Gia Đình Bên Vợ - Chương 14
Từ hồi nào giờ, từ khi chồng Má bỏ bê công việc vì lý do sức khỏe thì Má đãm đương hết mọi chuyện, trong và ngoài, một cách kiên cường. Má tự tạo cho mình một tấm chắn để che dấu tất cả những yếu đuối của mình … vậy mà những gì vừa xảy ra với tôi làm tấm chắn đó bị rơi vung vãi. Má hiện nguyên hình là một phụ nữ 43 tuổi, hoàn toàn giống như bao phụ nữ khác với những thao thức, yếu đuối và mâu thuẫn thật bình thường.
Tôi lấy khăn chặm nước mắt cho Má, Má quay mặt đi mà nói nhỏ :
– Đừng nhìn người ta mà, mặt mũi lúc này lem luốt xấu xí lắm.
Tôi thì không nghĩ vậy, khi Má bỏ hết những bề ngoài gượng ép đi, khi Má để mái tóc dài buông xõa một cách tự nhiên như vầy thì Má đâu có thua ai ? Má vẫn còn là một người đàn bà trẻ, trong lứa tuổi còn tràn đầy sinh khí mà.
Tôi nói cho Má nghe điều đó thì Má sụt sịt hỏi :
– Có thiệt không đó, hay là lại nói nịnh người ta ?
Tôi mỉm cưới, nâng cằm của Má lên rồi cúi xuống mớm lấy môi của Má.
Má bối rối định đẩy tôi ra nhưng tôi kéo đầu Má lại mà nói :
– Má đồng ý là dấu ngoặc chỉ đóng lại khi về đến nhà mà !
Má nhìn tôi với ánh mắt đầy do dự … nhưng khi tôi cúi xuống lại mà hôn Má thì Má không đẩy tôi ra nữa. Má nhắm mắt nằm im rồi Má rón rén mà đáp ứng lại nụ hôn của tôi.
Tôi biết phải làm gì trong nghệ thuật hôn để làm cho người phụ nữ rạo rực … và Má cũng chỉ là một người phụ nữ thiếu thốn tình yêu, tình dục … với những rạo rực không được đáp ứng.
Tôi biết đây là những giây phút cuối cùng có được Má nên tôi dùng hết kinh nghiệm của mình để làm cho Má bay bổng lên tuốt trên trời cao.
Khi tôi luồn tay dưới khăn tắm mà xoa bóp khe lồn của Má thì tôi vui mừng thấy lồn Má ươn ướt trở lại.
Tôi trườn người xuống … ngậm lấy một núm vú của Má mà bú. Núm vú của Má cương lên như hòn sỏi. Tôi lấy răng mà cắn nhè nhẹ … Má lim dim mắt mà rên khẻ …
Nhưng khi tôi hôn lên mu lồn rậm lông của Má thì Má uốn éo người mà ngượng ngùng đẩy đầu tôi ra. Tôi phải dằn co với Má một lúc thì Má mới chịu để cho tôi chiếm lấy mu lồn. Má nhiều lông không thua gì Dì Ba, hai chị em rõ ràng là có chung gen !
Tôi thích thú đặt mũi vào lồn của Má mà hít thật sâu. Má vừa tắm xong nên vẫn còn mùi thơm của xà-bông. Nhưng tôi cảm thấy là Má chưa sẳn sàng để được bú lồn nên tôi chỉ hôn qua loa rồi tôi trườn lên mà ôm Má.
Má chui vào lòng của tôi mà nũng nịu :
– Sao không chịu vuốt lưng cho người ta nửa vậy ?
Tôi buồn cười vì thấy Má tiếp tục cách xưng hô trổng như vậy. Chắc là Má thấy không tiện chút nào khi xưng má-con với tôi. Tôi nghe theo lời, đưa tay ra mà gãi lưng cho Má làm Má cười khúc khích :
– Lâu lắm rồi chưa được ai gãi lưng như vầy … thật là đã gì đâu !
Tôi rón rén luồn tay xuống xa hơn mà vuốt ve hai mông đít căng đầy của Má. Thấy Má nổi da gà, tôi hỏi thì Má gật đầu thú nhận là chưa có ai quan tâm đến vùng đó của Má và Má thấy thích lắm.
Hồi sáng lúc mới thức dậy, do tôi mãi lo cho Má được sướng tối đa nên tôi không kịp xuất khí, vì vậy mà bây giờ tôi lại nứng cặc dễ dàng.
Tôi nắm lấy tay Má mà đặt lên con cặc cứng ngắt.
Má vùng vằng :
– Người gì mà sung sức quá vậy … mới đó mà đã cứng lên nữa rồi.
Tuy nói vậy nhưng Má cũng dịu dàng bóp nhè nhẹ con cặc của tôi.
Tôi nói :
– Hồi sáng Má thăng hoa nhanh như chớp … Hiếu chưa kịp theo nên bị bỏ rơi một cách tàn nhẫn.
Má cười dòn tan vì cách nói chuyện của tôi. Tôi rất thích nghe và nhìn Má cười như vầy, gương mặt của Má đã mất hết những nét u buồn của lúc nảy, khi mới tắm xong. Bây giờ được khóc cho đã đời rồi nên Má cảm thấy thật nhẹ nhàng, Má nhìn tôi mà mũm mĩm cười hoài. Má biết là chút nữa khi về đến nhà thì sẽ không bao giờ còn được hưởng những giây phút êm ái và vui vẻ như lúc này. Đã lâu lắm rồi Má mới được tự nhiên như vầy, Má muốn hưởng thú tối đa những giây phút đó.
Với tâm lý phơi phới như vậy, Má ngập ngừng thì thầm bên tai tôi :
– Có muốn người ta làm cái gì để đền bù cho hồi sáng không ?
Tôi nhìn Má mà cười hì hì :
– Hiếu chỉ thèm … được Má bú mà thôi …
Má cũng muốn lắm nhưng Má không tiện nói ra mà thôi. Từ khi sức khỏe của chồng Má kém đi, nghĩa là cũng gần 10 năm rồi, họ không còn quan hệ tình dục đều đặn như xưa, họa hoằn cứ vài tuần thì chồng Má mới có nhu cầu một lần. Má nhớ lại là lúc còn trẻ, Má rất ưa thích trò chơi bú cặc. Ngay từ lúc còn học trung học Má đã được người bạn trai đầu tiên dạy cho Má bú cặc và Má đã ưa thích ngay món này. Sau này khi lấy chồng thì chồng Má thuộc dạng trí thức cổ hủ nên trò bú cặc không được ông hưởng ứng cho lắm.
Bây giờ định mạng đã làm Má sa ngã với tôi là một đứa con trai trẻ tuổi, lực lưỡng, ham mê tình dục nên từ khi được nắm con cặc hùng dũng trong tay, Má không khỏi nhớ lại món ưa chuộng xa xưa của mình.
Bây giờ được tôi nói đúng tim đen, Má vui lắm.
Má đã có kinh nghiệm rồi nên tôi không cần phải chỉ dẫn, tôi khoan khoái nằm đó mà nhìn Má bú tôi một cách thích thú.
Rốt cuộc lại thì cả 5 người phụ nữ trong cái gia đình tuyệt vời này đều đã được bú cặc tôi.
Đã đến lúc phải lên đường, Má vào phòng tắm sữa soạn. Chợt Má hớt hải chạy ra mà niếu áo tôi.
Má khẩn trương dậm chân mà nói :
– Mắt sưng húp lên như vầy thì làm sao mà về nhà lúc này được !
Thật vậy, vì lúc nảy khóc quá chừng nên mắt của Má sưng lên thật lộ liễu.
Tôi suy nghĩ rồi nói :
– Bây giờ là 10 giờ sáng … phải chờ ít nhất 3, 4 tiếng đồng hồ đến khi mắt của Má trở về trạng thái bình thường. Vậy Hiếu sẽ điện về nhà báo là có vấn đề với chiếc xe máy, phải đem đi sửa, chiều mới về nhà được.
Má mừng rỡ gật đầu.
Tôi tiếp :
– Chỗ này gần nhà quá, vậy mình đi ra xa xa mà chơi, chờ đến chiều hẳn trở về. Đây là quê của Má, Má làm hường dẫn viên du lịch mà chỉ đưởng cho Hiếu đi.
Má muốn dẫn tôi vào mấy vườn trái cây mà chơi.
Má nói :
– Mình có thể ở lại đó mà ăn trưa luôn. Nếu muốn thì nghỉ trưa luôn trong vườn trước khi về nhà.
Tôi cười :
– Mà nghỉ trưa, có được ôm Má mà nghỉ hay không ?
Má đưa tay ra đấm mấy cú vào ngực tôi.
Tôi cứ để cho Má đánh. Rốt cuộc lại thì tôi thật là may mắn vô cùng, cái dấu ngoặc lại được lùi lại thêm mấy tiếng đồng hồ nữa.
Cuộc đi chơi bất ngờ đó thật là trọn vẹn cho Má và cho tôi. Đã lâu lắm rồi Má không được thoãi mái như hôm đó. Mặt Má rạng rỡ lạ kỳ, Má vui và cười liên tục. Rõ ràng là được khóc lúc sáng nay đã giúp Má có được một tâm lý cục kỳ tích cực. Má đã hiểu và áp dụng việc phải biết hưởng thụ tối đa hiện tại, không để cho những giao động của ngày mai tác động đến.
Phần tôi thì tôi thích thú khám phá ra một khía cạnh rất thú vị của cái vùng sông nước Cửu Long này. Những trang trại trồng trái cây là một điễm đến đáng được quan tâm, những dịch vụ đi kèm bây giờ rất đầy đủ.
Vì vậy mà chúng tôi quyết định ở lại đó mà ăn trưa. Những món ăn dân dã rất hợp khẩu vị của tôi. Trong bửa ăn tôi cứ sung sướng mà nhìn Má một cách tình tứ làm Má vừa ngượng vừa mắc cỡ, Má nói nhỏ :
– Sao cứ nhìn người ta hoài vậy, lỡ ai đó thấy thì …kỳ lắm.
– Sao lại kỳ ? Hiếu rất hãnh diện có được một người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh mà !
Má đỏ mặt không trả lời nhưng tôi biết Má rất vui … đã lâu lắm rồi Má chưa được người đàn ông nào khen Má như vậy.
Ăn xong, chúng tôi mướn một căn nhà tranh nhỏ trong vườn để được nghĩ lưng trước khi về lại nhà. Má âu yếm ôm tôi đòi được hôn. Tôi thấy Má vui như vậy nên xin được bú lồn Má một lần nữa. Lần này Má gật đầu.
Tôi úp mặt vào rừng lông của Má mà hít sâu vào phổi hương vị đặc biệt của Má. Lồn Má đẹp như một bức tranh, mu lồn gồ lên như một mu rùa mà lông thì dài ngoằn, che kín hết tam giác giữa hai đùi.
Bây giờ tuy vẫn còn lúng túng nhưng Má cũng chịu để cho tôi banh háng của Má ra mà chiêm ngưỡng khe lồn đỏ hồng. Khi thấy Má thật sự buông thả rồi thì tôi mới bắt đầu bú Má.
Thấy Má cắn răng vì không dám rên lớn tiếng, tôi mới ôm Má vào lòng mà thuyết phục Má phải cứ tự nhiên vì trong vườn vắng này, dù sao cũng không có ai.
Má đồng ý nghe lời tôi.
Khi tôi trở lại mà bú Má thì Má không kềm chế tiếng rên nữa. Tôi rất sung sương được nghe tiếng rên dâm dật đầu đời của Má.
Tôi muốn Má giử lại suốt đời cái kỷ niệm được bú lồn lần đầu nên tôi dùng hết khả năng của tôi mà bú Má. Tôi kéo dài không cho kết thúc, kềm không cho Má xuất khí … Má rên rỉ liên tục. Chưa bao giờ Má nứng lồn đến mức độ này.
Khi cuối cùng tôi để cho cơn cực sướng nổ bùng trong Má thì Má thiếu điều chết ngất … Má phải lấy cái gối mà úp lên miệng mình để cho tiếng la của Má không bị vang ra xa …
Tôi đặt đầu lên đùi của Má để được nhìn gần cái lồn co thắt hổn loạn mà ứa khí ra tùm lum …
Khi thấy cường độ vừa lắng xuống thì tôi lại ghé miệng bú mạnh nữa … tôi lại thừa cơ hội khe đít của Má đầy nhẹp chất nhờn mà mạnh dạn đút một ngón tay sâu vào hậu môn của Má mà ngoấy.
Bị đụ ở lỗ sau một cách quá bất ngờ, Má cong người lại, kêu vài tiếng rối rít rồi Má lại thăng hoa một lần thứ nhì …
Má nằm bơ phờ thở hỗn hễnh một lúc lâu mới hoàn hồn được.
Tôi xin Má để cho tôi cắt một chùm lông của Má để giữ làm kỷ niệm. Tôi lấy kéo tỉa chu đáo rừng lông của Má rồi gói ghém nhúm lông cắt được mà cất kỷ vào chiếc họp nhỏ bằng gỗ dừa mà tôi vừa mua được hồi nảy.
Tôi đưa cho Má một cái gương cầm tay để Má nhìn được khe lồn đã được tôi cắt tỉa chu đáo.
Má nhìn tôi ngượng ngùng :
– Người gì vừa dâm … vừa điên, vừa khùng … thật không giống ai.
– Không giống ai mà lại khùng nên mới làm Má xiêu lòng đó !
– Nói bậy, ai xiêu lòng hồi nào đâu mà nói vậy ?
– Vậy không xiêu lòng sao lại để cho Hiếu yêu Má đến 3 lần từ tối hôm qua ?
Má lúng túng cố tự bào chữa :
– Thì .. tại … tại …
Chở Má về gần đến nhà, Má lại ngồi xích xa ra tôi rồi Má xuống giọng mà nói :
– Không được nói chuyện này cho bất cứ ai … nhất là không được cho con Ngọc biết đó à nhe.
Tôi mỉm cười :
– Dạ, Hiếu biết mà ! sẽ không cho ai biết.
Tôi phải công nhận là phụ nữ đóng kịch thật tài tình ! Trở lại nhà, Má chui vào cái vai trò quen thuộc của mình một cách dễ dàng đến kinh ngạc. Cũng với gương mặt nghiêm khắc đó, với búi tóc buồn chán đó … Má đối xử với tôi như thể đã quên là chúng tôi đã nồng nàn yêu nhau mấy tiếng đồng hồ trước đó, đã chia sẻ với nhau những giây phút tuyệt vời …
Má thì làm được chứ tôi thì không có khả năng đó ! những gì được sống với Má làm tôi chấn động thấu tim gan, tôi không thể nào gạt kỷ niệm đó qua bên một cách thờ ơ được.
Về lại Sài Gòn, tôi cứ thơ thơ thẩn thẩn … tôi không màn đáp lại những tín hiệu kêu réo của những người phụ nữ mà tôi vừa chinh phục được … những lần con Hồng lên sân thượng thì hoặc là tôi giả bộ ngũ li bì, hoặc là tôi đã dậy sớm theo chân vợ tôi mà xuống nhà rồi. Chị Hai và Dì Ba gặp tôi thì cứ thấp thỏm chờ tôi ra dấu nhưng tôi cứ làm lơ. Chỉ có con Trâm là vô tư hồn nhiên như bình thường, có tôi để chơi với nó cũng được mà không có thì nó cũng không cần theo mà vòi vĩnh.
Sống cùng nhà thì làm sao mà tôi tránh mặt Má được ? mỗi lần đối diện với Má là tôi cứ lấp bấp, ăn nói không ra hồn, tay thì cứ run … Má tinh mắt thì làm sao mà không nhận ra những điễm đó chứ. Một đôi lần tôi bắt gặp ánh mắt áy náy của Má nhìn tôi như muốn biểu tôi phải thật sự đóng lại cái dấu ngoặc.
Càng gần kề ngày lên máy bay thì tôi lại càng nhận ra là tôi cần gặp lại Má một lần chót để có thể sau đó chôn vùi vĩnh viễn cái kỷ niệm khổng lồ mà Má tặng cho tôi trong cái chòi siêu vẹo ngoài đồng.