Giấc Mơ Xưa - Chương 11
Sau ngày đi thi trở về, nó và Nhung háo hức chờ điểm thi, nó thường xuyên lên internet để xem điểm.
Điều gì đến sẽ đến, nó đạt được 23 điểm, Nhung có kết quả tốt hơn nó, 25 điểm. Hai đứa đều đậu nguyện vọng 1.
Háo hức chờ đợi giấy báo trúng tuyển và giấy báo nhập học….
Ông Bác nó ở Quận 8 đã hứa sẽ dẫn dắt tụi nó đi kiếm nhà trọ để ổn định chỗ ăn ở, lần này đi nó sẽ đi một mình, về Nhung, ba mẹ Nhung sẽ đưa Nhung ra Sài Gòn để nhập học.
Lại một lần nữa lên đường, đổi lại lần này, ba mẹ nó không đi, ba mẹ Nhung lại đi, nó thầm nghĩ thật là cuộc sống đa dạng và phong phú quá….
Tới nơi, do ba mẹ Nhung đều không biết gì về đất Sài Gòn, nên hầu như đều phải nhờ sự chỉ dẫn của ông anh con Bác. Do trường của nó và Nhung nằm gần nhau, thuê cùng dãy nhà trọ ở đường An Dương Vương, khu gần chợ An Đông, ba mẹ Nhung muốn hai đứa ở gần nhau để tiện quan tâm, chăm sóc cho nhau.
Rồi thủ tục nhập học cũng xong, ổn định nơi ăn chốn ở cũng xong, ba mẹ Nhung lên đường trở về quê…
Thời gian này, đánh dấu sự tự lập của cả 2 đứa ở nơi xa lạ này. Nó cảm thấy rất thích nơi này… sự phồn hoa của nơi này làm nó cảm thấy thích…
Sau 2 tháng nhập học, nó và Nhung đều đã nhớ được vài con đường mà hai đứa cùng đi, nó cũng có được chiếc xe Wave, do ba mẹ nó nhờ ông Bác mua giúp cho nó để tiện đi lại, tất nhiên là với điều kiện nó phải thi lấy được bằng lái mới cho mua …
Thời gian đầu, đa số Nhung và Nó đều học tại Thủ Đức… học Đại Cương…
Mọi chuyện êm ả diễn tra trong thời gian đầu của hai đứa nó, Nhung mua nhiều thứ lỉnh kỉnh để nấu ăn tại phòng trọ, đã có thêm 2 đứa bạn vào ở chung phòng với Nhung.. Bạn mới quen.
Tuy học tại nơi xa lạ, nhưng nó vẫn muốn Nhung luyện tập Thái Cực, chiều nào nó cũng chở nhung trên chiếc xe wave đi ra công viên Văn Lang để tập. Nói đến chuyện này, Nhung đã khá hơn rất nhiều sau gần 2 năm tập luyện, bây giờ Nhung đã có thể cùng nó chiến đấu, các bài quyền nó đã dạy hầu như hết cho Nhung, chỉ là sự thuần thục chưa cao được như nó…
Nhắc đến chuyện luyện tập, nó lại nhớ đến kỷ niệm tại công viên mà nó và Nhung gặp phải. Công viên Văn Lang đi thẳng vào sẽ có một đài phun ở gần tán cây cổ thụ, nó và Nhung thường tập Thái Cực ở đó. Một hôm để thử kỹ năng và công phu của Nhung, nó đã đề nghị
– Hôm nay chúng ta sẽ là đối thủ, em cố gắng sử dụng hết mình tất cả các kỹ năng em có, anh sẽ cố gắng đến là dừng.
– uh … hiii, em sẽ thắng anh..
– Để xem em có khả năng không đã …. Quyền em học không có nhiều khả năng ứng chiến, nhưng nếu để phòng thủ thì số dách… ha a..a
Sau đó, nó và Nhung lao vào tấn công nhau, lần này đối với các đòn tấn công nó đều sử dụng lực, sử dụng kiềm chế.. mải mê trao đổi công phu, nó và Nhung như quên đi không gian bên ngoài… Cho đến khi nó và Nhung dừng lại, thì mọi người đã tụ tập rất đông bên ngoài, vỗ tay reo hò.
Nó và Nhung phải trốn chui trốn lủi lấy xe rồi đi khỏi như chạy trốn vậy… nếu không bây giờ có thể nó và Nhung có đệ tử dắt theo rồi .. ha..a….
Thời gian cứ thế trôi qua cho đến hết năm đầu, nó vẫn ăn cơm chung với Nhung, hai đứa như vợ chồng son vậy, nó vẫn chỉ ở một mình, đêm nào thôi thúc, Nhung lại qua ngủ với nó… vẫn chỉ là những động tác quen thuộc.. những hành động quen thuộc… kể từ đêm lửa trại đó, nó muốn giữ đến ngày hai đứa lấy nhau….
Chuyện nhập học không có nhiều kỷ niệm để nói, nó chỉ muốn kể để câu chuyện mạch lạc hơn, liên kết hơn cho các đoạn sau …