Gia Sư Hay Là Bồn Chứa - Chương 12
-Học xong nhớ đón em nữa đấy.
-Em đi xe ôm hay nhờ đứa nào nó đèo về.Anh sợ hôm nay về muộn
-Thế thì em chờ anh ở cổng
-Thôi em cứ về trước,biết bao giờ anh mới về mà chờ.Nhỡ có việc đột xuất
Mẹ Hòang nghe thấy thế,quay sang nói:
-Con phải đèo em về.Nó có bao giờ đi xe ôm đâu.Nhỡ có chuyện gì sao.
Hoàng nghe vậy,miễn cưỡng trả lời:
-Vâng con biết rồi.Nào ăn nhanh lên còn đi.Muộn rồi đấy
Vân bĩu môi:
-Còn sớm.Anh làm gì mà cuống lên vậy.Ăn uống phải từ tốn,0 đau dạ dày chết
-Rồi.Thua em rồi.Ăn xong ra luôn nhé,anh ra dắt xe.Con chào bố mẹ
Đưa Vân đến trường,rồi qua trường luôn.Mấy tiết học trôi qua chán phèo.Tan học,ghé qua truờng đón Vân.Đến nơi thấy nó đang đứng nói chuyện với mấy đứa bạn.Thấy Hoàng đến Vân gọi:
-Anh Hoàng.Sao muộn thế,em chờ nãy giờ.Lại đây em giới thiệu mọi người.Giơíư thiệu với mọi người đây là anh Hoàng.Anh trai tớ.Còn đây là mấy đứa bạn thân của em.Đây là Hạnh,đây là Linh,còn đây là Liên anh biết rồi
-Chào các em.Anh có nghe Vân kể nhiều nhưng mới biết Linh thôi.Bây giờ vẫn còn sớm hay là anh mời các em đi ăn chè nhé.
-Vâng cũng được ạ.Cả nhóm reo lên
Trong lúc ăn,mọi nguời nói chuyện khá vui vẻ.Trong nhóm,Hoàng nhận thấy cô bé Linh khá rụt rè.Thường thì toàn là Vân và Liên nói,Hạnh có tham gia 1 chút còn Linh chỉ thỉnh thoảng nói vài câu còn lại chỉ ngồi cuời phụ hoạ.Chia tay mọi người,trên đưòng đèo Vân về Hoàng hỏi:
-Nhóm em vui nhi?Nhưng sao Linh ít nói thế
-Đâu có.Tại nó lạ,chứ bình thường nó nói nhiều lắm.Mà sao anh để ý vậy.Hay là….
-Vớ vẩn.Anh có người yêu rồi mà.
-Thì thôi.Chưa gì mà đã cáu.Mà anh ơi!
-Gì nữa thế?
-Tối về anh lại giúp em như hôm qua nhé.Hôm qua đang hứng thì anh đi mất
-Được thôi.Anh có tiếc gì em đâu.Nhưng phải có chừng mực thôi dù sao mình cũng là anh em,0 làm quá được.
-Vâng,em biết rồi.Cứ như hôm qua là được anh nhỉ?
-Uh.
Hoàng trả lời em như 1 phản xạ vì trong lúc đó đột nhiên Hoàng nhớ tới Lan.0 biết giờ nàng đang làm gì nhỉ?Đã mấy hôm 0 gặp rồi.Nhớ quá.Tối phải gọi điện mới được
Buổi tối,sau khi ăn cơm xong Hoàng tót lên phòng,chụp ngay cái điện thoại.Bấm số nhà Lan,sau 2 hồi chuông có người nhấc máy,1 giọng phụ nữ vang lên:
-Alô!
-Xin lỗi.Bác cho cháu gặp Lan
-Lan đang ở trong viện trông bà em ạ.Em tên là gì để chị nhắn lại
-Chị Hương phải không?Em Hoàng đây.Tình hình bà thế nào rồi chị?
-Hoàng hả?Sao bây giờ mới gọi điện.Bà đỡ hơn nhiều rồi.Chị với cái Lan phải thay phiên nhau trông bà mấy ngày hôm nay.Mệt quá.Chị cũng vừa ở trong đó về.Cái Lan vừa vào thay.Thế trên đó có gì mới 0?Có nhắn gì cái Lan chị nhắn hộ
-Thôi.Chị cứ nói có em gọi là được rồi.Thế hôm nào mọi người mới lên?
-Chắc là ngày kia.Bà cũng đỡ rồi.Chắc mẹ chị nghỉ làm mấy hôm vào trông bà.Chị và cái Lan phải lên học tiếp chứ.Nghỉ mấy ngày rồi.Sao?Nhớ quá rồi hả?Mà có nhớ gì đến chị 0 đấy?
-Chị bé bé mồm thôi.Chuyện này chị đừng cho Lan biết đấy.Hôm đó em 0 kiềm chế được.Thôi lúc nào 2 người lên em nói chuyện sau.Em cúp máy đây.Chị nhắn với Lan là em gọi nhé.Chị cho em gửi lời hỏi thăm bà nữa.Bye bye
-Ok.Chị sẽ nhắn.Bye
Cúp máy,Hoàng thấy lòng lâng lâng vì nhớ lại cảm giác cùng với Hương hôm trước.Đúng là tuyệt thật.Khác hẳn những cảm giác với Lan.Ở Lan có cái gì đó ngây thơ,nhẹ nhàng.Còn với Hương,Hoàng lại cảm thấy 1 sự mạnh mẽ,kinh nghiệm nhưng cũng rất quen thuộc(có lẽ do 2 người là chị em chăng).Đang nghĩ vẩn vơ thì thấy Vân vào phòng:
-Anh Hoàng!Anh đang làm gì đấy?
-Ah.Anh vừa gọi điện cho chị Lan.
-Mọi việc thế nào rồi anh?Bao giờ chị ấy mới lên?
-Mọi việc cũng ổn rồi.Bà Lan khoẻ hơn rồi.Ngày kia 2 chị em Lan sẽ lên.Em ăn cơm xong rồi à?0 xem phim cùng bố mẹ à?
-Hôm nay làm gì có phim.Đang có bóng đá.Chán chết.Anh có xem thì xem
-Không.Anh chỉ xem trận nào có đội anh thích thôi.
-Anh Hoàng.Anh có nhớ lúc sáng hứa gì với em 0?
-Nhớ chứ.Sao em?
-Anh thực hiện luôn nhé.Em tò mò quá.Hôm qua vẫn chưa đủ
-Gì vội vậy?Giờ còn sớm.Mà nhỡ bố mẹ lên thì sao?
-Lo gì anh.Bố đang xem bóng đá.Còn mẹ sang nhà bà rồi.Mà có mấy khi bố mẹ lên đây đâu
-Cũng được.Nhưng mà tí nữa đi.Anh đang đinh chơi nốt phần nhớ hôm qua.Đang đến hồi gay cấn
-Thì chiều em 1 tí rồi chơi sau có sao đâu.
Hoàng còn hơi lưỡng lự vì đang muốn chiến đấu tiếp trò CM hôm qua.Đội Juventus của Hoàng sắp gặp kỳ phùng địch thủ Milan.Nhưng nghe em nài nỉ vậy.Hoàng chợt nảy ra 1 ý
-Thôi cũng được.Giờ em xuống dưới nhà lấy cho anh cái chổi lông gà.
-Lấy làm gì hả anh?
-Thì em cứ lấy lên đây rồi sẽ biết.
Vân chạy xuống lấy cái chổi rồi quay lên.Lúc này Hoàng đã ngồi sẵn ở giường.Vân lại gần đưa chổi cho anh
-Đây anh.Anh cần nó làm gì?
-Từ từ rồi em sẽ biết.Lại đây nào
Hoàng với tay.Kéo em lại gần.Khoác tay qua vai Vân,Hoàng nói:
-Rồi.Anh sẽ giúp em khám phá thêm.Nhưng em không được đòi hỏi quá đáng nhé.Dù sao anh với em cũng là anh em.0 đi quá xa được.
-Vâng em biết rồi.
Nói vậy,Hoàng hôn nhẹ lên má em.Vân cũng quay sang,2 người hôn nhẹ môi nhau 1 cái.Rồi Hoàng đỡ Vân nằm xuống giường.Hoàng cũng nằm xuống bên cạnh em.1 tay luồn dưới gáy,1 tay đặt nhẹ lên bụng Vân.Hoàng bắt đầu hôn.Hôn từ trán xuống sống mũi rồi 2 bên mắt….0 bỏ xót chỗ nào.Rồi cuối cùng Hòang dừng lại ở đôi môi mềm mại của Vân.Nó đã được phủ bằng 1 lớp son môi mùi dâu khá thơm.Hoàng ngậm lấy môi dưới mút nhẹ rồi nhả ra.Vân thây vậy cũng phụ hoạ cho anh.Nàng nhắm mắt tận hưởng.Khi thấy môi Hoàng gần chạm môi mình.Vân hơi nhổm người ngậm lấy ngay môi Hoàng,hôn 1 cách say mê.Hôn nhau 1 lúc,Hoàng dừng lại:
-Hôm nay em thơm nhi?Mới tắm hả?
-Vâng em tắm lúc chiều.
-Em dậy cởi áo ra cho anh nhé.
Vân nghe lời.Ngồi dậy.Cởi áo.Lúc này nàng đang mặc 1 bộ đồ ở nhà gồm áo 2 dây và váy trông rất duyên dáng.Cởi cái áo 2 dây phía trên người Vân 0 còn mặc gì cả.Còn Hoàng quay sang với lấy cái chổi lông gà,nhổ lấy 1 cái dài nhất.Rồi Hoàng quay sang bảo em:
-Rồi em nằm xuống đi.Nhắm mắt lại nhé
Vân ngoan ngoãn nghe lời.Nằm xuống,nhắm mắt.Hoàng cúi xuống gần người em.Từ từ chiêm ngưỡng 1 thân hình nảy nở đang phơi bày trước mặt.Nếu như so với các diễn viên trong những film đã xem thì 0 thể nào bằng nhưng nếu so với người vn thì cũng 0 đến nỗi nào.Vú Vân 0 thực sự to nhưng bù lại nó căng và tròn cộng với làn da trằng như trứng gà bóc khiến nó càng hấp dẫn hơn.Rồi 0 để em đợi lâu Hoàng dùng cái lông gà vừa nhổ miết nhẹ lên phần cổ Vân.Rồi từ từ tiến xuống ngực.Dừng lại ở đó 1 lúc.Hoàng lại rà cái lông gà 1 mạch từ nách xuống đến tận hông Vân.Rồi chuyển qua đến phần bụng.Rà vòng quanh rốn.Lúc này Vân đã hiểu cái tác dụng của cái chổi lông gà.Nàng đang cong người lên vì sung sướng vì cái cảm giác mới lạ chưa bao giờ được thưởng thức.Nhưng có lẽ cái cảm giác bây giờ mới chỉ là buồn buồn vì cái lông gà cọ vào hông.Nghịch chán ở phần bụng Hoàng bắt đầu chuyển dần lên khu vực chính.Với cái lông gà trong tay Hoàng rà quanh vú bên trái theo hình vòng tròn.Cứ mỗi 1 vòng lại thu hẹp dần.Rồi khi chạm đến đầu núm vú,Hoàng cứ gẩy đi gẩy lại.Cái lông gà thì mềm,nó chạm mà cứ như 0 chạm.Vân lúc này đang chuyển dần từ cảm giác buồn sang cảm giác sướng.Lưỡi nàng hơi thè ra,liếm quanh 1 vòng môi.Hoàng lại tiếp tục.Hoàng lại chuyển xuống rà rà vào phần bụng khiến Vân phải hóp bụng,hơi gồng người để tránh phải phá lên cười vì buồn.Rồi Hoàng lại chuyển lên rà rà và vú Vân.Cứ như thế Vân liên tục đón nhận 2 cảm giác liền 1 lúc.Lúc thì buồn,nhưng chưa kịp cười thì đã chuyển sang sung sướng.Đang tận hưởng cảm giác sung sướng thì lại thấy nhột nhột phần bụng hoặc phần hông.Cái cảm giác mới lạ này khiến Vân không thể chê vào đâu được.Nghịch chán chê Hoàng chuyển dần mục tiêu xuống phía dưới.Hoàng đưa tay kéo cái váy Vân đang mặc lên.Cái váy này là loại mặc ở nhà nên được may bằng loại vải khá mềm và rộng nên Hoàng có thể vén lên 1 cách dễ dàng.Hoàng nhận thấy Vân hôm nay mặc 1 cái quần lót màu trắng có thêu ren khá tinh tế ngay khu vực cấm.Khiến chỗ đó vừa kín mà vừa hở.Vừa đen lại vừa trắng.Nhìn 1 chút Hoàng lại dùng cái lông gà rà lên 2 bên đùi non.Cái cảm giác này có khác gì lúc có 1 bàn tay đàn ông rờ lên đùi con gái đâu.Thậm chí còn phê hơn ấy chứ.Vì vậy khỏi phải nói cũng biết Vân sướng đến thế nào.Hoàng chẳng cho Vân sướng được bao lâu.Rà rà được vài cái Hoàng dừng lại.Chồm lên phía trên sát mặt Vân nói khẽ:
-Anh cởi nốt ra nhé?
Vân 0 trả lời chỉ gật nhẹ.Lúc này nàng vẫn nhắm mắt,mặt nàng hơi đỏ vì xấu hổ trông thật đáng yêu.Vân hơi nhổm người để Hoàng dễ dàng tuột cái váy và cái quần lót.Vậy là lúc này trên người Vân chẳng mặc 1 cái gì.Hoàng vứt mấy thứ ra góc giường rồi nói:
-Em giang chân ra nào.
Vân nghe theo từ từ giang 2 chân sang nhưng 2 tay nàng chực chực muốn che phần kín.Mặc dù đã thử cảm giác này 1 lần nhưng dù sao việc phơi bày chỗ kín trước mặt 1 người khác giới cũng làm nàng 0 ít thẹn thùng.Hoàng biết em vẫn còn đang ngại nên cũng rất nhẹ nhàng.2 tay nắm 2 chân nàng kéo nhẹ sang 2 bên.Rồi nhẹ nhàng gạt 2 tay Vân ra chỗ khác.Lúc này trước mắt Hoàng đang hiện ra 1 cái âm hộ hồng hồng của 1 người con gái vẫn còn trinh.1 mùi thơm quen thuộc của nước rửa âm hộ sộc vào mũi Hoàng.Ở mép âm hộ đang rỉ ra 1 thứ nước trong suốt.Hoàng lại lấy cái lông gà,rồi nhẹ nhàng rà rà phía 2 bên mép.Vân sướng quá ưỡn cả người lên.Nàng 0 thể kiềm chế được sau cái cảm giác mới lạ này.Nó vừa sướng lại vừa nhẹ nhàng.Khác hẳn hôm qua khi Hoàng liếm nó.Hoàng biết em sướng lắm rồi lên bắt đầu tăng tốc độ.Rà nhanh hơn.Vân thì không cần nói thêm gì,sướng đến tê người.Miệng rên khe khẽ:
-A……..a…….sướng quá anh Hoàng ơi!
Lúc này nước trong âm hộ Vân rỉ ra khá nhiều làm ướt cả đầu lông gà.Hoàng đành cúi xuống,dí sát mồm liếm sạch chỗ nước đó.Việc này so với 1 số người có vẻ 0 sạch sẽ cho lắm.Nhưng với Hoàng đã quá quen khi làm tình với Lan.Thực sự nó chẳng có mùi vị gì rõ ràng.Với lại với 1 người sạch sẽ như Vân thì việc này chẳng có gì đáng ngại.Rồi Hoàng nhổ 1 cái lông khác.Lúc này Hoàng tấn công thẳng vào “yếu điểm”.Hơi hơi xoay cái lông gà 1 chút khi đầu nó chạm vào cửa hậu môn,rồi rà luôn 1 đường thật nhanh lên đến tận mu.Cái trò quái ác này làm Vân sướng 0 để đâu cho hết.Hỏi ai có thể kiềm chế được khi bị kích thích như vậy.Vân cũng 0 ngoại lệ.Lúc này nàng đã sướng quá rồi.0 còn kiểm soát được đầu óc mình nữa.Luôn mồm nói:
-Sướ….ng…….quá……anh ơi.Cho em đi………
Thực sự thì Hoàng cũng 0 thể kiềm chế được khi 1 trước mắt mình là 1 người con gái trong trắng đến vậy.Nhưng dù sao cái lương tâm của Hoàng đã chiến thắng cái ý nghĩ tội lỗi vừa chợt loé ra trong đầu Hòang:”Dù sao đây cũng là em gái mình.Với lại mình đã có lỗi với Lan 1 lần.0 thể tiếp tục lặp lại sai lầm”Hoàng nghĩ vậy và dừng tay,bỏ ra ghế ngồi.1 vài phút sau hoàn hồn,Vân mở mắt quay sang phía Hoàng:
-Sao vậy anh?
Hoàng nhìn em và nói:
-Em dậy mặc quần áo vào đi.Anh đã nói rồi.Mình là anh em,0 thể đi quá giới hạn được.Em hiểu không?
-Vâng.Em hiểu rồi.Em xin lỗi anh.Tại em không thể kiềm chế được.Dù sao em cũng cám ơn anh.Nhờ anh em mới biết được cảm giác đó
-Chưa đâu.Em chưa cảm nhận được hết đâu.Dù sao đó mới chỉ ở bên ngoài.Sau này,khi có chồng rồi.Em sẽ hiểu.Em dậy mặc quần áo rồi về phòng đi.Hay xuống dưới nhà mà xem ti vi.Bật kênh khác mà xem,có khi mẹ cũng đã về rồi đấy
Vân nghe lời.Dậy mặc quần áo rồi đi xuống dưới nhà.Chỉ còn lại mình Hoàng ngồi đó,cái quần lót hơi ướt ướt,chỗ đó rỉ ra 1 chất lỏng nhờn nhờn.Hoàng không thể không xúc động khi kích thích em gái mình.Nó hấp dẫn thật rồi sẽ khối thằng chết vì nó.Còn mình phải quên đi cái ý nghĩ tội lỗi kia.Nó là em mình.Với lại mình đã có Lan.Ngày kia nàng lên rồi.Sắp được gặp rồi.Ah lại còn cả Hương nữa chứ.Nghĩ đến đó Hoàng với tay bật máy vi tính.Chơi tiếp thôi
9h sáng thứ 7,hôm nay được nghỉ học nên Hoàng vẫn còn đang ngủ nướng.Bỗng chuông điện thoại reo vang.Hoàng uể oải nhỏm người dậy vớ cái điện thoại
-Alô.Ai đấy?
Đầu dây bên kia vang lên 1 giọng con gái nhẹ nhàng:
-Alô!Hoàng à?Hương đây.Chị vừa mới lên Hà Nội sáng nay.Em rỗi không?Sang đây,có quà cho em đấy
-Vậy à?Thế Lan có lên không chị?
-Chưa gì đã nhắc đến nó?Nhớ quá hả?Chị bảo nó gọi cho em nhưng nó không chịu.Trông nó lạ lắm.Chẳng nhẽ nó bíêt chuyện hôm trước?
-Chắc không phải đâu.Chút nữa em sang.Rửa cái mặt đã,đang ngủ
-Uh.Sang luôn nhé.Bye
-OK.Bye
Cúp máy.Hoàng bò ra khỏi giường vào nhà vệ sinh.Vừa làm vệ sinh Hoàng vừa thấy lo lo:”Sao lại thế nhỉ?Chẳng nhẽ Lan biết chuyện hôm trứơc.Lạ thật hôm đấy mình thấy Lan ngủ say lắm mà.Chẳng lẽ…..Mà hôm đưa Lan ra bến xe,cũng thấy Lan hơi lạ lạ,hình như tránh mặt mình.Phải sang xem thế nào mới được”
15 phút sau,Hoàng đã có mặt trước của nhà Lan.Cửa mở,Hoàng vào thẳng trong nhà thấy 2 chị em đang dọn đồ
-Chà!2 chị em mang nhiều đồ lên thế?Có phần của em không chị Hương
2 người đang dọn dẹp,thấy có người quay ra.Hương reo lên:
-Ah!Hoàng đấy hả?Vào đi.Có quà cho em này,nhiều lắm.
-Vậy hả?Tốt quá.Đâu đưa em xem nào
Hoàng vừa mở quà vừa quay sang Lan:
-2 chị em đi đường xa có mệt không?Bà đã khoẻ hẳn chưa?
Lan vẫn lúi húi dọn đồ,trả lời mà không thèm quay lại:
-Bà khoẻ rồi,mới lên sáng nay
Hoàng cảm thấy hơi bất ngờ vì câu trả lời cụt ngủn và thái độ của Lan.Đang định hỏi tiếp thì Lan đứng dậy,lẳng lặng đi vào bếp.Hoàng thấy vậy nhưng không biết làm thế nào.Hương nãy giờ chứng kiến thái độ của Lan,thấy hơi nghi nghi,quay sang Hoàng nháy mắt:
-Vào xem thế nào
Hoàng bật dậy như 1 cái máy.Chạy vào bếp.Thấy Lan đang đứng cạnh cái bếp ga,cho thứ gì đó vào nồi.Hoàng nhẹ nhàng tiến lại gần,vòng tay ôm lấy Lan từ phía sau,nhẹ nhàng hôn vào má bên trái,rỉ tai hỏi nhỏ:
-Em sao vậy?Xa nhau lâu thế không nhớ anh à?Hay em đang giận anh chuyện gì?Nói anh nghe nào?Anh hứa sẽ sửa sai
-Có gì đâu.Anh chẳng có gì sai cả.Chỉ có em sai.Tại em xấu,làm anh chán
-Hả?Ai nói em xấu vậy?Mà anh chán em hồi nào?Cuối cùng là có chuyện gì.Nói cho anh nghe nào.Thấy em như vậy.Anh không chịu được
-Anh đi mà hỏi chị Hương.Chị ấy xinh đấy chứ.Nhiều người theo đuổi lắm.Đâu có như em,xấu xí,chả ma nào thèm
Hoàng thấy hơi chột dạ,vẫn cố gắng giả vờ:
-Sao lại hỏi chị Hương.Em nói gì lạ vậy?Tự dưng lại lôi chị Hương vào đây?
Lan kéo tay Hoàng ra,lại gần chậu rửa:
-Anh không hiểu?Hay cố tình không hiểu?
-Anh không hiểu mà.Có gì em cứ nói thẳng ra.Em cứ úp úp mở mở thế này,anh không chịu nổi
Lan đang rửa rau,nghe nói vậy nàng ngừng tay,quay phắt người ra phía Hoàng,mắt hơi rưng rưng:
-Anh nói thế mà nghe được à?Anh không biết gì à?Vậy anh có nhớ hôm chị Hương nhờ anh đèo đi sinh nhật có chuyện gì xảy ra không?Anh đừng nói với em là anh không nhớ.Em thấy hết cả rồi.Anh không phải lo cho em.Chị Hương xứng với anh hơn em.Em không trách em đâu.Chỉ tại em dại dột
Hoàng nghe vậy,cúi đầu tỏ ra hối hận.Hương ở ngoài nghe thấy Lan to tiếng nói vọng vào:
-2 đứa có chuyện gì mà to tiếng thế?
Hoàng nói vọng ra:
-Không có gì đâu chị Hương
Rồi Hoàng lại gần,cầm lấy tay Lan:
-Anh xin lỗi.Lỗi tại anh.Đúng ra anh không được giấu em chuyện này.Anh sai rồi.
Lan khóc,nàng ôm lấy Hoàng,tay trái đấm nhẹ vào ngực Hoàng:
-Nhưng tại sao chứ?Chị ấy có gì hơn em?Em có tiếc anh cái gì đâu?
Hoàng ôm Lan vào lòng,1 tay vuốt tóc Lan:
-Em không sai.Là lỗi của anh.Anh đã không kìm chế được mình.Cũng tại hôm đó anh uống quá nhiều.Chưa bao giờ anh uống nhiều như thế,chỉ vì mọi ngừơi cứ ép.Em bỏ qua cho anh nhé.Anh thề chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa.Anh chỉ yêu em thôi,mình em thôi.Đó chỉ là 1 phút nông nổi.Anh không hề có tình cảm gì đối với chị Hương
-Thôi.Dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi.Em có trách anh cũng thế thôi.Nhưng mà anh định giải quyết việc này thế nào?Dù sao chị Hương cũng là chị của em.Em không muốn vì việc này mà 2 chị em bất hoà
-Anh cũng không biết.Vấn đề này tế nhị quá.Anh rất ngại nói với chị Hương.Hay em nói chuyện với chị nhé
-Thôi cũng được.Nhưng ý anh thế nào?Dù sao anh vẫn phải gặp chị ấy nhiều
-Tuỳ em mà.Anh thế nào cũng được.Miễn là đừng làm chị ấy buồn thôi.Thế tối nay em rỗi không?Đi xem phim nhé.Lâu không gặp em,anh nhớ em quá
Lan quàng 2 tay qua cổ Hoàng:
-Chỉ mỗi mình anh nhớ em thôi sao?Còn em không nhớ anh chắc?
-Không biết được,có thể lắm chứ
Hoàng cười,Lan cũng cười.Rồi 2 người quấn lấy nhau hôn đắm đuối.Xa nhau hơn tuần lễ,Hoàng thì không nói làm gì,Lan thì suốt ngày vào viện trông bà,thiếu thốn tình cảm nên giờ đây không còn gì sung sướng bằng được gặp Hoàng,được quay trở lại cảm giác thần tiên như những ngày đầu của 2 người.Thậm chí bây giờ cảm giác đó còn mãnh liệt hơn những ngày đầu.Lan hôn Hoàng mãnh liệt,Hoàng cũng đáp trả lại không kém.Họ nút lưỡi nhau,rồi Hoàng hôn khắp nơi,trên mắt,má rồi xuống đến cổ.Lan nhắm mắt tận hưởng,mặc cho Hoàng làm gì thì làm.Hoàng đẩy Lan lại gần kệ bếp,bế nàng ngồi lên,tay Hoàng bắt đầu mở từng cúc áo,mở đến đâu Hoàng hôn đến đó,Lan 2 tay chống ra phía sau,chờ đợi,đôi mắt nhắm nghiền thoả mãn
Đang cao hứng bỗng 2 người nghe thấy giọng Hương:
-Chà!Biết ngay mà.2 người vui quá quên cả đói hả?Nhưng tôi thì không.Đói quá.Còn chưa nấu cơm sao?Cho tôi chết đói hả?
Thì ra Hương đã vào bếp từ lúc nào.Lan thấy vậy vội vã đẩy Hoàng ra,tay vội cài lại mấy cái cúc áo,mặt nàng hồng lên vì xấu hổ.Quay sang Hoàng:
-Anh Hoàng ở lại ăn cơm nhé.Em nấu nhanh thôi.Anh ra ngoài chờ,xem có gì dọn giúp em
Rồi nàng quay sang Hương:
-Chị vào giúp em 1 tay,sắp xong rồi mà
Hoàng ra phòng khách dọn dẹp các thứ rồi kiểm tra quà của Lan và Hương.Chà bánh đậu xanh,đặc sản quê 2 người đây.Ngồi 1 lúc xem ti vi,2 chị em Lan bắt đầu dọn cơm.3 người vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ như chưa có gì xảy ra.Lúc về Hoàng tự nhủ:”Không biết Lan nói gì với Hương mà 2 người vui vẻ thế nhỉ”