HAI GIỌT PHA LÊ - Chương 15
Gia Bảo mất mẹ khi vừa tròn mười lăm tuổi. Mẹ gã ra đi vì bệnh tật, có những loại bệnh mà dù có bao nhiêu tiền đi chăng nữa cũng chẳng thể nào chữa khỏi. Trong ký ức của Gia Bảo, mẹ gã luôn là một người phụ nữ dịu hiền, xinh đẹp và tốt bụng. Làm dâu nhà giàu, bà luôn cố gắng giúp đỡ càng nhiều người càng tốt. Bà lại là một người mẹ gương mẫu, nụ cười hiền hậu của bà luôn khắc sâu trong tâm trí Gia Bảo. Bà mất đi để lại cho Gia Bảo một khoảng trống trong tâm hồn không gì có thể thay thế được.
Gia Bảo từng là một thanh niên lành tính và tốt bụng. Thuở còn mẹ, gã bị ảnh hưởng từ tính cách của mẹ, không bao giờ dùng gia thế tiền bạc của mình để chén ép bất cứ ai, sống chan hoà với mọi người, hoà đồng với bạn bè, ngay thẳng và chính trực, lúc ấy, thân hình Gia Bảo khá cân đối, lại khoẻ mạnh do luyện võ từ nhỏ. Cú sốc mất mẹ khiến gã trở nên lầm lì ít nói hơn, sống khép kín, không còn biểu lộ tâm tư tình cảm của mình cho một ai cả. Nhưng điều khiến gã trở thành dở dở ương ương như bây giờ chính là cú sốc thứ hai mà gã phải chịu.
Một năm sau khi người mẹ hiền từ của Gia Bảo mất, cha gã kết hôn ngay với Minh Nguyệt, cô gái vừa nổi lên trong cuộc thi Hoa Hậu Thành Phố.
Cha gã, một người đàn ông thành đạt, tướng mạo phong độ, khác xa cái vẻ bệ phệ của đám doanh nhận thời nay. Ông là người khó tính và ít nói. Ông luôn giáo dục Gia Bảo với sự nghiêm khắc cùng cực, ông muốn gã luôn là người giỏi nhất trong những người giỏi nhất. Tính cầu toàn của Gia Bảo cũng từ ông rèn luyện mà ra. Từ sau cái chết của mẹ gã, Gia Bảo và ông không còn trao đổi gì nhiều nữa. Ông mãi mê chạy theo công việc, những buổi tiệc và các cô gái chân dài, Gia Bảo giam mình trong thế giới riêng của Gã.
Đùng một cái, ông cưới vợ !
Trong khi nỗi đau mất mẹ của Gia Bảo vẫn chưa nguôi ngoai chút nào ông đã rước một cô gái mơn mởn tuổi xuân về nhà cung phụng. Điều đó làm gã điên tiết hơn, nhưng tuổi thơ quen sống dưới sự cai trị của cha ám ảnh tâm hồn gã khiến gã không thể phản kháng gì được. Một tuần sau đám cưới của cha gã, gã hoàn toàn không bước ra khỏi phòng, bỏ luôn dở dang việc học ở trường.
Có lẽ Gia Bão sẽ ở trong đó mãi nếu cha gã không giận dữ đạp phăng cánh cửa phòng khoá trái, lôi gã ra ngoài, quẳng vào mặt gã giấy báo cảnh cáo của nhà trường vì nghỉ học quá nhiều. Thân hình gã tăng cân chóng mặt sau một tuần chỉ ăn với ngủ. Gã chẳng nhớ cha gã đã chửi những gì ngày hôm đó, chỉ nhớ rằng buổi thuyết giáo kết thúc giữa chừng bằng một tràng cười man dại của gã trong ánh mắt sững sờ của cha cùng người vợ mới đang nép mình sau cánh cửa bếp. Không ai hiểu tiếng cười của gã mang ý nghĩa gì, chỉ biết rằng nó gây cho người nghe một cảm giác rờn rợn sởn gai ốc.
Gia Bảo trở lại trường những ngày sau đó. Tính khí đã thay đổi hoàn toàn thành một con người khác. Bạn bè dần dần cũng chẳng còn ai qua lại. Việc của gã hàng ngày là đi học rồi lại về nhà.
Gia Bảo trở thành tên mập đáng ghét hiện nay. Chỉ có một thứ duy nhất không đổi, gã luôn xuất sắc trong tất cả những việc mà gã làm.
Cuộc sống cứ thế trôi, tâm tính gã càng ngày càng dở dở ương ương.
Gã cầm lấy cánh tay của cô bé giúp việc đang cứng đờ nắm chặt dương vật gã, điều khiển nó trượt dọc theo chiều dọc khúc thịt đang dần nóng hổi của mình. Giọt nước sánh trong vừa rịn ra từ cái lỗ chính giữa đầu khất rơi tưng xuống chiếc đùi láng mịn của Gia Hân, cô bé chỉ mặc một chiếc quần jean ngắn ở nhà giờ đâm ra lúng túng tiến thoái lưỡng nan.
Minh Nguyệt nhìn những hành động của gã, ánh mắt gã như xoáy sâu soi thấu tâm can cô. Kỳ thực, ngoài mặt cô vẫn giữ nét thách thức, nhưng sự rạo rực nơi hạ thể đã truyền đi khắp toàn thân., đôi chân cô khép chặt, ép sát hai mép âm hộ trong khao khát âm ỉ.
Năm hai mươi ba tuổi, Minh Nguyệt lọt vào tốp 5 cuộc thi Hoa Hậu Thành Phố. Tuy không đạt giải cao gì ở cuộc thi đó, nhưng vẻ đẹp xuân sắc, cùng thân hình bốc lửa giúp cô ký được rất nhiều hợp đồng quảng cáo hay được tham gia các sự kiện lớn. Minh Nguyệt nổi lên như một hiện tượng sắc đẹp thời bấy giờ. Với gương mặt ngây nhưng thân hình bốc lửa, biết bao đại gia, công tử đều gợi ý hẹn hò thậm chí sỗ sàng gạ gẫm cô. Cô nửa cứng nửa buông trong những lời hứa hẹn. Sau khi trải qua vài mối tình vụ lợi, Minh Nguyệt gặp cha Gia Bảo. Vẻ phong độ ngời ngời, đỉnh đạt cùng bản lĩnh thương trường của người đàn ông hơn năm mươi làm cô bắt đầu đem lòng ngưỡng mộ. Qua vài lần gặp gỡ, cô ngã vào vòng tay người đàn ông vừa mất vợ trong thế chủ động. Với vốn kiến thức từ ngành xã hội học, tự tin vào sắc đẹp cùng kỹ năng chiều chuộng, Minh Nguyệt hiên ngang chinh phục, ngẩng cao đầu bước chân vào nhà ông làm một bà vợ đại gia trong ánh mắt ganh tỵ của biết bao cô gái khác.
Từ ngày làm vợ ông, cuộc sống của cô bước lên một tầm cao mới. Cô chẳng cần làm gì cả, chỉ cần ngày ngày mua sắm, làm đẹp, có dịp thì theo ông đến dự những buổi tiệc sang chảnh, đêm đến thì chiều chuộng ông hết mực trên giường. Ông đã có Gia Bảo nên cũng chẳng cần đòi hỏi cô phải sinh con cho ông.
Thứ duy nhất cô phải đánh đổi là khoái lạc tình dục.
Cha Gia Bảo tuổi cũng đã lớn rồi, sức lực của ông không thể thoã mãn những đòi hỏi khát khao trong cô. Hằng đêm Minh Nguyệt luôn phải giả vờ thích thú khi làm tình với ông, cô buộc phải rên rỉ thật nhiều khi ông hì hục trên người cô, hay tỏ ra thống khoái bấu chặt người ông khi ông xả hết tinh hoa vào âm hộ mình. Nhìn ông ngã vật sang một bên với nụ cười tự tin, Minh Nguyệt dằn lòng cố kèm nén tiếng thở dài. Những điều đó không thể thay đổi một sự thật là cô chưa từng đạt cực khoái lần nào trong những lần làm tình ấy. Đôi khi cô phải tự chiều chuộng mình bằng cách thủ dâm lúc ngâm mình trong bồn tắm.
Trong cơn khát tình ấy, Minh Nguyệt chợt bắt sóng được một cơn mưa cứu sinh là –
– Gia Bảo – Đứa con trai riêng của chồng –
Gia Hân mỏi nhừ tay khi phải làm đi làm lại hoài một động tác là sóc dương vật cho cậu chủ. Cô bé cũng chả dám dừng lại, một phần vì cô chưa dám cãi lệnh gã bao giờ, một phần vì không hiểu được cảm giác rần rần đang chạy khắp châu thân mình, hạ thể bức rức đầy khó chịu. Khúc thịt trong tay cô bé giờ cứng ngắt như thép, nó đang giật giật như có một luồn điện chạy qua. Rồi từ cái lỗ ở giữa đầu khất, từng dòng trắng đục đặc kẹo bắn mạnh ra, vài giọt sượt qua vai Gia Hân rơi xuống đất trước đôi mắt sững sờ của cô bé cùng tiếng xuýt xoa khe khẽ của bà chủ.
Gia Bảo mỉm cười đắc ý nhìn biểu hiện của bà mẹ kế đang tựa cửa sổ, dù có cố gắng đến đâu cô ta cũng không thể che dấu được đôi chân run rẩy đứng không vững trước mặt gã.
Gã nhẹ nhàng nhấc tay Gia Hân ra khỏi dương vật mình, tay cô bé nhớp nháp tinh dịch. Khe khẽ nói lời xin lỗi khi bước qua Gia Hân, cô bé vẫn chưa hoàn hồn, quỳ bất động tại chỗ, gã tiến tới bà mẹ kế.
Minh Nguyệt uốn éo cạ đôi chân mình vào nhau, cảm nhận hơi thở của gã kề miệng sát tai cô thì thầm vài chữ. Cô hít một hơi sâu, toàn thân đỏ bừng nhột nhạt khi gã lướt qua cô tiến vào nhà với tiếng cười khùng khục bỏ lại sau lưng hai người phụ nữ vừa bị gã chọc cho đến rạo rực khắp người. Gã đã rót vào tai Minh Nguyệt câu nói hôm đó, câu nói vẫn văng vẳng trong cô đến tận bây giờ:
– Cuộc chơi này thú vị lắm…