Gò Ô Môi - Chương 47
Nhìn bộ lông l*n dày rậm của bà không thôi, là mắt anh nó đã hoa lên đom đóm. Nước miếng trào ra đầy miệng, muốn đè bả ra đ* một cái cho đã nư. Nhưng không dám, vì sợ công trình mình giữ được chín năm roi sẽ tiêu tan. Anh đứng như trời trồng. Lòng động lên cơn thèm l*n ác liệt. Phần nữa, bà đang lấy hai ngón tay, kẹp cho cái hột le trồi ra đỏ au. Một ngón tay kia bà chà xác mạnh lên đó:
– Đây nè ? Cái hột le quái quỷ này chỉ cần anh đụng tới, là em có thể lăn ra tất thở cũng được. Mộc ơi là Mộc. Tội nghiệp em lắm anh ơi! Rờ nhẹ giùm em một cái được không?
Tuy thèm đến điên lên được, anh vẫn dõng dạt nói:
– Cháu chỉ rờ để cho dì sướng thôi nhen. Còn… đ* … thì dì phải chờ cho hết năm nay. Sang năm cháu mới dám.
– Được, được L*n em muốn phực lửa rồi đây Mộc. Làm đi.
Anh bước tới, ngồi xuống. Lòng hồi hộp vì là lần đầu tiên được sờ l*n. Ngón tay của anh thế ngón tay bà chà nhè nhẹ lên hột le. Bà buông hết, ngồi dựa ngửa, trợn mắt, chu mỏ thở phì phì, hai tay bóp vú, miệng ú ớ:
– Anh phải lấy hai ngón tay kẹp nó lại, rồi chà mới đã Mộc ơi!
Anh làm theo lời bà như cái máy. Lòng thèm quá sức Con c*c của anh nó cứng ngắt và chổng ngược lên, đội cái quần đùi nhọn hoắc. Bàn chân của bà mới ác nhơn làm sao, bà dùng bàn chân chà chà lên con c*c nóng hổi của anh. Rồi kẹp nó lại mà thụt.
– Trời ơi! To cứng như vầy mà phải chờ… tới một năm nữa mới đ* thì nó phí của Trời quá đi Mộc ơi?
Nói dứt lời, bà cổi banh áo. Hai trái vú trắng, núm hồng phơi ra. Mắt anh tối tăm. Bà đã trần truồng hết ra ròi còn gì. Hai tay bà xe xe đầu vú, rồi bóp nhè nhẹ:
Nếu anh làm ơn bú nhẹ cái vú này thì anh muốn gì, từ đất đai, tài sản, ruộng vườn em hiến hết cho anh đó…
Anh chồm người lên, ngậm .đầu vú hồng bú ngon lành như ăn một trái nhãn. Hai tay bà ôm đầu anh nhận sát vô:
– Tay của anh ở dưới thụt l*n em Đỉ Mộc. Sao có một ngón vậy? Một ngón như đuôi chuột ngoáy lỗ mỡ. Phải đó, đúng… hai… ngón, phải rồi. Chết con ông Thần hoàng ơi! Thụt mà ngoáy nữa. Đó… mình ơi. úi, úi. Ai đốt nhà tôi kìa trời. Chuột chạy vô l*n tôi kìa. Trời ơi, ngón tay của Mộc dài quá, nó đụng cái… tử… cung em. Chết, chết, chết mẹ em… rồi. Đất đai, của cải em đó. Muốn… lấy… hết tùy ý ý ý ý!
Miệng bà la bài hãi. Hai chân bà tiếp tục thụt c*c anh trong quần. Sức trai hừng hực. Anh sa đà thụt l*n bà một cách chăm chỉ và bú hai trái vú say sưa, ngất ngư.
Nước l*n của em nó trào ra nhiều quá. Để nó chảy xuống ghế uổng lấm Mộc ơi? Hai tay anh ngừng bú vú, xuống dưới liếm sạch giùm em rồi cho tay vô thụt tiếp đi anh ơi!
Bà bảo cái gì anh làm cái nấy. Anh như thằng điên thật rồi, tuột hẳn cái quần bà ra khỏi người, banh rộng hai háng, chúi đầu vô. Cứ thế anh liếm sạch nước l*n, rồi ngậm vào hột le bà mà bú một cách rồ dại, dã man. Bà la như nhà bị cháy. La lớn lắm. Bỗng anh nghe có tiếng động sau lưng. Anh quay lại, thấy con Nga, con gái bà đang đứng nấp ở tấm vách phênh nhìn chăm chú cảnh mẹ nó la làng:
– Anh mở tủ em ra đi. Hộp nữ trang đó muốn lấy hết cũng được. Tiền em để trong ống tre ở đầu giường. Đó anh, chẻ ra hết hết đi. Em ra xã ký giấy cho anh hết điển thổ. Chết con ông bà cha mẹ ơi? Chết, chết con… Đ* cũng không sướng…
bằng như vầy.
Anh bú điên cuồng, man rợ. Hai tay bà bứt tóc, vả mặt anh. Hal gót chân dộng thình thịch lưag anh. Tóc bà xỏa mấy sợi ngang dọc trên trán, thấm ướt mồ hôi. Nhờ tiếng bầy heo, gà, vịt bên nhà bà đói la rất lớn, nên tiếng la của bà cũng không làm hàng xóm chú ý.
Anh bú l*n, bóp vú bà thật hăng còn có một lý do. Đó là anh biết con Nga đang nhìn lén. Anh muốn biểu diễn cho Nga thèm. Năm đó nó mới có 13 tuổi. Con nhỏ thật dễ thương. Có đôi lần anh được nói chuyện với nó, thấy Nga rất còn ngây
thơ Anh nhủ thầm:
– Nếu phải đ* thì đ* con Nga, trẻ hơn. Tại sao phải đ* bà già nó đến 32 tuổi.
Lòng thì nói vậy mà con c*c anh đã bị bà Hóa làm cho ngất ngư, chỉ còn có chờ chun vô l*n bà mà ói khí. Anh tiếp tục bú. Từ nhỏ đến giờ chưa được bú l*n, mà rồi anh cũng thành thạo làm cho bà say ngấy ngất mê mang.
Dùng hai chân, bà lần lần tuột cái quần đùi của anh ra. Rồi hai chân bà kẹp cái khúc gân mà anh đã khổ công nhịn thèm, luyện khí công gần suốt 10 năm. Xong bà đẩy mặt anh ra khỏi l*n, đứng dậy, rồi quỳ xuống, ngoạm lấy con c*c anh mà nút như đứa nhỏ thèm sữa gặp vú mẹ. Anh liếc về phía con Nga đang rình chỗ tấm vách phênh. Nó nhìn anh chăm bắm, rồi lại nhìn con c*c của anh mỉm cười. Lòng anh lại rộn lên một niềm vui và hy vọng lạ lùng. Mẹ nó bú c*c anh sa đà chăm chỉ, hoàn toàn không biết anh với Nga đang đá lông nheo với nhau, và cùng như hẹn hò một lần nào đó, cả hai sẽ gặp nhau.
Bú c*c đã thèm, bà bảo anh nàm ngửa trên cái võng gần đó, chổng c*c lên cho bà ngồi choàng qua, nhấn l*n xuống ngập lút hết cả con c*c và đ* anh tàn canh gió lốc: Em nói thiệt đó. Anh muốn qua nhà em lấy cái gì cũng được, vàng vòng em để trong tủ. Nếu muốn, anh đốt luôn cái nhà, em cũng không buồn. Cho anh hết đó Mộc ơi! Đ* con c*c anh rồi nhớ đến nghìn năm. Sao mà nó cứng như đá vậy hả anh Mộc?
Anh cứ để cho bà Hóa tha hồ đ* và nói bậy, trong khi mắt anh thì không rời con Nga đang hừng đỏ mặt đứng nhìn anh đ* mẹ nó một cách thèm khát Hôm đó anh đ* bà Hóa ra hai lần. Hai hôm sau, anh đang làm đất sau vươn để trồng môn thì con Nga thình lình xuất hiện. Miệng nó cười như hoa nở. Nga bước đến tay cầm dĩa bắp luộc và ly nước:
– Anh Mộc. Anh làm đất ngoài này mà em tưởng anh ở trong nhà. Làm em vô trỏng chẳng thấy ai hết. Nghĩ tay, ăn trái bắp uống nước đã anh…
Nói xong nó ngồi xuống. Con nhỏ thiệt dễ thương. Cái lý do khiến nó tới kiếm anh bữa đó là vì nó đã chứng kiến cảnh anh đ* mẹ nó, và những cái nhìn lẳng lơ như hẹn hò. Nga, chỉ mới hơn 13 tuổi nhưng chưa được 14. Tất cả nơi cô bé còn trinh nguyên trong trắng, hồn nhiên thơ dại. Giá như không tình cờ được nhìn trận đ* kinh hồn hai hôm trước, có lẽ còn lâu lắm Nga mới tìm đến gặp anh thình lình như hôm đó. tay Nga bứt một cọng cỏ Mắt Nga thỉnh thoảng liếc nhìn về hướng anh như muốn nói một điều gì, rồi lại thôi. Cuối cùng anh hỏi Nga:
– Mẹ đâu mà em ra đây?
– Bà già chèo xuồng ra chợ hồi sáng sớm lận.
– Hỏi chi vậy? Bộ anh nhớ bả lắm hả?
– Ý không, không! Hỏi cho biết. Sợ bả rình bắt gặp tụi mình ở đây rồi bả làm um sùm vậy mà.
– Rồi nếu bả rình thì anh hổng dám gặp em sớm. Đáng lẽ bữa đó em không nên nhm… Em đã cố gắng quay mặt đi mấy lần mà không được. Có cái gì cứ bắt em thèm cảnh khêu gợi đó quá chừng. Anh Mộc? Làm sao cho em hết thèm hả anh?
Anh trườn tới, ôm cô bé vào lòng siết thật chặt và đặt nó nằm ngửa ra trên chiếu, rồi sà xuống hôn nồng lên cặp môi tươi như hai cánh hoa. Nga níu cổ anh, rên âm ư, ngào ngạt và chất ngất đê mê. Gió hây hây buổi trủa, làm mấy lá tre khô rơi xuống trên chiếu. Tiếng tre kêu kẻo kẹt trong bụi, tiếng chim chèo bẻo kêu đâu đó thật gần. Anh sướng chết được khi ôm hôn cô gái 13 tuổi giữa trưa hè tĩnh mịch.
Tay anh lần mở cúc áo và lưng quần của Nga. Con c*c anh cương cưng lên và nóng hổi. Nga nhìn thấy, mỉm cười. Rồi cả hai trần truồng. Lông l*n Nga loe hoe xam xám. Trái vú thì chỉ lớn hơn trái chanh. Anh cúi xuống bú l*n Nga trước tiên. Ngon một cách lạ lùng. Chưa bao giờ ngon như vậy. Xong anh leo lên người Nga cầm c*c nhét thử vào l*n Nga. Anh không tin là l*n Nga có thể chịu được con c*c vốn đã to của anh. Vậy mà mọi việc đều xong xuôi, ngọt xớt. Và cuộc tình cứ thế kéo dài ở bụi tre sau vườn suốt hai năm…
Bà Lý nghe kể chuyện, khoái quá kéo Mộc lên bắt ông già đ* tiếp một trận nữa. Không ngờ từ hôm đó, bà Lý bỏ Sảnh mời cha con ông Mộc đến ở thường tnlc trong nhà.
Thằng Sảnh buồn quá cuốn gói, chống xuồng đi tha phương cầu thực, bỏ lại đằng sau Gò Ô Môi với biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui của những cuộc tình đã hằn sâu vào ký ức nó. Bây giờ, ai tới Đại Ngãi, khi tắc ráng chạy qua kinh xáng cũng thấy Gò Ô Môi, nơi đó còn cái chòi chăn vịt của thằng Sảnh đã tiêu điều xơ xác.
Hết