Giặc Bên Ngô Cô Bên Chồng - Chương 11
Tôi nằm râm ran tức anh ách, chỉ chực khóc òa lên. Tôi chờ xem liệu anh có quan tâm dỗ dành, nhưng tuyệt nhiên anh trơ ra đó. Tôi xoay lưng lại phía anh dỗi hờn, định lấy lợi khí làm nư để anh phải làm lành với tôi, nhưng xem ra anh chẳng đoái hoài chi cả. Và tôi khóc thực sự, trách đời, trách đất, trách ba con bạn bày vẽ tào lao và tự giận mình, giận thiên hạ vô cùng.
Tôi sụt sùi, có nghe anh trở mình đi trở mình lại mà không thấy anh vồ vập, nựng nịu tôi. Tủi hổ biết bao, tôi càng khóc to và lầm bầm dọa : mai về bên mẹ. Chỉ nghe anh thở dài và còn nói cho tôi tức thêm : sao cô không về ngay tối nay, chờ chi đến mai cho lâu lắc. Thì ra nào anh có yêu thương gì tôi, anh vẫn nghĩ đến bà mẹ và chị anh trên hết.
Tôi bỗng buồn bực vô vàn, bực lây sang mẹ tôi vì tại cụ mà con gái đi lấy chồng gặp phải nhà gay gắt. Tôi lồm cồm ngồi dậy, định thực hiện ý ra đi. Bấy giờ anh mới nạt ngang tôi giữ lại : cô mà đi là hỏng bét hết. Anh không nắm cầm bàn tay tôi mà chỉ nói bâng quơ cho được việc. Tôi quay nhìn vào anh, thấy càng phát bực thêm vì anh thản nhiên gác chân nọ lên chân kia nhìn đăm đăm lên trần nhà.
Tôi cáu sườn quặc lại anh : nào anh có yêu thương gì tôi cho cam mà níu giữ. Tôi lấy chồng ngỡ sẽ gặp người chia xẻ tình yêu chớ nào dè hẩm hiu phải chịu cảnh đời buồn thảm. Tôi khóc lên hu hu, anh bấy giờ mới có vẻ nhún. Anh nổi cáu : dào, học chi chẳng học lại đi học những việc không đâu.
Anh trách tôi sao lại bú mớm anh kỳ quặc. Tôi định môi miếng hỏi anh điều tôi làm có khiến anh thích thú hay chăng, song thấy vẻ sửng cồ của anh, tôi đành thua chịu lép. Tôi sượng sùng nằm xuống lại, mới hay nãy giờ quần áo không mặc, vẫn để tô hô. Rất may là anh cản ngăn, nếu không tôi lầng lẫng để y như thế bước ra thì ngượng chết.
Đêm đã khuya lâu rồi, sự vắng vẻ tăng lên thăm thẳm. Tôi nghe con thạch sùng chép miệng lia chia, cám cảnh cho thân tôi cũng không khác gì nó. Tôi thi gan với anh để thử xem ai chịu thua trước. Tôi nằm ệch ra đó, mắt thao láo nhìn trần nhà. Lâu, rất lâu vẫn chẳng ai nói với ai.
Có tiếng trở mình bên phía anh, tôi tưởng anh gần chạm đến tôi vì hơi ấm từ người anh tỏa ra lồng lộng. Tôi liếc nhìn, anh cũng ở trạng thái thiên nhiên như tôi không khác. Anh nằm ngửa, nhưng khúc gân thừa của anh vẫn nổi cộm dềnh dàng. Tuy nó hết còn cương cứng, song vẻ dềnh dang, cục mịch của nó vẫn không giảm đi. Có nghĩa là nó cũng đang phân vân và khát khao được nằm yên trong một nơi nào ấm áp. Bất giác tôi muốn nắm lấy nó mà nhét sâu vào người mình. Tôi thở dài thông thống, hệt người cung nữ được đưa vào hầu hạ quân vương mà bị bỏ quên lâu ngày.
Tôi ngọ nguậy ngón chân, nghe cái mỏi lan dần suốt từ đầu ngón lên bắp đùi và ngưng tụ nơi giữa háng. Nỗi tê buốt chập choạng xâm lấn trên cái sẹo thịt của tôi, luồn sâu vào làm các tế bào tê cứng lên khó chịu. Tôi nghĩ đến bàn tay anh mằn mò những đêm trước mà đâm nghiện. Chả lẽ tôi lại muối mặt nhận làm lành, nhưng nếu không thì liệu đêm nay tôi có ngủ được hay chăng nữa.
Anh cũng thở dài thi với tôi, những nỗi thở dài cháy bỏng như lửa đèn khò phùn phụt. Tôi ràn rụa nước mắt, cố nhích các ngón chân để chạm vào người anh. Khoảng cách sao xa quá, tôi vươn mãi không được. Bực mình, tôi vùng dậy xoay người và quyết đổ ập xuống thân mình anh.
Anh giật thót người, vừa kịp nhận ra thì cả hai vú tôi đã đè dập lên ngực, hông anh. Một chân tôi nhanh chóng choàng qua, nhốt anh trong vòng ôm cứng ngắc. Anh co tay định đẩy, nhưng thấy mắt tôi long lanh thì khựng lại. Hai trái vú nung núc của tôi mềm êm làm rụng sự ương ngạnh của anh. Mắt anh tinh nghịch nhìn thấu vào tôi hỏi trêu : tôi tưởng cô còn giận tôi lâu chứ.
Tôi khuất phục cho rồi, lết la dấu khuôn mặt mình vào vai anh mà hưởng cái hơi đàn ông nồng nồng tỏa rộng. Bàn tay anh lơ đãng xoa vuốt lên bả vai tôi, chuyển sang đàn hồi khắp tấm lưng và bóp nhàu nơi mông đít. Tôi như được chuyển hơi phù thủy nhộn nhạo nên lắc ngoáy háng ào ào.
Những sợi lông tơ mềm khỏa đều nơi phía trước bẹn anh gây nhột nhạt. Anh cố làm tỉnh nào có nổi. Con cò của tôi sục sạo trên bắp vế anh, cố giành lấy một khớp tương ưng làm nơi trú ẩn. Tôi thấy anh cũng ráng điều chỉnh để cho vật thừa của anh trám đúng chỗ thiếu của tôi.
Bằng một cái xoáy điệu nghệ, tôi nâng được ngay cái vật đang ngủ lim dim choàng dậy nhanh chóng. Tôi hơi nhỏm lên để anh không bị vướng víu chút nào. Với động tác thân quen, tôi mò chụp lấy khúc gậy cương cứng của anh mà nhét vội vào cái lỗ đang rên rỉ của tôi.
Một tiếng ọp khô khan và cả hai không còn biết trời trăng gì nữa. Lênh đênh hồn xác lênh đênh, nước vỗ mạn thuyền, thuyền trôi theo sóng. Hai chúng tôi bềnh bồng, bềnh bồng, để thả trôi không vướng bận.
Anh luồn tay nhấc hổng phía thân trước tôi lên, nhìn thật sâu vào đôi vú căng chóp chép miệng. Tôi hơi nghiêng một bên mình để dứ cái vú gần sát tới miệng anh và mời ướm tỉ tê : bú em đi anh. Anh không ngần ngừ há gọn miệng ra ngậm vào đầu ti tôi mút ngọt.
MIệng anh ấm gọn làm những sợi dây thần kinh nơi đầu vú lan tăn, tôi phải ưỡn ra cho anh bú được sâu. Anh mút mạnh mẽ, đầu lưỡi anh đánh nhạy trên cái núm nổi phình. Anh bóp bằng một tay, nâng cái vú đang ngậm bằng môt tay và dồn đập nắc hẩy lên cho tôi sướng.
Sự giận dỗi nào cũng xẹp liền. Cái lồn tôi và cặc anh tìm được chỗ thân quen nên giúp nhau đạt đỉnh cao của dục vọng yêu đương. Anh quính quáng, lụp chụp lúc bóp vú, lúc vít hông tôi mà dọng đẩy lên oành oạch không nghỉ. Con cặc anh quậy tứ tung trong lồn làm nước dâm bắn tóe ra thành lọn. Từ nỗi đau bị phá trinh, hôm nay lồn như đã quen nên tỏ ra bạo dạn. Tôi gầm gừ cưỡi hẳn lên anh mà uốn éo bất tận trường giang. Anh xuýt xoa vì sướng nên bóp nhàu cả hai vú.
Anh có thoáng trách móc tôi : có chồng mà còn như con nít. Hơi tí dỗi, làm phí của trời mất cả tiếng đi. Tôi cũng lầu bầu cự anh : em có thương mới nắm, mới nghịch, mới bú anh chứ, sao anh lại mắng mỏ em. Anh bảo anh có hơi chưng hửng vì không nghĩ ra tôi dám làm như vậy Cả hai cùng cười xòa vì tật con trẻ của mình.
Anh chợt ngưng để tập trung vào địt tôi cho đã. Anh lôi xển tôi, dận cái đít tôi xuống để chà xát cái lồn tôi lên sát gốc cặc anh. Lúc thiệt hứng, anh còn nâng hai giò tôi lên và thả bịch bịch cho lồn vỗ bình bình vào con cặc. Anh đâm tôi sâu quá làm tôi quíu tăm tăm. Lồn tôi ứa nước ra tươm tướp, tôi cắn răng mà vẫn phải hít hà.
Tôi có cảm tưởng cặc anh dài ra vì thấy nó đâm binh binh vào tử cung tôi từng nhịp. Tôi nứng đến dạng hết lồn ra hứng chịu. Anh đụ hỉ rả nên cất giọng rên hầm hừ. Hai tay anh mò loạng choạng bóp cấu vú hay vặt véo mông đít tôi, tất cả làm tôi muốn nổi điên vì sướng.
Tôi được anh đặt gọn ngồi trên đùi và nhong nhong tựa người cưỡi ngựa nên nhún ra trò. Cái lồn kêu rào rạo như nghiến cát, những sợi lông bị đè đâm nhoi nhói vào da, con cặc anh nhồi ra nhồi vô như cây láp thụt trong ống xi lanh của máy. Chất nhờn của anh hòa với khí lồn của tôi đặc keo lại và nhớp nháp làm sao.