Gái Một Con - Chương 55
Tôi đèo bà chị ngồi sau cái xe cà khổ của tôi. Chắc là bà còn thấm mệt nên chẳng đôi co, phản kháng gì ráo. Chỉ khi thấy xe tôi tà tà về chỗ tôi ở trọ thì chị la toái loái : bộ tía còn muốn đưa tui vô tổ quỉ để mần thịt tui hả. Tôi phải vội hét lên : bíu chặt lấy sau lưng để ngã bể bàn tọa ráng chịu.
Bà chị không làm sao được, đành thở dài than vãn : tui mệt chết cha mà tía hổng buông tha. Tuy nói thế mà bả sợ đau mâm đít nên ôm chặt lấy tôi. Nói nào ngay, xe tôi đã quá đát mà thân bồ tượng của bà chị lại quá khổ, nên nó quẹt hết bên này đến bên khác. Cũng may bà chị kịp ôm riết lấy tôi nên nó chỉ loạng quạng sơ sơ rồi bon bon chạy xịch đụi.
Ác cái, cỗ xôi của chị to quá, nên khi chị sợ té, ôm cứng thì lưng tôi như bị hai tảng mỡ nhúc nhích, nhúc nhích, muốn ê càng. Tôi thừa hưởng của trời im thin thít, song cũng vờ gắt chị một phen : bà làm bộ đến giỏi, vừa hét sơ bà đã giúi nguyên cặp đèn pha làm tôi chóa cả mắt, suýt đâm quàng vào nhà bên đường.
Chị lụ bụ mắng : tía chuyên môn lợi dụng, tại tui ngu nên nghe lời tía dụ, giờ lỡ rùi, hổng ôm để xe tía xí lắc léo, tui giập bố nó mông thì lấy gì làm vốn. Rồi chị bắt ngay sang được lời dặn dò : ông hổng được phá tui nữa nhen, để tui nghỉ lấy hơi, mai rùi phá tiếp.
Tôi muốn để chị tin tưởng, nên giảng giải : giờ mới quá buổi trưa, bà có dzìa cũng đâu có cơm nước chi. Đến chỗ tui, bà nằm nghỉ, tui chạy đi kiếm cái gì về hai đứa ăn chung. Sau đó bà ngáo một giấc, rồi tui đưa bà lại nhà.
Chị nghiêng nghiêng cái đầu, thử cân nhắc coi tôi nói thiệt được mấy cà ram. Tôi phải làm tỉnh để chị yên chí lớn. Tôi quẹo xe vô nhà, dựng chân chống ngay cửa, đưa chị vào và trở ra ngay. Vừa đi tôi vừa nói : nọ, để chị thấy tui hổng nói dóc, tui đi đây, ở nhà chị cứ nghỉ cho phẻ, về tui kêu mà chén cho no bụng.
Tôi ào ào chạy quơ mấy tiệm bán hàng tu gô, ôm lóc nhóc một mớ, rồi hối hả quay về. Chị đang đưa đò đã điếu, mình nằm ngửa trên giường, ngáy còn hơn hát hò, ca kệ. Tôi sững người nhìn cặp vú của chị cao nghệu và dập dồn lên xuống.
Tay tôi sượng hết trơn, chỉ chực buông rơi mớ thức ăn lồm ngồm ở đó. Tôi nuốt nước miếng ực ực, chỉ chực nhảy xổ vào, bứt giựt tung áo xống chị ra mà bú, khỏi ăn luôn. Song chợt nhớ tới lời hứa nên hổng dám, đành trơ mắt ếch ra dòm.
Chị nằm phê thiệt đã, mũi nở rộn, tóc loe hoe theo chiều gió. Tôi lướt một đường suốt từ trên xuống dưới, cha mẹ ui, cái váy lụa dán chặt vô khoảng đùi chị. Dù có sịp bên trong mà tôi vẫn thấy rõ con ngao đùn một cục ngay giữa háng, coi thật hấp dẫn.
Tôi chép chép cái miệng thèm thuồng. Bà chị vô tình lại hé rộng hai giò ra làm tôi muốn chết theo. Cái sịp đen bó lấy cái nỗng thuôn theo mép váy dồn cao làm tôi muốn tá hỏa. Tôi có cảm tưởng như nó đang nhép nhép chọc ghẹo tôi vậy.
Tôi đang trong cảnh “ đi thì không nỡ, ở hổng xong “. Tôi cố liên tưởng đến bà chị Saigon để người tôi đỡ rạo rực mà không kham nổi. Rề rề, vú và háng chị luôn trêu ngươi tôi, mấy bận tôi đã chực vờ gọi chị dậy để đặt lầm hai tay vô hai chỗ quan yếu mà lay cho đỡ khổ. Khốn nỗi, hùi nãy tôi xốc chị mạnh quá nên lương tâm không cho phép tôi ăn có lúc này.
Khổ thay, tôi cố đàng hoàng mà thằng cà lơ ở giữa háng tôi nó lại chẳng chịu yên. Nó rột rột tìm kẽ hở ở cái quần lót để vùng thoát ra tìm con ngao chấm mút. Hai bàn tay tôi cũng cứng đơ, chưa bao giờ tôi thấy khổ sở như vậy.
Tôi chợt nghĩ đến mỗi bà chị một tính khí. Bà chị Saigon thì có vẻ xả láng, hổng khe, có lẽ tại bả hổng bị ai ràng buộc và vốn còn thèm chơi nên mở ngỏ tênh hênh. Tôi còn nhớ mỗi lần đang rụ rị thì chính chị đã khuyến khích vào : ngó bộ ông xẻn lẻn, tui biết ông muốn gì rùi. Và nhìn trước nhìn sau không thấy bóng dáng cô, chị ngoắc lia tôi a xầm vô nhà tiêu, trật hai vú ra hối : nè, ngậm vọc và bú cho đã đi, để cái mặt chầm dầm khó coi quá.
Lúc đó, tôi biết ơn bà chị vô ngần. Ở đâu mà có người hiểu tôi sát rạt, nên tôi vội bợ luôn cả hai vú và dùng miệng đớp oàm oàm vào bên vú này lẫn vú kia. Chị ọc ạch giữ đầu tôi cho thuận, ướn ngửa ngực ra cho tôi ngậm đầy họng. Tôi nút rột rột, chị lim dim và nhẹ dùng bàn tay hướng dẫn để tôi vò vò cái vú cho chị sướng.
Tôi nút mạnh, nút sâu, chị ư ư nói thứ gì trong miệng. Tôi cũng a tòng vừa bú nút, xoa măn vừa ê a nói ngọng theo. Chị một mực rên : giún con nít tổ. Tôi vặt vặt cái vú đang nhay trong mồm và kéo dài lằng nhằng ra nhọn lễu. Chị bợ lấy dưới lườn vú nâng đưa hẳn nó nhô cao ra, tôi hứng chí càng ngậm chặt và nút dai, nút mãi.
Đến nỗi chị phải kêu lên : ông bú làm tui nứng muốn chết. Giọng chị thiết tha, mời chào làm tôi loay hoay, đả đớt muốn xụm bà chè. Tôi mằn vú chị, một tay xoa bên vú chưa bú tới, còn một tay thì chui lòn vô cạp quần chị mà tìm cái chỗ háo hức đang cũng muốn được rờ vô.
Chưa chi lông đã quăn rít lại, chổng ngóc đầu lên, tôi xoa cùng với đà măn xoa vú làm hai thứ kêu xộp xộp, rất có ấn tượng. Chị lật bật như con bập bênh, lúc phía trên đẩy tới, lúc phía dưới ưỡn ra. Bàn tay tôi thuận đà nên mớm đúng ngàm mà vần muốn bể nhạo.
Tôi xỏ được ngón tay vô lỗ, thì miệng nút vú, tay vê xe đầu vú, còn ngón thọc tới thọt lui, chị đưa đà ngỏn ngoẻn thiệt hay. Tôi móc làm nước rịn từ từ, lúc đầu còn ươn ướt, rồi thì đổ ào ra cái xào nghe rõ mồn một.
Tôi đẩy ngón tay sâu nữa, chị kẹp giữ cứng lại và nói riết róng : em nứng, em nứng, anh ui. Tôi mụ mị đi vì như đang nghe con cái cất giọng trầm thống gọi con đực phủ lên người nó. Tôi nhón gồng đẩy ngón tay ngập sâu hết cỡ vào, co quặp lên và thúc tíu tít.
Chị đang để tôi bú, măn vú mà bị kích thích quá phải nhón chưn lên, đổ phục xuống vai tôi mà hét nho nhỏ : anh làm em nứng tê dại luôn. Bỏ bớt tay ra, chỉ măn vò vú và bú nút thui, anh làm em muốn chết giấc bây giờ nè.
Tôi thương chị vô cùng, chỉ muốn hun rầm rộ khắp nơi để bầy tỏ lòng tôi yêu chị. Tiếc là trời chỉ sanh cho tôi có một cái miệng, trong khi thứ gì tôi cũng hám nên chị lộc xộc, thấy tội làm sao.
Tôi chỉ biết ọ ẹ nói trớt quớt : ráng chút đi để anh làm cho sướng. Chị trợn trừng đôi mắt nạt yêu : ráng, ráng, rùi tui lăn cù đèo ra đây làm sao. Anh phá quá, ai chịu cho nổi. Anh móc muốn tuột da, tuột cục lun, còn bắt ráng thì ráng tới chừng nào.
Tôi gạ chị : thui, để anh đổi cách bú cho em đỡ nực nghen. Chị không ra ừ, không ra ưng, nên tôi thay hai tay giữ vò cặp vú, còn vẽ chị gác một giò lên vai khi tôi hạ thấp người xuống và chiếm ngự con ngao của chị.
Tôi mới ngoạm cái chách thì đã nghe chị ré lên : anh làm gì mà nó rặn phịt ra vậy. Tôi đùa nhây : nó tập thổi bong bóng. Chị đeo cứng lấy cánh cửa, lụp chụp vì tôi vừa tóm lấy cái mu và đang nhằn nhằn, tựa người ăn mãng cầu nhằn hột. Chị sướng gập người lại, tôi hơi đẩy chị ngả ra và ngoáy tấp tấp vô cái lỗ ướt mem.
Chị bắng nhắng, hết kiễng chưn lên lại thả bàn chưn giữ nê xuống, trong khi cái giò mở xoạc thì đánh đòng xa như nhíp xe ô tô. Tôi mút rọp rọp, chị càng quíu hết trơn. Tôi hút te te, chị rợm rợm muốn bưng lấy háng mà sợ té.