Gia Đình Tội Lỗi - Phần 1
Đã hai năm qua kể từ khi ba Dũng mất trong một tai nạn. Dũng chỉ mới 16 khi biến cố đó xảy ra. Cả hai mẹ con Dũng đều nhớ ba nó rất nhiều. Cuộc sống của gia đình rất đầy đủ và đầm ấm trước khi bi kịch đến với họ.
Đó là vào một đêm mà ba Dũng nhậu say và không làm chủ được tốc độ nên đụng vào xe container đi ngược chiều. Ba Dũng mất trên đường tới bệnh viện.
Với sự giúp đỡ của bà con họ hàng rồi thì đám tang ba Dũng cũng được diễn ra chu đáo. Ai cũng thương tiếc cho ba Dũng nhưng người đau buồn nhất là Dũng và mẹ.
Và tai nạn đó đã làm thay đổi nhiều thứ trong cuộc sống của hai mẹ con Dũng. Câu chuyện bắt đầu từ đây.
Ba mẹ Dũng đều làm việc trong ngân hàng ở Bắc Carolina, nên lương bổng cũng hậu. Từ ngày ba Dũng mất mẹ Dũng chỉ lao đầu vào công việc để quên đi đau buồn nên mặc dù chỉ còn một mình nhưng mẹ Dũng đã chăm lo đầy đủ mọi thứ trong nhà.
Dũng biết mẹ buồn nên cố gắng ngoan ngoãn và làm những gì có thể để phụ giúp mẹ nhiều hơn. Sự thân thiết của hai mẹ con cũng góp phần giảm bớt nỗi đau đó.
Dũng bây giờ đã là thanh niên 18 tuổi cao ráo đẹp trai giống ba Dũng thời trẻ, Dũng thường nghe mẹ khen thế khi hai mẹ con nghĩ đến ba.
Tuy nhiên Dũng có nhược điểm như bao thanh niên khác là hơi rụt rè, nhút nhát trước người lạ mặt.
Dũng cũng muốn có bạn gái nhưng mỗi lần đứng trước cô gái quyến rũ nào đó trong trường là Dũng luống cuống, nói không nên lời. Vì vậy chuyện hẹn hò trai gái đối với Dũng chưa thành hiện thực.
Bù lại sự nhút nhát đó là thành tích học tập tốt trong trường. Dũng dễ dàng kiếm được học bổng vào học trong một trường đại học cùng thành phố.
Có lẽ sự thiếu vắng người cha nên ảnh hưởng tới tính cách của Dũng. Nếu còn sống chắc ba sẽ hướng dẫn Dũng cách chinh phục một người con gái như thế nào. Mẹ Dũng cũng biết sự thiếu tự tin của khi đứng trước con gái nhưng mẹ không lo lắng gì nhiều vì Dũng chỉ mới bắt đầu học đại học, thời gian vẫn còn dài để Dũng tìm một người con gái thích hợp.
Hạnh, mẹ Dũng, một người phụ nữ thành đạt và giàu nghị lực. Mặc dù gần 40 tuổi nhưng nét quyến rũ, duyên dáng, trẻ trung của nàng đã làm mọi người đều nghĩ rằng nàng chỉ mới 30 là cùng. Mái tóc đen huyền uốn xoăn trên bờ vai trắng ngần của nàng là nét hấp dẫn nhất, tạo cảm giác vừa đoan trang vừa gợi tình.
Hạnh rất tuyệt vọng khi ba Dũng mất, nhưng vì nghĩ đến con nên Hạnh đã cố gắng rất nhiều. Dũng cũng biết điều đó mặc dù mẹ không bao giờ than vãn về sự buồn bã cô đơn của bạn thân mình cả.
Trong hai năm đã trôi qua, Hạnh cũng có gặp gỡ một vài người đàn ông khác. Nhưng thật không may là nàng không gặp được người nào có chung cảm xúc, suy nghĩ như mình.
Hạnh cảm thấy hình như những người đàn ông mà nàng quen đều thèm muốn cơ thể nàng, họ chỉ muốn lên giường với nàng chứ hầu như không thông cảm với nàng về cuộc sống. Mặc dù bản thân nàng đôi khi cũng có những đòi hỏi sinh lý nhưng nàng cần người đàn ông biết thông cảm, chia sẻ với nàng những vui buồn chứ không đơn thuần chuyện chăn gối.
Dũng thường xuyên khuyến khích mẹ nên đi gặp gỡ nhiều người và tìm lấy những niềm vui mới, nhưng mỗi khi cậu nói thế là mẹ lại nói Dũng luôn là người đàn ông duy nhất mà mẹ cần trong quãng đời còn lại.
Dù biết mẹ vẫn còn nhớ ba nhưng Dũng không muốn mẹ phải cô đơn, mẹ cần phải có người đàn ông cho mình. Vì vậy, trong những lúc vui vẻ Dũng thường nói đùa với mẹ là mẹ nên ăn mặc khiêu gợi hơn như váy ngắn, áo thun bó sát người để có thể tạo sự chú ý của nhiều người đàn ông khác hơn nữa như thế mới có nhiều cơ hội tìm được người đàn ông lý tưởng. Mỗi khi nghe con nói như thế thì Hạnh chỉ cười và nói vòng vo sang chuyện khác, rồi Hạnh cũng đề cập đến chuyện có bạn gái với Dũng. Cứ như thế hai mẹ con nói chuyện vui vẻ về chuyện hẹn hò của người này đến người kia mà không đi đến đâu cả.
Thời gian dần trôi qua, nỗi buồn cũng đã vơi đi nhiều. Dũng học hành rất tốt và Hạnh thường được mọi người khen ngợi về tác phong làm việc nhanh nhẹn, hiệu quả. Cuộc sống của hai mẹ con có lẽ êm đềm trôi qua như thế nếu như không có những bất ngờ xảy ra.
…
Vào một buổi tối thứ bảy, Hạnh từ trên lầu bước xuống phòng khách và thấy Dũng đang ngồi xem TV như bao buổi tối thứ bảy khác.
“Dũng, sao con lại ngồi nhà tối nay vậy, sao con không đi chơi với bạn bè?”, Hạnh vừa nói vừa ngồi xuống bên cạnh con trai và choàng tay lên vai Dũng như một người bạn.
“Mẹ ơi, tụi nó đi từng cặp với nhau rồi, với lại con thích ở nhà với mẹ hơn, con cũng chả thích ra ngoài làm gì cho mệt”, Dũng nói.
“Dũng nè, con cần có bạn… mẹ nói là bạn gái đó” Hạnh nói với giọng nghiêm chỉnh. Rồi Hạnh nhìn vào mắt con trai rồi nói với vẻ lo lắng “Mẹ lo cho con, con biết không?”
“Mẹ à, con thấy mẹ vẫn bình thường khi không có bạn trai thì con cũng đâu cần có bạn gái?” Dũng nói rồi cười với mẹ.
“Coi nào con, điều đó hoàn toàn khác. Mẹ đã có chồng có con rồi. Còn con là thanh niên cơ mà”Hạnh nói rồi béo vào má Dũng nựng nịu.
“Nhưng con cũng có mẹ rồi, mẹ cũng là con gái đó thôi”Dũng ranh mãnh trả lời.
Hạnh thở dài bất lực rồi cười nói “Vậy mẹ con mình hợp thành một cặp rồi, phải không con?”
“Đúng vậy, mẹ là người bạn tốt nhất của con” Dũng vừa nói vừa quàng tay sang vai mẹ.
“Và con cũng là người bạn tốt nhất của mẹ” Hạnh nói rồi ôm chầm lấy Dũng.
Hai mẹ con ôm nhau cười như hai người bạn thân thiết lắm.
Nhưng bất giác Hạnh buộc miệng nói “Dù gì thì con cũng cần có bạn gái, điều đó tốt cho con”
“Mẹ này…” Dũng bực bội nói lớn.
“Mẹ sao con?” Hạnh hỏi.
Dũng há miệng nhưng không thốt nên lời, nó ngả đầu ra sau ghế rồi nhắm mắt lại. Mặt nó có vẻ thiểu não nhưng cuối cùng nó cũng nói “Không có gì đâu mẹ”
“Này con… đừng buồn mẹ chứ” Hạnh nói và xoay mặt con về phía mình, rồi nhìn vào mắt Dũng “Mẹ con mình có thể nói với nhau bất cứ chuyện gì mà con”
Dũng muốn nói với mẹ về sự rụt rè nhút nhát của nó nhiều lần rồi nhưng nó không muốn làm mẹ bận tâm. Ngoài ra Dũng cảm thấy chán khi nói về những đứa con gái khác. Nhưng bây giờ Dũng thấy cần phải tâm sự cho mẹ biết, lấy hết can đảm Dũng nói “Thật ra con không hứng thú lắm với mấy đứa con gái. Con luôn líu lưỡi khi đứng trước một đứa con gái đẹp nào đó” Dũng nói nhưng mắt nó không dám nhìn vào mắt mẹ.
Hạnh hơi ngạc nhiên nhưng không thể hiện ra. Nàng chưa bao giờ nghe Dũng nói về điều đó trước đây. “Coi nào, con luôn khen mẹ đẹp và con đâu có ấp úng khi nói chuyện với mẹ”
“Con thấy mình nhát lắm mẹ, con không biết nói gì hay làm gì khi ở gần con gái. Từ trước tới giờ con chưa từng hôn một đứa con gái nào cả”. Dũng đỏ mặt lên khi nói đến đó.
“Thật sao con?” Hạnh thật sự kinh ngạc, Hạnh nghỉ nó đã hơn 18 tuổi rồi mà chưa từng hôn con gái, nó còn quá trong trắng. Ở VN thì còn có thể chấp nhận chuyện đó nhưng cuộc sống ở đây rất thoáng nên chuyện đó làm Hạnh bị sốc. Nàng nghĩ lại thời đi học nàng cũng có bạn trai từ năm 16 tuổi kia. Nàng hỏi con “Con có thích con gái không đấy?”
“Kìa meeeẹ… dĩ nhiên con thích chứ” Dũng trả lời một cách bối rối.
Hạnh thở dài nhẹ nhõm, nàng tưởng con mình có vấn đề.
“Đó chỉ là vì… vì con chưa có hẹn hò thực sự với đứa nào cả thôi”
“Trời, con tôi” Hạnh không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. “Mẹ nhìn thấy con ra ngoài và con nói là đi chơi với bạn gái cơ mà”
“Con xin lỗi mẹ vì đã nói dối. Thực sự là lúc đó con đến thư viện hoặc lòng vòng ngoài đường thôi. Con không muốn mẹ quá lo cho con. Con xin lỗi”
Đột nhiên, Hạnh chợt thấy mình đã không quan tâm đến con kể từ khi ba Dũng mất. Hạnh thấy mình có lỗi khi lúc nào mình cũng có thể đọc được ý nghĩ của con trai. Nàng thấy mình chỉ lao đầu vào công việc mà không chịu để ý đến suy nghĩ của con. Hạnh thấy con rất non nớt trong chuyện trai gái, chuyện giới tính mà ba mẹ là người dạy dỗ, hướng dẫn cho con cái. Càng nghĩ Hạnh càng giận bản thân mình.
Cả hai mẹ con ngồi im lặng trong suy nghĩ của riêng mình. Không ai biết phải nói gì. Cuối cùng thì Hạnh cũng lên tiếng.
“Dũng nè, con nghĩ sao nếu mẹ với con đi chơi với nhau?”
“Mẹ à, mẹ đừng bận tâm về chuyện đó mà”
“Mẹ lo chứ, con cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh mẹ, vậy tại sao mẹ con mình không thể đi chơi chứ? Con xem như mẹ là bạn gái con. Mẹ sẽ nói cho con phải biết làm gì khi ở bên cạnh đứa con gái khác. Mẹ biết con gái muốn gì mà”
Hạnh ngừng nói khi thấy con trai bối rối vì đề nghị của nàng.’
“Sao thế con… hay là con không thích đi chơi với người già như mẹ?”Hạnh cười.
“Không đâu, mẹ còn trẻ lắm mà. Mẹ là người phụ nữ đẹp nhất mà con biết” Dũng đỏ mặt khi nói thế.
“Cảm ơn cưng, con cũng là chàng trai tốt nhất đối với mẹ. Vậy thì tại sao chúng ta không thể đi chơi với nhau, đúng không con?”
Dũng im lặng, nó nghĩ như thế cũng được. Vừa để mẹ nó không nói đến chuyện bạn gái của nó nữa vừa làm cho mẹ nó vui. Dũng nói với giọng thờ ơ “À… con nghĩ thế cũng hay”
“Con nói có vẻ miễn cưỡng thế” Hạnh hơi thất vọng.
“Không có đâu mẹ… nhưng…” Dũng nói nhanh.
“Có gì vậy con? Nhưng gì…”
“Con không… chả biết chuyện gì cả… mẹ biết đó, con ngốc lắm. Mẹ sẽ chán đi chơi với con thôi” Dũng nói cà lăm.
“Không có gì chán cả con à” Hạnh nói rồi vỗ lên đùi Dũng “Nào, chuẩn bị quần áo đi con, mẹ con mình sẽ đi ăn tối rồi đi xem phim” Hạnh đứng lên đi đến bàn lấy chìa khóa xe và đưa nó cho Dũng “Con sẽ lái xe chở mẹ nhé, cưng”
“Meeeeẹ…” mặt Dũng đỏ lên vì mắc cỡ. Tuy nhiên đằng sau sự chán nản đó là sự hứng khởi mà nó mong muốn từ lâu rồi.
Hai mươi phút sau, Dũng đi tới đi lui trong phòng khách hồi hộp chờ mẹ nó. Khi Dũng thấy mẹ bước xuống cầu thang, nó muốn nói gì đó nhưng nghẹn họng.
Hạnh mặc áo ống thun trắng bó sát người, vai để trần nổi bật làn da mịn, hai cánh tay trắng muốt nõn nà, bộ ngực cân đối nhô ra ép sát vào lớp vải phía trước, bờ eo nhỏ nhắn dù đã một lần sinh nở, còn phần dưới là cái váy ngắn màu đen, dưới gót chân hồng của Hạnh là đôi giày cao gót.
Ba Dũng thích Hạnh mặc như thế trước đây, nên Hạnh nghĩ Dũng chắc cũng thích.
“Có gì không con?” Hạnh hỏi khi thấy mặt con trai đờ đẫn nhìn mình chăm chú. Đột nhiên, nàng nghĩ mình đã phạm một sai lầm lớn.
“Mẹ, trông mẹ…”Dũng ấp úng khi đang cố gắng nói là mẹ nó rất đẹp.
“Mẹ sẽ thay bộ khác” Hạnh nói và quay lại lên lầu vì Hạnh nghĩ mình mặc đồ hơi quá khiêu gợi, Hạnh chỉ muốn mình trông trẻ hơn khi đi chơi với con trai.
“Không! Mẹ trông đẹp lắm” Dũng đỏ mặt lên khi nói câu đó.
Hạnh quay mặt lại rồi mỉm cười “Tại sao thế con, mẹ nghĩ con bối rối khi thấy mẹ mặc như vậy, cảm ơn con nha”
“Mẹ nè, con nghĩ nếu mấy đứa bạn con thấy mẹ đẹp như thế chắc tụi nó ghen tị lắm” Dũng khen mẹ nó không ngớt.
Hạnh cảm thấy trong lòng tràn đầy niềm tự hào và hạnh phúc khi nghe con khen như thế.
“Vậy hả, để cho bạn con tức luôn nhé. Tối nay, con đừng gọi mẹ mà gọi tên Hạnh của mẹ nhé” Hạnh cười vui vẻ.
“Được thôi mẹ… ưm Hạnh” Dũng trả lời “Hạnh” nó lặp lại một lần nữa để quen miệng.
Dũng tiến ra xe hơi rồi mở cửa mời mẹ nó vào như một anh chàng ga lăng. Khi Hạnh ngồi xuống, Dũng không thể không để ý đến cặp đùi thon dài của mẹ nó giờ đây đã lộ ra nhiều hơn khi váy nhích lên cao hơn. Khi nhìn lên mặt mẹ nó thì Dũng thấy mẹ mỉm cười. Chúa ơi, Dũng nghĩ mẹ thấy nó nhìn lên đùi mẹ. Dũng tự trách mình sao dám nhìn như thế, nó cũng không hiểu.
Khi đang lái xe, Dũng cũng liếc nhìn xuống đùi Hạnh, mặc dù chỉ thoáng qua. Đầu óc Dũng tự nhiên nóng lên, nó thấy hồi hộp kích thích thế nào ấy. Cảm giác bối rối mà Dũng không thể giải thích nổi. Khúc thịt ở giữa hai bên đùi nó tự nhiên cứng lên. Nó cố gắng tập trung vào tay lái.
Váy của Hạnh nhích lên chút nữa, càng phô bày cặp đùi trắng trẻo của Hạnh. Lúc này Hạnh cũng nhận thấy điều đó, Hạnh cố kéo váy xuống, nhưng một lúc sau thì nó vẫn như thế.
Dũng lái xe đến một nhà hàng Ý mà hồi trước cả nhà hay đến ăn. Khung cảnh nơi đây rất yên tĩnh và thân mật dễ chịu. Mỗi bàn đều trùm khăn đỏ, ở giữa có sẵn một chai vang với một cặp nến. Thậm chí có một người nhạc công đang chơi piano.
Buổi ăn tối rất vui vẻ giữa hai mẹ con. Hạnh cho phép con uống một vài ly rượu. Hạnh nghĩ như thế có thể làm con trưởng thành hơn. Dũng cần được học hỏi nhiều hơn nữa mới có thể trở thành người lớn.
Hạnh cũng uống một chút rượu. Nàng hơi say nhưng cảm thấy ấm và dễ chịu.
Dũng không khó khăn khi nói với mẹ. Men rượu có lẽ giúp nó tự tin hơn. Và mẹ nó thì không phải là đứa con gái khác nên nó nói rất thoải mái.
Hai mẹ con nói đủ thứ truyện từ học hành, bạn bè, âm nhạc, phim ảnh… tất cả mọi thứ mà con trai con gái thường nói trong các buổi đi chơi. Thỉnh thoảng, Hạnh chỉ cho con cách mà một đứa con trai làm gì khi đi chơi với bạn gái giống như là chuyện đợi bạn gái sửa soạn, mở cửa xe mời bạn gái, kéo ghế ngồi… như là Dũng làm đối với mẹ. Hạnh nhận thấy con mình đâu có khờ quá như nó nghĩ. Rõ ràng là Dũng ga lăng như ba nó, Dũng không cần phải hướng dẫn nhiều như Hạnh nghĩ.
Đôi lúc, Dũng quên Hạnh là mẹ nó và nó nói chuyện như với bạn gái. Hạnh cũng thế, cười nói vô tư không cần để ý. Hạnh nghĩ hôm nay Dũng rất là đàn ông. Khuôn mặt đẹp trai của Dũng nổi bật lên dưới ánh nến, nụ cười của Dũng rất thu hút. Đột nhiên Hạnh thấy rùng mình khi nhận ra điều đó như thấy lại được hình ảnh của chồng thời trai trẻ.
Bữa ăn tối kết thúc, Dũng đưa mẹ ra xe. Dũng nhanh chóng mở cửa xe. Hạnh cảm thấy hơi chếnh choáng nên hơi loạng choạng có lẽ vì nàng uống hơi nhiều hơn bình thường.
Khi Dũng mở cửa xe và dìu mẹ ngồi vào trong, nó đã cố gắng không nhìn vào đùi mẹ nó nữa. Nhưng điều đó dường như không thể. Thật khó khăn cho Dũng khi phải cố gắng cưỡng lại điều đó. Nó đưa mắt nhìn lên đùi mẹ nó khi mà chiếc váy nhích lên cao hơn so với lúc trên đường đến nhà hàng. Một sự thúc đẩy vô hình hướng mắt nó nhìn vào trong phần tối mờ giữa hai đùi mẹ nó bên dưới váy. Ánh sáng từ ánh đèn đường bổng chiếu sáng phần tối đó làm tim Dũng đập mạnh. Giữa hai đùi trắng mịn của Hạnh là chiếc quần lót màu trắng bóng ẩn hiện bên trong. Dũng điếng người khi nhìn thấy cảnh đó. Có lẽ đó là hình ảnh kích thích đầu tiên trong đời nó đã được nhìn thấy.
Dũng như bất động cho đến khi mẹ nó nói “À, chúng ta sẽ đi xem phim chứ con?” Một lần nữa Hạnh để ý thấy Dũng vẫn còn nhìn lên váy mình. Một luồng điện chạy dọc sống lưng của Hạnh. Mặc dù biết con nhìn nhưng Hạnh vẫn không kéo váy xuống và khép hai đùi lại. Chẳng những không trách con mà Hạnh coi điều đó như một trò đùa bình thường. Hạnh cảm thấy như mình quá nghịch ngợm tối nay. Hạnh nghĩ điều đó không quan trọng vì chuyện đàn ông nhìn vào váy người đàn bà đẹp là chuyện bình thường. Vả lại Hạnh nghĩ làm thế sẽ tạo cho Dũng cảm giác thú vị khi có bạn gái là thế nào.
Mặt của Dũng thật sự đỏ lên khi thấy mẹ biết nó đang nhìn. Dũng cảm thấy xấu hổ vì hành động của mình. Đối với mẹ mà con như thế thì với bạn gái sẽ thế nào? Dũng suy nghĩ.