Gán vợ để trả nợ (ngoại tình, cuckold, NTR) - Chương 2
7h tối hôm sau, một chiếc ô tô dừng trước cổng nhà Đạt. Với thân hình hơn 1m8, Dũng sẹo cao to, oai vệ bước vào trong. Giao kèo nhanh chóng được kí kết, mỗi bên giữ một bản. Đạt cúi đầu cảm ơn Dũng, rồi quay qua Trân :”Cảm ơn em”.
Dũng sẹo hất hàm nói với Đạt: “Từ giờ cho đến một năm tới, Trân là vợ của tao rồi. Đó là vai chị của mày, không được gọi vợ tao là em nữa”.
Đạt nghe Dũng sẹo nói vậy thì cũng chẳng biết làm sao hơn, mồm lắp bắp quay sang Trân nói: “Dạ em cảm ơn chị”.
Một nỗi đắng cay dâng lên trong lòng Đạt. Anh phải gọi người vợ mà mấy năm qua mình đầu ấp tay gối là “chị”, nghẹn đắng lắm nhưng đành phải chấp nhận.
Hôm nay Trân mặc một bộ váy dự tiệc màu đen gợi cảm, làm tôn lên hết những đường cong hấp dẫn trên cơ thể cô. Còn Dũng sẹo chỉ đơn giản mặc quần jeans, áo thun, cổ đeo sợi dây chuyền vàng to, gương mặt góc cạnh lì lợm của gã toác lên vẻ đàn ông phong trần hấp dẫn. Để mặc Đạt ngây người đứng đó, Dũng sẹo nắm lấy tay Trân dắt ra xe, cô chỉ biết líu ríu đi theo gã.
Còn lại một mình trong nhà, Đạt chỉ biết xem phim, chơi game giết thì giờ. Anh sốt ruột lo lắng không biết Dũng sẹo đưa Trân đi đâu, một cô gái đoan trang, xinh đẹp như nàng ở bên cạnh một gã xã hội đen sẽ như thế nào. Trong mấy năm qua, vốn rất xinh đẹp nhưng từ khi về làm vợ Đạt thì Trân với bản tính một cô giáo hiền thục, vẫn giữ nền nếp gia phong, chưa làm anh phải buồn phiền hay có điều tiếng xấu gì.
Gần 2h đêm, chiếc ô tô đỗ xịch trước nhà. Đạt ra mở cửa cho Dũng lái xe vào nhà rồi đóng cổng lại. Đạt quan sát thấy vẻ mặt Trân rất tươi tắn, vui tươi, hơi ửng hồng có lẽ vì cô có uống một chút rượu. Nó càng làm cho Trân xinh đẹp quyến rũ hơn. Anh hỏi, giọng hơi ngập ngừng vì chưa quen với cách xưng hô này: “Anh chị đi chơi có vui không ạ?”
Một tay ôm eo Trân, Dũng sẹo vừa dìu cô vào nhà, vừa nói :”Vui chứ”, rồi quay sang Trân hỏi: “Có vui không em?”. Trân nhoẻn miệng cười, khoe hàm răng trắng đẹp đều tăm tắp :”Có ạ. Mà lúc lên bar nhảy mấy bạn của anh quậy quá trời luôn. Chưa bao giờ em được đi mấy chỗ vui như thế”.
Quả thật, cưới nhau về thỉnh thoảng cuối tuần Đạt chỉ chở Trân ra công viên ngồi tí rồi về hoặc đi xem phim, còn không thì anh trốn đi cafe, coi đá bóng một mình chứ chưa bao giờ dẫn Trân đến những nơi vui chơi sôi động bao giờ.
Dũng sẹo cười ha hả: “Ừ mấy thằng nhóc đó quậy lắm. Miễn en vui là được mà”.
Đạt thấy ngạc nhiên lắm. Dù sao Trân chỉ mới gặp Dũng một vài lần trước đây. Mới lúc chiều Trân còn có vẻ e ngại, sợ sệt khi đi chơi với Dũng sẹo. Ấy thế mà không hiểu gã có tài phép gì, chỉ một buổi tối đi chơi mấy tiếng đồng hồ, đã làm hai người trở nên gần gũi, thoải mái như quen biết nhau từ lâu. Thậm chí khi Dũng sẹo dìu Trân đi vào nhà, anh còn thấy cô hơi nghiêng người, muốn dựa hẳn vào người gã.
Đạt đang chìm trong luồng suy nghĩ thì chợt nghe lời Dũng sẹo nói: “Thôi trễ rồi mình lên phòng nghỉ đi em”. Rồi bàn tay đặt ở eo của Trân ngã người cô xuống, Dũng sẹo ẵm Trân trên đôi tay rắn rỏi của gã như nàng là một chiếb lợi phẩm quý giá. Gã tiến đến cầu thang dẫn lên lầu, bước vào căn phòng vốn trước đây là phòng ngủ của vợ chồng Đạt, rồi đóng cửa lại. Bỏ mặc sau lưng là ánh mắt đau buồn của Đạt khi giờ đây vợ của mình đã ở trong vòng tay kẻ khác.
Đạt lê bước về căn phòng đối diện với phòng ngủ của hai vợ chồng, giờ anh phải ở đây một mình. Lúc trưa đàn em của Dũng sẹo đã đến sắp xếp, quét dọn đem hết mọi thứ thuộc về Đạt như quần áo, vật dụng cá nhân bỏ ra ngoài phòng ngủ của hai vợ chồng. Thậm chí ảnh cưới của Trân và Đạt cũng bị chúng vứt nằm chỏng chơ bên ngoài. Sau đó chúng dọn đồ đạc của Dũng sẹo vào.
Đạt đứng buồn rầu chăm chăm nhìn cánh cửa căn phòng đối diện. Nơi đó vốn trước đây là phòng ngủ của hai vợ chồng Đạt và Trân, thì nay không còn nữa rồi. Nó đã là phòng ngủ của Dũng sẹo và người vợ xinh đẹp của Đạt. Họ sẽ làm gì sau cánh cửa kia, ai mà biết được?
Chợt Đạt vỗ vào trán, nhớ ra là hôm trước anh đã lắp camera hết cả rồi. Anh về phòng của mình, mở máy tính, đeo tai nghe vào rồi căng mắt nhìn lên màn hình.
Bên trong căn phòng ngủ đó, Trân vẫn mặc bộ váy và đang nằm trên cái giường sạch sẽ với bộ ga trắng muốt. Dũng sẹo hình như ở trong nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, lát sau khi gã bước ra chỉ còn mặc chiếc quần lót.
Trân há hốc mồm nhìn thân hình của gã. Một thân thể lực lưỡng, cơ bắp như tạc tượng. Vốn được trời cho chiều cao 1m8, muốn tồn tại trong giới giang hồ, Dũng sẹo biết mình phải có một sức khỏe thật tốt. Gã chăm chỉ tập gym và boxing. Dần dà qua gian khổ rèn luyện, gã đã có một body đẹp như mơ, cái bụng căng nét 6 múi, bộ ngực rộng vạm vỡ, tay chân cuồng cuộng cơ bắp, thêm một màu da nâu dạn dày sương gió vằn vện những hình xăm, cả thân hình gã rắn chắc như là một khối thép nguội.
Gã bước lên giường kéo Trân lại gần. Mặc dù hơi e thẹn nhưng cô vẫn nương theo gã. Gã cúi xuống nhìn sâu vào đôi mắt đen tuyền của Trân và nói: “Đêm nay anh làm cho bà xã sướng lên tiên luôn nhé?”. Đôi má Trân thoáng ửng hồng, cô mím môi, gật nhẹ đầu, cô biết kể từ giờ phút này cô thuộc về gã đàn ông hấp dẫn mà cũng có phần đáng sợ này. Mặc dù chỉ mới đi chơi với Dũng sẹo có một tối. Nhưng chứng kiến uy quyền của gã với đám đàn em, giọng nói trầm ấm uy lực, cả người gã toát lên một phong thái mạnh mẽ rất đàn ông. Nếu so với vẻ khúm núm của Đạt thì quả là một trời một vực. Trân hoàn toàn bị Dũng sẹo chinh phục chỉ trong một buổi tối này.
Dũng sẹo nâng cằm Trân lên và hôn lên môi cô. Đôi môi dày, màu bầm bầm của gã áp vào đôi môi nhỏ bé, đỏ hồng xinh xắn của Trân. Mồm gã dính chặt vào miệng Trân. Cái hơi thở nóng hổi, nồng nồng từ miệng gã giang hồ phả thẳng vào miệng Trân, nó làm Trân ngây ngất. Gã đưa cái lưỡi luồng vào miệng cô. Trân cũng dùng cái lưỡi nhỏ xinh của mình quấn lấy lưỡi gã. Tiếng chót chét, chụt chụt vang lên trong phòng, hai người nút lưỡi nhau say đắm.
Họ đâu biết rằng trong phòng bên cạnh, Đạt đang cảm thấy ghen tức vô cùng mà mắt vẫn phải chăm chú vào màn hình. Anh cảm thấy mắt mình cay cay như sắp khóc.
Bên căn phòng kia, tay Dũng sẹo dần khám phá rồi cởi đi cái váy rồi áo ngực của Trân. Gã thì thầm khen làm Trân thấy thích thú: “Vú em đẹp quá”. Quả thật, cặp vú căng mọng của Trân nhô cao như mời gọi, hai đầu ti đỏ hồng đẹp đẽ, có thể đánh gục bất cứ gã đàn ông nào.
Tay Dũng sẹo nhào nặn, xoa bóp đôi vú xinh đẹp của Trân. Một bên gã dùng hai đầu ngón tay se đầu vú, một bên gã dùng miệng bú mút chùn chút rồi day cắn. Trân liệm người đi vì sướng.
Miệng Dũng sẹo trượt dần xuống vùng cấm giữa háng Trân. Gã cởi vứt đi cái quần lót. Bên trong một đám lông mu của Trân đã bết lại vì dâm thủy. Lông nàng không quá dày nhưng nhìn óng mượt hấp dẫn. Dũng sẹo vục đầu vào lồn Trân bú liếm.
“Á, đừng mà anh, chỗ đó bẩn”. Quả thật, từ khi cưới Đạt tới giờ, Trân chi biết được cái kiểu truyền thống chưa đi đến chợ đã tiêu hết tiền của Đạt, chứ làm gì được hưởng mấy trò bú liếm này.
Dũng sẹo là một gã giang hồ dày dặn, chỉ với hai ngón tay và cái lưỡi của mình, lúc thì bú mút hột le, khi thì cho lưỡi vào trong lồn Trân ngoáy ngoáy, khi thì lấy hai ngón tay gãy gãy lên điểm G, chỉ trong vài phút mà gã đã làm Trân lên đỉnh. Nàng không ngừng rên rỉ, Mông và chân của Trân giật giật, đít nàng cong lên, nước lồn tuôn ra như suối. Ra bao nhiêu Dũng sẹo uống bấy nhiêu một cách ngon lành, Trân vật người xuống thở hỗn hễn.
Lúc này Dũng sẹo mới cởi cái quần lót ra, khoe con cặc to dài 18 cm. Không chỉ Trân há hốc mồm mà bên phòng kia Đạt cũng vậy, và anh thấy tủi thân vô cùng. Cặc của Dũng sẹo dài gần gấp đôi cái khúc thịt bé nhỏ của Đạt.
Con cặc ấy bự cỡ 2 phần 3 lon nước yến. Đầu cặc đỏ ửng như một quả nấm to. Dọc thân cặc là những đường gân xanh càng làm nó thêm mạnh mẽ, hấp dẫn. Dũng sẹo nói với Trân: “Bú cặc cho anh đi em”. Trân ấp úng đáp :”Em không biết làm đâu anh.” Dũng sẹo cười hề hề, không biết thì để anh dạy.
(Còn tiếp)