Gái Tìm Của Lạ - Chương 27
Dở quá vậy?
Tôi khoát tay cảl chính:
– Con gần chết đây cô út. (Tôi choàng tay ôm siết Báu) Xạ Điêu này quả là vô địch. Lời cô nói không sai. Con bảo đảm tất cả người đàn bà nào đã vào trận với Báu đều phải quỳ xuống bái phục. Đúng là tài không đợi tuổi. Có phải không mình? (Tôi hỏi Báu). Mình phải dõng dạc tuyên bố cho mọi người nghe đi.
Báu khiêm nhường. Báu hơi thẹn vì tưởng tôi khen quá lời:
– Dạ em hổng dám. Em chỉ là đàn con đàn cháu mà. Chị nào thích thì em làm vừa lòng. Hình như trời cho em vậy. Chứ chẳng phải em cố gắng hay bùa phép gì ráo.
Hồng nhìn Báu như nhìn một bức tranh lạ trong phòng triển lãm. Từ nãy giờ Hồng im lặng nghe cô út và tôi thần tượng hóa Báu đến độ ngoài sức tưởng tượng. Rồi bây giờ lại nghe chính Báu xác nhận: “Hình như trời cho em vậy.” Cho em cái gì? Đó là điều Hồng cần biết. Rồi còn “Chị nào thích thì em làm vừa lòng.” Chắc là phải cao cường lắm, lạ lùng lắm! Hồng im lặng vì vậy. Thấy Hồng chiêm ngưỡng Báu hơi kỹ, tôi nói ngay:
– Tối nay là đêm hoàng đạo của em đó, Hồng. Báu sẽ trả lời những gì em muốn biết, cần biết. Hãy chuẩn bị, lương thực, súng đạn mà giao chiến. Chị tin là Báu sẽ hạ em vào khoảng hai giờ sáng chứ không đợi đến mặt trời mọc đâu! Đáng nể lắm Hồng ơi!
Hồng cười khoái chí, mặt đỏ gay:
– Em ăn bốn chén cơm, no cành cái bụng đây. Lương thực thì quá đầy đủ. Còn súng đạn? Em sẽ cho Báu thấy em không phải là loại nhóc con miệng còn hôi sữa. Chị sẽ thấy Báu bỏ chạy tnlớc khi đồng hồ gõ hai giờ.
Tôi với cô út ôm bụng cười rũ rượi. Tôi biết Hồng hay nói diễu, nhưng cũng phải cười, vì biết đâu lần này Hồng nói thật thì sao? Tôi với cô út cười để cảnh cáo báo trước cho Hồng biết sắp thượng đài với một cao thủ võ lâm. Báu im lặng nhìn Hồng. Mấy ngón tay Báu gõ gõ trên bàn, giống nhưthái độ của một võ sĩ nhìn đối thủ tnlớc khi so tài. Báu không biết Hồng nói thật hay nói chơi. Nhìn Hồng, Báu thấy cô bé đẹp thì có đẹp, văm cũng có văm, quyến rũ cũng co. Nhưng bản lãnh thì khó đoán quá, phải đợi trọng tài bật đèn xanh. Thấy Báu nhìn mình hơi
kỹ, Hồng hỏi:
– Sao ông anh kên đàn em quá vậy. Có chắc sẽ bước qua xác chết của em tối nay không?
Báu vẫn gõ tay trên bàn, miệng cười chúm chiếm, không trả lời. Báu tự tin, vì đàn bà đã hai ba mặt con mà Báu cũng đã hạ đến ba bà một lúc. Còn cỡ như Hồng? Khó mà lường tnlớc quá. Biết đâu không chết sông chết biển, mà lại chết ngộp ở cái lỗ chân trâu? Vừa lúc đó Thành về tới. Thành chạy đến ôm tôi hôn trước và hỏi:
– Có khách hả? Ai đây? ủa thằng Báu, khỏe không mày?
– Dạ em như trâu vậy anh Thành. Anh khỏe không?
– Tao như voi. Lâu quá mới gặp mày.
Tôi định đứng dậy dọn cơm cho chàng ãn thì Thành bảo đã ăn ở nhà nội. Tôi giới thiệu Báu là bồ tèo của Hồng đêm nay. Thành đã nghe danh Báu nên nói:
– Vậy là Hồng phải bỏ thây sa tnlờng đêm nay rồi đó cưng ơi!
Hồng lại cười vang lên một cách tự kiêu:
– Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà !
– ý cha? Thành cười lại. Dữhén! Coi vậy mà hổng phải vậy á. Dữ dằn lắm à cô Ba…
Nói xong Thành ngồi xuống bên tôi. Rồi ông chủ tôi từ ngoài rẫy cũng vừa về. Cô út dọn cơm cho ông cùng ăn. Cả nhà chuyện trò thật vui vẻ. Giữ đúng lời hứa, tôi cho cô út mượn Thành đêm nay. Hồng “đi” với Báu. Còn tôi thì “tiếp” ông chủ của tôi Nghe vậy, cô út cười híp mắt vì được thỏa mãn giấc mơ thêm một lần nữa. Hồng thì được thử tài với Xạ Điêu. Còn ông chủ tôi nhìn tôi không chớp mắt. Ông mừng như bắt được vàng.
Hôm qua, lúc ngoài suối, Hồng đề nghị đổi qua đổi lại Ông không quen với trò chơi của bọn trẻ. Ông thích trầm ngâm, miệt mài với một đối tượng. Lâu bao nhiêu cũng được, nhất là với tôi, người ông yêu nhất. Cách làm tình của ông hơi cổ điển nhưng cũng lội cuốn lắm. Không vậy mà tôi đã ăn nằm với ông cả năm.
Tất cả chúng tôi đi tắm. Thành lại hỏi nhỏ bên tai tôi:
– Em có cho phép anh không?
Tôi gật đầu thật nhanh. Sao lại không. Chàng đã cẩn thận và lịch sự quá trong khi chàng chẳng biết cả ngày hôm nay, “vợ chàng” đã công khai ngủ với hai thằng bé con.
Nhìn tôi, chàng đã đọc được ý tưởng của tôi. Chàng hỏi cho có hỏi để tôi không mất mặt. Thực sự Thành thèm cô út lẩm. ở cô, có cái gì quyến rũ, kín đáo thâm trầm. Nó không lộ ra, nhưng khi nhập cuộc cái duyên dáng của cô biểu lộ ra, làm đàn ông phải mê. Với lại cô to con, cao ráo, đùi dài, tóc chấm đít. Tôi để cho Thành hưởng. Vì như tôi đã nói: “Anh cứ đi tìm hoa lạ mà hút nhụy. Tình anh, em
vẫn giữ ở đây! “
Tôi vào phòng tnlớc vì ông già còn uống nước ngoài bếp. Tôi soạn sẵn mộtphòng bì đựng hai chục ngàn đồng và một tấm lắc vàng, chờ ông vào biếu ông, gọi là chút quà. Từ khi ông công khai cho mọi người biết là chỉ ra với tôi, tự nhiên tôi có một niềm thương mến đặc biệt đối với ông mà từ trủớc đến giờ chưa hề có. Hong chả trẻ và đẹp hơn tôi hay sao, mà ông không yêu được. Còn cô út, người ông đã đụ cả năm, mà cũng không thể lay chuyển được quả tim ông.
Ông cứ đưa mắt chăm chú nhìn tôi đắm đuối, ước mơ được ngủ với tôi, không ai khác. Vậy thì đêm nay, bác sẽ được thỏa mãn. Con hứa sẽ hết mình phục vụ để bác được tận hưởng. Tnlớc kia, tôi ngủ với ông vì thèm khát xác thịt. Còn đêm nay tôi sẽ mang chút tình riêng tặng ông, như sẽ tặng tiền và vàng cho ông.
Cánh cửa phòng mở. Ông chủ tôi bước chậm vào, đóng cửa, quay mặt nhìn tôi say đắm, hân hoan pha lẫn chút cám ơn. Tôi đang trần truồng ngồi trên giường, lưng tựa vào vách. Ông lúng túng như thể là lần đầu được tôi cho vào phòng. Tôi thương ông quá. Ông yêu tôi mà pha lẫn sự kính nể tôi nữa. Ông yêu như yêu một đóa hoa, mà kính nể vì không muốn đóa hoa bị gãy nhụy, tàn hương.
Tôi đích thân đeo tấm lắc vàng vào tay ông và tặng ông phong bì đựng tiền. Ông cầm lấy phòng bì, cúi xuống, im lặng không nói, vì quá cảm động mối chân tình của tôi. Tôi nhảy lên ôm lấy cổ ông. Tôi sung sướng một cách kỳ lạ. Tôi sung sướng vì sắp được ông trút hết yêu thương vào thân thể tôi đêm nay. Lạ lắm. Tôi không hiểu được tôi lúc này. Ông là chủ của tôi hay là nhân tình của tôi? Có lẽ cả hai. Nhưng máu dâm trong cơ thể tôi đã tràn đến, bắt tôi nhìn ông là nhân tình hơn là ông chủ.
Hình như ông cũng vậy. Ông nhìn tôi với cả hai ý nghĩ: một cô gái làm công và một nhân tình. Tiếng rên củả cô út vang lên nhè nhẹ, nhưng cũng đủ cho hai chúng tôi nghe thật rõ:
– Anh Thành ơ! Đừng đi lính nữa. ở luôn đây với em được không? Em không thể không nghĩ về anh. Từng ngày, từng phút. Có phải chúng ta là vợ chồng từ tiền kiếp hay không hả anh? Hay em bỏ hết theo anh nhen? Nhưng, còn Hóa để cho ai. Anh là chồng chung của hai đứa, anh có biết không?
Mặc kệ, ai sướng thì cứ la. Chủ tôi vẫn ôm tôi khắn khít. Tôi lột quần ông ra luôn để ông cũng trần truồng như tôi. Con cặc to và dài cương cứng ủa ông chổng thẳng lên một cách ngỗ ngáo, hách dịch. Hai tay tôi cầm nó mà không hết chiều dài. Ông liếc thấy trái dưa leo trên giường, rồi nhìn tôi như muốn hỏi. Tôi nói:
– Con muốn đêm nay cho bác những cảm giác lạ. Con muốn bác phải ghen lên, phải cầu xin, khan khoản thật nhiều con mới cho. Bác con mình đóng tuồng Phải có cái gì lạ đụ mới sướng. Phải kích thích tột độ cái cảm tính. Tầm thường quá con không thích. Nhớ là bác phải đóng tuồng với con. Phải lạy con, kêu con bằng bà, nhớ nhen. Bây giờ Bác quỳ xuống đất mà coi con thủ dâm.
Ông nghe thế, thích chí quá. Ông sắp được hưởng những cảm glác lạ. Ông phải kêu tôi bằng bà… Và, tôi ngồi dựa lưng vào vách tường, cho một ngón tay vào miệng bú, trong lúc tay kia sờ vú. Hai chân tôi co duỗi. Có lúc hai đùi tôi kẹp lại. Hai bàn chân trắng nuột của tôi chúm lại, ngón duỗi thẳng. Tôi thấm nước miếng một ngón tay, chàng hãng ra, chà chà cái hột le và rên nho nhỏ:
– Anh ơi” Em thèm đụ quá. Em thèm suết ngày suốt đêm, suốt đờl. vắng anh, em phải tụ làm lấy, anh thấy không? Anh có tội nghiệp cho em không? Anh ở đâu? Anh ở đâu?