Giúp con đỗ đại học(Loạn luân mẹ con). - Chương 22
Ngày hôm đó,khi hai chúng tôi đang nằm ôm nhau trên giường xem tivi,Minh mới nói với tôi về dự định của nó trong tương lai:
_Mẹ à!Có lẽ con sẽ không học nữa.
_Tại sao?
_Vì thực sự con không muốn học.Con định nói mẹ bán căn nhà này,mình mua căn nhà khác nhỏ hơn,dùng tiền làm vốn buôn bán gì đó.Con sẽ ở nhà phụ mẹ,mẹ con mình không cần giàu,chỉ cần ở bên nhau là vui rồi.
_Con suy nghĩ kĩ chưa?-Tôi lo lắng hỏi.
_Con chắc chắn.
_Thôi được tùy con.Con lớn rồi mẹ không quản nữa.Với giờ con là đàn ông duy nhất trong nhà,con muốn gì mẹ nghe theo hết.
_Với lại chắc mình cho con Tâm nghỉ việc thôi mẹ ạ.
_Sao vậy?Nó làm cho nhà mình lâu rồi,mẹ coi nó như con cháu trong nhà.
_Sau này mình bán nhà rồi,không cần người giúp việc nữa.Nhà chỉ cần hai mẹ con mình thôi cho đầm ấm,với lại không có nó thì con với mẹ mới thoải mái được.
_Ừ,Vậy để mẹ xuống nói với nó.
Tôi bước những bước chân nặng trĩu xuống gặp con Tâm.Nó vẫn như mọi ngày,vừa nấu ăn vừa líu lo yêu đời.
_Bà chủ!Bà chủ muốn ăn gì không để con nấu cho!-Con Tâm nói.
_Tâm…qua đây,bà chủ có chuyện muốn nói.-Tôi buồn rầu đáp.
_Bà chủ có gì cứ nói đi,con nghe nè.
_Có lẽ từ hôm nay,bà chủ sẽ cho con nghỉ việc.
_Ơ!Con làm gì sai thì bà chủ nói để con sửa,bà chủ đừng đuổi con tôi nghiệp.Con mồ côi mẹ,ở với bà chủ từ nhỏ,con coi bà chủ như mẹ,nơi đây như nhà con vậy.-Tâm nói,ứa nước mắt.
Nhìn thấy gương mặt mếu máo của nó,tôi cũng không kìm được nước mắt.Nó đã gắn bó với tôi từ lâu lắm rồi,làm bạn với tôi trong quãng thời gian mà tôi cô đơn nhất.Tôi biết rằng rồi đây tôi sẽ nhớ tiếng hát của nó trong căn bếp này lắm.
_Không,con không làm gì sai cả.Con đã làm rất tốt việc của mình.Chỉ là…bà chủ sắp phải bán nhà,không mang con theo được.
_Con hiểu rồi!Bà chủ cho con ôm bà chủ một cái.-Tâm òa khóc nức nở,ôm lấy tôi.
_Qua đây.-Tôi cũng ôm chặt lấy nó.
Tôi và nó ôm nhau khóc một lúc lâu,trước khi tôi bảo:
_Đây.Tiền lương của con,còn cái này bà chủ cho thêm.Về quê cho bà chủ gửi lời thăm bà ngoại.
_Con cảm ơn bà chủ.Con sẽ nhớ bà chủ lắm!Huhu!
_Bà chủ cũng vậy.Bà chủ rồi cũng sẽ nhớ con lắm!
…
Đã nhiều tháng sau cuộc chia tay với con Tâm.Tôi đã bán xong căn nhà,đơn ly hôn cũng đã kí.Tôi và thằng Minh giờ chuyển tới sống ở căn nhà mới mua ở Nha Trang.Ở đây,không ai biểt chúng tôi là ai,tôi và con sẽ bắt đầu một cuộc sống mới,không xô bồ,tấp nập như ở thành phố,chỉ tiếng gió biển và nhịp đập của hai trái tim…
Đó là vào ngày của Mẹ,Minh bảo tôi rằng nó có quà cho tôi.
_Đố mẹ biết đây là gì?-Minh nói,nắm chặt lấy thứ trong bàn tay.
_Không biểt.
_Thì mẹ đoán đi!
_Con gián à?
_Chán mẹ ghê.Vậy cũng đoán.-Minh thở dài,mở lòng bàn tay ra.
Trước mặt tôi là một cái nhẫn vàng,có đính kim cương bên trên.
_Cái này…cho mẹ hả?
_Chứ còn cho ai nữa.
_Tiền đâu mà mua thế?
_Con để dành,với mượn thêm tí tiền của mẹ.Hihi.
_Con mua cái này cho mẹ làm gì?
_Tại con không muốn thấy mẹ đeo cái nhẫn này nữa,phải là đeo cái của con cơ.-Minh nói,tháo bỏ cái nhẫn tôi đeo hiện tại ở ngón áp út ra,đeo vào cái nhẫn mới mua.
_Rồi,giờ từ đây mẹ…là vợ của con nhé?
”Nó đang cầu hôn mình sao?”-Tôi nghĩ.
_Mẹ…
_Đừng nói mẹ từ chối nhé.Con đi chết ngay.
_Khoan!Mẹ đồng ý!
_Tốt,thế giờ mẹ con mình tổ chức đám cưới!
_Cái gì?Đám cưới?-Tôi hoảng hốt.
Minh dắt tôi vào phòng khách,nơi nó đã đặt sẵn máy quay.
_Mẹ con mình không thể làm đám cưới bình thường được,nên làm theo kiểu của mình.Mẹ còn giữ bộ váy cô dâu không?
_Mẹ còn.
_Nói vậy thôi chứ mẹ đội cái mũ cô dâu vào là được rồi,còn bên dưới…đừng mặc gì cả.Con cũng đi thay đồ đây.
Tôi làm theo ý nó,lục tủ đồ,rồi đội cái mũ cô dâu màu trắng lên đầu,trần truồng trở lại phòng khách.Minh lúc này đã thay xong,với cái áo vest đen trên người,bên dưới cũng trần truồng như tôi.
_Trang phục đám cưới kiểu gì thế này?-Tôi hỏi.
_Thế mới độc!
_Quay phim lại nữa à?
_Chứ sao!Ngày hạnh phục nhất đời người mà lại.Có gì mốt coi lại làm kỉ niệm.Giờ con với mẹ sẽ bắt đầu làm đám cưới nhé.
Minh tiến tới cái máy quay,để chế độ tự quay.Nó đứng kế tôi,dõng dạc tuyên bố:
_Chào các bạn.Hôm nay là ngày của Mẹ,cũng là ngày quan trọng nhất trong đời tôi.Vì hôm nay,tôi và mẹ tôi sẽ cưới nhau.
Nó tằng hắng một cái,nói tiếp:
_Các bạn đừng vội chê trách đạo đức của tôi.Vì nếu các bạn có một người mẹ vừa đẹp vừa thương con như mẹ tôi,các bạn cũng sẽ muốn cưới mẹ mình thôi…Với nữa mẹ quyến rũ tôi dữ quá,tôi không cưỡng lại được.
Nghe vậy,tôi mới đính chính:
_Mọi người đừng tin lời nó,do nó dụ tôi trước đó.
_Ai dụ ai cũng được.Bây giờ thì…mẹ có đồng ý làm vợ của con không?-Minh cắt ngang,ôm lấy tôi,nhìn đắm đuối.
Tôi nhìn vào mắt nó,xác định được đây chính là người đàn ông mình yêu thương nhất trên đời này.Rõ ràng,tôi không thể đánh mất người đàn ông này được.
_Mẹ đồng ý.
_Thế là từ nay mẹ là vợ của con rồi đấy nhé!
_Phải!Mãi mãi.
Chúng tôi ôm nhau hôn một lúc thật lâu,bởi cảm giác hạnh phục đang lan tỏa khắp người.
Hồi lâu,Minh mới nhìn vào máy quay,cười nói:
_Tôi có lời này cần phải nói với các bạn.Người đàn bà thương yêu các bạn vô điều kiện duy nhất mà các bạn có chỉ có thể là mẹ của các bạn mà thôi.Thế nên dù tình cảm các bạn dành cho mẹ là tình mẫu tử,tình yêu,tình dục hay cả ba như tôi thì xin hãy nâng niu,yêu quý người mẹ.Loạn luân không xấu như các bạn tưởng,miễn là cả hai người tình nguyện đến với nhau.Nếu như mẹ của các bạn chỉ coi các bạn như con,thì thôi đừng cưỡng ép mẹ mình,không nên đâu.Còn nếu như bạn may mắn có một người mẹ như tôi thì…chúc mừng,bạn đã tìm được tình yêu lớn nhất của đời mình,nhưng nhớ rằng khi mẹ bạn đã để bạn làm tình thì có nghĩa mẹ bạn đã hi sinh cho bạn rất nhiều,nên hãy chơi mẹ như người tình,không phải như nô lệ tình dục.Thôi nói tới đây thôi,tôi sẽ chỉ để máy quay bật mà không nói chuyện nữa,để các bạn thấy tôi trận trọng mẹ mình như thế nào!
Rồi nó quay sang tôi,bảo:
_Tới giờ động phòng rồi vợ yêu!
_À mà mẹ quên nói,mẹ cũng có quà cho con đấy!
_Quà gì?
_…Hôm nay là ngày rụng trứng của mẹ.Nếu con muốn thì…mẹ sẽ sinh con cho con.-Tôi ngượng ngùng nói.
_Mẹ…chắc chứ?
_Có gì mà chắc với không chắc.Mẹ giờ đã là vợ của con,cả cuộc đời cả thân thể này coi như là của con hết nên vợ sinh con cho chồng có gì là sai?
Quá đỗi vui mừng,Minh vật tôi xuống sàn nhà,trao một nụ hôn thật nồng nàn.Tôi nhìn vào mắt chồng mình,sờ gương mặt anh hỏi:
_Ngày động phòng nhưng em không còn trinh để anh phá.Anh có buồn không?
_Quan trọng gì việc đó.Mà…chưa hẳn là không còn đâu.
Tôi nhìn anh một hồi rồi mới hiểu ý:
_Anh muốn…phá trinh đít của em?
_Nếu mẹ không chịu…thì thôi.
_Không,cứ làm đi.
_Mẹ không sợ đau à?
_Sợ chứ.Nhưng chỉ cần con muốn,mẹ đều sẽ làm hết.
_Thật tuyệt khi có vợ là mẹ.
_Nhưng trước tiên để em bú cu cho anh đã.
Minh ngồi lên ghế,banh rộng hai chân.Tôi bò tới ngậm lấy dương vật chồng,di lưỡi lần lượt từ đầu khấc đến thân cặc,rồi tới hai hòn bi.
_Con trai có muốn mẹ liếm nốt lỗ đít cho không?
_Không cần đâu,dơ lắm.
_Đối với một người mẹ,con trai họ chả có chỗ nào dơ cả.
Dứt câu,tôi thè lưỡi liếm luôn lỗ đít của con.Ngày hôm này,tôi sẽ hiến dâng cho nó tất cả!
_Ư!Đã quá mẹ ơi!-Minh rên rỉ trong lần đầu được liếm lỗ đít.
Súng đã lên nòng,Minh biết rằng giờ là lúc để nó phá trinh vợ.Nó lại đè tôi xuống sàn theo tư thế doggy,banh rộng hai chân tôi ra,đưa lưỡi chạm nhẹ vào lỗ đít.
_Ư.-Tôi giật nảy mình.
Minh canh ngay lỗ nhị,cầm cu từ từ đút vào.
Tôi lập tức cảm nhận được nỗi đau khi đít mình đang được banh ra,cố chịu đựng.Minh thấy tôi đau,cố đẩy nhanh hơn,nhưng sao được khi lỗ đít khít hơn lỗ lồn rất nhiều,ép chặt cặc nó.Nó cứ thế,kiên trì đẩy tới dần.
_A!Ấm quá!-Minh thốt lên khi đã lút cán.
Một cơn đau tê dại truyền khắp người tôi,tới mức mà nước mắt tôi chực rơi xuống.Tôi chợt nhớ lại ngày đầu đi lấy chồng,cũng khóc khi bị phá trinh,và giờ đây tôi lại có cảm giác đó một lần nữa.
_Mẹ khóc vì đau đấy ư?Con xin lỗi.
_Không phải đâu.Mẹ khóc là vì hạnh phúc.Nào,đụ mẹ đi!
Minh kéo ngược tôi ra sau nút lưỡi,hông dập vào mông tôi không ngừng.Tôi tuy đau đớn nhưng lại vô cùng vui sướng,bởi giờ đây tôi hoàn toàn đã thuộc về Minh rồi.
_Bóp vú mẹ đi.Đụ mẹ đi!
Minh theo lời đưa tay ra trước bóp vú,miệng rên rỉ:
_Đít mẹ bót quá.Con sắp ra.
Minh rút cặc ra,bắn hết lên đít tôi.Nó dùng tay xoa đám tình trùng ra khắp mông,xuýt xoa:
_Mẹ đã phá trinh con và con cũng phá trinh mẹ.Cái thân thể hoàn hảo của mẹ đúng là được sinh ra chỉ để dành cho việc loạn luân.
_Thế à?Vậy còn đợi gì nữa mà không thụ thai cho mẹ đi.
Lần này Minh nằm đè lên người tôi.Tôi quắp hai chân vào người nó,hứng chịu từng cú dập mạnh mẽ.
_Con luôn muốn ngắm mẹ ở tư thế này.Trông mẹ lúc này…thật xinh.Má ửng hồng,,mắt lờ đờ,người ướt mồ hôi khi quằn quại với con trai.Thật tuyệt vời!-Minh bình phẩm,thốc những cú dập thật mạnh.
_A a a…Nữa đi!Cho mẹ tinh trùng của con đi.Cho mẹ một đứa con đi.-Tôi rên la dữ dội.
_Nói con nghe,mẹ muốn đẻ con trai hay con gái.Con trai thì cu bự giống con,con gái thì sẽ vú bự đít bự như mẹ.
_Mẹ…mẹ muốn cả hai.
_Được.Vậy thì đụ cho mẹ sinh đôi luôn.-Minh dập những cú cuối cùng,bắn xối xả vào tử cung rồi.
Việc hứng chịu một cơn lũ tinh trùng từ Minh khiến cơ thể tôi không tài nào nằm yên được,cứ co giật không thôi.Minh chạy đi lấy cái máy quay,dí sát vào lồn tôi.
_Con sẽ lưu lại giây phút hạnh phúc nhất của chúng ta,giây phút chứng nhận kết tinh tình yêu của chúng ta.
Cuối cùng,nó để máy quay trước mặt cả hai,nằm lên người tôi theo tư thế úp thìa.
_Con sẽ quay lại gương mặt dâm đãng của cả con với mẹ nhé.
Minh lại dập lia lịa vào mông tôi như máy khâu,lè lưỡi liếm mặt tôi.
_Nhìn vào máy quay nào người đẹp.
Tôi cắn môi,nói:
_Nữa đi!Con trai,chồng của mẹ.
_Dĩ nhiên rồi!Con sẽ không tha cho cặp đít này đâu!
_Đụ mẹ nát lồn đi.Á!
Phía trước,máy quay vẫn đang bắt lại từng biểu cảm dâm đãng mà hai mẹ con khi loạn luân có thể phô bày.Tôi không thấy ngại gì cả,chủ động liếm môi Minh.
_Con lại ra đây!
_Bắn hết vào người mẹ con đi!
Người đàn ông khi đau nhất sẽ gọi mẹ.Vậy khi sướng nhất?Vẫn sẽ là gọi mẹ!
_Mẹ!
_Mẹ ở đây!
_Con yêu mẹ!
_Mẹ yêu con!
Tôi lại bắn,trước khi hứng lấy dòng chất lỏng nóng hổi của chồng mình.Anh thì thầm vào tai tôi:
_Anh yêu em Như à!
_Em cũng yêu anh,Minh à…
…
Ba tháng sau…
_Ngồi viết gì đó,sao không nghỉ ngơi đi cho khoẻ?
_Mẹ đang ngồi viết truyện.-Tôi đáp.
_Đã bảo rồi.Đừng kêu con xưng mẹ nữa.Có con nào mà chịch mẹ tới có bầu không?
_Ừ nhỉ,mẹ…em quên!
_Mà em viết về cái gì thế?
_Em viết về truyện của chúng mình,từ hồi giúp anh thi đậu cho tới lúc làm vợ anh như thế nào.
_Viết thế liệu người ta có tin không?
_Tin hay không cũng được.Quan trọng là mình chia sẻ được câu chuyện của chúng mình.Khổ cái em đang bí cái tựa.
_Dễ mà.”Chịch mẹ loạn luân” nè,hay ”Con trai đụ mẹ” cũng được.
_Thôi.Tên gì nghe cục súc thế.Em muốn cái tên nào phải thật mộc mạc,chân thành cơ!
_Vậy thì…”Chịch mẹ loạn luân chân thành” hay ”Con trai đụ mẹ chân thành”
_Vớ vẩn.Em quyết định rồi.Em sẽ đặt là ”Giúp con đỗ đại học.”
_Vì sao lại chọn cái tên này?
_Vì nó là khi mọi thứ giữa chúng ta bắt đầu.Nhớ không?
_Thôi sao cũng được.Lên giường thôi em yêu!
_Không được.Em đang cử mà.
_Anh biết rồi.Anh chỉ bú vú cho đỡ nhớ thôi.
_Mà đợi em một tí,em phải nhắn tín cho một người.
Tôi gõ lên bàn phím điện thoại:Chào chị Sinh.Là Như đây.Rất cảm ơn chị vì những lời khuyên vàng ngọc mà chị đã nói với tôi.Hiện tại tôi đã tìm thấy được tình yêu của đời mình rồi chị ạ.Nếu chị biết người đàn ông của tôi là ai chắc hẳn chị sẽ bất ngờ lắm.Một lần nữa cảm ơn chị và chúc chị sức khỏe!
Tôi xin dành ra vài dòng cuối cùng để kể cho các bạn nghe về cuộc sống của một cặp loạn luân mẹ con là thế nào.Không như cặp đôi bình thường khác,khi bên nhau lâu thì sẽ cần sự đổi mới để hâm nóng tình cảm,nhưng chúng tôi thì khác,bởi chỉ cần cái ý nghĩ đang loạn luân mẹ con với nhau thì đã đủ để chúng tôi lao vào nhau rồi.Minh đụ tôi mọi lúc mọi nơi nó có thể,từ phòng khách,phòng tắm cho đến phòng ngủ.Chúng tôi còn có thói quen coi những bộ phim loạn luân mẹ con với nhau để cùng bình phẩm xem diễn viên họ diễn được mấy phần giống.Tôi và Minh cũng thử đủ mọi trò dâm đãng có thể nghĩ ra,chỉ trừ hai thứ:Quan hệ tập thể và đổi vợ.Để lí giải cho điều này,Minh nói ngắn gọn:
_Mẹ tuy dâm nhưng chỉ được dâm với mình con thôi.Mẹ là của riêng con,không phải của một bầy!Bỏ vụ quan hệ tập thể qua một bên.Còn đổi vợ,thử nghĩ nhé,người ta đổi thì chỉ đổi vợ mình,còn con đổi thì là vừa đổi vợ vừa lẫn mẹ mình luôn,lỗ chắc!Thế thì đổi làm gì!
Hết
Lời cuối tác giả
Vậy là truyện đã đi đến hồi kết.Xin cảm ơn tất cả độc giả theo theo dõi và ủng hộ Ngọc Như suốt thời gian qua.Ngọc Như không dám nhận mình viết hay,nhưng tin rằng chí ít đã mang đến cho quý vị những giây phút giải trí.Một lần nữa,chúc sức khỏe tất cả,đặc biệt là những em học sinh sắp phải vượt vũ môn như con trai tôi đã từng.Thân ái!