HAI GIỌT PHA LÊ - Chương 22
CHƯƠNG VI : HỘI THI VĂN NGHỆ
Huyền My về nhà lúc trời còn tờ mờ sáng. Đêm qua giấc ngủ của nàng cứ chập chờn, phần vì lo cho Kỳ Nam, phần vì những biến động bên trong lòng mình. Huyền My vào nhà bằng chìa khoá riêng của mình, mọi thứ trong nhà sáng mờ mờ, đã quá quen thuộc đường đi nước bước, nàng về thẳng phòng mình trên tầng một.
Phòng ngủ không một bóng người, ánh sáng nhẹ nhàng hắt vào từ khung cửa sổ, tiếng chim ríu rít đâu đó bên ngoài hiên. Huyền My thắc mắc chẳng lẽ đêm qua Huyền Ny không về, hay sáng nay đã đi đâu sớm. Người nàng rin rít khó chịu vì cả đêm hôm qua không được tắm, lại quần thảo với Kỳ Nam một trận tơi bời.
Huyền My bước thẳng vào nhà tắm, cởi hết quần áo ném vào sọt đồ dơ, cửa phòng tắm chỉ khép hờ. Vòi sen xè xè xả những giọt nước tinh sương xuống làn da trắng nõn nà của Huyền My. Cảm giác dễ chịu len lỏi khắp châu thân nàng, rốt cuộc cũng gột rửa được cái nhơ nhớp rít chịt cả đêm. Cơ thể nàng đỏ ửng lên dưới đôi bàn tay kỳ cọ, bầu ngực vun cao xuất hiện từng bọt sữa tắm lăn tăn. Mặt nàng ửng đỏ khi nhớ lại đôi mắt thiêu đốt ngoài khe cửa sổ, vẻ mặt chết trân của Huy Phước trước thềm phòng. Chỉ trong một đêm, nàng đã phơi bày tấm thân ngà ngọc của mình cho hai kẻ không phải người yêu chiêm ngưỡng. Lòng nàng cứ dâng lên một cảm giác khó giải thích được. Cơ thể Huyền My trở lại hừng hực, ngón tay trong âm hộ để rửa đi những tinh hoa của người yêu vô tình lại khuấy động tâm can nàng. Nàng ngửa đầu mắt lim dim, vòi sen xả nước lăn tăn, tay vuốt ve chậm rãi khắp toàn thân mình, xà phòng nổi bọt từng cụm, vài đám túm tụm nơi đầu ngực hồng hào, làn da bóng lưỡng ánh đèn phòng tắm. Chân Huyền My khép nép ép chặt âm hộ chính giữa, cảm giác dễ chịu lan toả từ nơi đó, dường như ánh mắt nơi khe cửa theo nàng về đến tận nhà mơn man trên toàn bộ thân thể trần trụi của nàng từ phía sau. Thích thú trong vô thức với ý tưởng đó, Huyền My càng uốn éo thân mình gợi tình, đầu óc thong thả để trí tưởng tượng bay xa hơn. Làn da mịn màng của Huyền My nổi gai ốc lợn cợn, cảm nhận một bàn tay vô hình luồn qua nách nàng, úp ngay lên hai bầu ngực, se se hạt đậu hồng rưng rức. Một khúc thịt nóng hổi từ trong không trung, cứng ngắt chèn dọc phần thên kẽ mông, trượt lên trượt xuống ma sát một phần âm hộ cùng lỗ hậu nhăn nhúm. Một tấm thân rắn chắc áp chặt vào lưng, ánh mắt rực cháy sau khe cửa sổ đêm qua thiêu đốt bờ vai thon. Huyền My rùng mình với những hình ảnh trong trí óc.
– Tiểu cô nương mới sáng ra mà hào hứng hừng hực vậy à…
Huyền My bừng tỉnh… Không… Không phải tưởng tượng. Bàn tay đang nhào nặn bầu ngực mềm mại là thực, vật hình trụ cứng ngắt giữa bờ mông tròn vun là thật, cơ bắp rắn chắc cọ cọ sau lưng là thật. Mùi mồ hôi cơ thể xộc vào mũi nàng, thanh âm trầm nhẹ thỏ thẻ rót vào tai, chắc chắn quen thuộc. Huyền My hốt hoảng ngoảnh đầu lại, tiếng thốt bị chặn đứng bởi một nụ hôn. Mắt nàng vẫn mở lớn kinh ngạc nhìn gương mặt nam tính đang cuối xuống quấn lấy mình, khoang miệng định hé mở cất lời nhanh chóng bị công kích mãnh liệt bởi chiếc lưỡi ấm nóng.
– Trời ơi… Không ổn rồi…
Huyền My kêu trời trong lòng. Sau lưng nàng là người yêu của cô em gái, cũng trần trùng trục như nàng. Từ lúc về nhà đến giờ Huyền My cứ đinh ninh là chẳng có ai ở đây, bầu không khí vắng lặng trong phòng ngủ càng củng cố thêm điều đó. Sự xuất hiện của Hoàng Phong là một điều đầy bất ngờ đối với Huyền My. Trớ trêu thay, anh ta hình như lại đang nhằm nàng với chính đứa em song sinh kia. Huyền My thầm than, chẵng lẻ quả thật trên đời này ngoài ba mẹ ra chỉ còn mình Kỳ Nam là phân biệt được chị em nàng thôi sao.
Hoàng Phong bị cơn gió lạnh lạnh bên hông đánh thức dậy, gương mặt ngái ngủ lờ mờ thấy người con gái nằm bên cạnh mình đêm qua đã không còn ở đó nữa, chiếc mền đắp ngang người sổ tung phía trống trải đó, máy lạnh vù vù phả vào. Anh ta lồm cồm ngồi dậy, cố nhướn mắt nhìn chiếc đồng hồ đằng xa điểm đúng năm giờ rưỡi. Vươn vai ngáp một hơi thật dài, định bụng sẽ đi quanh nhà tìm nàng. Một mảnh giấy nhỏ nãy giờ vẫn đính vào ngực Hoàng Phong là đà rơi xuống chân. Hoàng Phong cầm lên, cười khẩy đầy vui vẻ lướt qua hàng chử nắn nót mềm mại, nàng ta vẫn tinh nghịch như thế:
“Đồ trâu nước… dậy rồi thì rửa ráy đi. Em mua đồ về làm bữa ăn sáng.”
Tuy Huyền Ny tinh nghịch phá phách nhưng nét chữ lại thể độ nhu mì yêu thương. Những buổi ân ái với Huyền Ny đều cật lực sung sức nhưng cái hậu của nó để lại sau đó lại là sự hưng phấn tràn trề năng lượng đối vối Hoàng Phong vì tính cách nhí nhảnh của cô nàng. Theo thói quen, Hoàng Phong vệ sinh cá nhân nhanh chóng, bước ra ban công tầng một thuần thục lấy những bài thể dục duy trì cơ bắp buổi sáng. Vì không phải nhà mình, anh ta không hề có đồ tập, chỉ mặc độc duy nhất chiếc quần lót, gương mặt nhễ nhại mồ hôi, cơ bắp cuồn cuộn nổi gân, khí độ hừng hực, tinh thần tập trung hoàn toàn vào từng động tác. Nếu có cô gái nào đứng bên cạnh, chắc không khỏi trầm trồ trước thân hình lực lưỡng mạnh mẽ này. Hoàng Phong định thần đến nỗi khi gồng người hít đất anh ta không hề hay biết Huyền My mở cổng đi vào, Huyền My lại càng không thể thấy anh ta hì hục dưới sàn ban công tầng một. Nửa tiếng trôi qua từ khi bắt đầu khởi động, cho rằng đã đủ với một buổi sáng mát trời ở nhà người yêu, anh ta điều tức hơi thở chậm rãi tiến về phía phòng tắm. Hoàng Phong không thể ngờ rằng lại bắt gặp một người con gái bên trong phòng tắm đang kỳ cọ cơ thể, động tác chậm rãi uốn éo chuyển động cả thân hình bóng lưỡng xà phòng đầy gợi cảm. Ba mẹ người yêu đi công tác, cô chị gái song sinh thì ở phòng trọ bạn trai, vậy còn ai vào đây được nữa ngoài Huyền Ny, Hoàng Phong cười tinh quái, tự nhiên như ở nhà mình đẩy cửa nhè nhẹ tiến sát vào thân hình khiêu gợi trước mặt, chiếc quần lót Gucci của anh ta vướng lại ở mắc cá chân một nhịp trước khi rơi xuống đất.
Huyền My ú ớ trong cổ họng, muốn dứt môi ra báo hiệu cho Hoàng Phong biết sự nhầm lẫn tai hại của anh ta, nhưng một bàn tay của Hoàng Phong lại vô tình kềm chặt cằm Huyền My ngay đúng vị trí thuận tiện nhất cho một nụ hôn sâu. Bộ ngực vạm vỡ của Hoàng Phong ép sát tấm lưng mịn màng của Huyền My làm nàng mất trọng tâm chúi về phía trước tay vịn vào gạch lát tường khó khăn trụ vững. Tư thế của cả hai người y chang như những gì đã xảy ra tại đây đêm qua, hình dáng của hai người cũng y chang cặp đôi tình nhân lúc ấy, chàng trai vẫn thân hình lực lưỡng đầy mạnh mẽ, cô gái vẫn kiêu sa xinh đẹp cơ thể mơn mởn xuân sắc, dường như khung cảnh chỉ là chiếu lại cùng một bộ phim ân ái mà thôi. Huyền My ghị chặt bàn tay Hoàng Phong đang nhào nắn bầu ngực mình, cố gỡ tay anh ta ra khỏi nơi đang bắt đầu có phản ứng đồng loã với những kích thích nãy giờ. Chưa bao giờ vú nàng bị tác động mạnh mẽ như thế, Kỳ Nam luôn dịu dàng mỗi lần chạm vào chúng. Cũng không thể trách Hoàng Phong được, anh ta vẫn tưởng người mình ôm ấp là Huyền Ny, anh ta là người sôi nổi hời hợt, tâm trí không sâu sắc như Kỳ Nam nên không thể phân biệt được hai chị em, chỉ vì hoàn cảnh khách quan nên vô tình đưa ra những nhận định chủ quan. Cách Hoàng Phong và Huyền Ny ân ái bản năng và hoang dại hơn những gì mà Huyền My và Kỳ Nam dành cho nhau, bây giờ điều đó lại ứng trên cơ thể Huyền My, khiến nàng như đang bước một chân vào thế giới khác của tình dục.
Huyền My đang cố gắng chống cự cảm giác mãnh liệt mà Hoàng Phong mang lại, vất vả phản kháng, đôi lúc không tránh khỏi vô tình buông bỏ trong phút chốc nhưng lại quay về quyết tâm ban đầu. Những màn hưởng ứng nhỏ nhặt như cú đánh lưỡi đáp trả hay pha hẩy mông ép sát khúc thịt của Hoàng Phong, tất cả đều được rút lại kịp thời ngay sau đó tránh đẩy tình hình đi quá xa. Nhưng Huyền My quên để ý mất một điều, đó là tấm lưng trần của nàng đang từ từ cuối thấp xuống, bây giờ đã tạo một góc một trăm mười độ hoàn hảo với đôi chân, âm hộ nàng vô tình phơi bày về sau, nơi có một khúc gân hình trụ đang gục gặc hào hứng. Mắt Huyền My chợt bừng sáng, miệng vừa nghiêng qua được khi bàn tay Hoàng Phong buông lỏng, nhưng thay vì lời cảnh báo đến anh ta, âm hộ nàng chợt căng ra, hai ngón tay Hoàng Phong tiến nhập nhanh chóng, nàng chỉ có thể rên lên một tiếng dài.
– Ưm…
– Ôi… không… đừng mà…
Miệng lại bị trám kín bằng chiếc lưỡi khao khát, hạ thể Huyền My uốn éo cố tránh né bàn tay ma quái của Hoàng Phong. Kỳ Nam chưa bao giờ làm vậy với nàng, anh đã từng hôn nó, nhưng công phá mãnh liệt như lúc này thì quả thật chưa từng. Bàn tay Hoàng Phong ra vào âm hộ Huyền My với công suất cực cao, tiếng bạch bạch phát ra to dần từ bờ mông nàng. Cũng như lần trước làm tình với Huyền Ny, Hoàng Phong luôn muốn phục vụ người yêu đến tột đỉnh đầu tiên rồi mới bắt đầu khai phá nàng với thằng em của mình. Những động tác phản kháng yếu ớt của người chị song sinh anh ta chỉ đinh ninh là sự nũng nịu ân ái tinh nghịch của Huyền Ny, càng vận sức cánh tay chinh phục nàng nhanh hơn. Không biết tự lúc nào Huyền My vô thức kiểng chân lên đồng thuận với công kích của Hoàng Phong, âm hộ nàng óc ách, dâm thuỷ trào ra cùng bọt xà bông nổi bong bóng li ti trắng xoá, những phản kháng cứ yếu ớt dần.
Hoàng Phong dùng ngón trỏ vừa khều vừa xoa mồng đốc, hai ngón giữa và áp út liên tục quào vào thành âm hộ bên trong, chiếc lưỡi nhám quấn chặt lưỡi Huyền My cùng hàm răng đều tăm tắp, miệng mút chặt đôi môi xinh như hoa hút hết tiếng rên ư ử của nàng. Huyền My mắt không thể mở, nhíu mày cố sức ngăn chặn một điều nguy hiểm đang trào dâng trong người nàng. Chợt toàn thân nàng run bắn lên, tiếng rên rỉ liên tục trong cổ họng bị khoá kín, âm hộ nở lớn tuôn tràn cực khoái dòng nước trong nhờn ra cánh tay Hoàng Phong, nước bắn ti ti xuống sàn nhà tắm, vung vãi ra hai bên bẹn non nàng. Hoàng Phong rút tay ra đánh phực một tiếng, luồn gió mát luồn ngay vào cửa động vừa trống trơn làm Huyền My rùng mình.
Hoàng Phong rời môi bạn tình ra, nhìn cửa mình thoi thóp như nụ hoa e ấp của “người yêu” trước mặt vẫn còn một giọt sương tình còn níu kéo nhiễu nửa chừng đong đưa thật diễm lệ, chẳng trách mình đang mê vùng đó đến vậy, Hoàng Phong hết nhịn nổi nữa, anh ta khom người kê dương vật mình đúng tầm, chuẩn bị tiến công.
Huyền My thở hổn hển gấp gáp, cố sức lấy lại hơi sau lần lên đỉnh không hề mong muốn này. Không dám quay lại nhìn người đàn ông phía sau lưng, trong lòng nàng tâm tình biến đổi liên tục, khát khao, dằn xé, nửa muốn nửa không. Sao nàng lại rơi vào tình cảnh trớ trêu thế này, lên đỉnh bằng bàn tay của người yêu em gái mình. Đang xoay mòng trong lưỡng lự vô hình, Huyền My lại chợt cảm thấy âm hộ mình bị nông rộng, một cái đầu nằm trước cửa động đang nhích vào, hạ thể nàng lại ray rút rạo rực. Giờ phải làm sao đây, hay là buông bỏ tất cả để chiều chuộng bản thân. Một chút lay động trong tâm trí Huyền My vừa nhen nhóm, hình ảnh lãng tử của Kỳ Nam chợt ùa về, nét tinh nghịch của cô em gái hiện hữu ngay sau đó. Không. Phải ngăn anh ta lại ngay, sự việc đã đi quá xa rồi. Nhưng trước khi nàng kịp phản ứng gì, một thanh âm trong trẻo từ ngoài hành lang vọng vào:
– Đồ trâu nước… vẫn còn ngủ hả… nếu không nhanh dậy… đồ ăn nguội hết bây giờ…
Cả hai người trong phòng tắm đều lộ vẻ mặt kinh hoàng. Huyền My tim đập bình bịch trong lòng ngực, đầu hoàn toàn trống rỗng còn không thể tự giải thích với chính mình thì làm sao nghĩ ra được hướng giải quyết gì cho tình huống này. Vừa xấu hổ, vừa hoang mang, Huyền My úp mặt và toàn thân trước vào bức tường mát lạnh của phòng tắm, má đỏ ửng như gấc chín.
Nhưng người kinh hoàng hơn hết lại là Hoàng Phong. Ngữ điệu trong giọng nói phát ra từ ngoài hành lang lầu một kia không thể sai đi đâu hết, chính là Huyền Ny người yêu của anh ta. Vậy… Vậy người con gái đang đứng trước mặt hướng lưng về phía mình chính là… chính là… Hoàng Phong không thể tin điều vừa xảy ra, nhớ lại toàn bộ diễn biến từ đầu đến giờ, vỡ lẻ ra những phản ứng yếu ớt từ đầu đến giờ là chống cự chứ không phải tinh nghịch đồng thuận.
– Trời ơi… mình đã làm gì thế này… Đây… chẳng phải là cưỡng dâm hay sao…
Hoàng Phong còn đang hoang mang nhìn người đẹp run rẩy trước mặt chưa biết xử trí thế nào thì tiếng bước chân Huyền Ny đang đến rất gần. Phòng tắm nằm bên trong phòng của hai chị em nàng, cánh cửa nằm xéo với cửa chính, nếu có người bước vào từ cửa chính sẽ nhìn thấy ngay phòng tắm bên hông, mà ngặt nỗi lúc nãy lén lút định tạo bất ngờ cho “người yêu” Hoàng Phong quên bẵng đi việc khép cửa phòng tắm lại.
– Anh… anh mau đóng cửa lại đi…
Tiếng Huyền My khe khẽ phát ra, vẫn tuyệt nhiên không quay đầu lại. Hoàng Phong bừng tỉnh tiến đến đóng sập cánh cửa tai hại kia nhanh tay chốt trong luôn vừa đúng lúc cánh cửa bên ngoài được một bàn tay nhỏ nhắn đẩy vào.
– A ha… trâu nước dậy rồi à…
Tiếng Huyền Ny ngay sát cánh cửa phòng tắm. Tim Hoàng Phong và Huyền My cùng đập tưng đầy tội lỗi. Thật, nếu hồi nãy không kịp đóng nhanh cánh cửa thì không biết mọi chuyện sẽ ra sao.
– Anh… anh trả lời đi chứ… không nó… lại nghi…
Huyền My cố gắng nói thật nhỏ, cảm tưởng như mỗi từ phát ra đều rất khó khăn. Hoàng Phong thì người toát hết mồ hôi vừa khô, anh ta giờ nhìn như một đứa trẻ vừa bị phát hiện gây lỗi. Mà lần này là hai lỗi nghiêm trọng cùng một lúc mới chết chứ.
– À… Ừ… Anh mới dậy… người nóng quá định… định tắm một chút… Em cứ ăn trước đi. Anh tắm xong… xuống ngay… – Hoàng Phong giọng ấp úng.
– Gì mà trả lời giật cục thế ? Đừng nói là anh đang làm gì bậy bạ trong đó nha… nha… nha…
– Đâu có… ! – Hoàng phong cố gắng sửa lại giọng nói sao cho dứt khoát tuy vẫn còn run run.
– Ha ha… đừng nói anh đang “thẩm du” trong đó nhé…
Cả hai người trong phòng đều giật thót cả mình về chút nhạy cảm trong lời nói của Huyền Ny. Đúng là Hoàng Phong vừa “thẩm du”, nhưng không phải cho mình, mà là cho… một người khác. Hoàng Phong liếc nhìn về phía tấm thân loã lồ đang run rẩy bên vách tường kia, hai mang tai người ấy đỏ rần như bị phỏng, tự thấy trong lòng hối hận vô cùng, lớn tiếng vọng ra ngoài :
– Khùng hả… – Hoàng Phong cố gắnh chống chế.
– Ha ha… hay là để em vào giúp cho !
Hoàng Phong than trời với độ đùa giỡn dai nhách của người yêu, thường ngày thấy nó dễ thương biết bao nhưng trong tình cảnh này lại gây cho mình càng thêm khó xử.
– A…. còn khoá cửa nữa này… đúng là đang làm điều mờ ám rồi tên trâu nước kia…
– Không… Không có… chỉ là anh cảm thấy đau bụng quá thôi… hay là việc này… việc này em cũng muốn vào xem.
Hoàng Phong lâm thế bí do chính người yêu mình dồn vào đành chậc lưỡi đưa ra kế hạ sách này, trong lòng bối rối hổ thẹn với người còn lại biết bao nhiêu.
– Xí… không thèm. Thúi rùm. Đi cho lẹ lẹ rồi xuống ăn sáng. À mà nhớ rửa tay sạch sẽ à nha. Ha ha…
Tiếng bước chân Huyền Ny xa dần phía hành lang. Hai người cùng khổ trong căn phòng tắm đến lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, tình thế lúc này cũng chẳng khá hơn nhiều. Hoàng Phong bối rối nhìn Huyền My đầy hổ thẹn, tội lỗi anh ta vừa gây ra giờ chỉ được giải quyết phân nửa, phân nửa còn lại biết phải làm sao đây.
– Anh… anh xin lỗi… – Hoàng Phong lí nhí trong miệng.
– Anh không cần phải thế… Cứ nghĩ đây chỉ là một tai nạn thôi… Lần sau… lần sau… xin anh cẩn thận hơn…
Huyền My vẩn úp mặt vào tường, trong lòng rối bời, làm sao có thể trách anh ta trong khi bản thân mình phút cuối lại không thể kềm nén được. Anh ta không phải Kỳ Nam, nhớ lại những đụng chạm mãnh liệt vũ bão của Hoàng Phong bên trong mình, Huyền My lại thấy cơ thể lâng lâng khao khát cùng một nỗi xấu hổ không thể nào kể siết. Nàng tưởng chừng toàn bộ tấm lưng trân của mình đỏ rần lên trong ánh mắt người đàn ông phía sau.
– Anh… cám ơn… và… xin lỗi…
Hoàng Phong buông lỏng cơ thể, gánh nặng trong lòng vơi đi được chút ít. Nhìn tấm lưng trần mịn màng, đôi chân thẳng tắp trắng tinh, bờ mông tròn nẩy run rẩy thật quá giống với người yêu anh ta, quả là chị em sinh đôi có khác. Ý nghĩ người vừa rên rỉ nức nở trong vòng tay mình là chị gái của người yêu vừa thoáng qua đầu, cảm giác tội lỗi vừa thuyên giảm một ít lúc nãy giờ nhường chỗ cho sự hưng phấn ái tình. Nói gì thì nói, cảm giác phong lưu đối với chị em vợ hay bạn gái từ cổ chí kim có lẽ đã luôn tiềm ẩn trong mỗi nam nhân.
– Trời ơi… đồ chết tiệt… giờ là lúc nào rồi mà lại còn ngỏng ngược lên được chứ…
Hoàng Phong trách thầm cái khúc thịt giữa hai chân. Cái dương cụ ỉu xìu của anh ta từ lúc Huyền Ny lên tiếng giờ lại ngẩng cao ngạo nghễ như đang muốn giễu cợt chủ nhân khốn khổ.
– Anh… anh ra ngoài đi. Không thôi Huyền Ny nó lại nghi.
Huyền My không quay mặt lại nói gấp gáp, nàng sợ rằng nếu còn nấn ná lâu hơn, mọi thứ có thể không thể kiểm soát được nữa.
– À… ừ… anh xin lỗi. Anh đi ngay.
– Anh xuống dưới, giữ em em trong bếp, để em lẻn ra ngoài, xem như vừa… vừa mới về… – Huyền My nêu ý kiến
Hoàng Phong vừa hé cửa phòng tắm nhìn quan sát bên ngoài nghe tiếng Huyền My hướng dẫn hiểu ngay ra kế hoạch của nàng, quả thật phải làm thêm bước này nữa thì sự có mặt trong nhà của Huyền My mới hợp lý. Anh ta thầm khen cô chị song sinh trong lòng, tay cố ấn cái khúc gậy bất trị của mình xuống.
Huyền My buông lỏng toàn thân nghe tiếng cánh cửa phòng tắm đóng lại phía sau lưng mình. Từ hôm qua đến giờ xảy ra quá nhiểu chuyện, nàng chợt cảm thấy bản thân mình có điều gì đó ẩn sâu mà chính nàng còn chưa hiểu hết. Huyền My thở dài bước đến giỏ đồ tìm lại bộ đồ cũ của mình, việc cần kíp bây giờ là lẻn ra ngoài thật êm thấm. Bất chợt chân nàng dẫm phải vật gì đó mềm mềm nham nhám, ngó xuống thì là một miếng vải nhăn nhúm, Huyền My cầm lên nhận ra ngay chiếc quần lót nam, là của Hoàng Phong, chữ GUCCI mạnh mẽ chạy dọc phần thắt lưng, nó ươn ướt, xộc lên mũi nàng mùi mồ hôi cơ thể nam tính. Huyền My thấy tâm can lay động. Cửa phòng tắm bỗng bật mở. Cả Hoàng Phong và Huyền My đứng chết trân nhìn nhau.
– Là… là của anh… anh để quên…
Hoàng Phong lắp bắp tiến lại thân hình tuyệt mỹ của Huyền My, dù đã quá quen thuộc với anh ta nhưng ý nghĩ đó là một cá thể khác với người yêu mình khong khỏi khiến lòng vừa hứng tình vừa hoang mang, rối bời đến độ quên cả việc dấu nhẹm khúc thịt của mình đang chỉa thẳng lúc lắc theo từng bước chân. Huyền My sững sờ khi bị chủ nhân của chiếc quần lót phát hiện mình đang cầm ngắm nó trong tay. Nàng cũng hoang mang tột độ, quên cả việc che chắn những vùng nhạy cảm của mình trước mặt Hoàng Phong. Ánh mắt Huyền My nhìn thân hình người đàn ông đang tiến lại gần mình không chớp một giây. Gương mặt nam tính, cơ thể lực lưỡng, từng cơ bắp hiện rõ, dương vật lớn hơn của Kỳ Nam một chút đung đưa giữa hai chân, lửa tình trong người Huyền My âm ỉ dâng cao. Nàng quên bẵng đi phải buông tay khi Hoàng Phòng níu chiếc quần lót về phía mình. Tình cảnh ở phòng tắm lúc này chỉ tính bằng từng giây chậm rãi. Hai con người trong đó đứng im như tượng, mỗi người nắm một đầu quần lót nhưng vô tình không buông, ánh mắt chiếu thẳng vào nhau trao đổi những ngôn ngữ khao khát mà chính họ cũng không ý thức được. Họ không nhận ra rằng khoảng cách đối mặt ngày càng gần hơn, hơi thở của đối phương đã có thể chạm được vào da mặt mình, hai đôi môi hé mở trong run rẩy…
– Đồ trâu nước… còn không chịu xuống mau… đồ ăn nguội rồi nè…
_______________________________________________________________________________________
lên sớm vì mai lại đi công tác