HAI GIỌT PHA LÊ - Chương 24
Chương VI: THƯƠNG YÊU VÀ PHẢN BỘI
Cô giáo Bảo Thy không thể tin vào tai mình nữa, gương mặt bầu bĩnh dễ thương của cô ngây ra nhìn người con gái khiêu gợi trước mặt vì quá bất ngờ vì những gì cô ta vừa nói. Văn phòng khoa giờ này đã yên ắng khi cả đội văn nghệ đã sốc lại tinh thần và lũ lượt ra về. Bảo Thy ở lại dọn dẹp một số thứ, khi chuẩn bị niêm phong cửa và ra về thì người con gái kiêu sa này bước vào. Cuộc nói chuyện giữa hai người nãy giờ làm Bảo Thy vô cùng ngạc nhiên xen lẫn sung sướng, điều kỳ diệu đã đến với đội văn nghệ do cô quản lý. Mà người đem đến điều kỳ diệu ấy còn đáng ngạc nhiên hơn đang ngồi đối diện với Bảo Thy – Ca sĩ Tóc Mây…
– Em… em nói thật chứ…
Bảo Thy run giọng muốn xác định thêm lần nữa trước thông tin mà Tóc Mây mang lại. Tóc Mây mỉm cười nhẹ ngầm xác định lời mình nói, nụ cười mê người, mái tóc cắt ngắn tết bính ôm sát đầu đầy cá tính tôn lên những đường nét thanh tú trên gương mặt, bầu ngực đầy đặn nổi trội táo bạo với phần cắt cúp một nửa của chiếc váy dạ hội ánh kim sa, một bên chân váy được xẻ cao sát hông lộ ra cặp đùi trắng ngần thon thả khi ngồi bắt chéo chân. Quả là một nét đẹp ma mị đến mê người, đến Bảo Thy là con gái mà còn bị cuốn hút ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô ta bên ngoài quả thật xinh đẹp hơn trên sách ảnh và truyền hình rất nhiều.
– Vậy… chừng nào thì bắt đầu được…
– Ngay trong mùa hè sắp tới đây, chị nhé. Lịch trình quản lý bên em sẽ liên lạc vói chị sau.
Vừa nói vừa chỉ tay ra phía cửa, bên ngoài cô bé quản lý của Tóc Mây đang tiếp nhận một cuộc gọi của bầu sô nào đó. Bảo Thy thấy hân hoan trong lòng, quả thật điều vừa đến quá bất ngờ, bọn trẻ của cô chắc chắn sẽ nhảy cẫng lên khi nghe được tin này. So ra, những gì Tóc Mây mang đến thì cái giải thưởng bé tý cỏn con của kỳ văn nghệ này quả thật là một trời một vực. Tay Bảo Thy run run sới đống hồ sơ trên bàn cuống quýt tìm chiếc điện thoại, cô muốn báo ngay với đám học trò dễ thương của mình biết. Tóc Mây chợt đưa tay lên ngăn lại…
– Khoan đã… Em cần nói với chị điều này. Chị biết đấy môi trường này hoạt động rất phức tạp… Em mong rằng sẽ có chị bên cạnh bọn họ để tham vấn và giữ cho mỗi người đủ tỉnh táo để không buông thả… À, mà chị cũng phải vậy…
Tim Bảo Thy đập bình bình trong lồng ngực, cô hiểu lời cảnh báo của Tóc Mây, cô cũng biết những cạm bẫy khi bước chân vào lĩnh vực này. Bảo Thy không biết mình có đủ khả năng bao quát được hết bọn nhỏ hay không.
– Chị đừng lo… bọn em vẫn ở bên theo sát giúp đỡ cả nhóm…
Tóc Mây ra sức trấn an dù rằng chính mình vừa đưa ra lời cảnh báo cẩn thận. Cả cô ta và Bảo Thy đều muốn đội văn nghệ này phải tiến xa hơn nữa. Bảo Thy mím môi quyết định, dứt khoát gật đầu, cô sẽ không để bọn nhỏ lỡ mất cơ hội này…
***
Khu chung cư cũ kỹ không khí vẫn âm u như thường ngày vốn có. Nơi đây là tổ hợp của chín toà nhà giống nhau, mỗi toà năm tầng với những căn hộ nhỏ vây kín bốn mặt mỗi tầng được chia thành từng lô, tường gạch nút nẻ bong tróc, sắt thép hoen rĩ nhuốm màu thời gian. Tám toà nhà được xây dựng theo hình vuông lấy trung tâm là toà nhà còn lại ở chính giữa. Hết chiến tranh rồi đến hoà bình, thời thế thay đổi kéo theo cả cuộc đời con người và không phải bất cứ ai cũng được hưởng cuộc sống ấm no hạnh phúc . Những kẻ bị thời đại ruồng bỏ, những kẻ chống đối chính sách, những kẻ sa cơ lỡ vận hay những kẻ tâm địa bất chính, không biết từ bao giờ đã tề tựu về đây, ngay chính khu chung cư này. Họ bị xã hội xa lánh và hất hủi, dị nghị và dè chừng, họ quần tụ lại với nhau, đây là nơi náu thân cuối cùng của những mảnh đời bị đào thải. Ngay cả chính phủ cũng e ngại can thiệp vào vì nhìn tổng thể kiến trúc tưởng chừng đơn giản nhưng sâu bên trong là vô số ngỏ ngách mà nếu không thông thuộc sẽ dễ bị lạc và xảy ra chuyện như chơi. Từ đó hình thành nên một khu tự trị, mà mọi người xung quanh hay gọi là Ác Đảng Quận.
Ác Đảng Quận đúng với tên gọi của nó, cư dân trú ngụ nơi này chẳng hề từ chối bất cứ việc gì miễn là có lợi cho mình. Ở đây, tiền, quyền là trên hết, muốn sống được phải có sức mạnh thuần tuý hoặc bộ óc nhanh nhạy để có thể tự bảo vệ mình với các mối nguy trực chờ xung quanh. Người bình thường chẳng ai dám đi đến nơi vào thì dễ mà ra thì khó này, nếu chẳng may có việc bất đắc kỳ tử phải ngang qua, họ đều cố gắng lướt đi thật nhanh mà chẳng dám liếc lại một lần nào.
Ấy vậy mà hôm nay, trời vừa chập tối, trước lối rẽ vào nằm chính giữa hai toà nhà bên ngoài,một cô gái xinh đẹp với vòng một nở nang đang loay hoay dò tìm địa chỉ trong mảnh giấy trên bàn tay thon run run.
Hồng Thanh tim đập loạn xạ trong lồng ngực, cố hớp hơi lấy lại bình tĩnh. Cô đã nghe rất nhiều về nơi này, nhưng thật không ngờ, khi đến gần nó, cái cảm giác rờn rợn đầy nguy hiểm lại càng mãnh liệt hơn cả. Địa chị cần tìm không biết nằm ở đâu giữa muôn trùng lối đi sâu thẳm bên trong, chẳng lẽ cô phải dấn thân vào đó thật hay sao. Nghĩ đến mục đích của mình, Hồng Thanh bấm bụng chuẩn bị nhấn ga quyết tâm tiến vào. Chợt…
– Này cô bé… Nếu anh là em, anh sẽ không vào đó đâu…
Hồng Thanh giật mình quay đầu lại. Một gã đầu trọc mắt sâu hoắm đang lững thững đi đến phía cô, theo sau là hai tên đô con mặt mày rất nghiêm túc bậm trợn, giọng gã khò khè như hết hơi. Gã là A Lâm, kẻ đầu lĩnh băng đâm thuê chém mướn mà Đại Hùng thuê xử đẹp Kỳ Nam. Căn nhà mà ngày trước hắn giao dịch với Đại Hùng nằm nép mình bên cạnh khu chung cư này nên hình ảnh một cô gái xinh đẹp loay hoay nãy giờ trước một trong các lối vào nơi tràn ngập nguy hiểm không thể không khiến hắn chú ý. Hắn là giang hồ, nhưng là giang hồ chính gốc, có những chuyện hắn cũng không thể bất nhẫn đứng khoanh tay mà nhìn được. Một con bé ngon như thế cũng chẳng phải dạng hư hỏng gì mà thâm nhập vào nơi nguy hiểm trùng trùng bọn đồi bại thì chắc mẩm bị xâu xé tơi bời. Cũng may con bé đã dừng lại ngó nghiêng bên ngoài, chứ lúc nãy cắm đầu vào thẳng bên trong thì có là hắn cũng chẳng thể can thiệp được nữa rồi.
– Chậc… chậc… Cô bé trong ngon lành tươi rói thế này mà bước vào đó, thì xác định mãn đời không thể bước ra được đâu… Anh khuyên em… nên quay về đi…
– Không… không được… Tôi đến tìm người…
A Lâm giật mình, con bé liễu yếu đào tơ trước mặt nhìn y như sinh viên bất quá suy cho cùng cũng chỉ cao nhất là dạng ăn chơi đua đòi thôi, làm sao dính dáng được đến người bên trong Ác Đảng Quận được. Hắn liếc nhìn thấy tấm giấy trên tay Hồng Thanh, nhanh chóng giựt lấy xem xét, cô bé bị bất ngờ không kịp ghị lại chỉ kịp thốt lên một tiếng. A Lâm chau mày nhìn dòng địa chỉ ghi trên tờ giấy, hắn ngẩng lên nghi hoặc hỏi:
– Em gái, em tìm nơi này làm gì…
– Tôi… tôi có chuyện cần… anh làm ơn… trả cho tôi…
Hồng Thanh thấy giọng mình bắt đầu run run trước cặp mắt sâu hoắm của hắn. Xe máy cô vẫn để nổ, có thể phóng đi bất cứ lúc nào nếu trực chờ thấy nguy hiểm.
Hắn đảo mắt lên xuống nhìn toàn bộ cơ thể của Hồng Thanh. Chiếc áo thun ba lỗ bên trong chật vật giữ đôi gò bồng đảo to lớn, khoác bên ngoài là chiếc áo Jean, bên dưới là chiếc quần đùi ngắn là mốt thời bấy giờ, đôi chân tròn lẳng săn chắc trắng mịn, khuôn mặt xinh xắn kiêu kỳ ăn đứt những cô nàng xung quanh đây. Cô ta tìm đến địa chỉ ghi trong tờ giấy, mục đích chắc cũng không đoan chính gì, A Lâm cười khẩy trong lòng, trách mình lo chuyện bao đồng rồi.
– Thôi được… may cho cô em… đia chỉ này nằm ngoài rìa mặt tiền khu này, chẳng cần phải vào trong làm gì. Đằng kia, ngay góc đó, căn nhà đầu tiên. Nhớ. Không muốn thiệt thân thì tuyệt đối đừng đi vào cái Ác Đảng Quận trước mắt dù chỉ là nửa bước.
A Lâm nói xong, ngoắc tay cho hai thằng đệ quay bước trở lại hang ổ của hắn, cảm thấy dạo này, sao tự nhiên mình trở nên tốt bụng thái quá, có lẽ nào do đã tìm lại được tung tích của cố nhân.
***
Căn hộ mà Hồng Thanh đang tìm kiếm khá nhỏ, thậm chí không biết có nên gọi nó là nhà không nữa. Bề ngang của nó chắc chỉ vừa đủ ba chiếc xe máy lách sát vào nhau, chiều rộng thì cũng chả khá hơn là bao nhiêu. Nó nằm lọt thỏm ngay góc một trong chín toà chung cư ở khu Ác Đảng Quận này. Ánh đèn hồng đậm lờ mờ trùm kín cả không gian càng làm nó trông nhỏ bé và ma quái hơn. Gần Sát mép cửa là hai ba cái ghế cao ngang đùi một người trưởng thành, một cái tủ gỗ kín mít chỏi ngang ra từ một bên tường có thể làm bàn tiếp khách, sau nữa là một tấm vách nhôm cao hơn đầu người tách đôi căn nhà ra làm hai phòng riêng biệt. Đây dường như là cách bày trí chung hầu hết các cửa hiệu có cùng một loại hình kinh doanh nhạy cảm này.
Hồng Thanh càm thấy không khí nơi đây ngột ngạt nóng bức, hớp một ngụm trà mà tên chủ tiệm mời khách, mắt nhìn hắn đang loay hoay tìm thứ cô yêu cầu bên dưới cái tủ gỗ giả bàn trước mặt. Cuộc gặp mặt bất ngờ đáng sợ lúc nãy với tên A Lâm làm cô hơi khan khát cổ họng. Chiếc xe của cô được dựng bên cạnh, giữa lối đi nhỏ được tạo từ cạnh tủ này và bức tường còn lại. Tên chủ tiệm yêu cầu cô dắt xe vào ngay vị trí đó với cảnh báo rằng khu Ác Đảng này mà dựng một chiếc tay ga bên ngoài từ lúc xế chiều là vô cùng nguy hiểm. Nghe cũng có lý, Hồng Thanh đành chặc lưỡi làm theo ý hắn, lòng cũng an tâm phần nào vì đây là mặt tiền ngoài cùng của khu chung cư cũ. Với lại, vì mục đích của mình, cô có thể mạo hiểm tất cả. Nghĩ đến đó, tim Hồng Thanh không còn nhảy loạn nhịp như khi vừa trông thấy xa xa bóng dáng sừng sững rùng rợn của Ác Đảng Quận.
Tên chủ tiệm reo nhỏ, chòi mặt lên hẳn cạnh bàn, giơ lên một hộp hình vuông vừa bằng lòng bàn tay với hàng chữ tượng hình mà cô đoán là của Trung Quốc. Hắn nhe răng ra cười, tỏ vẻ đắc ý vì vừa tìm thấy món hàng được yêu cầu, mắt không thể không tia qua cặp ngực đồ sộ trong chiếc áo thun ba lỗ bó sát của vị khách xinh đẹp trước mặt, một vài giọt mồ hôi li ti bắt đầu xuất hiện trên đó. Tên chủ tiệm trông chỉ lớn hơn Hồng Thanh chừng một hai tuổi, chiều cao chỉ tầm ngang cô, thân hình nhỏ thó ôm ốm, gương mặt có vài vết sẹo mụn, không đẹp cũng không xấu. Đối với Hồng Thanh, loại người như hắn, lúc nào cũng chú ý cặp ngực nảy nở này đầu tiên sau đó mới đến gương mặt xinh xắn, chẳng bù với ai kia, người đàn ông chính trực đã từng là của cô… Hồng Thanh nghĩ thầm, cô bỏ qua ánh mắt hau háu của tên chủ tiệm, tay phe phẩy cổ áo cố xua đi cái nóng bức trong căn phòng dường như ngày một tăng hơn, cô lên tiếng hỏi:
– Đúng là nó chứ…?
Giọng Hồng Thanh pha chút nghiêm nghị, kể từ khi lấy lại được bình tĩnh, cô trở lại thành một Hồng Thanh kiêu kỳ.
– Cô em yên tâm, hàng đúng chuẩn, anh hoàn toàn cam kết với cô em, không hiệu quả trả ngay lại tiền.
Tên chủ tiệm trả lời, hắn vừa ngồi lại ngay ngắn lên ghế, đặt cái hộp lên bàn đẩy về phía Hồng Thanh, mắt liếc nhìn ly trà vơi gần phân nửa. Hồng Thanh cầm chiếc hộp lên xem sét, nó được làm từ giấy cứng nhìn sơ như bao hộp thuốc bình thường khác nhưng trên thân in hình một cô gái châu mĩ la tinh nóng bỏng trong bộ bikini hai mảnh đang cười rực rỡ, hàng chữ tượng hình mà cô chẳng hiểu gì có khắp mọi mặt. Tên chủ tiệm thấy Hồng Thanh xem xét kỹ lưỡng theo chiều có vẻ còn nghi hoặc, lên tiếng tiếp:
– Đây là loại đang thịnh hành trên thị trường đấy, người trong giới còn gọi là PinkQ. Bảo đảm hiệu quả ngon lành…
Hắn lè lưỡi, hớp hơi gọn trong không khí như vừa được thưởng thức một món ăn ngon vô hình nào đó.
– Có tác dụng thật chứ…?
Hồng Thanh nhìn hắn, lòng vẫn hơi nghi ngờ, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với thứ này. Cái áo khoác Jean ngoài tuột xuống cả hai bên khuỷ tay từ bao giờ. Lòng Hồng Thanh thầm rủa cái không khí nóng hổi chết tiệt của căn phòng này, giờ quan sát lại, đúng là chả có cây quạt nào mà bên ngoài lại đang đứng gió nữa chứ.
– Cô em cứ yên tâm… Anh đây bán hàng uy tín có tiếng. Hàng toàn hàng thật, hàng chính hiệu, hàng đúng tác dụng không à…
Tên chủ tiệm chậm rãi trả lời, nụ cười tươi rói, mắt đánh lướt qua từng phần da thịt hở hang của vị khách xinh đẹp trước mắt. Phần cổ thon thon, bờ vai trần nhỏ nhắn, một nửa bầu ngực trên vun cao khỏi chiếc áo thun, tất cả giờ đây bóng nhờn dưới tác dụng của mồ hôi. Hắn thấy hạ thể mình nổi cộm dần dần.
– Tôi… tôi mới tới đây lần đầu… cũng không chắc lắm…
Hơi thở Hồng Thanh nóng rực khó chịu, cô cầm ly trà ực một phát gần hết để giảm bớt khô khốc trong cổ họng. Tên chủ tiệm nhìn cái ly gần cạn đáy với nụ cười thú vị, con gái gì mà uống ừng ực thế kia.
– Em có muốn kiểm chứng không…
– Ý Anh là…
Hồng Thanh nhìn thẳng vào mắt tên chủ tiệm, chưa hiểu rõ câu nói của hắn lắm, môi lại bắt đầu khô nứt khan khát. Cô thấy hắn chậm rãi đứng lên, len lỏi qua chiếc xe của mình bên lối đi nhỏ hẹp, tiến sát lại gần cô.
– Thôi chết rồi…
Hồng Thanh than thầm trong miệng, một điều gì đó vừa loé lên trong đầu, nhìn lại ly nước trà gần cạn, cô hiểu ngay tình thế của mình lúc này.
– Anh… anh…
– Em đoán đúng rồi đấy cô bé dễ thương. Em đang thấy được tác dụng của loại thuốc em yêu cầu rồi đấy. Sau khi kiểm chứng xong, nhớ mua ủng hộ nha… Hi Hi…
– Không… không… ưm…
Hồng Thanh la hoảng, đứng dậy ngay khi hắn cúi sát mặt mình thì thầm, cô phải ra khỏi đây ngay trước khi quá muộn. Nhưng trong khoảnh khắc đó, động tác vùng dậy quá nhanh của Hồng Thanh làm cho chiếc quần đùi ngắn ngang mông chật chội cọ sát vào hạ thể, một luồn điện giật không biết từ đâu lan toả giữa hai chân ra khắp toàn thân. Mắt lúc mờ lúc tỏ, cô loạng choạng, chống một tay xuống mặt bàn cố giữ mình đứng vững, đôi chân run run, cảm giác hạ thể nhột nhạt khó chịu. Hồng Thanh thấy cơn nóng rực loan toả khắp da thịt, chiếc áo khoác rơi tuột xuống chân không hay biết, gương mặt của tên chủ tiệm giờ đây bỗng mê hoặc là thường.
Tay Hồng Thanh vươn lên ghị đầu gã đàn ông trước mặt xuống trao một nụ hôn khao khát nóng vội. Không cần mào đầu, lưỡi cô xộc ngay vào miệng hắn khua khoắn, mắt lờ đờ đê mê. Tên chủ tiệm nhanh chóng chiếm lấy đôi môi khao khát của cô gái xinh đẹp này, tay hắn nhào nặn bờ mông nảy nở qua lớp quần Jean, thích thú với bộ ngực đồ sộ áp chặt vào mình. Một mùi hương bạc hà thoang thoảng bên mũi làm khúc thịt trong quần hắn cương cứng nhanh chóng. Hắn biết cô khách xinh đẹp này đã dính câu. Nhẹ nhàng đẩy nhẹ thân hình nóng bỏng ấy ra, đắc ý nhìn gương mặt mỹ miều say đắm, hắn cười:
– Hi hi… em yêu… từ từ nào… anh có chạy đi đâu mất đâu… để… để anh đóng cửa tiệm đã, rồi chúng ta cùng vui thú… he… he…
Tên chủ tiệm quay đi kéo mạnh cánh cửa sắt sập lại hoàn toàn, lòng vô cùng hoan hỉ. Kể từ khi thấy con bé nóng bỏng này dừng xe trước cửa tiệm, hắn nảy sinh mưu đồ bất chính rồi. Hành động kêu con bé dắt hẳn xe vào trong, rồi kín đáo mời ly trà hoà tan PinkQ, sau đó giả vờ tìm kiếm thật lâu mặt hàng mà con nhỏ yêu cầu, tất cả chỉ để dành cho giây phút này. Hắn búng tay cái tách tự khen mình giỏi, sau khi cẩn thận móc cả ổ khoá vào. Giờ thì nội bất xuất ngoại bất nhập.
Vừa quay đầu lại hắn sững sờ nhìn khung cảnh trước mặt. Con mồi của hắn đang mê dại nhìn mình, mắt lờ đờ lẳng lơ, miệng khép hờ răng cắn nhẹ mép áo thun ba lỗ đã kéo lên qua khỏi vai để lộ khuôn bụng săn chắc nhưng eo ót nhỏ nhắn vô cùng khiêu gợi, phần áo lót đệm không dây chỉ che được một chút cặp ngực to lớn bên trong, những phần bầu bĩnh tròn trịa khoe hết ra ngoài. Một đường hằn mờ sexy chạy dọc bụng xuống thẳng mép quần lót ren giờ lộ hẳn ra ngoài do khuy quần đùi đã được mở ra hoàn toàn. Hắn nuốt nước bọ đánh ực một tiếng, con mồi đêm nay trông quá ngon lành. Thầm cảm ơn thằng giáo sư tiến sĩ nào đó phát minh ra loại PinkQ kỳ diệu này để cho những thằng như hắn có dịp hưởng lợi.
Tên chủ tiệm không thể chịu được lâu hơn nữa. Món ăn đã ngay trước mắt, giờ chỉ có việc thưởng thức nữa thôi. Hắn cởi nhanh cái áo phông, tiến sát lại Hồng Thanh, ngay lập tức lôi tuột áo ba lỗ qua khỏi đầu cô gái, môi hắn và môi cô khoa khát tìm đến nhau, cuống quýt xoắn cả lưỡi trượt hết bên này đến bên kia.
– Ưm… ưm…
Hồng Thanh rên khẽ khi những khao khát âm ỉ nãy giờ đang được đáp ứng. Cô thấy cặp vú mình săn cứng nhanh chóng trong bàn tay nhào nặn của người đàn ông này. Đầu óc hoàn toàn mụ mị trống rỗng không thể điều khiển được mình, điều Hồng Thanh cần bây giờ là thoã mãn cơn dục tình đang rừng rực trong người. Cô cuống quýt mở khoá nịt của tên chủ tiệm quăng ra đất kêu loảng xoảng, rồi mạnh bạo giựt đứt luôn cúc quần, tuột nhanh xuống. Tay Hồng Thanh xộc thẳng vào chiếc quần lót còn lại trên người hắn, mân mê khúc thịt đã cứng ngắt nóng hổi bên trong tự bao giờ.
Tên chủ tiệm rùng mình một cái suýt xuất tinh khi bàn tay thon thả của Hồng Thanh xục lấy xục để dương vật của mình. Hắn than thầm, dứt môi khỏi nụ hôn ướt át.
– Không ổn, con bé này dính thuốc xong ham muốn như hổ đói, không khéo mình thất thủ mất… Cuộc vui vừa mới bắt đầu mà., không thể để vậy được.
Tên chủ tiệm xoay chuyển hành động, tuột nhanh chiếc áo lót của Hồng Thanh ra, bộ ngực đồ sộ nảy tưng trước mặt mời gọi. Miệng hắn chụp gọn một bên đầu vú tròn trĩnh vun cao, mút chùn chụt, bên còn lại được tay hắn chăm sóc, se se hột đậu. Hồng Thanh bật rên lớn, tay cô ghị chặt đầu và tay hắn vào ngực mình, cả thân hình uốn éo bứt rứt.
– Hơ… hơ… anh ơi… anh ơi… tuyệt… tuyệt quá hà…
– Ưm… anh… ẽ… nàm… em… sư…ướng… nhứ… đim… nai…
Hắn thì thào trong khi vẫn mút chùn chụt đầu vú săn cứng của Hồng Thanh. Con mồi đã gọi hắn tức thị đã hoàn toàn bị khuất phục, mặc cho hắn tha hồ dày vò nhào nắn.
– A… a a…. anh ơi… còn… còn ở dưới nữa… ở dưới cũng khó… khó chịu lắm…
Hồng Thanh hoàn toàn để nhục dục dẫn dắt bởi thứ thuốc hoan tình lạ kỳ kia, thốt lên những lời nói dâm tà mời gọi. Tên chủ tiệm nhả bầu ngực đang liếm mút ngon lành nãy giờ ra, nhìn gương mặt đờ đẫn của con mồi cười đắc ý. Hắn xoay người Hồng Thanh lại, đẩy lưng ép cứng bạn tình sấp mặt xuống bàn, hai bầu vú cô bè ra hai bên, đôi chân thon dài tròn lẳng chống đất chổng cao cập mông nảy nở ra sau. Hắn tuột mạnh quần đùi của Hồng Thanh xuống chân, thích thú nhìn cái quần lọt khe G-String huyền thoại mất hút giữa hai bờ mông.
– Khà… khà… cô em dâm đãng đến vậy sao…
Hắn vỗ chát một cái lên mông Hồng Thanh, xé toạt chiếc quần lót của con mồi tơi tả quăng ra một góc. Hồng Thanh rên xiết bởi động tác dứt khoát của hắn.
– Đúng.. rồi anh… xin… xin anh…
Hồng Thanh lắc lư cặp mông nũng nịu mời gọi, cô rên lên một tiếng thống khoái khi chiếc lưỡi nhám nhúa của tên chủ tiệm đánh mạnh lên mồng đốc của mình, chân cô vô thức dang rộng ra. Chiếc lưỡi hắn như con rắn len lỏi sâu vào bên trong cô, xoáy tròn bên thành âm đạo. Động thiên thai của cô nở lớn thoi thóp, nghiến lấy con rắn dẻo quẹo ấy, mông đẩy liên hồi ra sau muốn nó chui sâu vào trong hơn nữa, có thứ gì đó đang chuẩn bị dâng tràn.
Tên chủ tiệm thấy con mồi nhập cuộc mãnh liệt như vậy càng ra sức đánh mạnh lưỡi hơn nữa, tai nghe Hồng Thanh rên rỉ lớn tiếng, mũi hít hà mùi dục tính phụ nữ toát ra từ nơi sâu thẩm thiên thai. Mắt hắn chú ý đến chiếc lỗ nhỏ nhắn thẫm màu trên đầu mũi mình, hắn quyết định, xâm nhập vào đó ngay, quyết tâm làm con mồi lên đỉnh một lần trước khi thằng nhỏ của hắn bắt đầu khám phá. Nghĩ là làm lưỡi hắn đánh một đường thẳng từ hai mép âm hộ ướt át lên ngay chóc cái lỗ ấy của Hồng Thanh, đầu lưỡi lập tức bị hút vào động thiên thai thứ hai của người con gái. Hồng Thanh vừa thấy hạ thể trống trãi lại bị xâm chiếm ngay vào hai nơi nhạy cảm nhất, lưỡi ở hậu môn, và hai ngón tay thô ráp trong âm hộ. Chúng ra vào nhịp nhàng dồn dập cùng một lúc, khuấy động tận sâu tâm can Hồng Thanh, cô rên rỉ day dứt
– A… a a a…. đến… đến rồi anh… nhanh nhanh nữa lên… a a a…. em… em ra…
Âm hộ hồng thanh nức nở tuôn tràn, hạ thể cô co giựt liên hồi, mặt ngửa thẳng ra đằng trước, miệng đớp đớp vô thức không khí xung quanh, một giọt nước miếng chảy dài từ khoé môi. Tên chủ tiệm đứng dậy, hài lòng nhìn tác phẩm run rẩy trước mắt mình, bàn tay hắn còn ướt nhờn dâm thuỷ của con mồi, dương vật cứng ngắt nổi đùm trong chiếc quần lót, mảnh vải duy nhất còn lại trên người, tự nhủ đã đến lúc rồi.
Hồng Thanh nằm thở hổn hển, cảm giác người mình vô lực bị nhấc bổng lên, cặp ngực to nảy tưng theo từng bước chân của tên chủ tiệm. Hắn đang bế cô vào phía sau tấm vách. Đó là một căn phòng nhỏ không có gì khác ngoài một chiếc nệm nằm nghỉ, mùi ẩm mốc lâu ngày xộc thẳng vào mũi Hồng Thanh nhưng vì nhục dục, giờ đây cô lại thấy nó kích thích vô cùng. Hồng Than thấy lưng mình chạm mạnh xuống nệm, tấm thân ốm yếu của tên chủ tiệm có lẽ không thể bế bổng cô được lâu. Cô lờ đờ mắt mê dại nhìn hắn tuột chiếc quần lót trên người xuống, dương vật hắn bật tưng gật gù ra chiều đã rất sẵn sàng nhập cuộc. Tác dụng của thuốc vẫn còn trong Hồng Thanh dù đã lên đỉnh một lần. Cô uốn éo thân mình trên tấm nệm, một tay mân mê cặp vú tròn trĩnh, một tay đưa xuống banh mép âm hộ hồng hào ướt át mời gọi. Tên chủ tiệm say mê quỳ xuống giữa hai chân trắng muốt mở rộng của Hồng Thanh, tay hắn lần xuống mép nệm, móc ra chiếc bao cao su chuẩn bị sẵn cho những trường hợp này, dùng răng xé mở thành thạo. Hồng Thanh nhìn hắn tròng bao vào dương cụ cứng ngắt, hít hà chờ đợi…
– Anh… anh… hơ… hơ… lẹ đi… cho vào em đi… ưm…
Hắn ngẩng lên nhìn Hồng Thanh, gương mặt xinh đẹp hừng hực dục vọng, đôi mắt đờ đẫn, hai má ửng hồng phong tình, cặp ngực nảy nở phập phồng cùng âm hộ ẩm ướt thoi thóp co bóp. Hắn chậc lưỡi, nhủ lòng sẽ là tiếc nuối nếu sử dụng đến thứ này với người con gái hoàn mỹ mà hắn vừa gặp. Lột nhanh bao cao su vừa mang vào khỏi thằng em mình, hắn háo hức tim đập bình bình với quyết định của mình.
– Anh tới đây em yêu…
– Ưm… tới đi anh… cho vào trong em đi… ưm
Hồng Thanh bắt đầu rên rỉ mạnh, lửa dục vọng bốc lên nhanh chóng khi khúc thịt nóng hổi của hắn nong rộng âm hộ cô ra vào dồn dập. Đúng, đúng rồi, cảm giác mà cô chờ đợi nãy giờ, dù là do thứ thuốc kia điều khiển thì bây giờ cũng đã được thoã mãn.
– Đúng… đúng rồi anh ơi… không bao… thích lắm…
Tiếng thống khoái của Hồng Thanh vang vọng cả căn phòng nhỏ này, cô không còn biết mình đang phát ngôn những gì, hông cô hẩy lên khao khát hoà nhịp với từng cú nhấp của tên chủ tiệm, một bên vú nảy tưng từng nhịp, bên còn lại bị ghì chặt nhào nắn mạnh bạo dưới bàn tay của hắn. Tay Hồng Thanh bấu chặt lưng hắn, tạo nên những vết hằn đỏ kéo dài. Tên chủ tiệm miệt mài thúc đẩy, dấu vết trên lưng hắn ran rát nhưng không bằng nỗi sướng khoái đang lan truyền từ hạ thể.
Thời gian trôi qua trong dập dìu, không khí nóng bức cùng mồ hôi nhễ nhại làm cuộc truy hoan trở nên nhơ nhớp hơn. Cả hai con người bị dục vọng chi phối đang cùng nhau tiến đến đỉnh vu sơn. Chân Hồng Thanh quặp chặt mông tên chủ tiệm, một lần nữa cao trào của cô đang trực chờ nơi cửa âm hộ.
– A…. anh ơi… Ưm… ưm… em lại sắp ra nữa rồi… đừng… đừng dừng lại… a… a…. em ra…
– Anh… cũng ra đây… em yêu…
– A… ra đi… ra trong em đi anh…
Tên chủ tiệm không thể kềm chế hơn nữa khi nghe con mồi bật đèn xanh cho mình xuất tinh thẳng vào trong. Lúc Hồng Thanh mới bước vào tiệm, với kinh nghiệm của mình, hắn đánh giá cô là gái nhà lành dù có hơi ăn diện. Rồi khi chuẩn bị làm tình với cô, vẻ nóng bỏng khiến hắn quyết không sử dụng biện pháp an toàn, hắn dự định sẽ xuất khí bên ngoài vì cũng có phầnhảo cảm và thương hại con mồi của mình. Nhưng với sự khiêu khích lúc này của Hồng Thanh, không biết vì tác dụng của thuốc vẫn còn hay do bản tính tình dục của cô đã vốn là vậy, cô kêu gọi thẳng thừng dòng tinh nóng hổi của hắn vào trong đảm bảo sự trọn vẹn của cuộc truy hoan, tên chủ tiệm đã không còn có thể chối từ cảm xúc được nữa. Hắn đẩy mạnh những cái cuối cùng, cảm nhận âm hộ Hồng Thanh hút sâu dương vật mình vào trong bao lấy bằng những đợt tuôn trào quanh thân, hắn phóng mạnh mẽ từng đợt từng đợt tinh hoa vào sâu trong cô. Đổ gục hẳn lên người Hồng Thanh, vòng tay nhỏ nhắn ôm ghì lấy hắn, lắng nghe nhịp thở cùng từng cơn co giật của bạn tình.
…
Hồng Thanh phóng xe thật xa khỏi khu Ác Đảng Quận sau lưng, cô chỉ muốn rời khỏi nơi này thật nhanh chóng và không phải quay lại một lần nào nữa. Hồng Thanh chạy xe trong thê lương, không hề để ý chiếc xe máy vừa chạy ngược chiều với mình, vào thẳng nơi mà cô vừa rời đi. Trên xe là một người con trai mà cô quen, đầu trọc lầm lì mà thường ngày vẫn vô cùng ít nói.
Hồng Thanh nắm chặt gói thuốc trong tay, mắt cô cay cay, một dòng long lanh lăn dài xuống gò má, âm hộ trống trải vẫn còn óc ách tinh trùng vì quần lót đã xé rách của cuộc cưỡng đoạt lúc nãy.
Đưa tay gạt dòng lệ trên má, quyết tâm trong cô giờ đây không gì lay chuyển được nữa, bởi vì…
…Để giành lại anh, cô đã phải đánh đổi cả bản thân mình…