thương tình. Huyền My rùng mình khi bàn tay mát lạnh của Huy Phước chạm vào bắp vế của mình trượt dần vào trong. Nàng không hiểu sao bản thân lúc này lại để cảm xúc chi phối mà không từ chối anh ta. Huyền My khẽ co hai đùi lên, gai ốc nổi khắp xung quanh hạ thể, đôi giày cao gót màu đỏ vẫn còn nằm ở bàn chân. Nàng đang chờ đợi điều gì???
– A…
Huy Phước hôn dần xuống cần cổ, nhẹ nhàng miết lưỡi lên xương đòn gợi tình của Huyền My, đồng thời ngón tay bên dưới đã chạm đến đáy quần lót ngoáy tròn. Nàng đã ướt át, ướt át từ lúc ra khỏi nhà bởi cặp đôi con em gái, chống hai tay ra sau, ngửa đầu thở gấp, các ngón chân quíu lại ướt rịn mồ hôi cả đế giày. Hình ảnh buông trôi bản thân trong căn phòng trọ của Huy Phước ùa về trong trí óc. Chiếc đầm bó sát không vai áo trượt hẳn xuống bụng theo nụ hôn của Huy Phước, bầu vú căng tròn bật tưng trước ánh mắt anh ta. Đã từng nhìn thấy bộ ngực hoàn hảo của Huyền My nhưng lần này Huy Phước nghe cổ họng mình khô khốc. Không kềm chế được nữa, vẻ dịu dàng từ đầu đến giờ biến mất hoàn toàn, anh ta ngoạm ngay lấy một bên hạt đậu hồng hào, cảm nhận nó săn cứng dần nơi đầu lưỡi. Bàn tay bên dưới kéo mép quần lót thô bạo sang một phía, thọt sâu vào âm hộ ướt nhoen.
– A… anh Phước… đừng…
Huyền My giật nảy rên rỉ người trước hành động nhanh bất ngờ của Huy Phước. Nàng theo bản năng cầm tay anhta đẩy ra, nhưng tựa hồ không có lực. Hay là là không muốn dừng lại? Hai chân vô tình chống xuống nhỏm cao âm hộ khao khát, đế giày lún sâu như muốn đâm thủng cả lớp nệm bên dưới. Lời nói và phản ứng bất nhất của Huyền My báo hiệu cho Huy Phước biết mình đã đắc thủ, anh ta càng ra sức kích tình nàng hơn nữa. Huyền My không ngờ rằng mình dễ dàng phủ phục trước nhục cảm như thế, gương mặt xinh đẹp nhăn nhúm, nàng bụm miệng ngăn tiếng ư ử trong cổ họng như sợ rằng ai đó ngoài kia có thể nghe được thanh âm loạn ái của mình. Chiếc đầm đỏ của Huyền My bị dồn cục cuộn tròn ngang bụng, hai chân vô thức mở rộng, hạ thể ưỡn cao, gót hồng trụ cứng tê rần trên đôi giày cao gót, bàn tay Huy Phước tinh quái moi móc hết mọi ngõ ngách nhạy cảm trong âm hộ ấm nóng. Tiếng va chạm bành bạch dồn dập khi anh ta đẩy nhanh tốc độ ra vào các ngón tay, bờ mông tròn lẳng bên dưới rung rinh đàn hồi từng nhịp. Hai bầu vú Huyền My đỏ ửng bởi môi và lưỡi của Huy Phước, cả thân hình nàng uốn éo theo từng con sóng hoan lạc. Âm hộ ướt nhẹp day nước cả sang hai bên bẹn đùi non. Máy điều hoà trong phòng vẫn chạy nhưng mồ hôi Huyền My đổ ra lấm tấm cả làn da láng mịn. Diễn biến của bộ phim không còn quan trọng nữa, nàng đang chìm dần vào u mê khoái lạc.
– A… ưm… anh ơi… đến… đến… rồi…
Cao trào đầu tiên đến nhanh chóng, Huyền My thấy âm hộ óc ách nước như đang đi tiểu, miệng mở lớn hớp hớp khô khan. Nàng ngẩng đầu nhìn xuống hạ thể, nơi bàn tay Huy Phước vẫn công kích đều đặn, từng giọt nước bắn ra mỗi khi anh ta đẩy vào. Nàng ra sớm quá, có lẽ là do màn âu yếm của nhỏ em gái với Hoàng Phong, hay cảnh trụy lạc nóng bỏng của cặp tình nhân trên màn hình, khiến Huyền My đạt khoái cảm cực nhanh. Nàng thét lớn ngã vật xuống nệm khi Huy Phước rút bàn tay ướt nhoen dâm tình ra khỏi âm hộ. Huyền My đưa cánh tay vắt ngang hai mắt, không dám nhìn trực diện Huy Phước trong tình cảnh này. Tâm tình qua cơn cao trào cực kỳ rối loạn, tai nghe tiếng kim loại dây nịt đàn ông rớt xuống sàn. Có lẽ anh ta đang thoát y.
Huy Phước cởi vội bộ đồ đang mặc trên người, dương vật anh ta dài ngoằng chỉa thẳng khi chiếc quần lót được tuột xuống. Anh ta nhìn say đắm toà thiên nhiên loã lồ trên nệm, miệng nuốt nước miếng ừng ực. Bờ môi mọng nước hé hờ hổn hển, cặp vú tròn trĩnh đỏ ửng dấu răng ngã nhẹ sang hai bên phập phồng gấp gáp, đôi chân dài miên man mở rộng vô lực, bên duỗi bên co, âm hộ nhoèn nhoẹt co bóp nhẹ. Huy Phước chùi mồ hơi trán, lẹ làng quỳ xuống giữa đùi Huyền My, không thể chờ đợi được nữa, anh ta đã gần đạt được điều mong ước, khao khát cháy bỏng từ khi gặp được Huyền My sắp được thoả mãn rồi. Huy Phước vuốt dương vật cứng ngắt của mình, đầu khấc miết dọc hai mép thịt hồng hào. Huyền My hơi giật mình, rên khẽ, mắt nàng vẫn dấu sau cánh tay khiến Huy Phước không đoán biết được cảm xúc. Anh ra khẽ gỡ tay Huyền My ra, mồ hôi rịn từ cằm rớt xuống bầu vú căng tròn của nàng bên dưới, dương vật đã canh đúng tâm điểm sẵn sàng thâm nhập. Nhưng Huy Phước khựng lại ngay lập tức. Huyền My nhắm chặt mắt, khoé mi đầm đìa nước.
Rõ ràng nàng đang khóc… Huyền My đang khóc…
Huyền My không thể cầm được nước mắt của mình. Nàng biết mình đã buông thả đầu hàng dục vọng, nàng đã dạng chân sẵn sàng đón nhận khúc thịt của Huy Phước chui tọt âm hộ trong cảm xúc này. Nhưng… chỉ là nếu làm tình cùng Huy Phước cũng có nghĩa là Huyền My chính thức xác nhận với bản thân chấm dứt hoàn toàn với Kỳ Nam. Anh đã không còn là của mình, nàng cũng chẳng muốn níu kéo thêm, nhưng chẳng hiểu vì sao nước mắt vẫn rơi. Tậm trạng rối ren giày vò…
Huyền My mở mắt ra khi vẫn chưa thấy khúc thịtc của nam nhân xâm nhập âm hộ mình. Nàng tò mò nhìn vào giữa đùi mình, nơi cây gậy của Huy Phước đang gác hờ cứng ngắt.Huyền My ngước lên, gương mặt Huy Phước mờ nhòa sau màn lệ…
– Sao vậy anh…
– Em… em vẫn chưa quên thằng Nam được…?
Huy Phước mặt đầy buồn bã, anh ta cũng muốn khóc. Câu hỏi cũng chính là câu trả lời. Đúng là anh ta đã quá vội vàng, chỉ mới một tuần thôi mà. Trách mình chứ trách ai bây giờ. Người con gái này, tâm hồn vẫn chẳng thể thuộc về Huy Phước. Dục vọng còn đó, nhưng bản thân đã không thể cho phép thực thi, tự xỉ vả mình quá bạc nhược…
Huyền My nhìn biểu hiện của Huy Phước, nàng hiểu tất cả cảm xúc đang xáo trộn trong người con trai này. Anh ta cũng phức tạp như nàng. Con người ai cũng phức tạp. Phức tạp như thế nên nàng đã không thể hiểu Kỳ Nam, không thể hiểu chính mình. Huyền My thở dài khẽ ngồi dậy, vuốt nhẹ má Huy Phước. Anh ta cũng không đến nỗi tệ, chỉ là tình cảm nàng dành cho người kia vẫn chưa nguôi.
– Em xin lỗi…
– Không sao… anh sẽ tiếp tục chờ… mình về vậy…
Huy Phước đứng dậy dương vật thẳng tưng đung đưa giữa hai chân, bộ phim chỉ vừa được phân nửa, nhưng không khí đã chùn xuống, chẳng thể cưỡng cầu hơn. Anh ta muốn mặc quần áo thật nhanh rồi về ngay lập tức, sợ rằng ở lại thêm sẽ không cầm lòng được mất.
Huyền My chụp lấy khúc thịt đang gật gù ngay tầm mắt trước khi Huy Phước kịp quay đi. Nàng nuốt trọn nó vào khoan miệng trong sự bất ngờ của anh ta. Cũng như lần trước, nàng chỉ có thể làm được thế này để đáp lại tình cảm của Huy Phước. Nàng không nhẫn tâm nhìn anh ta ra về với vẻ tiu nghỉu và cái dương vật cứng ngắt bất trị. Chỉ khác là lúc này, khoang gian trộng rãi thoải mái hơn căn phóng tắm nhỏ hẹp kia. Huy Phước thở nặng nhọc cúi nhìn cây gậy quý của mình được bao bọc bởi bờ môi mọng nước ấm áp bên dưới. Dương vật anh ta nhanh chóng bóng lưỡng bởi nước miếng của nàng. Chân Huy Phước run bắn ngã sụm xuống nệm khi lưỡi Huyền My bất ngờ ngoáy vào lỗ tiểu nơi đầu khấc, cây gậy quý vô tình tuột khỏi khuôn miệng xinh.
Huyền My cười trong làn nước mắt còn vươn khi thấy biểu hiện luống cuống của Huy Phước. Dù khóc hay cười nàng đều đẹp, đẹp quá… Huy Phước ngây ngất trong men tình, có lẽ chỉ giờ phút này cần nàng liếm mút dương cụ của mình thôi là đã đủ hạnh phúc rồi. Huyền My nhẹ nhàng cởi chiếc đầm ra khỏi người, quần lót cũng chịu chung số phận bị quăng ra khỏi nệm, màn tóc đong đưa gương mặt xinh đẹp. Nàng đẩy Huy Phước nằm ngửa, quay ngược lại, úp sấp thân thể trắng muốt lên người anh ta, âm hộ hồng hào chùm lông bẹp nước ngay tầm mắt người con trai. Không nhìn thấy nhưng Huy Phước lại giật bắn người khi lưỡi Huyền My miết dọc dương vật dài ngoẵng của mình. Anh ta thở hổn hển chụp lấy bờ mông nảy nở ghị xuống, miệng khao khát trám kín hang động ẩm ướt.
– Ưm… chụt… ưm…
Huyền My rên ư ử với cái dương vật nóng hổi trong miệng, hai má đỏ ửng ướt nhẹp mồ hôi cùng nước mắt, tay dịu dàng nắn bóp hai hòn bi bên dưới. Mông nàng sàn nảy liên tục trên đầu Huy Phước, mặt anh ta nhoèn nhoẹt dâm thuỷ, miệng nuốt lấy nuốt để thứ chất lỏng mằn mặn trong âm hộ. Huy Phước lấy một ngón tay hợp lực với cái lưỡi moi móc khắp thành lũy của Huyền My, dương vật bên dưới căng tức do nàng nhục cảm dâng cao càng ra sức bú mút điên cuồng. Tiếng chụt chụt ở cả hai hạ thể vang lên không ngớt. Huy Phước rút ngóng tay thấm đẫm dâm tình, khó khăn chọt vào cái lỗ nhăn nhúm sẫm màu nằm phía trên âm hộ một chút.
– A… anh ơi… dơ… ưm… sướng… ư… ư…
Huyền My chịu không thấu nhả dương vật Huy Phước ra, rên siết loạn xạ, không còn e dè âm thanh có thể lọt ra bên ngoài nữa. Hai lỗ thiên thai nhạy cảm của nàng đang được kích thích cực độ, cơn kịch tình dâng cao tột đỉnh. Bàn tay Huyền My vô thức tăng tốc sục khúc thịt cứng ngắt của anh ta. Cơn sóng nhục dục dâng cao làm nàng mê muội hoàn toàn. Huyền My kéo ngược dương vật Huy Phước lên phía bụng, đầu cúi xuống sâu hơn, liếm dọc đường gân kéo dài từ hai bìu ngọc xuống lỗ hậu môn rồi ngoáy tròn, vị mằn mặn truyền ngay đến đầu lưỡi. Lỗ sau của Huyền My cũng được Huy Phước chăm sóc y như vậy. Tay anh ta sục sạo bên trong động thiên thai thứ hai, miệng lưỡi liếm mút chùn chụt xung quanh vùng đó, vài cọng lông lúng phúng bẹp dính ray rứt. Cảm giác lỗ nhị nhột nhạt ướt át, kích dục khác thường. Hành động này nàng chưa từng làm với Kỳ Nam, không hiểu sao giờ này lại dâm dục đến thế. Cao trào cả hai lên đến cực đại nhanh chóng, Huyền My há hốc miệng rên rỉ, tay mỏi nhừ nhưng không ngừng lại , tuốt liên tục dọc dương vật đang nở to chuẩn bị bùng nổ.
– A…. em… ra… em ra… anh ra luôn đi… Phước ơi… sướng…
Huy Phước không chịu nổi nữa, dương vật co giật trong bàn tay thon, tinh dịch bắn xối xả lên không trung rồi rơi xuống má hồng bên dưới, vài giọt dính cả lên tóc mai. Huyền My cũng không khá hơn, hạ thể run rẩy nhỏm cao, hai mép thịt co bóp dữ dội, dâm thuỷ từng đợt từng đợt phọt ra từ lỗ hồng, rơi vương vãi xuống mặt Huy Phước, anh ta nhắm mắt hưởng thụ cảm giác dâm dụt loa toả từ từ. Tinh trùng vẫn còn rỉ ra nơi lỗ tiểu, chảy dòng xuống thân dương vật, nơi bàn tay Huyền My vuốt ve dịu dàng đánh bọt nổi bong bóng nhỏ. Nàng đưa lưỡi liếm hết chất nhầy nhụa đó, nuốt trọn. Trong giờ phút này Huyền My chỉ muốn dư vị tình ái đọng lại mãi trên người con trai đã dành hết tình cảm cho mình. Cả hai mệt mỏi ngã đầu vào đùi của nhau thiêm thiếp.
***
– Anh về nhé…
– Vâng ạ…
Huyền My đứng trên lề trước cổng nhà, gương mặt vẫn còn ửng hồng, bàn tay được Huy Phước nắm chặt bịn rịn. Miệng nàng lại một lần nữa thoang thoảng mùi vị đàn ông của anh ta. Huyền My chợt mỉm cười với ý tưởng lát nữa giả bộ hun con em gái một cái xem nó sẽ phản ứng thế nào nếu biết chuyện này một lần nữa xảy ra. Thấy điệu bộ vui vẻ của nàng, Huy Phước yên tâm ấm áp trong lòng, anh ta đề máy…
– Em xin lỗi… anh cho em thêm chút thời gian nhé…
– Em vui là anh vui rồi…
Huyền My hít một hơi sâu thanh thản nhìn theo bóng dáng xa dần của Huy Phước. Cảm tình dành cho anh ta trong lòng dâng lên rất nhiều. Nàng tự hỏi, có lẽ lần sau gặp lại tình cảnh khi nãy cũng chính là lúc cho phép bản thân đắm chìm theo bản năng hoàn toàn. Huyền My quay người thoan thai bước về phía cổng nhà. Nàng Loay hoay tìm chìa khoá trong túi, không hay biết có hai bóng đen đang tiến sát lại gần.
– Ưm…
Chiếc khăn mềm mại với mùi vị dâu thoang thoảng chụp lên mũi và miệng nàng. Giật mình bất ngờ, nàng vùng vẫy nhưng đã muộn. Mắt díp lại không thể cưỡng, lịm đi trong tích tắc. Tai chỉ kịp nghe giọng kẻ đằng sau nhỏ dần…
– Alo… đại tẩu… đã bắt được…
– Tốt… đem về chỗ cũ cho đến ngày mai… tuyệt không được đụng đến nó…
.
.
.
Không có gì là không thay đổi.
Mỗi ngày
mọi thứ sẽ thay đổi
thêm một ít