Nội dung truyện
Và chẳng hiếu từ đâu, tôi tả oán ngon ơ : ấy cũng tại hình dung cảnh hai ông bà đêm ba mươi chơi nhau loảng xoảng nên thằng em cám cảnh mồ côi mới trốn cho xong. Ai dẻ… tôi chỉ thiếu tí thút thít là coi như đóng xong màn tuồng tới đậm.Vậy mà chị đã bù lu bù loa xà vào ve vuốt tôi, miệng nói đớt : chèn ui, xươn dữ là xươn. Em bít roai, để em đền. Đừng giận em nữa, coi cái mặt xấu dị òm. Chị ôm tôi gọn bâng, giúi mặt tôi vào giữa cặp vú chị xiết cứng.
Tôi ngộp thật lực mà cũng cố hít cái mùi đàn bà của chị và rỉa lóc cóc làm hai đầu vú lình phình vón cục. Chị bợ hai tay vòng hai bên má tôi nhấn vô : em cho hết, anh muốn gì cũng có. Đừng khổ sở nữa.
Tôi hít mùi hơi người, mùi sữa, mùi mồ hôi, trong khi một bàn tay nghịch vò cái sẹo giữa háng chị. Chị lắc người thật dòn, hai mông nhún nhún coi thật điệu. Tôi không còn chỉ hít vú nữa mà hơi lui người ra để miệng ngậm bú một vú, còn tay thì chọc chí choét vào cái hang cua, nơi con sâu rọm đang nhúc nhích, ngo ngoe.
Chị vội nhón chưn lên, như cái khoen xỏ ngập vào cái cọc. Tôi móc cào cào, nước lệt bệt xổ trào. Tôi bụm nguyên con và rúc rúc. Chị vừa bị lôi xển ở vú vừa phải ngoáy tít cái mông vì nó nhức nhối vô cùng vô tận.
Chị hít hà liên tù tì. Hai giò chị như đôi cánh bướm dập dìu, tôi móc thì chị rướn tới, tôi bụm thì chị lắc khua. Tôi có cảm tưởng nơi lòng bàn tay có vũng cháo loãng vưa ứa ra cả bụm nhây nhớt.
Tôi ngước nhìn lên, chị dại hẳn ra. Tôi cắn cái đầu vú thì chị giựt giựt cả người, kêu không ra kêu, mà nín chẳng ra nín. Tôi vét, cào thì chị tựa bị thúc bới một ngọn côn làm chị nhảy nhổm lên rột rột. Tôi khoắng một hơi thì chị đổ ụp người, chộp lấy đầu tôi ấn mạnh và kêu : nứng quá.
Tôi như bị thôi miên nên càng cố cào móc sâu vào, làm chị đổ nghiêng đổ ngửa. Hai bàn tay chị vò rối nùi tóc tôi, chị hun lia lịa lên tóc và rên rỉ : em nứng tột độ rùi, anh móc nữa chắc em chết lun. Và chị nói hết ra hơi : th……ô…..i.
Tôi vét nạo nữa, chị la rối rít : đã nói thôi, mà, thôi mà. Và chị nhào uỳnh xuống, níu lấy đầu tóc tôi đu người lên chịu trận.