GIEO TRỘM - Chương 1
Lần đầu tôi gặp anh Hiếu trong một quán cafe trên đường Nguyễn Xí, sáng đó mưa như trút nước kéo dài hàng tiếng đồng hồ, con đường ở phía trước quán cafe bỗng chốc trở thành sông, người xe qua lại sóng vỗ ì ộp quanh chân bàn nơi tôi và anh đang ngồi, bất giác cả tôi và anh dường như cùng lúc co chân lên, một con sóng cuốn vào tận bàn lễ tân quán cafe, khi rút ra nó kéo theo hàng chục đôi giày dép của khách ra ngoài đường trôi lềnh phềnh, cả quán cafe nhốn nháo. Tôi ngoảnh mặt đưa mắt nhìn anh, anh nhìn tôi cười với ánh mắt thân thiện:
-Nước lên nhanh quá, hình như giờ này triều cường thì phải(?) – Anh Hiếu nói.
-Dạ … -Tôi đáp lời anh
Thực ra tôi cũng không am hiểu lắm về thời tiết, khí tượng thuỷ văn. Từ chỗ xa lạ, đây là câu nói đầu tiên mà anh dành cho tôi nên tôi trả lời cho phải phép. Tôi và anh cùng nhìn ra đường, dù mưa đã ngớt nhưng nước dâng ngày một cao, giờ là lúc chúng tôi phải ngồi chồm hỗm trên ghế, chỉ vài chục phút trôi qua mà nước đã ngập vào quán lút đến 1/2 chân ghế ngồi. Bất chợt anh Hiếu hỏi:
-Nhà bạn ở gần đây? Chắc bạn ít ghé đây uống cafe? Có lẽ lần đầu tiên tôi gặp bạn?
-Dạ vâng … lần đầu em vào đây- Tôi đáp- Nhà em cách đây vài cây, chắc anh lớn tuổi hơn em? Em đang SV năm 3.
-Ừ … thế thì em ít tuổi hơn, anh ra trường đi làm được vài ba năm rồi, anh tên Hiếu, thường xuyên uống cafe ở đây, chúng mình uýnh bạn nhé – Vừa giới thiệu, anh Hiếu vừa chìa tay bắt, cử chỉ và giọng nói miền nam trầm ấm rất dễ gần.
Anh Hiếu khá đẹp trai, nước da trắng với bộ ria con kiến, dáng dong dỏng cao chứ không đen và “em chả” như tôi, và nhìn anh có vẻ rất hiền, vừa hiền vừa lịch thiệp và có bóng dáng một tính cách nghệ sỹ tàng ẩn trong từng câu nói của anh.
Tôi không nhớ hết hôm đó chúng tôi trò chuyện với nhau những gì, có lẽ là âm nhạc hay văn học gì đấy, đại loại là có đoạn anh say sưa nói về Whitney Houston khi nghe giai điệu không lời của ca khúc I Will Always Love You du dương trầm bổng phát ra văng vẳng từ cặp loa cuối quán cafe. Lối nói chuyện của anh thật cuốn hút, một buổi sáng trôi qua rất nhanh, chỉ khi thấy bụng cồn cào tôi mới rút điện thoại ra xem thì đã hơn 12 giờ trưa, nước đã rút gần hết, mọi người ra về lúc nào mà cả tôi và anh đều không hay.
Nhìn lên mặt anh, tôi thấy mắt anh dán chặt vào một người phụ nữ đang xắn quần dọn quán, dõi theo mắt anh thì tôi bắt gặp cặp giò trắng nõn chắc nịch, người phụ nữ kia kéo quần cao lên để lộ cặp đùi nở nang tròn trịa. Phải thừa nhận cô ấy vận bộ đồ may kiểu bà ba cách tân rất khéo léo, vừa vặn. Cái áo xẻ lườn phô bày mảng thịt trắng hồng hai bên hông, cổ áo tròn rộng phơi bày bờ vai nần nẫn trắng ngần. Bộ quần áo cô ấy bận nói là rộng thì cũng không phải, chật cũng không phải, nó mềm mại ôm sát cơ thể, vừa đủ để làm lộ ra những đường nét nhục dục trên cơ thể người phụ nữ kia. Bản thân tôi lúc đó cũng không dấu được sự ham muốn, cũng dõi theo anh để quan sát người phụ nữ xa lạ đã đứng tuổi, dù tôi chưa nhìn thấy phía trước cô ấy. Buột miệng tôi hỏi anh Hiếu:
-Anh thích chị ấy à?
-Chị gì mà chị, sắp bằng tuổi má anh đó hi hi – anh Hiếu vừa trả lời vừa cười
-Thấy anh nhìn cô ấy như muốn ăn tươi nuốt sống người ta – tôi nói kiểu bông đùa
-Ừ … hi hi … nhìn cô cổ giống má anh y chang nên anh nhìn thôi.
-Vậy chắc má anh đẹp lắm?
-Ừ … hi hi … má anh đẹp hơn, nhưng phom người thì y chang, lần đầu tiên nhìn cổ từ phia sau anh giật mình, y chang từ cách ăn mặc (anh Hiếu cười)
Hướng theo ánh mắt anh Hiếu, tôi ngoảnh lại nhìn cô ấy lần nữa. Ôi… đúng là ngon thật, cái áo bà ba cổ tròn ôm chẽn lấy bộ ngực căng tràn đẩy lên phía trên, phô bày khe ngực sâu trắng ngần đầy đặn. Cặp vú cô ấy không to so với cơ thể của cô ấy, nó chỉ như 2 cái gáo dừa vừa phải gọn gàng. Cái eo thon của cô ấy không ở ngang thắt lưng như những thiếu nữ khác, mà cái eo của cô ấy ở ngay dưới bộ ngực. Nhìn cái eo ấy làm cho não bộ tôi liên tưởng tới những bức tranh khoả thân của những hoạ sỹ nổi tiếng Châu Âu thời phục hưng.
-Cô ấy là chủ quán hả anh? Chắc cũng tầm 35 tuổi anh nhỉ? – Tôi hỏi anh Hiếu
-Tầm bậy, 45 rồi đó em, cô ấy là mẹ của cô chủ quán.
-Ối … 45 mà trẻ thế? Hơn cả tuổi mẹ em!
-Mẹ chú mày còn trẻ dzị à? Có đẹp bằng cô ấy không? (Anh Hiếu cười)
-Mẹ em sn78, đẹp nhưng khác cô ấy, mẹ em nhỏ con hơn. Mẹ anh cũng phốp pháp như cô ấy à? – Tôi hỏi
-Ừ … mẹ anh cũng sem sem một 9 một 10 hì hì … anh vẫn thiên vị mẹ anh nên thấy mẹ đẹp hơn (anh Hiếu cười)
Tôi cũng cười theo anh, rồi tôi ghé tai anh Hiếu hỏi nhỏ:
-Anh tới đây là vì mê bà chủ quán hay mê mẹ bà chủ quán vậy?
-Bà chủ quán là cô kia kìa … (anh Hiếu hất hàm đưa mắt về phía quầy) Mẹ nhìn ngon thế mà con nhìn chán òm … (cười)
-Ừ nhỉ … vậy là anh tới đây vì mẹ chủ quán rồi … ha ha … anh xơ múi gì được chưa?
-Hà hà … chưa? Nhìn ngon vãi … Chú mày nhìn có hạp nhãn không?
-Dĩ nhiên là em cũng thích … (tôi cười)
-Hì hì … vậy là sở thích chú mày giống anh … chúng ta hợp nhau rồi đấy … Thôi, chúng ta đi ăn cơm, hôm nay anh xin được bao chú mày, chiều chú mày bận gì không? À quên, chú mày tên gì chưa giới thiệu với anh. (Anh Hiếu vừa nói, vừa đứng dậy chìa tay ra phía tôi)
-Dạ em tên Ty, Đàm Việt Ty, ở nhà gọi em là Bờm, anh cứ gọi em là Bờm cho thân mật, trưa nay xin được ăn chực anh bữa cơm, nhưng bây giờ tiền cafe cho phép em được tính … Em học Phạm Ngọc Thạch
-Chu choa, anh em mình cùng ngành, anh tốt nghiệp Y Dược thành phố, anh vừa xong thời gian tập sự…
Con người kể cũng lạ, cái bọn dâm như tôi gặp nhau bắt sóng nhanh như điện, không khác bọn nghiện Mai Thuý. Dù học thức, địa vị xã hội đến đâu, chỉ bằng ánh mắt là nhận ra nhau và uýnh bạn rất nhanh. Kể từ hôm đó, tôi và anh thường xuyên cafe và ăn trưa cùng nhau, anh Hiếu làm việc theo ca, cứ một tuần trực ngày thì tuần sau trực đêm, tính cách dễ mến và tầm hiểu biết uyên thâm nên tôi xem anh như một người thầy từ đó.
***
Đợt đó quán xá ảnh hưởng bởi nghị định chất uống có cồn nên vắng vẻ, tôi và anh Hiếu ra quán nhậu bờ sông ở khu Thanh Đa, cả cái quán rộng rãi thoáng mát nhưng chỉ được vài bàn nhậu, nơi đây dường như là một thế giới khác của Sài gòn, không còn nghe thấy tiếng ầm ì xe máy, tiếng còi ô-tô. Anh Hiếu chọn bàn xa với quày, kê ở sát mé sông, không khí quán nhậu lẽ ra phải ồn ào náo nhiệt nhưng mà đợt đó không gian tĩnh lặng lạ thường, đến mức tôi còn nghe được cả tiếng cá Thòi Lòi đục lỗ ngoi lên khỏi mặt bùn khi con nước xuống. Vừa nhâm nhi, hai anh em vừa nói chuyện, khung cảnh thật phù hợp với những câu chuyện, tâm sự không muốn người thứ ba nghe thấy. Nhấp ngụm bia, tôi phóng mắt ra xa nhìn hai con cá Thòi Lòi đuổi nhau quẫy đuôi tành tạch, bất chợt anh Hiếu lên tiếng:
-Anh có cái lạ, bao nhiêu gái trẻ teen teen theo đuổi anh lại không thích, mà lại đi thích cái bà 45 tuổi gần bằng Má mình. Mà cũng khó hiểu lắm, vừa thích vừa không thích.
-Là sao? Anh nói em không nghe kịp, ý là em không hiểu – Tôi thắc mắc.
-Nghĩa là vừa thích vừa không thích chứ sao, hi hi … anh chỉ thích cái thân thể đó, nhưng mà nói anh bắt cặp với cô cổ là anh bó tai hì hì
-Em hiểu rồi, ý anh là chỉ muốn lâu lâu được chịch với cô cổ thôi chứ không muốn dính nhau lâu dài chứ gì(?) kkk …
-Cái thằng, gì cũng biết, thay lời muốn nói, được cái nói đúng hi hi … Mà anh hỏi thật nhá … giả sử cho mày chịch cô Diễm mày dám chịch không?
-Trời đấc, quá ngon, mẹ em mà em còn dám đụ nói gì cô ấy, cỡ đó em leo lênh bụng nằm trượt cả đêm mới đã đời hi hi … – Tôi mở lời nói thẳng (cười)
Anh Hiếu sững sờ trước câu nói của tôi, có lẽ phải mất gần một phút ấp a ấp úng anh Hiếu mới cất thành lời:
-Ty … em … Bờm nói thiệt đó hả? Em dám hả?
-Dám chứ, em đụ mẹ em mấy lần rồi – Tôi khẳng định lại với anh Hiếu.
-Trời đấc, thiệt hả em, mày nói thiệt chứ? Mẹ cho em làm chuyện ấy à?
-Ai đùa với anh, chuyện vậy mà anh nghĩ em bịa được à … Em đụ lén thôi, đụ nhiều lần rồi.
-Trời đấc (anh Hiếu cười xoà), định mệnh xui khiến, chúng mình sao mà giống nhau y chang luôn … (cười)
Thực ra, bằng linh cảm tôi nhận ra ngay anh Hiếu có vấn đề với Má ảnh từ hôm đầu gặp nhau ở quán cafe, có điều ảnh không tiện nói, hay nói một cách chính xác hơn là chưa có cơ hội nói ra …
***
“Từ bé anh chỉ Idol Má anh, ngay từ thuở nhi đồng, với anh cũng chỉ có Má anh là đẹp nhất, mà Má anh đẹp thật, bà từng là Hoa khôi quý bà của Bưu Điện Tỉnh, thời đó gái Bưu Điện, Ngân Hàng là phải qua vòng sơ tuyển nhan sắc rồi mới nói đến nghiệp vụ. Ba anh là thợ hàn, hồi đó gọi là “Vua thợ hàn, Quan thợ điện”. Ba anh đẹp trai, lại có tài lẻ đánh Guy-ta nên đốn được trái tim Má anh. Nhưng mà Ba anh lại chính là người vô tích sự, sự nghiệp không thành đạt, mở tiệm cơ khí chán chê lần này đến lượt khác, mỗi lần mở tiệm xong lại một đống nợ đổ lên đầu Má, cuối cùng lại đi làm công ăn lương cho kẻ khác, đời sống trong nhà một tay Má anh lo liệu, đã thế Ba anh rất cộc cằn với vợ. Tỷ dụ như Má anh nói đến một người đàn ông nào đó chẳng hạn, Ba đều cho rằng xúc phạm đến Ba, vậy là cãi vã, xô xát, có nhiều lần Ba còn bạt tai Má trước mặt anh. Sau này lớn lên anh hiểu, đó là do tự ti, tự ái vặt của người đàn ông không thành đạt. Ba anh lại hay ghen tuông bóng gió, vậy là từ bé anh đã phải chứng kiến cảnh bạo lực gia đình thường xuyên”
***
Anh Hiếu rót bia nâng ly, hai anh em cụng ly 50% rồi anh hờ hững nhìn ra bờ sông, tôi cũng tỏ vẻ đồng cảm, cố giữ yên khoảng không gian tĩnh lặng, cùng anh phóng mắt nhìn ra phía xa xa, có lẽ nơi xa xa đó sẽ giúp anh nhớ lại những kỷ niệm đã qua, để cho anh tiếp nốt câu chuyện …
***
“Anh biết nứng sớm lắm, chả nhớ rõ là từ khi nào nhưng rất sớm, mới học lớp 9 hay 10 gì đó đã được thằng anh họ đưa đi cafe tán gái, rồi sau đó thằng anh họ còn chuốc cho bạn gái ảnh say cho Hiếu chơi. Anh Long là anh con Dì của anh, học xong 12 thi trượt Đại học ở nhà một năm, sau đó Dì Dượng xin cho vào một trường ĐH trong Tỉnh, ảnh chả học hành gì, suốt ngày chỉ lo ăn nhậu, đàn đúm, bao gái, ảnh máu gái đặc biệt, thay gái như thay áo, đến ông chủ Khách sạn mối của ảnh cũng ngả nón thán phục. Nhờ hơi của anh Long mà Hiếu được chơi gái chùa, thậm chí chịch choạc sành sỏi ngay từ đầu năm cấp 3.
Có lẽ là bước ngoặt, nói sao cho đúng nhỉ? có thể nói là cua gấp, ừ … là khúc cua gấp trong cuộc đời của anh Hiếu mày. Đó là vào dịp hè lớp 11, suốt ngày chỉ đi theo hội anh Long chơi bời gái gú. Mấy ông bạn anh Long chơi kiểu bầy đàn, mập có, ốm có, trắng có, ngăm ngăm da nâu cũng có, già trẻ gì chơi lộn tùng phèo hết, có lần được anh ấy cho làm phi công lái máy bay bà già, nói chung là toàn được “ăn chùa” của anh ấy.
Có một hôm trời mưa rả rích cả ngày chẳng đi đâu được, Hiếu và anh Long ở nhà ảnh chơi, ảnh buôn điện thoại hết người nọ người kia chán rồi hai anh em tám dóc chơi, với anh Long thì chả có gì khác ngoài chuyện ăn chơi bậy bạ, đột nhiên ảnh hỏi:
-Nè Hiếu, có bao giờ mày nứng cặc khi nhìn Dì 3 không?
-Ý anh là sao?- Hiếu hỏi
-Nghĩa là có bao giờ em thèm khát được tò mò với Má em không á …
-Ghê dzậy, Má con mà cũng bậy bạ với nhau được à ?- Hiếu hơi ngạc nhiên
-Dzậy là em chưa bao giờ sờ lồn, bóp dzú hoặc nhìn lén Má em thật á?
-Chưa? Mà làm như dzậy coi sao được? Má mà biết thì có nước chui xuống đất luôn à?
-Đù má mày ngu quá em à … Má ngon vậy mà không biết tò mò, có số hưởng mà đéo biết tận dụng. Anh mày đây nè, canh me mãi mà chưa đụ được mẹ anh đây nè …
-Anh cũng muốn đụ Dì 5? – Hiếu ngạc nhiên
-Muốn chứ sao không – Anh Long nói tiếp- Đầy thằng đàn ông, con trai nhìn mẹ anh thèm chảy nước miếng ướt cả áo mà không được, ngu gì anh bỏ qua.
-Anh nói thật? – Hiếu ngạc nhiên hỏi.
-Thiệt chứ đùa à … (cười)-Vừa nói anh Long vừa móc điện thoại ra tìm clip cho Hiếu coi – Mày xem nè, mẹ anh ngon không? Mày thấy Dì 5 mày thế nào?
Đúng thật, Dì 5 đang ngủ mà anh Long dùng điện thoại quay rõ cả mặt, còn banh mắt ra, kéo áo kéo quần bóp vú xem lồn, đúng là liều bạt mạng. Nhưng mà công nhận Dì 5 ngon thật, ngon gấp ngàn lần cái máy bay hôm hổm Hiếu và anh Long lái. Dì 5 có hơi mập hơn Má Hiếu nhưng mà trắng, căng, múp, đẹp … không lời nào mô tả hết:
-Wow … mẹ anh Long nhìn ngon thế, mà sao anh liều thế? Lỡ Dì 5 thức dậy bất chợt thì sao? – Hiếu trầm trồ
-Hôm đó mẹ anh bịnh, sai anh đi mua thuốc, anh chơi luôn thuốc ngủ, mẹ anh uống cảm với thuốc ngủ mê man không biết trời trăng gì, hôm đó anh mà liều mạng có khi đụ được luôn ấy.
-Anh dám đụ luôn á?
-Dám chứ sao không dám, hôm đó anh chỉ sợ mẹ anh tỉnh dậy là ăn lồn luôn. Mày xem nè …
Anh Long lại móc điện thoại ra tìm clip khác đưa cho Hiếu xem. Trời đấc, ảnh dám lôi cặc ra dí dí vào mu lồn Dì 5 rồi vừa xóc lọ, vừa cọ quẹt vào khe lồn ướt át, cuối clip ảnh xuất tinh luôn trên mu lồn múp rụp của mẹ ảnh. Liều hết biết luôn chứ không giỡn.
-Mày thấy chưa? Hôm đó liều chút xíu nữa là anh đút cặc vào lồn mẹ anh luôn rồi ấy chứ đùa- Anh Long nói
-Anh không sợ Dì 5 biết à?
-Sợ thì không làm, làm thì không sợ, tiếc là chưa có cơ hội lần nữa. Nè anh nói nè, má em nhìn ngon gấp trăm mẹ anh, thật đó … tướng Dì 3 đưa cho anh đụ phát có bầu luôn ha ha …
-Lần đầu trong đời em thấy anh là một, đéo có đứa con nào mấc dại như anh hi hi … (Hiếu cười)
-Mày đùa … mày biết thằng Phong hôm nọ không? Thằng cùng anh đụ con Chi đó … nhớ không?
-Em nhớ rồi, cái anh cao cao ốm ốm chứ gì, rồi sao?
-Nó cùng anh đụ mẹ nó 2 lần nguyên một đêm, mẹ nó người bắc, đù má ngon vãi lồn luôn.
-Sao mà đụ được? Mẹ ảnh dâm vậy à? Anh có xạo không đó?
-Thiệt chứ bộ, đây nè … Anh Long lại móc điện thoại ra, vừa nói vừa tìm clip – Anh xạo lồn với mày làm đéo gì.
Mà đúng thật, cả anh Long và anh Phong cùng nhau đụ một người phụ nữ cũng khá lớn tuổi, thân hình đầy dặn mông to chà bá, vú căng tròn thỗn thện, nhưng mà clip quay hơi tối nên không được rõ lắm, cuối clip, khi anh Long buông người phụ nữ ấy ra mới thấy quay rõ cái lồn, và anh Phong thế chỗ nâng đùi banh háng người phụ nữ ra cầm con cặc vừa dài vừa to chà bá đâm vào một phát lút cán, không thấy ảnh nắc mà chỉ thấy ảnh cứ sàng qua sàng lại vài cái, rồi con cặc co giật một lúc, khi con cặc vừa rút ra thì có một bàn tay banh lỗ lồn cô ấy ra, một cục tinh trùng bằng đầu ngón tay trắng đục nằm ngay lỗ cửa mình. Máy quay lia lên dần rõ bầu vú căng tròn, đầu vú to thâm sì, rồi quay rõ khuôn mặt người phụ nữ mà anh Long nói là mẹ anh Phong:
-È …o … nhìn cô ấy xấu thế? Mặt tròn ủm, môi dày và thâm. Được mỗi cái vú căng mông to … – Hiếu xem xong clip liền trề môi chê
-Mày ngu, dzậy mới chất lượng, hàng đó là rau sạch ngu à, ngon hơn mấy con ghệ anh em mình từng đụ gấp trăm lần. Đù má, khít rịt mà sướng thôi rồi. Mày biết không, thằng Long vừa đúc con cặc vào lồn mẹ nó, anh chỉ đứng nhìn thôi mà muốn phọt rồi.
-Cô ấy làm gì? Bao nhiêu tuổi anh Long? Em nhìn thấy hơi quen quen.
-Anh không hỏi tuổi, cũng tầm hơn bốn chục gì đấy. Nhìn mặt thế nhưng mà ngon lắm, mẹ nó làm phụ hồ, ba nó thợ sơn nước. Bình thường nhìn bẩn bẩn quê quê vì nắng mưa, nhưng cởi đồ ra hàng họ đâu ra đó, đụ sướng rủn người luôn.
-Hai anh làm sao mà bà cô ấy ngủ như chết vậy? – Hiếu hỏi
-Thuốc ngủ chứ gì nữa, là thuốc mê ấy.
-Nhưng làm sao mà anh mua được thuốc mê, làm sao anh với anh Phong đánh thuốc mê cô ấy được.
-Thế mới tài hê hê … thiếu gì trên mạng ấy, đợt đó ba nó cùng thằng em nó về quê hơn chục ngày, đù má anh với nó đụ mẹ nó 2 lần lên bờ xuống ruộng, đụ suốt 2 đêm thông sáng. Cả hai thằng xuất tinh vào lồn mẹ nó mấy lần tràn trề cả ra giường mà chả thấy cô ấy bầu bí gì.
-May đó, cô ấy có bầu thì hai anh ăn lồn luôn chứ đùa. Mà sao cô ấy không biết gì nhỉ? Ý em là khi tỉnh dậy á … (cười)
-Anh biết đéo đâu, nếu có gì thì thằng Phong đã nói với anh hê hê …
-Hai ông liều thật … bó tai …
-Liều ăn nhiều mà – Anh Long cười – Không liều sao mà làm nên chuyện hi hi … (cười)- Mày tin hôm nào đó có cơ hội chín mùi là anh đụ mẹ anh không?
-Tin, giờ thì Hiếu tin, đù má vừa liều vừa mấc dạy như anh thì em tin
-Đù má, mày chửi anh à em, sau này kiểu gì mày cũng đụ má mày cho xem, tin anh đi …
-Không bao vờ … he he tin Hiếu đi (cười)”
***
Đù, anh Hiếu có khiếu kể chuyện ghê, tôi nghe anh kể mà cứng hết cả người. Tôi nói:
-Hấp dẫn quá anh, cảm giác loạn luân nghe nó sướng thật.
-Chiện … (anh Hiếu cười) nếu viết được truyện thì câu chuyện của anh là một tác phẩm dài luông.
-Anh kể tiếp đi, nghe mà hấp dẫn quá …
***
“Sau hôm nghe anh Long kể chuyện thì Hiếu bắt đầu quan tâm đến vấn đề loạn luân, ngay tối đó về tìm kiếm trên gú-gồ và cả một thế giới loạn luân hiện ra, điều mà trước đó Hiếu chưa bao giờ quan tâm, nào là web sex loạn luân, phim loạn luân mẹ con tràn ngập mạng xã hội. Hôm sau Hiếu tò mò bắt quen với anh Phong để được về nhà anh ấy, mục đích là để xem tận mặt mẹ anh ấy, có đúng như anh Long nói không, hay là hai ông anh lái máy bay rồi quay clip bịa chuyện lừa Hiếu (?)… Và đúng thật, người phụ nữ trong clip là mẹ anh Phong thật, cô ấy nói giọng bắc, mặt tròn, môi dày, da mặt có nám tàn nhang. Cô ấy hơi lùn, chỉ tầm mét rưỡi, dáng người dày tròn nhưng không mập. Dù hôm gặp cô ấy vừa đi làm về, sau cái áo khoác bảo hộ lao động lấm lem nhưng anh Hiếu cũng nhận ra một dáng người khá chắc chắn khoẻ mạnh, bộ ngực đồ sộ đội ngang cằm, mông phòng thủ cong tướn ra phía sau, mông đùi căng đét chặt ních trong cái quần thun bó sát. Dù mẹ anh Phong không đẹp và sang trọng nhưng tự dưng anh Hiếu cũng có cảm giác rạo rực khi nhớ lại cái clip anh Long cho xem hôm trước. Lạ thật(?).
Cũng từ hôm đó anh Hiếu mới chợt nhận ra sức hấp dẫn quyến rũ của Má Hiền (mẹ anh Hiếu) và Dì 5 Hạnh (mẹ anh Long). Thì ra lý trí con người dễ lung lay đến thế. Con người có lẽ là một loại động vật khó hiểu nhất trên đời, tuy bị ràng buộc bằng luân lý và pháp luật nhưng cuộc sống chả có quy luật nào hết. Bề ngoài vẫn chỉ là bề ngoài, nó long lanh và đẹp đẽ nhưng bên trong thì cực kỳ phức tạp hỗn mang.
(Còn nữa)