Gia sư - Chương 6.2
Chương 6.2
Chị khẽ với tay lấy cái giấy vệ sinh lau lồn, nhìn ngón tay chị quệt đi, quệt lại cái khe lồn đỏ rực, nó thấy nứng kinh khủng..
." Chắc khi nãy bị mình nghịch lồn chị cũng thích thì phải" Nó nghĩ thầm và cười thỏa mãn…
Chị lau qua rồi ngồ xuống để đái … từ cái khe nhỏ đỏ một dòng nước trẳng nhỏ tuôn ra…
Chị đái xong vẫn ngồi thừ ra đó, khe lồn chị mở rộng… phập phồng …. chả biết chị nghĩ gì…
Nhưng nhìn vậy đã nứng lắm rồi…Nó vội móc buồi ra rồi sóc liên tục, vừa nhìn màn hình vừa thủ dâm, nó sung sướng phọt tinh ra đầy nền nhà .Cảm giác sướng thật cứ như là được địt chị vậy. Nó thấy lồn chị nhỏ và hồng hào, khít thật không giống của chị Thu, nếu để chọn lựa nó chỉ chọn chị Phương mà thôi…
Thủ dâm xong mệt nó vào giường nằm thở, một lát thì ngủ thiếp đi …
Cho đến gần trưa chị Thu lên gọi nó xuống ăn cơm, mắt nhắm mắt mở nó đành đi theo… Là chị Phương chắc nó tỉnh ngủ luôn rồi …
Nó xuống đến phòng ăn, thấy chị Phương đang sắp bát đũa ra bàn, chị không mặc bộ quần áo lúc trước nữa. Chị mặc bộ ngủ trên phòng mà lần trước đã mặc, chỉ khác là lần này chị mặc áo ngực, chứ không để ngực trần. Mái tóc dài xõa phủ bờ vai tròn mềm mại, chị nhìn xinh và dịu dàng vô cùng. Nó nhìn chị đắm đuối không rời mắt, chị thì chỉ thoáng liếc nó, rồi đỏ mặt cúi xuống tiếp tục làm việc…
Chị Thu từ lúc lên gọi nó , thì nó đã thấy rõ là chị ăn mặc hớ hênh. Nhưng những thứ chị Thu cố tình mập mờ phơi ra sau lớp vải mỏng đó, không làm cho nó chú ý. Không phải vì dùng rồi mà nó không soi, mà hiện có chị Phương rồi, chị xinh đẹp đáng yêu thế … chị Thu coi như không còn tồn tại trong mắt nó.
Nó xun xoe chạy lại bên chị Phương, để phụ chị dọn mâm bát, việc mà trước nay nó không chịu làm bao giờ. Khiến cho Thu vừa ngạc nhiên lại vừa ghen tức, nhưng nó mặc kệ chẳng thèm quan tâm ánh mắt đố kị ấy . Lại bên chị Phương nó thỏ thẻ :
– Để em giúp chị nha !
Rồi không đợi chị đồng ý, nó lon ton đứng sát chị sắp bát đũa, chị hình như mới tắm .. người chị thoảng mùi thơm từ tóc, vẫn thứ hương bồ kết đắm đuối dịu dàng. Chắc chị thích dùng nên mang theo chăng ? Chứ nhà nó đâu có thứ quả bồ kết ấy, chị thấy nó lại gần thì có vẻ hơi ngượng, mặt chị đỏ lên rồi nhìn đi chỗ khác …
– Choang …choang ….!
Nó đánh rơi bát xuống sàn, cũng có chút sợ bị mắng lên nó vội nhặt mảnh vỡ. Quá vội vàng nên, nó bị mảnh bát vỡ cứa đứt tay, máu ứa ra …đỏ sàn …Chị Phương thấy vậy ngồi thụp cầm tay nó xem xét, chị cúi xuống lên cổ áo trễ xuống . Khoe ra bên trong hai trái đào non nhỏ bé , trắng muốt phập phồng bên trong. Nó nhìn vào không chớp mắt, chị biết mặt đỏ dừ vì ngượng. Lấy tay kia chị cốc nhẹ vào trán nó mắng nhỏ :
– Nhìn gì mà nhìn …đứt tay chảy bao nhiêu máu thế này ! Mà… còn cố đi nhìn người ta .Hâm…nghịch chán nó rồi, còn lạ gì mà nhìn, cứ như chưa thấy bao giờ …sau bất cẩn thế này chị ghét đấy hiểu hôn ?
Nó gần như không phải mắng, mà như một sự gần gũi yêu thương trách hờn. Tim nó bắt đầu loạn nhịp, nó không biết trong nó đã xuất hiện một thứ khác. Rung động của tình yêu với chị, chứ không còn đơn thuần chỉ là tình dục nữa …
– Làm ăn thế à ! Biết cái bát đó bao nhiêu tiền không con ranh …!
Chị Thu hùng hổ lao đến chửi, định giơ tay đánh chị Phương, nó chưa đủ lớn để hiểu là chỉ sự mượn cớ sinh sự, khi đàn bà ghen tức đố kị nhau. Nó lập tức đức phắt dậy nắm chặt cái tay chị Thu, ngăn không cho chị ấy đánh chị Phương, nói gằn lên từng tiếng :
– Không được đánh ! Là em làm vỡ .. hơn nữa em mới là chủ …chị dừng ngay….!
Một hành động phản ứng bất ngờ, ngoài dự tính của nó…Nhưng việc làm ấy khiến Phương cảm động, cảm giác được bảo vệ che trở, khiến trái tim đứa con gái trong cô cũng có chút rung động, cô bớt ác cảm thằng bé hơn. Nhất là sự va chạm xác thịt khi trước, đã làm Phương yêu quý nó hơn …
Lúc ăn cơm trưa, khi ba chi em ăn cơm, Thì Phương chủ động ngồi bên thằng bé, không hẳn vì tay nó đau, mà tỉnh cảm đã thân thiện hơn…Cô quan tâm chăm sóc nó như em trai mình vậy . Hai chị em ríu rít bên nhau, nên cả bữa nó không thèm ngó Thu lấy một lần, dù là cô đã mặc rất khêu gợi, cũng tỏ ra quan tâm nó.. . Và Thu càng trở lên tức tối hơn, khi Thu thấy hở ra là nó liếc con bé Phương, mà ánh mắt si mê một cách man dại. Đàn ông đúng là thằng nào, cũng như thằng nào, thấy gái xinh là mắt sáng rực lên . Bởi thế Thu đâm ra căm ghét thằng bé, mà ghét nó một ghét Phương mười, chỉ vì Phương xinh hơn mình…
Sâu thẳm hơn là nỗi đau kia còn đang nhức nhối, cộng với nguy cơ thằng bé này không khéo, thì cũng bị con Phương hớp kia hồn.Việc tốt lúc sáng của Phương với Thu giờ thành muối bỏ bể, Thu chỉ thấy sự căm thù sục sôi, lòng đố kị của Thu đã sớm đưa cô bé Phương, đang từ kẻ vô tội kia thành kẻ tội đồ. " Đừng hòng mà cướp của tao cái gì nhé " Thu rít lên trong đầu, và sẽ bắt bất cứ đứa nào, từ giờ cản giấc mộng vàng của cô phải trả giá đắt…
Ăn trưa xong thì Thu phải đi rửa bát , hai chị em lại dẫn nhau lên tầng, trong sự căm tức của Thu. Nhất là khác mọi lần thằng bé bỏ đi thang bộ, nhảy tót vào thang máy với Phương…
Khi cánh cửa thang máy khép chặt, thì thằng bé với Phương đối diện nhau. Trong khoảnh khắc này Phương có chút ngượng và ngại, lúng túng cô im lặng trong khi thằng bé đang bấm nút điều khiển thang máy để đi lên. Nó bấm xong thì khẽ quay lại nhìn Phương chăm chú rồi nói :
– Chị ngồi xuống được không …chị cao quá ….!
Hơi bất ngờ vì yêu cầu đó , nhưng việc nó đã bảo vệ cô khi trước cộng với sự va chạm thân thể rồi . Nên sau mấy phút ngần ngừ, Phương cũng ngồi thụp trước mặt nó theo yêu cầu . Phần Phương cũng biết ngồi kiểu đó, nó cũng khó sờ vú, hay sờ bướm mình nếu nó định nghịch cô …
– Chụt …!
Thằng bé ghì đầu Phương vào , nó hôn ngay lên môi cô một cái khá lâu… Thì Phương nghẹt thở đẩy nó ra … Thằng bé đỏ mặt nhìn cô, rồi nó hình như cũng xấu hổ, thang máy đúng lúc đó cũng đã dừng, cánh cửa mở ra nên thằng bé chạy ra trước. Nó không quên ngoái đầu lại bảo Phương :
– Chị Phương ! Em yêu chị …em lớn lên sẽ cưới chị ….thật đấy ….!
Một câu tỏ tình …có thể coi như vậy, nhưng từ một thằng bé …Cô đưa tay sờ lên môi dư âm nụ hôn vẫn còn, mọi thứ thật bất ngờ …lòng Phương bối rối …cô chợt nghĩ :
" Có thể sao …? Em lớn rồi …chị cũng đã chẳng còn trẻ ….đâu " . Phương tự nhiên thoáng buồn, dù đó là lời nói từ một đứa trẻ … Mà thật ra nó cũng không hẳn là trẻcon, vì cuối lớp bảy, năm tới nó lớp tám rồi … Bọn con trai lớp tám có thằng, nó vẫn cố đi tán cô đấy thôi, ngày 8/3 còn dám mang cả quà đến tặng ấy ….
Phương vào phòng thay đồ, định ghé qua phòng thằng bé. Nhưng lại xấu hổ nên cô lặng lẽ trở về …
Còn với Thu là một buổi chiều nặng nề , cô giờ đây mới thấm cái cảm giác là người thừa. Lại càng thấy sự thiệt thòi, khi mình không xinh như người ta. Thằng bé cứ quấn lấy Phương như bóng với hình , dù là Thu cố tình mang hoa quả lên, nhưng nó đâu chịu mở cửa ra gặp… Nó không nhìn Thu dù chỉ nửa ánh mắt, mà mới chỉ ngay tối qua nó còn vừa địt nhau với cô chứ… nó thật là bạc bẽo, như bao thằng đàn ông khác ….
Lồn Thu vẫn còn cái cảm giác ran rát, nhưng giờ chả thấy đau, bởi lòng cô còn đau gấp vạn. Sự thực phũ phàng, mà Thu đâu muốn chấp nhận rằng, khi không xinh được như Phương, thì cái giấc mộng kia, chỉ là ảo ảnh phù du… Anh ta đã đá cô, theo con bé đó, dù thân hình cô bốc lửa hơn chịu chiều anh ta hơn. Nhưng cô vẫn thua nó rõ ràng , hôm nay đây cô còn thua cay đắng hơn nữa kia…. với con bé Phương ấy …
Bởi thằng bé chỉ là đứa trẻ con, thế nhưng không cần làm gì, thì Phương vẫn cướp nó trắng trợn từ Thu. Mà có khi Phương còn chả thèm đếm xỉa thằng bé con ấy chứ ….Thu quá cay đắng, nhận ra mình thật vô dụng, càng thế sự đố kị hận thù, khi con người ta bất lực, trở nên ghê gớm hơn bao giờ hết…
Những tưởng Phương về rồi, thằng bé sẽ lại theo mình, tuy vậy Thu đã vội đắc thắng quá sớm. Từ lúc có đoạn phim quý giá của chị Phương, mà nó quay trộm được .Nó không ngó ngàng gì chị Thu, cơm tối không thiết xuống, chị Thu mang lên thì nó bắt để ở cửa không cho vào. Nó thà đi nhìn lồn chị Phương, rồi thủ dâm một cách khoái trá , hơn là đi địt nhau với chị Thu …
Để công bằng mà nói nó đâu thích Thu, nó chỉ muốn biết từ Thu là địt nhau thì ra sao ? Hơn nữa lần chơi thứ hai, do không có kinh nghiệm gì làm lấy làm để, trong khi mà chị Thu còn chả kịp thích. Nên khi nó về thấy buồi ran rát, mà lúc trước khi hăng máu chưa cảm nhận ra, việc này khiến nó dẫn đến kết luận rằng : " Địt chị Thu không sướng ..chị ấy cũng chán phèo … "
Thấy thằng bé trốn tránh Thu tức tối lắm, thật ra mách mẹ nó, chỉ là dọa chứ nói ra cô mất nhiều hơn được. Thật lúc tối khi tắm nó lại quên đóng cửa, Thu lén vào phòng nó . Cô nhăn mặt cảm nhận mùi tinh trùng nồng nặc trong phòng …Vì nó không muốn Thu vào, bởi vậy căn phòng không được dọn, nó ô uế bừa bãi… chả khác gì ổ chuột.
Nhìn xung quanh …thì Thu thấy cái điên thoại của nó, màn hình vẫn sáng ở cuối giường, cô lấy lên xem đập ngay vào mắt Thu, chính là đoạn video Phương đi vệ sinh.. " Trời ơi ! hóa ra nó thích con bé Phương đến vậy , thà nhìn lồn nó thủ dâm chứ không thiết mình. " Thu cay đắng nghĩ …uất hận dâng trào trong Thu, mình còn chả bằng cái bóng của con Phương…đau thật….
Nhìn đoạn video với kinh nghiệm phụ nữ, thì Thu biết thừa là lồn Phương như vậy, chắc chắn con bé còn trinh. Lòng cô nảy ra suy nghĩ cực kì ác độc:
" Được đã thế tìm mọi cách, cho thằng bé địt con Phương. Với cái kiểu chơi ấy, mà con bé lại còn trinh, thì kiểu gì cũng phải chết đi, sống lại ha..ha..Rồi sau con Phương sẽ nhục nhã, mà không dám đến, thằng bé sẽ lại sớm cần đến mình thôi… "
Thu hài lòng với tâm địa ác độc ấy, và cô bỏ ra ngoài một cách ngạo nghễ…