Giặc Bên Ngô Cô Bên Chồng - Chương 20
Cụ tôi xem ra hồi này có phần nghễnh ngãng. Tuổi già ai chẳng thế, tôi nghĩ vậy. Mắt mũi kèm nhèm, tai nghe luễnh loãng, miệng nói líu ríu. Nhưng này bạn chớ có hoàn toàn tin cụ kém sút mà không coi chừng sẽ bị nhầm to. Chính tôi đã bị rơi vào cái chỗ xem thường cụ mà bị hố thê hố thảm đấy, bạn ơi.
Chả là cụ đang nghe mấy con ranh chí chóe, giỡn hớt với nhau rồi bỗng im bặt thì cụ tò mò muốn vào xem thử thế nào. Cụ đâu có ngờ là hai con nhãi lỉnh mất khi anh đến và vợ chồng tôi lâu ngày chẳng tơ hào gì với nhau nên vừa gặp là anh xủi tôi long trời lở đất.
Đấu ván cờ người xong, tay nào tay ấy nằm ngủ há mồm há mõm, ngồng ngỗng cả ra, có biết trời trăng mây nước gì đâu. Cụ lẳng lặng vào thấy con gái để lồn để đoi một đống, lại có cái thằng mặt mo nào đang tênh tênh ngậm vú con nhỏ, ngây thơ mút chùn chụt, cụ nghĩ là con cụ hư rồi. Thế là chẳng nói chẳng rằng sẵn có cái chổi chà dựa gần đó, cụ vác lên cứ thế mà phang túi bụi.
Hai đứa đang ôm nhau du dương bị đập búa xua nên hét lên như còi hụ, cụ càng đập tanh bành té bẹ, mãi anh phải la lên : con đây mà cụ. Nghe tiếng thằng rể quen quen cụ mới ngưng tay, giụi mày giụi mắt cụ nhìn thấy cả hai thầng lẫng mà kinh. Cụ hơi thẹn nên càm ràm : sao mày đến mà êm ru bà rù, tao nào hay, cũng may mà mày lên tiếng sớm chớ nếu có dao chắc tao lụi mày chết phứt rôi, con à.
Tôi thẹn quá, ai đời mẹ đứng đó mà đứa thì lông lá rậm rì, vú vê thõng thện, còn đứa thì lủng lẳng cái dùi cui, đen như mõm chó, lòng thòng như dái ngựa. Tôi còn kịp bụm tay che đôi vú mà sực nhớ hạ xuống úm lấy háng thì đâm hở trên hở dưới, còn anh thì xốn xang đứng đực người ra. Tội nghiệp cụ nhìn con rể rồi bỗng dưng phàn nàn : trông mà khiếp, cứ như cái gậy ai vứt bậy ra đường.
Tôi đang hồn bay phách tán mà cũng suýt phì cười. Anh thấy tôi nhơn nhởn nhếch mép thì quắc mắt lên chừng muốn sửng cồ làm tôi phải nín re. Cụ nói xong lẳng lặng bỏ đi, anh giá tay định tát tôi một cái, nhưng thấy tôi nức nở làm hai vú rung lên thì cụt hứng, chỉ lải nhải : bị bắt tại trận mà còn nhăn răng ra cười được, rõ vô duyên. Tôi nghe anh mắng phải quá nên sượng còn hơn sầu riêng chưa tới độ.
Tôi lẳng lặng định mặc quần áo vào thì anh lại nạt : lúc nãy chẳng mặc, giờ cụ thấy mười mươi cả rồi mặc làm gì. Đàn ông như anh độc tài có sách, thà nói quách ở lỗ cho anh ngắm còn chính đính hơn, vẽ vời ra cái điều ngây thơ nghe mà lộn ruột.
Tôi chưa kịp phản ứng gì thì anh đã ôm chầm lấy đòi thiếm xực. Tôi nạt lên : mẹ bắt gặp còn chưa dơ sao mà gạ gẫm vậy cha. Anh cười cầu tài : thì vợ chồng xa nhau lâu ai chả thế, các cụ xưa còn hơn là khác. Lão nói xong cứ ôm tôi chặt cứng mà giụi miệng vào bú nút hai cái vú của tôi.
Tôi bực cách gì mà lão nút chăm quá làm hai vú cương cứng lên, lão nhận ra ngay nên tay thì bóp, miệng thì xục. Tôi đứng hết vững, loạng choạng mấy lần. Lão vòng tay bế lấy tôi, xốc đặt lên giường, loay hoay bẻ giò bẻ cẳng tôi như vặn giò gà. Tôi hét choi choi : bẩn lắm, nhìn thôi, đừng bậy bạ kinh người.
Lão chẳng nói chẳng rằng cứ thôi miên nhìn cái sẹo không chớp. Tôi vùng vằng hai chân dấu không cho lão bị kích thích hơn. Nhưng lão giữ chặt cổ chân tôi, bẻ chìa ra chỗ sáng rồi khề khà chép chép cái miệng như thèm thuồng. Tôi rùng cả mình, thằng cha nhớ “ cái đồ vừa nhọ vừa thâm “ nên không cách gì cản hắn được.
Y như rằng, gã nhìn và đột nhiên cắn một phát vào mu làm tôi giật nảy mình. Lão chùi chùi cái đầu mỏ lên cái sẹo, day qua day lại như chùi lư. Tôi co quắp hai đùi không cho lão cắn nghịch thì lão vận dụng hết sức lực banh rộng chân tôi ra. Tôi như miếng thịt luộc nhồm nhoàm mỡ bày ra trước mặt hắn.
Lão giúi giụi mồm vào vừa cù vừa mút kêu sột sột. Người ở đâu bẩn thế không biết. Cái chỗ lão vừa đút chim vào xọc ọc ọc, khí nhớt còn dính đầy, bên ngoài dù khô khô nhưng bên trong thịt xếp lớp làm sao khô kịp mà lão tòm tèm như ăn bún ốc hay gỏi khô bò không bằng.
Tôi cất tiếng nhõng nhẽo van vỉ lão : đừng mà anh, em bẩn lắm, hôn tạm thôi, cho em đi rửa cái đã. Lão gạt phắt đi : rửa với ráy làm gì, nó là của tớ trút ra chứ của ai mà vẽ, mất thì giờ. Nói rồi, lão xục da diết, cái múi thịt ở mu bị đằn lên giập xuống kêu chanh chách, lão có vẻ thú vị mới sợ.
Lão vọc còn liếm lết và dùng đầu lưỡi đâm mới kinh. Lão làm như đang dùng chim lão xọc vào hang tôi vậy. Tôi đến bất lực, cản thì cản ngay từ đầu chứ giờ nước bọt lão trộn lùm xùm với khí nhớt của tôi thì cản làm gì cho nhọc xác. Bởi thế tôi nằm banh ra, mặc cho lão cắn cấu gì xong thì thôi.
Lão được thể lấn tới, cái lưỡi lão dẻo nhẹo lau lia khắp làm tôi cộn cạo. Lông dính bệt vào nhau, cửa khe nở rộng và cục thịt lồi chỉ chực muốn nhảy chồm ra ngoài. Lão thích nhé nên dùng ngón tay khảy khảy lên cục thịt, miệng lẩm nhẩm theo như dạo nhạc. Tôi gồng cứng người lên, hai chân chống đẩy đưa như xô võng, phần háng tôi lượn vòng cầu, coi hay tận mạng.
Lão bú mút đã đời thì lấy tay nâng cái gậy thịt của lão lên rê rê chỗ hai mu xọp xọp nước. Lão bú đã nghe tức, giờ lại bị cái đầu trơn nhẵn như cổ rùa dạo lạo xạo trên miệng lồn làm tôi muốn bứt hơi luôn. Lão đâm, lão chọt, lão quết, lão đơm, hai mu lồn xọc xạch như tát nước. Có lúc lão miết lấy miết để cái đầu nấm nở chành bành làm hai mu tôi phải vén khéo mới nuốt chửng nó được. Vậy mà lão nào có chịu nhét vô nắc cho rồi, cú chờn vờn cho tôi nứng nực mới dị.
Tôi cong ưỡn người lên, đớp đớp lấy chim anh, như đứa bé bị vờn cái kẹo treo trên sợi dây khỏi tầm với mà lão cứ đủng đỉnh cưỡi ngựa xem hoa. Tôi cáu nên nạt to : địt đéo địt, cứ khùa khùa làm em nứng bỏ bố. Lão gật gù ra cái điều kẻ cả gia ân nên căng mạnh cùi chim mà ngoáy tòm lòm vào lỗ khiến tôi tưởng muốn ngất vì sao nó nứng ơi là nứng cứng cả người.