Giặc Bên Ngô Cô Bên Chồng - Chương 4
Lúc hăng lên tôi nghĩ đã ôm thốc được anh lên đặt nằm đè trên mình, nhưng nhìn lại thì thấy không phải. Anh chỉ nằm nghiêng từ phía sau đâm của nợ vào húm tôi theo kiểu úp thìa thôi. Tôi hơi bực, ghé tai anh hỏi nhỏ sao lại vậy, anh thỏ thẻ : đèn sáng thế kia nằm lên nhau coi sao tiện.
Tôi cũng đành, vì thương anh mà hăng làm cho đã nư, anh đã nhát thì tạm thế này cũng được. Cốt để anh được thỏa mãn vì cả đêm qua sật sừ với quần áo tôi chả xơ múi gì hết.
Nào dè ông chồng tôi cũng đáo để. Thằng em anh rúc lia chia vào lỗ tôi, còn hai tay anh từ phía sau choàng vòng qua bóp nghiến hai vú tôi mà nắc. Cái đòn tay của anh nóng hồi, nó hơi bự bề ngang nên vùi vào lỗ thì thôi, kéo ra cọ lệt sệt cả lên khe mông làm tôi thêm nhộn nhạo.
Xem ra anh cũng quỉ quyệt lắm, dùi thì nắc, tay thì mò mà lưỡi thì rà rà vào gáy tôi làm tôi đã nhột lại sướng bạo. Anh nào có bóp vú thôi, hai ngón trỏ anh lại búng tê tê khiến cả quầng lẫn núm vú đều sưng xỉa lên hết.
Những sợi thần kinh tụ ở đầu vú làm cho bao nhiêu tế bào trong người tôi đều bị dựng cổ dậy. Anh đâm, anh vùi thiếu điều tôi đã nén không rên lên hừ hử mà cái cách anh gõ hai núm vú làm tôi bấn vô biên.
Nhác nghe không thấy bà chị trở mình, tôi bật hít hà và rên lên cho đã : em sướng quá, anh ơi. Thấy tôi bạo miệng, anh vôi lơi bớt một tay bóp vú để chặn không cho tôi nứng phát ngôn bừa bãi. Tôi sướng quíu cả người, chỉ muốn quay lại cắn anh một phát cho sướng.
Anh lại tưởng tôi hối giập mạnh nên lấy đà vít đầu vú tôi mà hẩy nắc tùm lum. Chỗ ấy giờ ướt tèm nhẹp nên khi anh đâm vào hay rút ra nghe lép nhép như gạo rang. Tiếng dù rất bé mà nghe rõ mồn một vì đêm khuya thanh vắng.
Tôi nghe loáng thoáng tiếng bà chị khúng khắng ho phía bên giường bà cụ. Thì ra tôi ồn ào quá nên bà phải di tản chiến thuật sang nằm bên mẹ để khỏi bị vương vất ba cái trò nỡm của tôi.
Biết rõ được vị trí của địch, tôi chẳng còn e dè nên nói vừa đủ cho anh nghe : nhà leo lên em đi cho thoải mái để em cũng được thư giãn. Chứ nhà lụp chụp thế này em vừa tê vừa chẳng ra sao cả.
Tôi nghiệp ông chồng nghe nói vậy mừng húm. Đang đâm cùi cụi cũng phải rút ra, chao ôi lừng lững trông mà khiếp. Khẩu súng anh trông như cây láp xe tải dính loằng ngoằn mỡ dầu đầy, lại gục gục như gà bị cắt cổ.
Tôi định đua tay ra sờ, anh không cho bảo nó đang hóc, em đụng vào dám ói ra lắm. Tôi sửa dáng nằm, bẹt hai háng ra, ánh đèn soi bưng bưng cái ụ đầy cỏ mọc. Giờ anh mới nhìn tận mắt cái hũ của vợ nên nuốt nước miếng liên chi.
Tôi hãnh diện vì công trình nghệ thuật nên vểnh hai đầu chân ra và kiễng người lên cao cho anh nhìn đã điếu. Anh khè khè như rắn hổ mang và chợt đổ ập xuống chỗ vũng ướt. Tôi cảm rõ cái môi anh tru ra và rà cọ khắp lồn tôi.
Ôi cái miệng như có răng cưa, như có dòng điện, chí vào đâu giật bắn cả người. Anh cạp cạp và húp sụt sụt làm tôi tưởng cọng rau, cọng cỏ gì cũng rụng rơi vào mồm anh cả. Tôi thấy tức anh ách ở hai vú nên bộp tay vào mà xoắn, còn háng vẫn dùng gót chân bứng cao lên để anh nhấm nháp cho ngon.
Trông miệng anh dính bầy hầy, tôi muốn cười mà không dám cười. Tôi sẽ nhớ đời vì cũng nhờ bà chị ngẳng bắt để đèn nên đêm nay tôi mới thấy rõ người đàn ông quính xà lơ khi nhìn vợ trần truồng ra sao.
Anh bú một lúc làm tôi rột rẹt cả húm, nghĩ có cái gì ngăn trở cũng bong ra vì miệng anh hết trơn rồi. Và rồi anh lại lồm cồm bò lên mình tôi. Anh nắm lấy hai cổ chân tôi mở rộng ra và ở dạng quì gối anh đâm cậy gậy vào.
Khúc dồi vừa đủ cứng chui thun thút vô sâu, ép mớ nước kêu lẹt xẹt. Anh đâm tới lút cán thì bợ lấy hai bắp vế tôi bắt đầu xàng xàng và giúi giụi vào. Tôi có cảm tưởng như bị ai thọc khúc cao su vào ngoáy vô tội vạ bên trong.
Tôi phải cương mình lên chịu đựng. Khi thấy cái đầu nấm gõ binh binh vào vách nào đó thì thấy anh vặn người mà giập. Anh vừa giập vừa bảo : anh chạm tử cung em rồi, nắc sướng quá.
Tôi cũng vừa nhận ra những cơn sóng từng lớp lớp chồng lên nhau vỗ vào khắp háng tôi. Không ra đau, không ra thốn mà vô cùng dễ chịu. Tôi lại vểnh người lên, dùng tay căng hai giò ra cho anh nắc.
Loang loáng ánh đèn chui tọt vào ngực bụng tôi khi anh nhổm người lên hoặc cho tôi kịp nhìn ra cái chày anh ngoáy tít vào ra ở cái lỗ bòm bọp. Tôi nứng quá, quíu thằn lằn, người đời nói rất đúng. Quả như ai đang ngắt véo hay xỉa xói vào mình và từng đợt từng đợt dồn lên cao vút tưởng bứt thở mà lại hạ ngay được.
Chỉ nghe óc óc tiếng thịt vỗ nhau, có lúc tôi tưởng cả nhà đang bị dựng dậy để cùng chúng tôi xẻ chia hạnh phúc. Tôi lại diễu giá lúc này bà chị cứ án ngữ xem sao, tôi mà không kêu toáng lên để bà chị tấm tức cho bõ ghét.
Anh nắc lâu lắm, mãi vẫn còn cứng như thường. Tôi cũng bết bát nhưng thèm ăn hơn thèm ngủ, cứ nhướn cho anh giập thật khỏe. Cái cung giương mãi cũng phải căng nên khi buột tay chiếc tên bay ra thì dây cung phải chùng, anh nắc hoài có một lúc tôi thấy anh vơ vội vơ vàng bế xốc lên tôi giập như máy khoan đụng vỉa dầu, hấp tấp, hối hả, quầy quậy và mệt mửa mật xanh mật vàng nóng cả bên trong tôi.
Tôi biết anh đã gục vì mắt anh dại đi, nét long lanh bay biến hết. Anh rũ như con gà, nằm đổ xuống bụng tôi. Rỉ rỉ chớt nhờn phún phún ra, hai mép lồn tôi giựt giựt, tử cung bóp mạnh, như cuộn thừng vắt suốt từ trong ra ngoài. Anh chới với ôm lấy hai vú tôi mà day như mong làm hạ cơn thở dốc.
Tự dưng tôi thấy như cửa mình hẹp lại vì bị nêm bởi một cái cọc cao su. Tôi nằm mắt mở ráo hoảnh, đêm có lẽ đang trôi qua.