Gia sư dâm tình ký - Chương 4
(Chỉnh sửa phần trước: Thanh, Thư , Thủy học lớp 12. lúc đi chơi, Thư chạy xe qua nhà Thanh để xe ở đó. Thanh chở Thư đi qua rủ Thủy rồi cả ba cùng qua nhà Khôi. )
———————-
Thư và Khôi tay trong tay đi về khách sạn. Trên đường đi, thỉnh thoảng, Khôi bắt gặp ánh mắt ganh tỵ của bao người đàn ông. Thư cũng nhận ra những ánh mắt ấy, nhưng nàng thấy, trong đó là sự thèm thuồng. Những tia nhìn như thiêu đốt, xuyên qua chiếc khăn tắm nằng quấn quanh người, xuyên qua cả lớp đồ tắm, mơn trớn trên da thịt nàng. Thư ngại ngùng, mấy lần chỉnh lại chiếc khăn. Nhưng quái ác, không làm sao đủ che hết cả người nàng. Kéo lên thì khoe cặp mông săn chắc rung rung theo từng bước đi. Kéo xuống tí, thì để lộ gò ngực căng tròn trong chiếc áo tắm. Cặp chân dài trường túc, thẳng tắp của nàng thì không dấu vào đâu được. Nàng nắm tay Khôi, bước thật nhanh mong sao sớm lên phòng.
Vào phòng, Thư quẳng chiếc khăn tắm lên giường, đi đến bên cửa sổ, ngắm nhìn những con sống, đang đua nhau vỗ vào bờ. Nàng dõi mắt nhìn quanh như cố tìm xem bạn mình có bên dưới không. Nhưng chỉ thấy li ti, chi chít người tắm biển. Mãi quan sát, nàng không biết Khôi đã đến sau lưng mình từ bao giờ.
Lúc vào phòng, vừa đóng cửa xong, Khôi liền bức đến sau lưng Thư. Chàng bước thật chậm, vừa đi vừa thưởng thức từng đường cong trên cơ thể nàng. Chiếc lưng thon thon, thắt lại ở eo, rồi nở vòng ra tôn lên bờ mông tròn trịa của người con gái xuân thì. Da nàng thật trắng, làm nổi bật mái tóc dài đen óng, hờ hững buông ngang lưng. Khôi ôm nhẹ nàng vào lòng, khẽ áp dương vật đang cương cứng vào bờ mông cong vút của người tình.
– Biển đẹp quá em nhỉ
Thư thở hắt ra, như đồng tình. Nàng nhắm mắt, ngả đầu về sau tựa vào vai Khôi để nghe hơi thở chàng, đều đặn mơn man lên tai lên cổ mình. Lúc Khôi ôm nàng, Thư đã cảm nhận được dương vật chàng cọ sát sau lưng. Ấm ấm, cưng cứng, nàng đã nghe lòng rạo rực. Cái dương vật nàng thấy hôm nọ, giờ đây đã ở sát sau mông nàng, đang khẽ cọ xát khe mông. Nàng nghe trong lòng rạo rực, muốn nắm lấy, muốn nhìn cho rõ. Người nàng như mềm nhũn ra, gai ốc nổi đầy.
– Uhm! Anh
Khôi nhẹ nhàng xoay Thư lại. Mắt nhìn mắt, môi tìm môi, trao nhau những nụ hôn nồng cháy. 2 bàn tay chàng, tham lam, vuốt ve dọc sống lưng người tình. Rồi trượt nhẹ xuống mông. Kéo rịt nàng vào người mình. Dương vật chàng, tù túng trong chiếc quần tắm, không ngừng cọ quẹt bụng dưới của nàng. Nụ hôn của chàng trượt sang hai bên tai, liếm lên chiếc cổ cao ba ngấn rồi ngoáy nhẹ vào lỗ tai Thư.
Nàng trân người, ưỡn mông như muốn gắt chặt cơ thể mình vào cơ thể của Khôi. Tay nàng cũng không ngừng ve vuốt lên xuống lưng chàng.
Khôi hôn dần xuống vai Thư. Anh cắn nhẹ từng chút từng chút rồi ngậm lấy dây áo tắm, đẩy nhẹ sang 2 bên. Áo tắm của Thư khẽ trượt ra, vừa đủ để anh nhìn thấy hai đầu ti đỏ hồng, ẩn nấm trên gò ngực căng phồng của nàng.
Thư chợt co tay lại, giữ cho áo tắm khỏi tuột. Không hiểu sao, nàng đột nhiên có cảm giác sờ sợ. Tuy đã chính thức yêu nhau, nhưng trước giờ nàng và anh chỉ dừng lại ở những cái ôm, hôn. Hay sờ mó âu yếm bên ngoài lớp áo quần. Chưa lần nào nàng thực sự khỏa thân trước người yêu.
“Mình có dễ dãi quá không?” – Thư thầm nghĩ
Khôi không ép nàng, chàng lại trở lên hôn môi nàng. Lưỡi chàng lùa sâu vào miệng nàng, quấn lấy lưỡi nàng. Thư nhắm mắt lại, nỗi sợ như vơi đi, nàng lại chìm trong đê mê của nụ hôn nồng cháy, tuy hai tay còn hờ hững phòng thủ ngang ngực.
Khôi đặt tay lên vai nàng. Vừa hôn, vừa vuốt ve đôi bờ vai thon, từ từ, chàng gãi nhẽ xuống gò ngực. rê lên rê xuống, cảm nhận sự mịn màng của đôi bồng đảo, không bị áo tắm che đậy. rồi chàng vuốt xuống, đẩy cả tay Thư và chiếc áo ngực xuống ngang hông. Bàn tay chàng xoe tròn, ôm trọn bầu ngực nàng.
– Uhm!
Thư rên nhẹ, tay nắm chặt áo tắm. Nàng cảm thấy như có luồng điện chạy từ đầu xuống chân.
Khôi nhẹ nhàng xoa nắn bầu vú của nàng. Thỉnh thoảng lại vân vê đầu vú. Môi chàng lần xuống, liếm láp, hôn hít từng chút một trên hai gò vú. Thỉnh thoảng, chàng đá nhẹ lưỡi lên núm vú, làm nàng rúm người run lẩy bẩy. Một bên bú, một bên xoa nắn. Tay còn lại thì vuốt lưng, bóp mông, vuốt đùi nàng. Chợt chàng hả miệng hết cở ngoạm lấy vú nàng, lưỡi đánh liên tục lên núm vú.
– Ah, anh.. anh
Thư buông áo tắm ra, ôm chầm lấy đầu anh, vò tóc, ngửa mặt lên trời hít hà. Ở dưới dường như có tí nước trào ra
– “Đã không còn, người yêu hỡi …..” (Tiếng nhạc chuông điện thoại)
Đột nhiên, điện thoại của Khôi reo lên. Thư giật mình vội buông anh ra chạy vào phòng tắm. Nàng tựa lưng vào cửa thở hổn hễn. Nhìn mình trong gương, Thư thấy 2 má cô ửng hồng. Ánh mắt có phần hoang dại. Trấn tỉnh lại. Thư cảm nhận được dưới đáy quần tắm, ươn ướt nhơn nhớt. Nàng mở nước tạt nướt lên mặt, lên cổ, như muốn xoa dịu cơn nóng, đang bừng bừng trong người. “Nên – Không nên” câu hỏi ấy liên tục văng vẳng, lập lại trong đầu nàng.
————
Thư hít một hơi thật sâu. Lấy hết can đảm, mở cửa phòng tắm bước ra thì thấy Khôi đã mặc lại quần áo chỉnh tề mặt buồn buồn, hốt hoảng.
Mẹ anh vừa gọi điện nói ba bị tai biến, vừa đưa vào nhà thương. Giờ chắc anh phải về ngay em à!
Ừ, để em gọi cho Thủy với Thanh, rồi mình về
Sau khi gọi điện cho 2 bạn, Thư vào thay quần áo. Cũng vừa lúc, Thanh và anh Hoàng về tới. Thủy với người yêu vừa mới ăn xong, đang trên đường về khách sạn. Thanh còn muốn ở lại nên đưa chìa khóa nhà cho Thư, để Thư về trước lấy xe vì giờ này chắc ba mẹ cô chưa về.
Bàn bạc xong, Thanh và Hoàng về phòng, còn Thư và Khôi xuống trả phòng, về lại thành phố.
Thành phố Hồ Chí Minh cuối tuần nhộn nhịp, xe chạy như nêm, người đông như kiến. Nhưng không khí trong con hẻm nhỏ ở Quận 3 thật yên tĩnh. Cuối con hẻm là một căn biệt thự cỡ nhỏ. Bên ngoài kín cổng cao tường. Đằng sau 2 cánh cửa sắt to lớn màu xanh là một khoảng sân rộng, có hòn non bộ, và vườn cây cảnh be bé, xinh xinh. Cửa chính và cửa sổ của căn nhà đóng im ỉm. Dường như chủ nhân của căn nhà đã đi hết, chỉ còn vài chiếc xe máy đậu xa xa ở góc sân bên hông nhà.
Khôi chở Thư rẽ vào con hẻm, khó khăn len qua chiếc xe ô tô màu đen đang đậu sát vô lề. “Hẻm nhỏ mà đưa xe vào, điên à” Khôi lẩm bẩm, rồi dừng xe trước cánh cửa màu xanh của căn biệt thự ấy. Thư xuống xe, hôn tạm biệt người yêu, không quên dặn chàng chạy cẩn thận. Nàng định mở cổng thì nhận ra cổng không có khóa ngoài, đẩy nhẹ thì cửa mở ra. “Chẳng lẻ, hồi sáng đi Thanh quên khóa?” Thư thầm nghĩ. Bước qua khoảng sân, đi đến bên hông nhà, chợt Thư nghe tiếng xột xoạt bên trong. “chết cha, hay trộm bẻ khóa vào?” nhẹ nhàng, rón rén, Thư nép bên cửa sổ nhìn vào.
– Từ từ anh, rách hết áo của em bây giờ!
Cô Liên, mẹ Thanh, đang quỳ trên sô pha giữa phòng khách, cởi từng nút áo sơ mi. Ngồi trên sô pha, ngay trước cô là một người đàn ông, nhưng không phải là ba Thanh. Hai bàn tay ông ấy đang luồn từ dưới áo lên, xoa nắn ngực cô.
Thư há hốc mồm, may mà nàng lẹ tay tự bụm miệng mình lại. Không ngờ bình thường cô Liên nhìn nghiêm nghị vậy mà lại ăn vụng, mà cử chỉ còn đầy vẻ mời gọi thế kia.
Trong phòng, Liên vừa cởi áo, vừa uốn éo cho áo từ từ tuột xuống. Cô cầm tay người tình đang bóp vú mình, đẩy ra sau. Một tay cô giữ áo ngực, tay kia luồn ra sau cởi móc. Xong cô ưỡn ngực lên, bắt hai tay sau đầu. Ngực Liên to bự, vễnh lên giữ cho áo lót không rơi xuống tuy không còn khóa. Cô khẽ lắc lắc người, bộ ngục núng na núng ninh, rung rinh làm áo lót bật tung ra.
Ngoài này, Thư nhìn thấy bô ngực trắng tròn, đầy đặc của mẹ bạn mà không khỏi ganh tỵ. “Thì ra con Thanh có gen ngực bự” – nàng thầm nghĩ.
Người đàn ông ấy, tham lam bóp chặt nhào nặn một bên vú. Bên kia ngoặm đầy miệng, mà liếm láp, day cắn. Ông ta cứ thay phiên bú hết bên này đến bên kia làm cho ngực cô Liên bóng lưỡng, ướt đẫm nước miếng. Hai đầu vú to to màu nâu nâu chĩa ra nhọn hoắc. Cô Liên cứ ngửa cổ ra sau, miệng hỗn hển, thỉnh thoảng Thư còn nghe cô rên hừ hừ.
Bất chợt, cô Liên đẩy ông ta ra, bước xuống. Đứng rước mặt người tình, Liên đánh mông qua lại, từ từ cởi nút quần, kéo dây kéo, rồi vừa lắc mông, vừa xoay vòng. Chiếc quần từng chút một rớt xuống đùi, gối, rồi mắc cá chân. Liên xoay lưng, bước thụt lùi về phía ông ấy, vừa đi vừa đáng mông, hai tay từ từ cởi quần lót ra. Đến nơi cô khom lưng, ưởn mông, đánh qua đánh lại trước mặt người tình như mời gọi. Người đàn ông ấy, ôm chầm lấy mông cô, hôn hít, liếm láp, đánh lượi theo khe mông, nút nghe chùn chụt, chùn chụt.
Ngoài này, Thư thầm khen cô Liên khéo giữ dáng. Cũng như Thanh, cô Liên dáng người đầy đặn, múp máp. Tuy bụng, đùi và mông đã có chút mỡ. Nhưng 3 vòng đâu ra đó rõ ràng. Nhất là khi cô khom lưng, cặp mông lộ ra, to tròn, căn bóng. Ở tuổi của cô, mà vóc dáng còn hấp dẫn vậy cũng không nhiều.
Bên trong, người đàn ông đã đứng dậy, đỡ cô ngồi xuống ghế. Cô Liên gấp gáp, cởi quần ông ta ra, trong khi ông ấy đang tự cởi áo.
Lúc này, Thư có dịp nhìn rõ người đó. Thì ra không phải là người đàn ông trung niên như nàng tưởng, mà là một chàng trai to con, lực lưỡng, tầm hai mươi mấy. Cơ ngực vòm lên nở nang, bụng sáu múi rõ ràng. Không khéo còn to khỏe hơn anh Hoàng, huấn luyện viên bơi lội, bạn trai của Thanh. Lúc cô Liên kéo quần lót anh ta xuống, dương vật bật ra hùng dũng. Đầu khấc nở to, trên thân gồ ghề những cục tròn tròn. Thư tròn xoe mắt kinh ngạc. Ước chừng như to vài dài hơn cả của anh Khôi. Nàng nhìn như bị thôi miên bởi dương vật ghê gớm ấy! vậy mà, bên trong, cô Liên đã bắt đầu lau cột, liếm bi rồi ngậm dương vật người tình vào miệng mà bú. Cô vừa bú vừa sục, có khi còn xoa bi. Anh ta như sướng lắm, cứ hít hà, rồi gồng người. Từng múi cơ căng lên đẹp như tượng thần hy lạp. Thư nghe người nóng ran, bầu vú căng tức như muốn bức tung chiếc áo lót đang mặt. Bên dưới thì nhột nhạt ẩm ướt. Nàng không ngừng liếm môi, nuốt nước miếng, hai chân đứng không vững, phải tựa hẳn vào tường.
Chàng trai đỡ cô Liên dậy, xoay người cô lại, để cô chóng 2 tay lên ghế, mông chìa về sau. Anh ta cầm dương vật quét lên quét xuống khe mông, rồi từ từ nhấn vào. Thư thấy cô Liên há hốc mồm, mắt nhắm nghiền, trán nhăn nhăn. Vào đâu chừng một nữa, anh ta bất thình lình đóng mạnh tới.
– Á! – cô Liên rít lên
Chàng trai nhịp nhanh và mạnh, tới tấp. một tay nắm vai cô Liên làm điểm tực, tay kia liên tục bóp lấy bóp để bầu vú trĩu nặng, đang nảy tưng tưng của cô Liên. Thỉnh thoảng, anh vỗ mông cô chan chát.
– Sướng không. Con đĩ chó?
– Ah. Sướng .. Sướng
Trời, anh ta kêu cô Liên là con đĩ chó mà cô chẳng những không phản đối mà còn hưởng ứng, nảy mông về sau, miệng liên tục kêu sướng. Thư nghe như lùng bùng 2 lỗ tai. Cửa mình ươn ướt, nóng nóng, mắt như nhòa đi. Bấy giác một bàn tay nàng luồn vô tự xoa vú, tay kia kẹp vào háng xoa xoa. Không biết trải qua bao lâu. Chỉ biết, trong kia, cô Liên hết chổng mông cho chàng trai nắc như chó, đến leo lên người cậu ta nhún nhảy. Rồi đột nhiên, cô Liên ngửa mặt lên trời, rú lên một tràn dài đầy man dại:
– Á…
Người cô giật giật, rồi đổ sập xuống. đầu gục lên vai người tình. Chàng trai hôn lên tóc cô, vuốt lưng cô. Âu yếm, ôm cô vào lòng. Hồi lâu anh ta mới hỏi:
– Sướng quá hả, con đi chó của anh
– Ghét! – cô Liên đánh đánh xoa xoa trên ngực chàng trai – Người gì đâu khỏe khiếp. Nãy giờ mà vẫn còn cứng trong em kìa.
– Thế, có thích không
– Thích
– Thích gì?
– Thích anh chơi em.
Không phải, dạy em bao nhiêu lần rồi. Bình thường, em sang chảnh đoang trang thế nào anh không biết. Nhưng muốn anh đụ thì phải nói như anh dạy. Nào nói lại coi
– Uhm… anh đụ em sướng quá.
– Uhm. Ngoan nè. Giờ mình đi tắm nha. Chừng nào chồng với con em về?
– Chắc cũng tới chiều lận. Ông ấy bữa nay đi công tác dưới tỉnh. Còn con bé chắc đi chơi với bạn rồi. Tụi nó để xe ở đây, chắc đi xa.
Nghe tới đây, chàng trai liền ẵm cô Liên, đi lên phòng. Còn Thư ngồi thụp xuống thở dốc. Nãy giờ nàng như nín thở theo dõi chuyện của hai người. Giờ đây tim đập loạn xạ, miệng khô khốc. Đợi hai người đi xong, Thư đứng dậy, vội vã, dắt xe ra ngoài, chạy về nhà. Trên đường đi, nàng không ngừng điều chỉnh tư thế. Đáy quần lót ướt đẩm nước nhờn, làm Thư thấy nhột nhạt khó chịu vô cùng.
Đêm đó, Thư mơ một giấc mơ đầy mộng mị. Nàng mơ thấy đang chạy bộ tập thể dục buổi sáng thì một con chó từ trong lùm cây nhảy ra sủa. Nàng sợ quá quay lưng chạy. Lúc quay đầu lại thì không thấy con chó đâu, mà thay vào đó là một dương vật to bằng con chó, có bốn chân đang dí tới nơi. Hoảng quá, luống cuống, Thư vấp té. Con dương vật lao tới vừa sủa vừa phun tinh tới tấp giữa hai chân nàng.
Giật mình tỉnh dậy, Thư thấy háng mình ướt mem!
——————
Sáng ra, Thư thức dậy trong trạng thái uể oải. Lấy bài vở ra học, mà không tài nào tập trung được. Đầu óc nàng đầy những suy nghĩ vẫn vơ. Nào là chuyện của anh Khôi rồi chuyện của cô Liên. Rồi hình ảnh cái chàng trai ấy, cái dương vật to kềnh với những hột tròn tròn trên thân. Gương mặt điển trai phong trần, thân hình cơ bắp. Thư cố lắc đầu như xua đi những suy nghĩ ấy. “Mình yêu Khôi sao lại còn nghĩ đến hình ảnh chàng trai lạ kia?” – Thư tự vấn lương tâm đầy mâu thuẫn của mình.
Chợt chuông điện thoại nàng reo lên.
– Ê dậy chưa con nỡm! – Thủy hỏi
– Dậy rồi, đang học bài nè. Hôm qua mấy giờ mày về? đang làm gì đó
– Ờ lúc tao về cũng 4, 5 giờ chiều. Mà mày học đến đâu rồi, tao cũng vừa lấy bài ra coi, có mấy bài toán khó quá. Hỏi con Thanh nó cũng ko biết.
– Vậy hả! phải bài …. Không?
– Đúng rồi! Mày làm được không?
– Tao cũng đang bí nè.
– Anh Khôi giờ chắc bận rộn lắm, không hỏi được đâu ha. Hay kêu thằng Tùng chỉ đi. Nó mê mày vậy, kêu chắc nó chịu liền chứ gì.
– Thôi đi mày! Hôm bữa mình làm nó quê rồi.
– Quê gì! Mày kêu là nó chỉ liền chứ gì.
– Thôi, gặp nó 1 mình tao ngại lắm
– Uhm! Hay hẹn nó ra quán của tao đi. Rồi kêu con Thanh qua luôn. Có 2 đứa tao hết ngại ha.
– Vậy cũng được! Nhưng mày gọi nó đi.
– Ok! Cô nương. Vậy mà cũng không dám gọi. Để tao lo. 1 tiếng nữa mày sang tao đi. Ăn sáng ở quán tao luôn!
Dứt lời Thủy cúp máy. “Con này, cái tật vô duyên bảo hoài không chịu sửa” – Thư lẩm bẩm. Nàng đứng dậy chuẩn bị đồ lát nữa mặc rồi đi tắm.
——————
Nhà Thủy phía trước có sân rộng, nên mở quán café sân vườn. Đi sâu vào phía sau là gian nhà 2 tầng, để gia đình ở. Nói gia đình vậy chứ chỉ có cô và mẹ. Ba Thủy mất sớm. Mẹ con cô sống nhờ thu nhập từ quán café là chủ yếu. Cô và mẹ ở tầng trên, còn tầng dưới thì cho 3 anh sinh viên, cũng là nhân viên của quán ở.
Thủy vừa gọi điện cho Tùng xong, thì gọi cho Thanh hẹn qua để Tùng chỉ bài.
– Mới sáng sớm mà hẹn trai rồi hả cưng. Anh phục vục em không đủ sao?
– Thôi đi ông tướng! Em hẹn con Thư với Thanh qua học bài thôi. Tối qua rồi sáng nay, quần người ta muốn chết nè.
Người vừa hỏi Thủy là Trọng, một trong 3 anh sinh viên. Trọng từ nhà tắm bước ra, chỉ quấn một chiếc khăn ngang bụng. Anh đi đến ôm cô hôn ngấu nghiến.
– Em cũng sung thiệt. Hôm qua đi chơi với bồ cả ngày. Tối về cũng còn sức chiến với anh nữa.
Trọng vừa nói, vừa xoa xoa vú Thủy.
– Thôi để em đi tắm! Anh lo xuống mở quán đi.
– Em khỏi lo. Hồi sáng anh với thằng Nhân dậy sớm dọn quá rồi mới lên đây đó chứ! Tội nghiệp nó, tối qua bị mẹ em quần cho tơi tả.
– Vậy hả! Sao anh biết?
– Thì sáng nhìn mặt nó bơ phờ là biết rồi. Anh hỏi thì nó nói tối qua mẹ em kêu nó với thằng Dũng vào phòng mà.
– Trời! bà già cũng sung dữ ha
– Sung chứ sao, mẹ nào con nấy mà. He he he.
Vừa nói Trọng vừa kéo áo ngủ Thủy xuống, tháo luôn cái khăn tắm của mình ra. Dương vật chàng hùng dũng đâm vào bụng nàng.
Cả hai nằm xuống giường, hôn nhau thắm thiết. Thủy vừa hôn, vừa sục dương vật Trọng, còn Trọng thì vừa hôn vừa bóp vú, hay vuốt ve, người nàng. Rời môi Trọng ra Thủy nói:
– Mới nãy bắn ra quá trời, mà giờ còn cứng nè – Thủy sục sục dương vật Trọng
– Uh! Thấy em là nó ngỏng lên rồi. Hi hi!
– Em hẹn với mấy đứa bạn rồi. Giờ em đi tắm, tối hãy lên phục vụ em.
– Tuân lệnh tiểu thư!
Tuy đang nứng lắm, nhưng Trọng đành nghe lời Thủy. Mặc đồ vào và đi ra quán. Còn Thủy lững thững bước vào phòng tắm, xả nước ấm, ngồi vào bồn ngâm mình thư giãn, cho cơn hứng dịu xuống.
——————-
Buổi học nhóm hôm ấy là một cực hình sung sướng đối với Tùng. Cực hình vì ba cô gái vốn dĩ chẳng những không vững kiến thức toán phổ thông, mà còn chậm hiểu. Cùng một vấn đề Tùng phải giảng đi giảng lại nhiều lần. Có khi, cũng bài đó vừa giảng cho cô này xong, thì cô kia hỏi lại. Tuy nhiên, Tùng cũng sung sướng khi được dịp ngồi gần Thư, người mà chàng thích. Nét e lệ, đài các của của Thư lúc nào cũng làm Tùng xao xuyến. Tuy Thư ăn mặc đơn giản, kín đáo. Nhưng có nét thu hút nào đó làm chàng ngắm mãi không chán.
Chẳng những thế, khi ngồi gần Thư, Tùng còn ngửi được một mùi thơm thoang thoảng. Tuy không biết là mùi gì, nhưng chàng cảm thấy nó chẳng giống, mùi nước hoa, hay mùi xà phòng thơm nào cả. Còn Thủy, áo thun bó 2 dây hở rún, quần short ngắn cũn cỡn, khoe làm da và đôi chân dài thẳng tắp như khêu khích trêu ngươi chàng. Thỉnh thoảng nàng chồm qua hỏi bài, là Tùng có dịp chiêm ngưỡng đôi vú căng đầy trĩu nặng trong chiếc áo thun. Tuy vậy, ngực Thủy cũng chưa to bằng Thanh. Thanh mặc áo sơ mi thôi, nhưng dường như những chiếc nút phải khổ sở lắm mới giữ được 2 tà áo khỏi bị ngực cô đẩy bung ra. Tùng đôi khi nhìn vào khe hở của cổ áo, hay khoảng hở giữa 2 nút mà thèm thuồng. Mỗi cữ động của Thanh làm bầu vú rung rinh, núng na núng nính. Phải kìm nén dữ lắm, chàng mới không đưa tay mà bóp một cái cho đã. Tùng sợ làm vậy sẽ bị ăn tát và chẳng còn cơ hội chỉ bài cho ba cô hoa khôi của trường. Mỗi người mỗi vẻ. Hôm nay được ngồi gần 3 nàng như thế, là diễm phúc lắm rồi. Biết thân biết phận như vậy, nên không ít lần, Tùng phải hít sâu lấy bình tĩnh, kiềm hãm lòng mình lại, cũng như lén lút lấy tay đè thằng em của mình đang cứng đầu biểu tình đòi tự do.
Những biểu hiện của Tùng không qua khỏi mắt Thúy. Cô nàng biết thừa chàng ta nhìn lén mình suốt buổi nhưng làm lơ. Một phần vì cũng còn nhờ anh ta chỉ bài, phần kia, nàng cũng thấy khoái khoái khi thấy vẻ thèm thuồng của Tùng. Chân dài, da trắng như nàng thì đố chàng nào kiềm lòng nổi. Thủy thầm nghĩ.
Còn Thanh, nàng cũng muốn trêu Tùng chút đỉnh. Nên lâu lâu, làm bộ vươn vai, hay ẹo qua ẹo lại. Như vô tình làm cho bộ ngực căng phòng của mình căng hơn. Thôi thì coi như trả công chỉ bài, cho thằng bạn rửa mắt một bữa vậy.
Thư hôm nay thấy Tùng bị 2 cô bạn cuốn hút cũng có chút nhẹ nhõm pha lẫn chút tiếc nuối. Phải công nhật, nàng có phần thán phục sự thông minh, nhanh nhạy của Tùng. Tuy nhiên, ở Tùng có vẻ gì đó giống công tử bột. Người ốm nhom, da trắng như con gái, nên nàng cảm thấy không thích lắm. Tùng không si mê, theo đuôi nàng nữa thì khỏe cho nàng. Nhưng không còn là tâm điểm chú ý nữa, làm nàng cảm thấy tiếc tiếc.
Không ai bảo ai, mỗi người vừa học vừa theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.