Gái Xinh Đụ Chó - Phần 41
Cả ba kéo nhau vào bóng mát dưới gốc cây dương nằm nghĩ. Vy ôm chặt lấy một anh chàng đầy tình tứ. Vẫn còn âm ỉ trong cơn khoái lạc, cô lần lượt tìm đến và trao cho từng anh chàng những nụ hôn cực kỳ đắm đuối, chẳng sót một ai. Mấy anh chàng ở đây chưa bao giờ biết đến nụ hôn môi kiểu như thế này. Từng anh chàng lần lượt nút lấy môi, miệng và lưỡi của Vy. Mặc dù mặt mũi và miệng Vy còn đầy mùi tinh trùng nhưng chẳng anh chàng nào dám tránh né nụ hôn của cô cả. Bốn thân thể trần trụi quấn lấy nhau dưới bóng mát cây dương tận hưởng niềm đam mê khoái cảm của thể xác.
Vy nằm đó nghĩ độ vài phút, qua cơn động cỡn thì chợt phát hiện ra một chuyện. Bụng cô kêu lên ọt ọt vì đói. Vy ôm bụng nhăn mặt vì từ khuya qua đến giờ chưa có gì ăn cả. Điệu bộ của cô rất đáng yêu khiến cả ba anh chàng phải phì cười. Hỏi ra biết cô đang đói bụng, ba anh chàng thấy rất tội nghiệp nên bắt đầu lăn xăn cả lên. May sao khi ra đây đi tắm, ba anh chàng cũng có mang ít thức ăn.
Cả ba trải tấm nylong lớn, dọn ít thức ăn picnic rồi tất cả cùng ăn. Thức ăn của ba chàng chẳng có gì hấp dẫn nhưng do lúc này Vy quá đói rồi nên ăn ngấu nghiến luôn. Ba anh chàng thì từ tốn hơn, vừa ăn vừa thong thả ngắm nhìn dáng vẻ trần truồng đầy nhục cảm của Vy. Cô ăn ngấu nghiến mặc cho chỗ tinh dịch mà hai anh chàng vừa bắn vẫn đọng nhiễu nhão trên mặt.
Thân hình cô thật khêu gợi, bóng lưỡng với mồ hôi, và nồng nàng với cả mùi tinh dịch. Ăn chỉ chút ít thôi vậy mà lo ngắm Vy ăn thì dương vật của anh chàng nào chàng nấy lại cửng lên hết cả. Vy đang ăn đến khi nhìn lại thì thấy ba chàng trai đang nhìn mình thèm khát. Cô cũng tạm qua cơn đói rồi nên không cần ăn nữa. Vy mỉm cười nhìn ba anh chàng rồi nói:
– Thôi… ăn ít thôi… đang đói mà ăn nhiều một lúc không tốt. Để lát ăn nữa.
Đoạn, cô đứng lên, đi về phía biển. Cô quay lưng lại bảo:
– Em đi tắm biển nè… có anh nào muốn tắm chung không?
Ba anh chàng như bị thôi miên, ngồi bật dậy lồm cồm đi theo Vy. Cả ba vẫn nhìn thân hình khêu gợi của cô với một cách thèm khát. Dương vật của anh chàng nào cũng đã cương lên thẳng băng. Lần này Vy và ba chàng trai mới quen vừa tắm biển lại vừa tiếp tục làm tình rất vui vẻ, thoải mái. Ít phút sau, hòa lẫn với tiếng sóng biển đã có thể nghe được tiếng rên rỉ đầy nhục cảm của Vy.
Ba anh chàng lại được dịp khám phá những điểm còn chưa bộc lộ hết trên cơ thể hừng hực của cô. Ba anh chàng miền biển chỉ có thân hình tràn trề nhựa sống thôi, còn bao nhiêu kiểu cách làm tình thì do Vy chủ động hết cả. Những tưởng cuộc đi chơi của Vy sau tai nạn đêm qua đã bị phá hỏng, nào ngờ giờ đây cô phải thầm cảm ơn nó, nhờ nó mà cô mới tìm đến được bãi tắm kín đáo và đẹp đẽ này.
Sáng nay Vy thấy rất sung sướng, ba anh chàng rất nhiệt tình nhưng vẫn nghe theo sự hướng dẫn của cô. Cô chỉ bảo cho cả ba những thế làm tình mà lần đầu tiên họ mới thấy, thậm chí kể cả cái kiểu hai cây hàng một vào lỗ lồn, một vào lỗ đít cùng một lúc nữa chứ. Lồn và đít cô ngậm lấy hai khúc dương vật đã cương cứng trở lại, tinh khí lại phóng ra. Lồn, lỗ đít và cả miệng Vy nữa lại trở thành nơi chứa đựng tất cả những thứ ấy. Cả ba anh chàng đụ Vy mãi đến khi mặt trời đứng bóng, nắng buổi trưa chói chang mới chịu thôi.
… Bạn đang đọc truyện Em Vy dâm đãng tại nguồn: http://truyensex.moe/em-vy-dam-dang/
Mãi đến trưa, sau khi vừa tắm biển vừa đụ nhau thỏa thuê với Vy, ba anh chàng miền biển ngồi ăn uống trò chuyện cùng cô một chập nữa mới chia tay. Cả ba nói rất muốn ở lại bãi tắm chơi đùa cùng cô cả ngày nhưng ngặt nỗi ai nấy cũng có công chuyện phải ra về. Trong lòng Vy khá tiếc nuối, cô vẫn muốn kéo dài cuộc vui nữa nhưng ba chàng trai đã bảo vậy nên ngoài mặt cô phải vui vẻ chấp thuận.
Ba anh chàng có vẻ cũng tốt bụng vì họ hỏi thăm liên tục Vy ở đâu, lúc nãy Vy bảo với họ mình đi lạc nên nếu được họ sẽ dẫn Vy quay trở lại lối cũ. Vy suy nghĩ rồi nói cả ba cứ đi trước, cô nằm một mình ở đây nghỉ ngơi rồi cũng tự tìm đường về được thôi, mặt trời đã lên rất cao rồi, không còn tiện cho việc tắm biển nữa. Lúc chia tay, ba anh chàng tỏ ra rất quyến luyến. Cả ba rất nhiệt tình chỉ cho Vy nhà của mình, còn bảo cô nếu rãnh thì cứ ghé thăm. Vy gật gù có vẻ chăm chú lắng nghe nhưng thực chất chẳng biết chỗ họ chỉ là ở đâu cả.
Ba anh chàng kia đi rồi, bỏ Vy còn lại một mình nơi bãi tắm vắng vẻ. Nữa nằm nữa ngồi trên cát, lưng dựa vào gốc cây dương Vy hướng mắt nhìn về bãi biển xa xăm. Cảm giác no nê thỏa mãn khiến Vy bắt đầu mườn tượng lại mọi việc của bản thân mình. Một câu hỏi thôi thúc trong đầu cô: Giờ phải làm gì đây? Vy ngồi một mình trên bãi biển này, chẳng còn gì kể cả đến quần áo nữa. Cũng gần đến giờ trong ngày Vy phải gọi điện liên lạc trò chuyện cùng ba mẹ, nếu Vy không gọi, chắc chắn ông bà sẽ nghi ngờ rồi gọi hỏi tùm lum, lúc đó sẽ rắc rối to. Vy đang suy nghĩ chưa biết phải làm gì thì chợt bị chú ý bởi một loạt âm thanh khá ồn ào.
Hoảng hồn, cô đứng dậy chạy vào nấp một góc bụi rậm. Từ phía cồn cát khi sáng sớm Vy đi xuống, chẳng biết từ đâu túa ra quá trời người. Nhìn gương mặt lam lũ chẳng khác gì ba chàng trai ban sáng, Vy đoán được bọn họ cũng là người địa phương. Trong nhóm này rặt chỉ toàn là nam thôi, già có, trẻ có đủ loại cả. Họ nói chuyện cười đùa với nhau khá hồn nhiên.
Rất nhanh chóng, nhóm người vừa xuống đã chiếm trọn bãi tắm yên tĩnh. Ba anh chàng ban sáng có vẻ nói thật với Vy, nhóm người này đến đây là để “tắm tiên” vì Vy thấy khi vừa xuống bãi tắm là ai nấy lập tức hồn nhiên lột bỏ quần áo của mình tất tần tật. Bọn họ có vẻ thân nhau, cả nhóm thanh niên bày trò đá banh làm huyên náo lên hết cả.
Vy tặc lưỡi luyến tiếc, giờ đây chốn thần tiên của cô cũng đã không còn, Vy thực sự chẳng còn nơi nào để đi cả. Nhóm người bên ngoài khá đông và chẳng có lấy một mống phụ nữ nào, Vy đoán nếu cô còn nằm ở chỗ gốc cây dương, chẳng biết mọi chuyện sẽ diễn tiến như thế nào nữa. Không còn cách nào khác, Vy nghĩ bụng, chỉ còn một cách duy nhất là tìm đường quay trở về căn nhà của Vũ, rồi cô nhắm chừng xem tình hình thế nào thôi, lúc đó mới tính tiếp.
Nghĩ sao làm vậy, đến lượt Vy tạm biệt bãi tắm yên tĩnh, thơ mộng kia rồi quay đi. Lầm lũi trong từng bụi rậm, thập thò, lấp ló, Vy tìm đường quay trở lại lối đi cũ. Chuyến đi quay trở về của Vy khó hơn lúc đi khá nhiều vì chẳng còn con chó dẫn đường nữa. Thêm vào đó khi băng qua mấy khu vườn của dân địa phương, đã bắt đầu có người canh tác nên Vy chỉ có thể đi rất lén lút.
Nhiều khi cô nín thở chạy như bay vì sợ có ai đó vô tình nhìn ra bộ dạng của mình. Rồi tiếp theo là người lúc nấp trong bụi rậm để băng qua đường. Giờ thì xe cộ đã đông hơn, xe lớn có, xe nhỏ có, Vy phải nấp đó đợi mãi khi chắc chắn hai đầu không còn xe mới dám chạy ù qua đường. Cảm giác khoả thân, chạy ù ù, đi thập thò giữa những hàng cây cao su, giữa những vườn cây điều ban đầu có làm Vy sợ hãi, nhưng sao càng lúc, cô càng thấy hồi hộp và thích thú lạ kỳ.
Vy vốn thuộc tuýp con gái thích khoả thân, khoe khoang cơ thể của mình. Chẳng bao giờ ngờ trong đời cô lại có dịp một mình không quần áo đi giữa thiên nhiên như vầy, thật chẳng có gì thích thú cho bằng. Vy đi mãi một lúc, có khi phải đi vòng do lạc đường, may sao cuối cùng cũng tìm đường trở lại chỗ hàng rào kẽm gai ban sáng mà cô đã chui qua.
Đích đến đã tới rồi, Vy càng hồi hộp không biết điều gì đang chờ đợi bản thân mình nữa. Cô nhẹ nhàng lách mình qua hàng rào kẽm gai, bắt đầu đi bộ trong vườn cây điều um tùm sau nhà Vũ. Vy nhìn qua ngó lại, bước từng bước trong khi vườn đến khi gần ra đến căn nhà nhỏ giữa vườn của Vũ. Thình lình chẳng biết từ đâu, Vy nghe tiếng con chó beggie sủa vang.
Cô quay lại thì nhìn thấy con chó quen thuộc. Nó nhìn thấy cô chắc có lẽ mừng rỡ nên sủa lên mấy tiếng inh ỏi. Vy giật bắn cả người quay lại, cô càng ra dấu bảo con vật im lặng thì nó càng sủa, càng kêu lên ăng ẳng. Quả đúng những gì cô sợ hãi, con chó sủa mấy tiếng thì Vy đã nghe tiếng bước chân thình thịch, rồi tiếp tục là giọng ai đó rất lớn:
– Ai đó! Ăn trộm phải không? Đứng lại đó!
Vy không nhận ra giọng nói gấp gáp kia là của ai, cô chỉ biết là sợ lắm. Cô quay đầu bỏ chạy. Con chó beggie thấy Vy đi đâu, nó đi theo đó, vừa đi vừa cản bước của cô, vừa sủa vang nữa. Vy đến là muốn khóc với con vật này luôn. Cô đứng lừng khừng chừng ít lâu thì quay lại thấy có bóng người đang chạy gấp về phía mình. Cô quay lưng lại bỏ chạy chưa được mấy bước chân thì cảm giác như có ai nắm lấy mình từ phía sau:
– Đứng lại, không được chạy!
Rồi sau đó Vy cảm giác như mình bị nhấc bổng lên, quật mạnh nằm ngửa ra đất. May mà nền đất mềm, nhiều lá cây và cỏ nên khi bị hất xuống đất, Vy chẳng trầy xước gì, chỉ là cảm giác khá đau do va chạm thôi. Vy ngẩn mặt lên nhìn thì hết sức bất ngờ, đang đứng trước mặt cô này là một người thanh niên hoàn toàn xa lạ, chắc anh chàng này là người vừa vật cô ngã lăn ra đất. Anh ta khống chế được Vy nằm đó rồi thì hai mắt nhìn cả thân hình cô tròn trịa đầy ngạc nhiên. Anh chàng lắp bắp:
– Cô… cô…
Vy sợ hãi cố ngồi nhổm lên, xua tay minh oan:
– Đừng… đừng bắt em… em không phải ăn trộm…
Hết sức bất ngờ, bản thân Vy cũng không hình dung ra được. Anh chàng kia nhìn quanh, ra dấu cho con chó im lặng rồi ngồi chồm hổm xuống cạnh Vy nói:
– Tui biết rồi… chỉ hỏi là sao cô còn chưa đi… quay lại đây làm gì?
Vy nghe anh chàng kia nói vậy thì ngạc nhiên, cô hỏi:
– Anh… anh biết em sao?
– Thì ban sáng tui đi làm, tui thấy cô nằm trong chuồng của nó – Vừa nói anh ta vừa chỉ con beggie – Tui mở cửa chuồng. Thấy cô chắc nằm trong đó cả đêm vừa đói vừa lạnh nên quay đi lấy mền rồi thức ăn. Khi quay lại thì chẳng thấy cô cùng nó đâu nữa. Tui chờ miết lát sao thấy con chó quay lại. Tui tưởng cô bỏ đi rồi chứ!
– Té ra, anh là người đã cứu em đó sao?
Anh chàng kia gật gật với câu hỏi của Vy. Lúc này khá bình tĩnh lại Vy mới có dịp quan sát anh chàng trước mặt của mình một lượt. Anh chàng khá đen đúa, gương mặt sương gió đúng kiểu dân miền biển. Anh ta đang ngồi chồm hổm, chỉ bận có mỗi cái áo thun ba lỗ và cái quần cụt. Nhìn thoáng qua bộ đồ, Vy có thể nhận ra thân hình anh chàng này khá săn chắc, cứng cáp.
Tự dưng, hai má Vy đỏ hồng. Cô e lệ quay mặt qua một bên, tay ngồi che vú mình mình lại, tay kia thì che bên dưới. Anh chàng này thấy tự dưng cô mắc cỡ thì anh ta cũng đỏ mặt. Anh ta đứng lên, quay mặt đi chỗ khác như là để quan sát nhưng thực chất là thôi không ngắm nhìn thân hình của Vy nữa. Im lặng một lúc lâu, anh chàng lại hỏi:
– Cô là ai vậy? Sao lại bị nhốt vào chuồng chó?
Vy ngập ngừng, cô hỏi ngược anh ta:
– Bộ… bộ anh Vũ không nói cho anh nghe sao?
– Vũ… cô nói anh Vũ nào?
– Thì… thì cái anh Vũ mập mập… mặt mụn đó!
– Ah… ý cô nói là cái anh chủ nhà hả? Hồi sáng tui tới sớm… tui vào trong nhà thì thấy ảnh cũng ở trần ở truồng như cô nè. Mặt ảnh có vẻ hớt hãi lắm… giống kiểu như mới bị trộm cướp gì đó vậy?
Vy hơi thắc mắc, cô đứng lên, lại gần anh ta ráng hỏi tới:
– Lúc sáng anh tới, thấy có mình ảnh thôi hả?
– Không… khi tui đi vào thì thấy có hai thằng thanh niên chạy xe máy ngược ra. Nhìn cái anh chủ nhà, tui thấy giống như mới đánh lộn với hai thằng đó vậy. Tại lúc tui vào, tui thấy mặt ảnh bầm tím, nằm sải lai trên đất.
Vy tò mò, cô không nghĩ ngợi chuyện gì nữa, quay ra phía đằng trước chỗ anh chàng, hỏi:
– Rồi sao nữa… anh kể tiếp em nghe đi…
Anh chàng nhìn bộ dạng khoả thân của Vy, gương mặt có vẻ ngượng, nhưng anh ta không quay mặt tránh đi nữa, lắp bắp kể lại:
– Thì tui vào đỡ ảnh dậy. Ảnh có chạy ra nhưng rượt theo hai thằng kia không kịp. Tui hỏi ảnh có bị sao không. Ảnh lắc đầu nói không sao. Nhưng tui nhìn thấy chắc ảnh cũng bị đánh dữ lắm. Tui thấy ảnh mặc quần áo lại. Ảnh dặn tui trông chừng nhà cửa dùm rồi ảnh bỏ đi đâu sáng giờ vẫn chưa thấy về nữa. Tui đóng cửa lại, ra nhà sau dọn dẹp thì thấy cô nè.
Nghe anh chàng kia kể lại, Vy có thể hình dung ra diễn biến của câu chuyện vào lúc tờ mờ sáng. Tối qua nghe hai gã du côn kia nói, cô chắc là tụi nó đã chụp thuốc mê Vũ. Sau khi “hành hạ” rồi nhốt cô vào chuồng chó, chắc lúc đó hai gã cũng mệt rồi bỏ đi ngủ. Hai gã chắc đã dậy sớm, định theo thói quen trộm đồ của Vũ, ai dè anh chàng tỉnh dậy, xô xát với chúng. Cả hai sợ quá bỏ chạy, quên cả Vy luôn. Rồi anh chàng này tới, mở chuồng chó cứu cô. Mọi chuyện chắc là như vậy. Vy xâu chuỗi lại mọi chuyện, dần hiểu ra sự việc. Cô vừa ngẫm nghĩ vừa cứ đứng đấy, quên mất bản thân đang trong tình trạng khá là sexy.
Đến khi chợt nhớ ra, cô ngẩn lên nhìn thấy anh chàng kia đã quay đi. Anh ta không dám nhìn thẳng vào mặt Vy nhưng đôi lúc cứ liếc liếc mắt qua nhòm trộm. Nhìn gương mặt đỏ hồng của anh ta, Vy đoán chắc anh chàng này mắc cỡ khi thấy cô khoả thân như vậy. Mới đầu Vy thấy cũng ngài ngại làm sao, nhưng riết rồi cái điệu bộ của anh chàng này có vẻ đáng yêu quá, làm cô hết mắc cỡ. Giờ Vy lại có ý hơi phô trương thân thể mình một tí, cô tinh nghịch “khiêu khích” anh chàng này xem sao. Đứng một lúc, anh chàng mắc cỡ ấm ớ hỏi:
– Mà cô là ai? Sao tui hỏi không nói… mà lại hỏi tui nhiều vậy?
Kiểu cách hỏi vừa mắc cỡ khá đáng yêu của anh ta làm Vy hơi phì cười. Nãy giờ cô hỏi anh ta khá nhiều rồi mà chưa kể lại cho anh ta nghe chuyện gì cũng không tiện. Nghĩ đi nghĩ lại Vy cũng chẳng biết kể lại mọi chuyện cho anh ta nghe từ đâu cả. Vy thăm dò thêm:
– Hồi nãy anh nói anh Vũ đi sáng giờ chưa về hả?
– Đúng rồi, sao cô lại hỏi vậy?
– Không… không có gì đâu… tại em ngại thôi… vậy, để em kể lại cho anh nghe.
Vy cùng anh chàng ngồi xuống. Cả hai ngồi dưới gốc cây điều. Vy thong thả kể lại đâu đuôi mọi chuyện cho anh chàng hiểu. Vy biết cô không thể nói dối anh chàng này, nhưng thật sự là chẳng bao giờ cô lại đi kể rõ mọi sự cho anh ta nghe. Ngồi đối diện anh ta, Vy hồi hộp, giọng run run, ráng “sáng tác” ra một câu chuyện hợp lý để kể. Cô bịa ra chuyện mình làm quen với Phong – Phú qua mạng rồi nghe lời hai gã rủ rê mà đi đến vùng biển này chơi. Cô kể đến chuyện được hai gã dẫn đến nhà của Vũ, kể cho anh ta nghe mình bị hai gã kia ép phải làm tình với Vũ thế nào. Đoạn sau thì Vy không cần nói xạo nữa mà kể ra luôn chuyện cô phát hiện ra Phong và Phú định bán cô cho động mại dâm.
Tiếp đến là đến chuyện bị hai gã nhốt trong chuồng chó, còn chuyện cô đã đụ với con begie thế nào thì Vy chẳng dám kể, sợ anh ta nghe xong chắc sẽ bỏ chạy luôn. Cô chỉ kể là bị hai gã đánh đập và hành hạ thôi. Cô kể lại sáng giờ mình đi ra chỗ bãi tắm kia tắm biển, nhưng lại không kể chuyện gặp ba anh chàng ngư dân. Nghe xong câu chuyện “thương tâm” của Vy, anh chàng kia gật gù có vẻ hiểu ra mọi chuyện. Anh chàng có vẻ trực tính, nghe Vy kể xong, anh ta nổi giận nói:
– Hai cái thằng kia thiệt quá đáng… dụ con người ta chơi đã rồi còn hành hạ thế này… lại còn thằng cha Vũ này nữa, cũng hùa theo…
– Em… em nghĩ chắc đến giờ anh Vũ cũng chưa biết gì đâu… Ảnh cũng như em là nạn nhân của hai thằng du côn đó thôi!
– Uhm… Hai thằng đó ác quá… tui mà gặp sẽ dạy cho tụi nó bài học…
Vy nghe anh ta nói vậy thì rơm rớm nước mắt, cô bảo:
– Anh đã cứu em… em cảm ơn anh nhiều lắm… nhưng… xin anh đừng làm lớn chuyện. Em xấu hổ lắm. Chuyện này xảy ra lỗi cũng tại em, nếu để người ta biết được, chắc em xấu hổ đến chết mất… hic…
Thấy cô rơm rớm nước mắt, anh chàng xua tay rồi bảo:
– Được rồi… tui hiểu rồi… thôi cô đừng khóc nữa… vậy bây giờ tui giúp gì được cô?
– Em… em không biết nữa. Giờ em chẳng còn gì… sáng giờ sợ quá em chạy đi mà quên mất đồ đạc mọi thứ còn ở lại đây… em không biết mọi thứ còn hay không nữa… em phải lấy lại điện thoại gọi cho ba mẹ… không ba mẹ em lo.
Ngẫm nghĩ một chút, anh chàng đứng lên, nắm tay Vy bảo:
– Được rồi… cô đi theo tui vào coi coi còn gì không?