Gò Ô Môi - Chương 43
Sảnh không thèm nghe, cứ lấy lưỡi liếm chỗ bấp vế non, hai cái khe chỗ bắp đùi. Lâu lâu nó ghé liếm một tí nước l*n, rồi lại lang bang ra đầu gối, lỗ rốn…
Dì Hai phải chồm dậy, nói thật gần, giọng như năn nỉ:
– Dì Hai lạy con. Muốn cái gì dì cũng cho hết. Bảy năm rồi con ơit Nước l*n của dì ứa ra ngập hết rồi. Cho lưỡi vô đi?
Những ngón tay của Sảnh banh l*n bà ra. Nó đá lưỡi thật nhẹ vào đầu hột le, xong móc mồng đốc Dì Hai nằm bật ngửa ra nghe cái bịch, rồi quằn quại như con trùn bị lát cuốc xắn làm hai. Nghĩa là bên kia, mẹ nó nói gì, thì bên này Sảnh làm cho aì Hai như thế. Bà bịt thật chặt miệng lại cho tiếng la đừng vang ra, mà nó vẫn nghe rõ mồn một thật thê thiết, tội tình.
Lúc Sảnh nhấn cái cằm với mớ râu lởm chởm vào l*n bà, thì bà hẩy cái đ*t lên thật cao, lắc lư, hai tay vả vào mặt Sảnh bem bép. Sảnh nghĩ, nếu được tự do la, có lẽ cái nhà tranh này sẽ vỡ tung ra từng mảnh.
Và dì Hai diễn xuất cuồng mê lắm. Lần đầu tiên Sảnh biết đã. Vì nửa sướng nửa trả thù. Những sợi râu lởm chởm ở cằm Sảnh như cái cào, phá nát hết l*n bà dì. Trời đất quay cuồng. Màu đen của đêm tối cũng sáng rục những hình ảnh muôn màu đang nhảy múa. Sảnh nhớ lời Hạnh dặn:
– Có những thứ khác thế con c*c mà vẫn có thể làm cho người đàn bà ra được.
Chỉ nội hai ngón tay của Sảnh móc tận trong xa đáy l*n mà dì Hai đã muốn chết, còn nói chi đến cái cằm với râu bàn chải dũa qua dũa lại trên hột le. Rồi một tay kia, Sảnh đưa lên bóp vú. Đã vậy bà Khởi bên kia lại la lên:
– Ông bà đất nước ơi? Nhìn xuống đây coi thằng chồng nhỏ của con nó ăn khí l*n của con đây nè.
Nó đẩy hai ngón tay vô móc, rồi lấy ra mút. Vậy thì còn nước non đâu nữa mà chơi với đ*. Sảnh làm y chang bên này. Dì Hai la lớn không được nên bà Khởi bên kia đã la giùm. Dù vậy, dì Hai vẫn gào lên thật nhẹ những câu tình tự hơn làm Sảnh vô cùng khoái:
– Mình ơi! Lên nằm trên em, cho em hôn môi mình chút đi. Nếu bên kia họ thành vợ chồng. Sao hai đứa mình không ở với nhau? Gia tài của em ăn làm sao cho hết. Đừng chăn vịt nữa mình ơi?
Sảnh bò lên, hôn túi bụi lên cổ, lên tai, lên tóc dì Hai. Rồi nó nút lưỡi ngon lành, ngút ngàn, ngất ngây. Sảnh cứ để con c*c nằm ơ hờ trên mu l*n bà dì. Dưới kia, đ*t dì Hai sàng qua sàng lại, cố canh sao cho con c*c Sảnh đâm vội vào l*n cho bà tưyệt cùng sung sướng. Mà thằng Sảnh lại tai ác lúc dì canh đúng ngay miệng l*n thì nó lại lách con c*c đi chỗ khác. Làm bà dì càng điên cuồng, táo bạo, chịu hết nỗi bà thò tay cầm lấy con c*c của Sảnh đút ngay vào lồn:
– Đừng giết em mình ơi! Làm gì rồi cũng không sướng bằng cái đ*. Đâm sâu cho lút hết vô đi mình ơi? Anh không cần nắc. Để em sàng cho em ra trước một cái nhen mình. Anh giữ lại cho em nhen. Anh đừng có ra sớm. Em phải tắt hơi lìa đời tối hôm nay thôi…
Bỗng Sảnh thấy lòng chợt yêu dì Hai một cách dữ dội. Nó hiểu ở dì Hai, có cái gì giống hệt hình ảnh hằn sâu trong ký ức nó suốt ba năm nay, từ ngày nó rình xem mẹ nó với Lộc, rồi với Hoạch làm tình, và những đêm bà tắm dưới trăng ngoài giếng. Đã có lần Sảnh định bỏ nhà trốn đi. Đó là thời gian Lộc bỏ về quê cưới vợ. Mẹ Sảnh thèm đàn ông đến trở thành con mẹ điên. Thấy đứa con trai nào đi ngang trước nhà, bà cũng đứng nấp sau líp cửa nói nho nhỏ:
– Đẹp trai quá vậy? Sao không vô đây đ* giùm em một cái?
Sảnh muốn trốn đi vì sợ… sẽ có ngày, nửa đêm, bà Khởi không dằn được cơn thèm, sẽ mở cửa buồng nó, và…
Sảnh đã ở lại, vì bà Khởi đã không hết lương tâm. vẫn còn có cái gì đó níu bà lại, mặc dầu nhà chỉ có hai mẹ con, nửa đêm nửa hôm chang có ai nghe thấy. Thỉnh thoảng có lúc nửa đêm, bà nằm một mình bên kia, mà cũng gào la như đang làm tình với ai. Sảnh lại bò ra hành lang, nhìn xuyên qua lỗ phênh. Thấy bà Khởi cầm một trái dưa leo sần sùi, tự tay thụt vào l*n đ* thê thiết để tưởng tượng…
Sảnh lại muốn bỏ nhà trốn đi, vì chính nó, hay con quỷ dâm dục trong đầu óc nó, đang lấy tay bịt lương tâm Sảnh lại.
Nhưng đêm nay, đang khi ôm đ* dì Hai, một hành động bất ngờ, không cố ý, đã giải tỏa những lo âu như nó đang đứng khập khiểng trên bờ miệng giếng. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thì toàn thân nó sẽ rơi đánh tỏm xuống đáy giếng sâu. Sảnh đang đ* dì Hai với nỗi mừng lẫn sự khoái lạc lạ kỳ, thích thú.
– Tại sao em cứphải cần có một con c*c ở trong l*n em? Tại sao em cứ phải hạnh phúc với xác thịt, phải có sức đè nặng trên người em, thì thào bên tai em, hôn em? Em không biết. Đã nhiều lần em làm việc, làm thật nhiều để quên đi sự đòi hỏi của xác thịt. Hay em đã dùng những vật khác như hai ngón tay, như trái chuối, như củ từ để thay thế. Mà rồi chẳng có toa thuốc nào làm em dịu được nỗi thèm khát có được một người đàn ông sống, nói, đ*, bú… và một quả tim biết rung động theo sự đòi hỏi của em…
Dì vừa sàng đ*t, vửa thỏ thẻ bên tai Sảnh như thế Sảnh nghe du dương, êm đềm nhưbài tình ca mùi mẫn. Sảnh đang đắm đuối chìm sâu vào khoái lạc thần tiên trên thân hình thơm tho, đầy đặn của dì Hai, rồi nó tình tự với dì:
– Đêm nay, nhờ dì, Sảnh quyết định ở lại nhà này. .
– Bộ Sảnh tính bỏ đi à?
– Dạ. Nếu không… thiên hạ không biết, thì lương tâm Sảnh cũng đày đọa Sảnh đến chết.
Nói xong Sảnh ôm đ* dì Hai để nghe tiếng dì rên trầm thống bên tai. Rồi cả hai đã ra trong nhau khoảng một giờ sáng. Sau đó cứ trần truồng ôm rOLPngủ say sưa như một đôi tình nhân.
Bà Lý vào phòng. Lòng bà rộn lên một nỗi vui lạ lùng. Nỗi vui như ai sắp mang biếu bà một món quà gì to lớn lắm. Mỗi lần sắp được đ* một con c*c mới là bà vui, và rộn ràng như hoa nở mùa xuân. Một bê thui, một dê hàng nàm. Chắc chắn là bé lắm, và ngon tuyệt chứ không phải là tầm thường.
Gần nửa giờ sau, bà Khởi mở cửa, bước vào với một thằng bé, mà thoạt nhìn bà Lý nghĩ chắc nó chỉ mới có 11 tuổi.
– Thưa chị đây là Quân, một xích mi lão tổ của Gò Ô Môi, Bà chị nào đã qua tay em này rồi cũng ngợi ca… Còn kia là chị Lý, chị của chị. Rồi, hai người cứ tự nhiên. Trước lạ sau quen. Chị Lý rất giàu. Quân đừng ngại. Cứ xổ những chiêu tuyệt vời Phần thưởng sẽ rất huy hoàng… Chị ra phía ngoài, xem qua vách ván…
Bà Khởi rút êm ra, đóng cửa. Căn phòng trở nên im lặng, hữu tình. Vì cả bà Lý, lẫn Quân đang ngập ngừng nhìn nhau. Tim bà Lý phập phồng vì sắp được đ* với một thằng bé nhỏ tuổi thua con bà. Mà nhỏ như thế thì làm sao biết gì để mà bà Khởi ngợi khen. Bà hỏi Quân:
– Em bao nhiêu tuổi?
– Dạ hết năm nay em 16 tuổi.
– Sao 16 mà tác của em như 13.
– Thân hình em thì nhỏ nhưng của quý thì lại to lớn bạo à chị.
– Em biết làm tình hồi bao nhiêu tuổi?