HAI GIỌT PHA LÊ - Chương 26
Hải Hà mặt ửng hồng, để mặc cho Đại Nghĩa nắm chặt tay mình dẫn vào căn hộ của anh ta. Căn hộ nho nhỏ bày trí gọn gàng thật hợp với gương mặt sáng láng thư sinh của Đại Nghĩa.
Ngồi trên chiếc ghế salon dài duy nhất trong căn phòng, Hải Hà thấy bụng no ứ sau buổi tối lãng mạn. Bình thường cô bé không ăn nhiều vậy đâu, nhưng hôm nay một phần vì vui, một phần vì Đại Nghĩa cứ quan tâm chăm sóc, Hải Hà đành phải giải quyết hết đống thức ăn mà anh ta dồn về phía mình.
– Nhà không có gì cả, Hà uống nước suối nhé…
– Vâng, không sao đâu Nghĩa…
Đại Nghĩa ngồi xuống kế bên Hải Hà trao cho cô bé chai nước suối mát lạnh. Trong mắt anh ta hôm nay Hải Hà thật xinh đẹp, gương mặt trang điểm nhẹ bẽn lẽn rụt rè, chiếc áo len dài tay bó sát bộ ngực vừa phải, váy hai tầng xếp ly màu đỏ ngang gối, bắp chân trắng muốt kéo dài đến đôi giày đế xuồng. Cô bé nhấp một ngụm nước lớn như muốn xoa dịu đi cảm giác hồi hộp trong tâm trí.
– Hà hôm nay xinh quá…
– Nghĩa cứ trêu mình, mình biết mình không xinh đẹp gì đâu…
Mặt Hải Hà đỏ hồng hơn bao giờ hết sau lời khen ngợi của Đại Nghĩa. Cô bé cũng trả lời thành thật những suy nghĩ của mình. Cô bé biết rằng, trong thâm tâm chẳng thể nào bì kịp được với sắc đẹp của ba người con gái còn lại trong đội nhảy cả, vóc dáng lại càng không thể so sánh. Hồng Thanh đẹp kiêu kỳ, chị em Huyền My – Huyền Ny đẹp thanh khiết trong vắt, còn mình chẳng qua được cái dễ nhìn mà thôi.
– Không, Nghĩa nói thật đấy… Hôm nay Hà đẹp lắm…
Đại Ngĩa rủ rỉ vào tai Hải Hà những lời đường mật, anh ta không thể phủ nhận vẻ đáng yêu tuyệt vời của cô bé. Tay Đại Nghĩa đưa lên vén nhẹ mái tóc Hải Hà mắc lên vành tai, gương mặt cô bé đỏ ửng cúi gầm vì mắc cỡ càng làm tim anh ta thêm xao xuyến. Kéo cằm Hải Hà quay sang nhìn mình, Đại Nghĩa tiếp tục thì thầm những lời yêu thương…
– Hà… Nghĩa… Nghĩa thích Hà lắm… À mà không… là… là yêu… Nghĩa yêu Hà Mất rồi…
Gương mặt thư sinh trắng trẻo với đôi mắt thành khẩn nhìn sâu vào Hải Hà. Tim cô bé đập rộn ràng trong lồng ngực vừa phải phập phồng. Mắt Hải Hà từ từ khép lại, cặp môi run run đón nhận nụ hôn tình yêu, tay cô bé lúng túng nắn móp chai nước suối đã vơi hết phân nửa.
Đại Nghĩa hôn Hải Hà thật nhẹ nhàng như chính tính cách của cô bé, tay xiết chặt vòng eo nhỏ nép sát vào người mình. Anh ta có thể nghe thấy tiếng tim đập bình bình cùng mùi thơm hoa nhài thoang thoảng toát ra từ người cô bé. Nụ hôn sinh viên kéo dài mới năm phút mà tưởng chừng như bất tận. Trong vô thức, lưỡi Đại Nghĩa bắt đầu len lỏi qua bờ môi của Hải Hà, vẫn nhắm hờ mắt tuy hơi khựng lại một chút nhưng cô bé vẫn để yên cho nó tiến sâu thêm vào khoan miệng mình. Vòng đôi tay ôm hờ sau cổ Đại Nghĩa, đầu óc Hải Hà bắt đầu say đắm vì tình yêu, không hề để ý rằng chiếc áo len của mình đã được vén lên sát ngực để lộ khuôn bụng, vòng eo thon, cùng lổ rốn nhỏ xinh.
– Ưm… đừng mà Nghĩa…
Giọng Hải Hà yếu ớt phản kháng trong cổ họng, gương mặt hơi nhăn khi bàn tay Đại Nghĩa bắt đầu lòn vào trong khám phá bộ ngực mình bên ngoài lớp áo lót. Đối với cô bé ngây thơ này, mỗi hành động chậm rãi của Đại Nghĩa thật tinh tế, cảm xúc cứ êm ả đến từng chút một, không gian tràn ngập yêu thương không bị phá vỡ vì vồn vã.
– Nghĩa yêu Hà… yêu lắm… Hà ơi…
Bàn tay Đại Nghĩa đang được Hải Hà giữ chặt chợt cảm thấy nhẹ tênh. Cô bé đã chấp nhận anh ta, chấp nhận buông mình theo cảm xúc. Đại Nghĩa không bỏ lỡ cơ hội, không khó khăn để anh ta vén cả áo ngoài lẫn áo trong của Hải Hà lên cao, cặp vú tròn trĩnh vừa tay cùng hạt đậu hồng nhạt của cô bé lay nhẹ trước khi bị bàn tay người con trai khám phá.
Hải Hà thấy lưng mình ngã xuống chạm vào nệm ghế êm ái. Chân cô bé một gác lên thành dựa, một buông thỏng xuống đất để mặc Đại Nghĩa lách đùi vào giữa. Hai tay Hải Hà vươn qua khỏi đầu, chiếc áo len lộn ngược lên trùm kín mặt, hai núm vú săn cứng dưới kích thích tinh quái của miệng và lưỡi Đại Nghĩa. Hơi thở Hải Hà gấp gáp dần dưới lớp áo che phủ, cô bé nghĩ có lẽ cứ để yên chiếc áo như vậy sẽ tốt cho mình hơn. Một luồng gió mát lạnh phà vào hạ thể Hải Hà, không nhìn thấy nhưng Hải Hà biết rằng bên dưới của mình đã bị lột sạch trần như nhộng. Một vật cứng ngắt nóng hổi bắt đầu tách hai mép thịt của cô bé lách vào từ từ… Hải Hà mặt nóng bừng cảm xúc…
– Nghĩa ơi… nhẹ thôi nhé… lần… lần đầu của em…
***
Âm thanh hạ thể va chạm nhau bành bạch phát ra từ phòng Kỳ Nam như xoáy sâu vào đôi tai khốn khổ của Huyền My.
Huyền My mắt đã mờ nhoà vì lệ, mọi cử động của đôi nam nữ trong căn phòng vẫn được thu vào tầm mắt, nhưng đầu óc đau đớn trống rỗng. Hình ảnh cô gái đang ngồi trên anh giờ đây khắc sâu vào trong trâm trí Huyền My. Gương mặt thanh tú với nét đẹp phong tình nhăn nhúm vì nhục dục ân ái, xung quanh bờ môi mọng hé mở rên rỉ vài giọt tinh trùng trắng đục còn lưu dấu, cặp ngực nảy nở to bự với quần vú thẫm hồng đung đưa mạnh theo từng cú nhún nhẩy. Trăm ngàn câu hỏi cứ lướt qua trong đầu Huyền My. Anh với cô ta đã như thế với nhau bao lâu rồi? Phải chăng vì như thế này mà cô ta luôn khó chịu với chị em mình? Rút cuộc, mình là gì của nhau?…
Huy Phước lặng lẽ đến sau lưng Huyền My, anh ta cố dằn cơn đói khát dục vọng của mình với hình ảnh trước mặt mình. Huyền My vẫn khom người bên ô cửa sổ, da thịt lồ lộ trong chiếc áo sơ mi trắng thấm đẫm nước mưa dường như chỉ còn được che chắn bằng chiếc áo lót màu hồng nhạt, chiếc váy ngắn chổng cao về sau phơi bày cặp giò trắng muốt tròn lẳng như tạc tượng run rẩy vì xúc động, đáy quần lót màu hồng cũng thấp thoáng ẩn hiện.
– Thôi em… sự việc đã đến thế này rồi… đừng khóc nữa…
Giọng nói Huy Phước êm dịu truyền vào tai Huyền My. Nàng biết anh ta đã quan sát nãy giờ, nhưng chẳng mấy để tâm trước viễn cảnh đau lòng trong căn phòng kia. Tiếng mưa hoà tan tiếng nấc nghẹn trong cổ họng Huyền My, như không thể ngăn chặn âm thanh hoan hỉ ân ái của cặp đôi trai gái ấy. Cả Huyền My và Huy Phước đều nghe rõ mồn một. Huyền My tự hỏi sao anh chưa bao giờ rên rỉ như thế khi ở bên mình? Cô ta có gì hấp dẫn hơn mình sao? Tuy đau lòng nhưng bản tính ganh tỵ của con gái khiến nàng không thể dời mắt đi, cứ mãi dán chặt vào phần dương vật ra vào liên tục trong âm hộ với nhúm lông được cắt tỉa gọn gàng. Cái vật ấy mới vài ngày trước đây thôi vẫn còn hoà hợp làm một với cô bé của nàng mà. Có lẽ kể từ bây giờ hình ảnh ấy sẽ ám ảnh Huyền My mãi mãi.
Huy Phước biết điều này sẽ xảy ra từ khi phát hiện Hồng Thanh lẳng lặng quay lại phòng thằng bạn thân. Cũng giống như Kỳ Nam, phòng anh ta cũng có cửa sổ với những khe nút ngang chằn chéo. Đôi mắt anh ta mang đầy ưu tư khi thấy Kỳ Nam mở cửa đón Hồng Thanh vào. Một nửa trong lòng Huy Phước muốn ngăn cản thằng bạn phản bội người con gái mình yêu thầm, nửa còn lại chỉ mong muốn điều gì đó xảy ra giữa hai người theo đúng những gì anh ta đã dàn xếp để rồi sẽ có cơ hội được theo đuổi Huyền My. Tay anh ta ướt rịn mồ hôi nắm chặt tờ giấy có ghi địa chỉ căn nhà nhỏ ở Ác Đảng Quận mà Hồng Thanh lén lút trả lại cho mình lúc nãy. Cuối cùng con quỷ đê tiện đã chiến thắng. Huy Phước để mặc mọi chuyện xảy ra như mình chưa hề biết gì.
Có một điều Huy Phước không ngờ tới là kế hoạch anh ta vạch ra lại trơn tru bất ngờ với sự quay lại của Huyền My. Những suy tính ghi lại hình ảnh hoan lạc của Hồng Thanh và Kỳ Nam bây giờ không còn cần thiết nữa. Huyền My đã trông thấy tất cả, bằng chính cái cách mà Huy Phước lén lút quan sát nàng mấy ngày trước đây.
Chờ đợi không biết bao lâu để Huyền My trầm mình hoàn toàn vào tuyệt vọng. Cảm thấy thời cơ đã chín mùi, anh ta bước ra, mang một vẻ mặt cảm thông chia sẻ, cố dằn cơn dục vọng bất trị trong lòng.
– Em yêu nó… cũng như anh yêu em…
– Đau đớn xót xa đến nỗi quên cả bản thân mình đang lạnh lẽo dưới mưa…
– My ơi từng giờ không cần bận tâm nữa đâu…
– Hãy để anh thay thế nó chăm sóc cho em…
– Chỉ cần em quay lại… lúc nào cũng có anh phía sau…
Từng bước chân là một dòng suy nghĩ, một chút đau xót lẫn hân hoan khi thấy vết nứt tình cảm ngày càng lớn bên trong người con gái trước mặt mình. Huy Phước cũng khổ sở đâu kém, con lợn lòng nhục dục của anh ta nãy giờ cứ bị khiêu khích bởi hình ảnh gợi cảm của Huyền My cùng âm thanh rên rỉ thoả mãn của cặp đôi làm tình trong kia. Giữa quần anh ta độn lên một cục u to tướng, đầu văng vẳng lời nói hôm nào của Đại Hùng…
– Yêu là không nhường nhịn… Yêu là phải giành lấy…
***
Hồng Thanh dập lên xuống khúc thịt nóng hổi của Kỳ Nam không ngừng nghỉ, cảm giác rạo rực trong cơ thể chưa bao giờ lan toả mạnh như thế này. Chiếc điện thoại gác ở góc phòng đã mở chế độ quay từ bao giờ…
Khi buổi tiệc tan, Hồng Thanh đã phải vất vả hồi hộp núp sâu trong nhà để xe của khu phòng trọ, cho đến khi cả đám Huyền My đã ra về hết cô mới dám len lén trở lại phòng Kỳ Nam, gõ nhẹ cánh cửa đóng im ỉm…
– Anh Nam ơi… em… để quên điện thoại…
Anh mở cửa đón cô với độc một chiếc quần đùi trên người, gương mặt lãng tử đôi chút ngạc nhiên nhưng trong đôi mắt lại đỏ hoe dục tình. Hồng Thanh đẩy Kỳ Nam vào phòng bằng một nụ hôn vội vã khi anh chưa kịp phản ứng gì, mắt liếc nhìn chiếc điện thoại cố tình để lại trước lúc ra về. Quần áo trên người cô rơi xuống đất nhanh như chớp giật. Cô biết mình không thể chờ đợi thêm phút giây nào nữa, đã quá lâu rồi… đã quá đủ rồi…
Kỳ Nam thấy quần mình bị tuột ra nhanh chóng khi lưng vừa chạm xuống sàn, dương vật nóng hổi trong bàn tay vồn vã của Hồng Thanh. Hồng Thanh, quẳng chiếc quần đùi của Kỳ Nam vào góc phòng, xoã tung mái tóc đã được bới cao từ trước, gương mặt ửng hồng khao khát phủ phục xuống hạ thể Kỳ Nam. Dương vật Kỳ Nam được bao bọc lập tức bằng lớp da mát mịn đàn hồi. Anh ngó xuống, Hồng Thanh nhoẻn miệng cười nhìn anh, đầu khúc thịt cứng ngắt lấp ló ra vào giữa hai bầu vú đồ sộ của cô ta.
– Em còn nhớ… ngày xưa anh rất thích được làm thế này…
Giọng nói Hồng Thanh êm ru, tay cô không ngừng xoa nắn hai bầu vú chính mình ép chặt khúc thịt nóng hổi chính giữa. Bầu ngực lúc mềm lúc săn cứng cứ ma sát vần vò dương vật làm Kỳ Nam thấy tâm trí mình như u mê đi, anh không còn suy nghĩ được gì nữa, chỉ biết gồng cứng mông hẩy lên theo bản năng. Hồng Thanh cười khúc khích với biểu hiện hưởng ứng của Kỳ Nam, như một thói quen, cô cuối xuống le lưỡi liếm lấy đầu khất rồi ngậm hẳn nó vào miệng mỗi khi nó chỏi ra khỏi khe ngực mình, tai nghe anh rên xiết vô định, cặp mông bự nhỏng cao đung đưa đằng sau trong tầm mắt của Kỳ Nam.
Đã lâu rồi Kỳ Nam mới được hưởng cảm giác dương vật nằm trọn trong bầu vú to lớn của người con gái này. Được ăn lại món ăn yêu thích mà một thời gian rồi không hề thưởng thức, Kỳ Nam thấy mình không thể kềm chế hơn, để mặc cho tinh trùng mình bắn xối xả vào trong cổ họng Hồng Thanh. Anh cảm thấy cơ thể mình nóng hầm hập, dục tình mất kiểm soát, chỉ còn biết phải thoã mãn bằng được khúc thịt cứng ngắt giữa hai chân. Gương mặt ấy, cái điệu bộ liếm mép nhão nhoẹt tình trùng ấy, anh đã quá quen thuộc từ rất lâu rồi. Nhưng đáng lý… đáng lý điều này là không nên xảy ra. Ấy vậy mà giờ phút này, hình ảnh Huyền My biến đâu mất dường như không hề tồn tại trong tâm trí anh, trước mắt Kỳ Nam chỉ còn là hình ảnh dương vật mình vẫn cương cứng ra vào nhịp nhàng trong động thiên thai dù vừa mới phóng xuất tinh hoa đàn ông xong. Cặp mông nảy nở sàng xê bên trên hạ thể anh, chùm lông cả hai ướt nhẹp dính bệt vào nhau, nảy bọt sền sệt.
Bỗng Kỳ Nam gầm lên một tiếng, anh đẩy Hồng Thanh về phía trước, cô chới với trong tư thế quỳ, âm hộ bị sự công phá liên tục từ đằng sau, một giọt nước miếng hoà chung tinh trùng nhiễu ra từ khoé miệng hoan hỉ. Cô đã chờ giây phút này từ lâu lắm rồi, những gì mà cô đã từng đánh mất, giờ lại một lần nữa cô được nắm giữ trong tay dù chỉ là trong chốc lát, dù chỉ là nhờ tác dụng của thứ mà cô phải đánh đổi cả bản thân để có được. Một giọt nước từ khoé mắt nhắm hờ nhăn nhó của Hồng Thanh lăn dài xuống má, đọng lại chung với một ít tinh dịch còn xót lại nơi đầu môi. Là sung sướng vì tình dục hay hạnh phúc vì tình yêu… Hồng Thanh không cần biết, cô chẳng cần quan tâm điều gì chính lúc này khi một lần nữa được hưởng trọn vẹn niềm vui thể xác với người mà mình thương yêu.
Kỳ Nam trong cơn say bia cùng say thuốc, anh như một con thú chỉ muốn thoả mãn chính mình. Dương vật anh cứng ngắt nóng hổi như một cái dùi cui, đâm sâu mạnh bạo vào âm hộ Hồng Thanh, hai bàn tay anh nhào nắn không thương tiếc cặp ngực đồ sộ phía dưới. Tiếng rên rỉ của cô ta kích thích Kỳ Nam đến tột cùng. Cảm giác tưng tức dưới hạ thể Hồng Thanh trào dâng.
– A… a a….Anh Nam ơi… em gần ra… rồi… sướng… đừng… dừng lại…
– Ôi… anh ơi… ra… em ra…
Kỳ Nam ra sức thúc đẩy mông mình nhanh hơn, tiếng hừ hừ của anh vang khắp căn phòng, mồ hôi nhễ nhại nhiễu xuống bờ eo uốn lượn mịn màng bên dưới. Anh thấy cái hang thịt ẩm ướt mà thằng em mình đang chui nào bỗng co bóp mạnh mẽ, độ ma sát lúc tăng lúc giảm, toàn thân dương vật được bao bọc bằng dòng nước ấm cuộn tràn. Kỳ Nam gầm lên một tiếng thật to, mặt ngửa hẳn lên trần, đẩy mạnh hông mình về trước va chạm với bờ mông căng nẩy của Hồng Thanh tạo âm thanh chát chúa. Dương vật anh co giựt mạnh, phun xối xả vào âm hộ nức nở. Hồng Thanh nằm bẹp xuống sàn, mông giơ cao đón nhận tất cả tinh hoa của người thương vào sâu trong mình. Cô hổn hển trong cao trào, hơi thở khó khăn lắm mới thoát ra khỏi lồng ngực. Cái cảm giác rần rần sung sướng trong vòng tay của Kỳ Nam đã lâu rồi mới trở lại với Hồng Thanh. Cô biết tình yêu của mình đối với anh chưa bao giờ nguôi ngoai. Với cô giờ đây cả thế gian này chả còn gì phải bận tâm nữa, có chăng thì chỉ còn một mối bận tâm nhỏ nhặt duy nhất lúc này là tình trạng hai người đã cùng uống chung ly nước chanh với Kỳ Nam, ly nước có chứa thứ thuốc được gọi là PinkQ.
***
– Anh ơi… vặn to máy lạnh lên đi…
– Đã hết nấc rồi chị ơi… trời lạnh vậy mà…
– Quái lạ, cái thời tiết gì mà đã mưa sao lại oi bức thế này…
Huyền Ny làu bàu trong miệng thấy cơ thể mình nóng bức nhột nhạt, mồ hôi thấm nhẹ từ từ vào lớp vải sơ mi dính sát vào da khó chịu. Gia Bảo im lặng nhìn ra cửa sổ, đường phố trôi tuột về sau, gã cũng thấy nóng nực khác thường. Chẳng lẽ mùa hè năm nay là mùa cực nóng?
– Ê… Heo mập… Hay là do cái lớp mỡ dày cộm của anh toát ra cái không khí oi nồng này hả…
Gia Bảo quay lại nhìn Huyền Ny, gã khó chịu một phần vì cái nóng ngột ngạt này, một phần vì nãy giờ không gây gổ đến nàng thì lại bị rủa xả ngược lại. Miệng gã vừa mở định đâm chọt đối phương vài câu cho phải đạo chợt im bặt, gương mặt ngây ra thoáng chốc. Huyền Ny lúc này trông thật khiêu gợi, gương mặt xinh đẹp, hai má ửng hồng, đôi mắt trong veo dù đang trừng trừng nhìn gã, hai hàng nút trên đã cởi từ khi nào, dây áo lót màu đen cùng một phần bầu ngực ẩn hiện dưới mép cổ áo sơ mi, tay áo giờ ươn ướt dính hờ vào da thịt nõn nà.
– Á… con heo này… nhìn cái gì…
– Ha ha… Cô em phơi ra thì anh phải nhìn thôi… Anh đâu phải Gay… ha ha…
Nhìn điệu bộ tức giận của Huyền Ny lúng túng kéo chặt cổ áo mình lại, Gia Bảo không nhịn được bật cười, lòng thầm tiếc rẻ phải chi nàng cởi luôn nút áo thứ ba là mình có thể nhìn trọn vào bên trong rồi.
– Đồ… đồ heo mập… đồ biến thái… đồ cơ hội… đồ…
– Ha ha… người ta thường nói, càng chửi là càng yêu đó em yêu…
Gia Bảo vừa cười ha hả trước vẻ giận dỗi đáng yêu của Huyền Ny vừa nhích sát lại gần nàng, tay quàng qua bờ vai nhỏ nhắn. Gã chỉ có ý trêu chọc, không hiểu sao càng chọc cho nàng giận gã càng thấy lòng vui vẻ. Cứ tưởng sẽ ăn một cú huých chỏ của Huyền Ny, gã đã ngầm vận khí bên hông, nhưng ai dè nàng vẫn để yên như thế, chỉ giương đôi mắt trong vắt nhìn mình, nụ cười gã tắt vội trên môi.
Huyền My nhìn sâu vào đôi mắt híp của Gia Bảo, chợt thấy rút cuộc tròng mắt ấy cũng không đến nỗi là xấu. Gương mặt núng nính nghiêm túc bất ngờ của gã lại một lần nữa không hề đáng ghét trong mắt nàng. Những giây phút trên hành lang trường đêm ấy chợt ùa về. Nụ hôn nhẹ nhàng không hề lường trước vẫn còn đâu đó trên môi nàng. Tay Huyền Ny vô thức đưa lên vuốt vuốt má Gia Bảo, mặt nàng không biết từ bao giờ đã gần sát mặt gã, mắt khép hờ lá liễu. Gia Bảo tim đập thình thịch trong lồng ngực, hít sâu hơi thở thơm ngát của Huyền My vào mũi, gã thấy nàng lúc này xinh đẹp rũ tình, đẹp… đẹp lạ kỳ. Môi nàng và gã chạm nhau, xoắn lấy nhau từ tốn không hề vội vã. Cảm giác ngọt dịu đêm ấy lại tràn về trong cả hai.
Huyền My nhắm chặt mắt thưởng thức từng dòng suối róc rách cảm tình, hơi thở nồng mùi bia của Gia Bảo phả vào mặt nàng càng thêm kích thích. Tay nàng ghì chặt sau cổ Gia Bảo, những ngón tay thon dài lùa vào mái tóc gã, chân bắt chéo cọ sát vào nhau. Huyền Ny càng ngày càng rướn tới đẩy Gia Bảo dựa hẳng vào cửa sau taxi, nụ hôn bắt đầu sâu dần, lưỡi nàng chủ động khám phá sâu trong khoan miệng gã, mồ hôi ướt rịn cả tấm áo sơ mi, cuống họng phát ra âm thanh rên rỉ không dứt.
– Ưm.. ưm…
Gia Bảo đang chìm đắm trong tiết tấu du dương của nụ hôn, bất chợt bị công kíck, cảm thấy như mình nhỏ bé dần hoàn toàn bị động trước cô gái xinh đẹp này.
– Không… Có điều gì đó không đúng…
Gia Bảo đẩy Huyền Ny ngồi thẳng dậy, dứt môi mình khỏi nụ hôn mê dại kia. Đôi mắt Huyền Ny khép hờ gợi tình nhìn gã, gương mặt đỏ hồng phong lưu, cặp ngực nảy nở mà biết bao chàng trai thèm khát lấm tấm mồ hôi phập phồng gấp rút trong bộ đồ lót đen, hàng cúc áo sơ mi ngoài bung ra gần hết. Gia bảo nhíu mày, cô bé trước mặt dù ngổ ngáo phóng thoáng nhưng tuyệt không phải là người dễ dãi như vậy, đặc biệt là tại nơi này. Gia Bảo liếc nhìn tên taxi, hắn đang quan sát cả hai qua gương chiếu hậu, đôi mắt không dấu nổi vẻ thèm khát lướt trên da thịt vị khách nữ. Gia Bảo chặc lưỡi ngó ra ngoài cửa, một hàng phố cứ trôi tuột về sau. Kia rồi, nơi gã cần lúc này…
-Tấp vào… tấp vào ngay. Phía trước đấy…
***
Huyền My ngồi bó gối co ro vì lạnh trong căn phòng của Huy Phước, tâm trạng thê lương vô cùng, đôi mắt đỏ hoe cứ nhìn mãi một điểm vô định nào đó dưới bàn chân mình, đã thôi không còn khóc nữa. Huy Phước ngồi đối diện Huyền My, trong lòng vô cùng phức tạp, dù quen nhau đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên nàng ở trong phòng mình. Trước mặt Huy Phước giờ đây là người con gái vô cùng xinh đẹp, một nét đẹp vừa trong trẻo vừa khơi gợi. Anh ta không thể dừng đánh mắt mình vào những khoảng da thịt lồ lộ trong chiếc áo sơ mi ướt nhẹp, quần lót màu hồng lấp ló giữa hai chân co lên gối cằm của Huyền My. Nàng không hề hay biết ánh mắt cháy bỏng của Huy Phước.
Chiếc điện thoại Huyền My rung lên e e trong tay nàng. Huy Phước vẫn ngồi im lặng quan sát Huyền My chậm rãi lướt bàn tay thon run run trên màn hình cảm ứng. Đôi mắt Huyền My đang mờ đục vì đau thương chợt sáng lên bất ngờ. Nàng đang chăm chú đọc gì đó. Ai đó vừa gởi tin nhắn cho nàng. Nếu dự cảm của Huy Phước là đúng, thì đó chính là…
– Ưm… ưm… anh ơi… nhanh lên…
Tiếng rên rỉ của Hồng Thanh phát ra rõ mồn một từ chiếc điện thoại trên tay Huyền My. Đúng như Huy Phước dự đoán, đoạn phim đã được Hồng Thanh gửi đi ngay lập tức từ căn phòng trọ đối diện. Huyền My một lậần nữa bị đánh động tâm can đau đớn đến tận cùng, tay nàng vô lực cầm nắm, chiếc điện thoại rơi xuống chân lạch cạch. Ánh mắt bi thương nhưng nàng đã không còn khóc được nữa cho đêm nay.
Huy Phước nhích người lại gần Huyền My, mắt liếc nhanh qua màn hình điện thoại dưới sàn nhà, trong đó Hồng Thanh đang nhún nhảy cật lực trên người thằng bạn thân. Nàng vô lực ngã đầu vào vai Huy Phước theo lực kéo của anh ta. Mùi bia bọt của buổi tiệc còn lưu trên người Huy Phước làm đầu óc nàng càng quay cuồng hơn nữa.
– Giờ… em phải làm sao đây anh.
Giọng Huyền My thều thào như người hết hơi. Cơ thể lạnh run trong chiếc áo ướt mưa của nàng được xoa dịu đi phần nào bởi hơi ấm của người con trai bên cạnh.
– Em đừng nghĩ nhiều nữa… đã có anh đây rồi…
Huy Phước run run giọng nói ra những lời đầy ẩn ý yêu thương. Là người vốn hoạt ngôn, nhưng trong tình cảnh này Huy Phước cũng không tìm ra được lời nào hay hơn ngoài những câu ngôn tình cũ rích. Tim anh ta đập bình bịch trong lồng ngực, rối bời không biết Huyền My có hiểu ý mình không.
– Tim anh… đập nhanh quá…
Thanh âm của Huyền My nhẹ nhàng tuy còn đứt quãng, tay nàng đặt hờ lên lồng ngực Huy Phước, nơi con tim đang nhảy loạn xạ vì say tình. Đôi mắt Huyền My khép hờ mệt mỏi vì đã khóc quá nhiều, giờ phút này nàng chỉ cần một bờ vai để nghỉ ngơi.
– Vì… vì nó đang được ở gần em đấy…
– Em biết không… anh đã luôn dõi theo em từ những ngày đầu tiên… nhưng trước mắt em luôn luôn có Kỳ Nam… chỉ cần em ngoái đầu lại lúc nào cũng sẽ thấy anh… Anh đã giữ chặt trong lòng rất lâu rồi… Anh… anh yêu em My à…
Huy Phước hồi hộp tuôn ra một hơi dài những tình cảm chất chứa trong lòng bấy lâu. Khung cảnh lúc này thật kỳ quái, những lời yêu thương được tỏ bày khi tiếng rên rỉ âm ỉ hoan lạc vẫn đều đặn phát ra từ chiếc điện thoại dưới sàn. Những câu nói của anh ta không đầu không cuối, không hoàn chỉnh nhưng ai nghe cũng hiểu lời tỏ tình ngây ngô bên trong. Huyền My cũng hiểu, con tim xây xát của nàng đang được nhỏ một giọt thuốc êm ái, chẳng thể chữa lành hoàn toàn thì cũng hiệu quả đôi chút. Huyền My ngẩng mặt lên nhìn sâu vào đôi mắt si mê của Huy Phước, tình cảm nàng dành cho anh ta đơn thuần chỉ là tình bạn, nhưng những lời nói chân thành ấy đang lay động tâm hồn đau đớn rỉ máu khi nhớ đến Kỳ nam. Bàn tay xinh với những ngón tay thon nhỏ trượt hờ hững từ ngực lên má Huy Phước…
– Hôn em đi… Ưm…
Không chờ đợi được thêm phút giây nào, Huy Phước bao trùm môi Huyền My bằng một nụ hôn chứa đầy khao khát. Mùi vị nước miếng ngọt ngào từ miệng Huyền My lan toả khắp khoan họng anh ta. Cả thân hình nàng mềm nhũn trong vòng tay xiết chặt của Huy Phước. Huyền My đáp trả nụ hôn của anh ta cũng mãnh liệt không kém. Giờ phút nàng không cần biết gì nữa, nàng chỉ cần một người dù chỉ là trong chốc lát lấp đi khoảng trống trong tâm hồn do người đàn ông mà nàng yêu thương gây ra. Nếu anh đã không hoàn toàn của riêng nàng thì hà cớ gì nàng lại là sỡ hữu của riêng anh.
Lưỡi Huy Phước xâm nhập vào miệng Huyền My không chút khó khăn. Nhắm chặt hai mắt, cơn nhói tình trong lòng vẫn còn đó và nàng sẽ xoa dịu nó bằng người đàn ông khác anh.
-Ưm… ưm…
Huyền My rên rỉ trong cuống họng khi Huy Phước vuốt ve ngực nàng ngoài lớp áo sơ mi. Nàng không ngăn cản, nàng đã thông suốt, hả hê nếm trải cảm giác phản bội ngược lại chính anh. Tiếng rên rỉ của Hồng Thanh từ chiếc điện thoại càng như thách thức Huyền My. Chiếc áo sơ mi trượt khỏi vai Huyền My, bộ ngực nảy nở căng phồng chực chờ thoát ra khỏi chiếc áo ngực bó sát.
Huy Phước hân hoan sung sướng, nhanh chóng cúi xuống hôn lấy hôn để bầu vú trắng mịn của Huyền My, bàn tay lòn ra sau vuốt ve lưng nàng rồi run run lần đến khoá nịt ngực. Vì quá hồi hộp, Huy Phước lúng túng mãi vẫn chẳng thể giải quyết được chiếc áo lót, đang không biết làm sao, anh ta cảm thấy bàn tay Huyền My lần ra sau mở nhẹ nhàng cái khoá, cặp ngực tròn đầy của nàng được giải phóng vươn cao ngạo nghễ trước mặt anh ta. Huy Phước thật sự vui mừng, Huyền My đã tự mình chủ động khoả thân, hoàn toàn nhập cuộc với anh ta.
Huyền My thấy Huy Phước cứ nhìn mãi cặp ngực của mình, nàng đỏ mặt, đây là lần đầu tiên nàng chủ động gần gũi một người đàn ông khác ngoài anh. Không thể chịu đựng cái nhìn nhột nhạt của Huy Phước, nàng vít đầu anh ta vào vú mình, ngực ưỡn lên đồng thời miệng rên nhẹ đầu lưỡi Huy Phước truyền đến cảm giác rạo rực trên hạt đậu. Sau giây phút ngây người vì đồi núi đôi của Huyền My, Huy Phước bừng tỉnh, cơn dục vọng dâng cao, anh ta tham lam hết bú mút bên này đến bên kia cặp ngực no tròn của nàng. Tay anh ta kéo mép váy Huyền My lên, xâm chiếm nhanh chóng vùng da thịt mềm mại giữa hai chân thon dài qua lớp quần lót.
Chiếc quần lót trượt dần khỏi chân Huyền My, ngón tay Huy Phước truyền đến cảm giác mềm mại ẩm ướt miết dọc lấy hai mép âm hộ rồi nhay nhay nơi mồng đốc. Huyền My rên rỉ gấp gáp chung với âm thanh chiếc điện thoại. Cả thân thể nàng giựt bắn lên, mông nhấc khỏi sàn phòng một khoảng nhỏ khi hai ngón tay Huy Phước lách mình chui sâu vào hang động bên dưới, chân vô lực mở rộng.
– Ưm… Anh ơi…
***