Gò Ô Môi - Chương 6
Họ ôm nhau đ* liên tục cho đến bốn giờ sáng, thì trần truồng nằm dài ra, ôm nhau, đấp chiếu ngủ cho đến khi mặt trời mọc cao khỏi ngọn tre.
– Em không muốn về nữa mình ơi.
Chị Hai cựa mình, uể oải nói với Tư Ðát như thế
– Sao vậy chị Hai?
– Tại em mê anh quá rồi chớ còn tại làm sao nữa. Anh đừng có đối xử tết với ai như vầy nghe không anh?
– Dạ, bộ chị ghen hả?
Sao không. ối mà thôi, hổng thèm ghen đâu. Anh muốn đ* ai cũng được. Miễn sao đừng quean em, mỗi ngày…
– Chính chị đang làm em mê quá trời đây nè. Trời sáng rồi, dở chiếu ra cho em ngắm chị lần nữa cho mãn nhãn cái coi. Hồi hôm tối thui không thấy rõ gì hết.
Tư Ðát ngồi dậy dở chiếu. Thân hình chị Hai lồ lộ ra như tượng thần vệ nữa. Da thịt chị trắng ngần, làm khuôn mặt mặt Tư Ðát như khối lửa ngùn ngụt cháy. Mặt chị không chút bẻn lẻn. Môi hơi cong lên. Hai mí mắt khép hờ, cố làm cho Tư Ðát si mê tàn tịch.
Tay Tư Ðát vuốt dọc hai bên hông, theo đường cong hấp dẫn của thân hình gái quê. Trong lúc đó chị Hai đưa tay cầm lấy con c*c đang cương cứng nóng hổi của Tư Ðát mà bóp thoa nhè nhẹ để thưởng thức nổi sung sướng, hạnh phúc đang tràn ngập trong lòng.
Tư Ðát cúi xuống hôn cũng thật nhẹ lên cổ, rồi đến vú chị Hai:
– Em hứa với chị từ hôm nay, lúc nào chị can là có em.
Không trả lời Tư Ðát, chị Hai gật đầu nhè nhẹ vì đang chìm ngập trong cơn hạnh phúc rạt rào, chất ngất.
– Em đ* chị cái cuối cùng rồi mình về nhen?
Chị Hai lại gật đầu. Rồi cả hai kéo dàỉ trận đ* đê mê ngây ngất trên một tiếng đồng hồ. Cả hai lại ra trong nhau, lại một lần khoái lạc, một lần ngoại tình không sấp đặt. Hạnh phúc tuyệt vời, thần tiên…
Cho đến hôm nay, ngoài Bàu Cong Cộc này, Tư Ðát và chị Hai đã đ* nhau trên ba tháng liên tục, kể luôn những ngày chị có kinh. Chị Hai bảo với Tư Ðát là đàn bà có kinh thì l*n dơ lắm, mà Tư Ðát không chịu, hắn bú luôn máu có tháng của chị Hai và bảo:
– Ông bà bảo ăn máu què mê nhau lắm. Em không muốn bỏ chị Hai, nên tình nguyện. Với lại một ngày không đ* chị, em thiếu thốn khó chịu vô cùng.
Chị Hai đành phải cho. Như vậy là không ngày nào chị vắng đ*. Họ hẹn nhau đủ chỗ. Có khi sau cây rơm gần chuồng bò. Có khi ngoài miếu Ông Của. Có khi lên tuốt Gò Ô Môi. Và bữa nay là Bàu Cồng Cộc. Họ nghĩ đây là nơi hoàn toàn thanh vấng có ai thèm tới làm chi.
Mà thật vậy. Vô tình tại con Hạnh lội qua con kinh nhỏ bủa câu cá rô mới chợt nghe tiếng người giỡn hớt trên bàu. Nó thò đầu qua hàng bìm bịp, chợt thấy chị Hai với Tư Ðát rượt nhau rồi nằm ngữa ra giỡn hớt hoa tình…
Bây giờ chị Hai đang bú c*c Tư Ðát. Ngồi trong bụi cây sim, thằng Sảnh nhìn lần đầu tiên cảnh bú c*c, mặt nó nóng bừng, mắt đổ hoa. Nó cầm tay con Hạnh bóp mạnh. Mạnh đến độ con nhỏ phải la lên khe khẻ.
La thì la mà Hạnh chẳng rút tay về, mà còn như khoái là đàng khác. Vì đây cũng là lần đầu tiên con Hạnh được Sảnh cầm tay. Cái cảm giác là lạ chạy rần trong người Hạnh. Nhất là khi cả hai mục kích cảnh Tư Ðát leo lên người chị Hai nằm mà đ*.
Thằng Sảnh nứng c*c vô cùng, không biết làm gì, bỗng ôm chặt con Hạnh mà thở, và cũng là lần đầu tiên Hạnh chợt nhìn thấy con c*c của Sảnh trồi lên, cứng ngắt chống thẳng trong quần.
Sảnh thú thật nho nhỏ bên tai Hạnh:
– Anh không dám nhìn cảnh đó nữa Hạnh ơi.
Con Hạnh hỏi:
– Sao vậy anh Sảnh?
– Tại vì… Tại vì…
Chỉ nói có vậy rồi thằng Sảnh lấy tay đè con c*c xuống. Không phải nó đè cơn nứng c*c mà vì sợ con Hạnh thấy.
– Anh đè nó làm gì. Nãy giờ em thấy rồi chớ bộ. Ðàn ông khổ quá há. Mỗi lần động long chuyện dâm dục là thằng nhỏ chìa ra. Hí hí?
Sảnh đưa tay lên bụm miệng con Hạnh thật lẹ, vì con nhỏ cười hơi lớn. Hạnh gait khẽ bàn tay Sảnh xuống, và gương mặt hai đứa thật gần. Mặt đối mặt, máu sinh lý dồn lên nóng hực đôi mắt. Hai tay con Hạnh bỗng ôm choàng qua vai Sảnh rồi áp má mình sát vào má Sảnh. Nó muốn hôn thằng Sảnh mà không dám.
Ngoài kia, bú c*c xong, chị Hai ngồi lên đ* Tư Ðát. Mặt chị sà xuống hôn nồng nàng lên môi Tư Ðát. Hạnh hỏi:
– Anh Sảnh. Anh có thấy họ làm gì không?
– Họ ? họ ? họ?
Sảnh cố kiếm chữ gì thanh bait hay cho tiếng đ* mà tìm hoài không ra. Sảnh sợ nói như vậy Hạnh chê.
Thấy Sảnh ngập ngừng, con Hạnh bèn hỏi tới:
– Họ làm sao?
– Họ… đạp mái nhau.
Chịu không nổi, con Hạnh chợt cười khúc khích. Một lần nữa, Sảnh đưa lẹ tay bịt miệng con Hạnh. Lần này khi Sảnh gỡ tay ra khỏi miệng mình, con Hạnh kê sát môi vào môi thằng Sảnh và nói thiệt nhỏ:
– Anh hôn em như Tư Ðát hôn chị Hai Mừng đi