Gò Ô Môi - Chương 35
Nên Hoạch làm như không nghe thấy. Nó cầm tay bà để lên khúc gân to tướng đang thèm thuồng thân hình bà. Tay bà Khởi run run, nhưng vẫn nắm bóp thật mê man:
– Cái gì vậy hả Hoạch? Sao nó nóng vậy hả cháu?
Hoạch im lặng đứng thẳng người lên cho con c*c của nó ngang với miệng bà Khởi. Hai tay bà vẫn trân quý ôm con c*c hồng hào của Hoạch mà ngắm. Hoạch nói như nhắc khéo:
– Có khi mấy bả xe m xong là sà miệng vô bú c*c con luôn.
Như bình xăng vừa được ai ném vào một que diêm. Bà Khởi cúi xuống, không còn nhớ mình là dì của Hoạch. Con quỷ ái tình, con ma dâm dục, trong bà đã bước tới. Bà há miệng ngoạm vào, bú ngon lành khúc gân đã làm mệt mắt bà hằng giờ đồng hồ, từ trên bến xuống tới khúc lạch vắng vẻ đìu hiu này.
Thằng Hoạch nhìn xuống, xem bà dì đang ngất ngư sa đà với con c*c của nó. Rồi nó ngước mặt lên nhìn những tàng lá xanh ngắt của những cây ô môi đang che kín cả bầu trời hanh nẩng. Hoạch sướng một cách lạ lùng, khác hơn mọi lần gần gũi với mấy mẹ dâm đãng trong xóm:
– Sướng lắm dì ơi! Con sướng hơn được mấy bà lối xóm bú nữa.
Đang bú ngon lành, không biết vì lý do gì, bà Khởi buông c*c thằng Hoạch ra, nằm bật ngửa ra, nghiêng mặt, lấy bàn tay che kín đôi mắt rồi nói thật nhỏ:
– Thôi chèo ngược lại nhà đi con. Để dì mê mang bú c*c con như vầy, lát nữa sợ… dì… không sao tránh khỏi. Hay con cũng không tránh khỏi việc bú l*n dì. Rồi mình…
Thằng Hoạch sà xuống, nằm lên mình bà dì. Nó cố ý để con c*c cà sát trên mu l*n của bà. Tay bà Khởi vẫn che kín đôi mắt. Hình nhưbà tự thấy xấu hổ, thấy hổ thẹn với lương tâm là đã ngậm và bú c*c của Hoạch. Lòng thì nghĩ vậy mà hai bắp đùi của bà vẫn tự động dang ra theo tiếng gọi của dâm dục. Cử chỉ của bà giống hệt một cô gái còn trinh. Thèm đ* lắm mà không dám nhìn người tình Hoạch nói:
– Dì cất tay cho con nhìn mắt dì lần nữa rồi mình đi về.
Hoạch gỡ tay bà ra. Đôi mắt bà Khởì vẫn nhắm. Nhưng toàn thể khuôn mặt bà đỏ hừng như dưa hấu. Hoạch nhấn sát c*c vào l*n bà hơn và cà mạnh. Bà Khởi nhíu mày và van lơn khẩn khoản:
– Ông bà đất nước ơi? Cái này là nó hiếp con chớ hoàn toàn con vô tội. Con đã biểu nó chèo về mà nó… nó ối, cái gì cấn vô l*n dì vậy hả Hoạch? Chết con ông bà đất nước ơi!
Tiếng gào của bà đứt quãng. Hai tay bà bóp mạnh vai Hoạch. Thằng nhỏ luồn một tay vào áo bà sờ nhẹ trái vú rồi bóp. Bà Khởi chịu không nổi, la khe khẽ:
– Cái háng của dì ướt nhẹp hết rồi Hoạch ơi!
– Có phải xuồng bị vô nước, hay tại… Con cổi quần dì xem giùm coi.
Hoạch mừng quá, hồ hỡi tuột cái quần lãnh đen của bà xuống tận đầu gối, rồi ra khỏi cặp đùi trắng phau của bà. Bộ lông l*n bà Khởi aù đã ướt nhem, vẫn ngổn ngang như cỏ dại mọc ngoài đìa. Hoạch banh háng bà ra. Quả thật l*n bà ướt nhẹp. Rồi Hoạch tự động cúi xuống liếm sạch hai bắp vế, xong liếm thẳng qua l*n bà dì. Mặt bà Khởi như người đang hấp hối trước giờ chết. Đôi mắt bà trợn trừng. Hai tay xô nhẹ nhẹ cái đầu Hoạch ra và nói như trăn trối:
– Con đang bị hãm đây nghe không trời đất. Đừng Hoạch ơit Đừng làm vậy mang tội chết đi con ơi! ối nó ngậm hột le của con nữa kìa. Ông Địa, Ông Thẳn Hoàng ơi! Tha… ối nó nút ông ơi! Nó làm bụng con rung rinh nữa kìa… Con bị hãm giữa lạch đây. Cứu giùm con, cha mẹ ơi! Nó nút mạnh quá chừng đi, làm sao, ôi sướng thấy bảy ông trời lận…
Hoạch đã quá. Bây giờ nó mới thấy câu bà Khởi nói là đúng:
– Họ phản đối, nhưng trái tim họ đang đồng lõa.
Đây này, tay bà thì xô Hoạch ra, mà háng thì dang cho thật rộng và miệng thì kêu gào trời đất với bao nỗi sung sướng.
Chưa có bà chị nào làm kiểu này cho Hoạch trước đây Bà Khởi chu mỏ lại thở dốc rồi nói huyên thuyên: