Gái Một Con - Chương 46
Vừa vào đến sở, trông thấy tôi, bà chị như người bị bỏ đói lâu ngày. Chị vồ ngấu nghiến lấy tôi, y hệt con cọp cắn tha con hoẵng, y hệt con gấu sau cơn ngủ đông thức dậy vớ được tổ mật ở cửa hang.
Hai bàn tay chị mò khoắng lung tung, sờ bóp khắp người tôi, giống người đi chợ nắn chọn khúc thịt, con cá. Chị làm tôi tối tăm cả mặt mũi, người ngợm cứng đơ, nổi gai, nổi ốc khắp chốn. Chị lật tung áo, chị bóp ngay đì, chị soạng nơi vú, chị rúc ngửi nách.
Tôi vừa nhột, vừa bực gắt um : bà làm gì như ăn cướp, hiếp dâm tôi vậy. Chị vẫn không buông tha, hai tay mò soạng vung thiên, miệng nói nheo nhẻo : tôi chưa hỏi tội anh là may, anh còn hoạnh họe gì nữa.
Rồi chị ca cẩm trách móc : sư anh, tôi nhắm nhắm rình mò tính toán, đợi tết nhất đến anh mần vụng một cú để xem người ta kháo nhau chơi một phát sướng dài đến hai năm liền mà anh cút trốn mất, để tôi trơ vơ, trống vốc đêm cuối năm.
Tôi hỏi phăng phăng : thế còn lão ấy đâu mà để bà trơ trọi. Chị rào rào than thở : ui, cái lão chết tiệt ấy đi biệt tăm, ngã vào đâu chẳng biết, về là say mẻm, tôi có thúc thì con củ lẳng của lão cũng chết liệt, thế mới ra nông nỗi.
Tôi bỗng thấy tội bà chị đăng đê. Tuy nhiên, thấy bà chị còn chưa thông cái khoản chơi một phát sướng hai năm nên tôi phải nói để chị dằn tâm mà nghe cho thủng. Tôi rối rít ủi an : được rồi, tôi biết rồi, từ từ để tôi đền.
Bà chị còn lôi thôi, chưa chịu nghe ngay, vẫn ào ào đòi lột áo tôi ra và đè tôi tại trận. Tôi lo bằng khiếp : bà ẩu tả cỡ này, lỡ bố/mẹ nào lò dò vào bắt tại trận thì nguy. Tôi đem ý ấy nói chị nghe, chị gạt phắt : sợ đếch gì, mới tết nhất xong, có khùng các cậu, các mợ mới lo bò vào sở sớm. Mình cóc cần, có ai vào thì cho họ xem luôn, có sao ?
Tôi hoảng dữ, đâu ngờ các bà nứng lại làm càn và bất kể thế gian tới vậy. Tôi phải khẩn khoản rên : thì biết thế, nhưng ít nhất bà cũng ra khóa cửa cái đã cho chắc ăn, lỡ họ có gõ thì mình còn vấy vá được.
Chị lềnh khênh tiếc rê đi ra mà vẫn lo tôi bỏ chạy trốn. Niếng chặt cửa rồi, bà quay vào, vừa đi vừa lột áo. Thú thật từ tết đến giờ cũng nhớ nhớ nên thấy cặp vú chị để trần lột ra, tôi chỉ muốn cắn ngay thôi. Nên khi chị a la xô té đụi vào cái ghế xoay, đẩy cho nó quay rào rào thì tôi đã ngậm luôn mà bú nút kịt kịt.
Chị kêu lên ông ổng : bú thế mới là bú, có đâu như lão tồ mút mút cứ như mút cái nắm vú cao su, nghe tức bỏ mẹ. Chị kễnh người ra, nhét sâu cái vú cho tôi vừa bú vừa nhay, còn cẩn thận lôi bàn tay thất nghiệp của tôi bắt bóp măn mới chịu.
Tôi lục bục nút cái nắm vú bèo nhèo, vừa ngưng nhả ra giảng cho chị nghe : người ta ví von vậy thôi, chứ ai sức dai mà chơi cho bà sướng dài tới hai năm liền. Chẳng qua, thời tiết mùa xuân dễ chịu, các bố xỉn say nên giao thừa về, chém cha cũng mò lấy vợ đòi yêu một phát. Sự thể là đút vào lúc cận giao thừa nên chơi xong sang năm mới thì mấy bố hoạt kê kêu lên là đéo cái sướng hai năm, nó chỉ có là như thế.
Chị ngẩn tò te, chợt hiểu ra nên cứ lẩm bà lẩm bẩm : ừ nhỉ, thế mà nghĩ trai trẻ như anh chắc thừa sức chơi dai. Và như lấp liếm cái sự i tờ rít của mình, chị gạ luôn : không sướng hai năm thì sướng một năm cũng được, xong tết rồi mình đéo lấy hên, bề gì cũng ăn tết muộn một phùa xem sao.
Chưa chị chị rột dậy kéo toẹt cái váy xuống. Đúng là bà chị cụ bị đủ lớp lang, dưới áo chẳng xú thì dưới váy cũng chẳng xì, bà chị vừa trút ra đã thấy con sâu rọm ngo ngoe bộ râu mà ớn. Đã thế, bà chị còn vung cả người lên ghế xoay, dạng tè he ra nhử : chuối nè con, ăn đi cưởng. Tôi ớn ợn mà thấy khó thoát vào đâu cho khỏi.
Tôi câu dầm : bà bô lô ba la như thế làm tôi ngán luôn, nó mất đi cái vẻ thơ mộng, bà phải từ từ để tôi lấy hơi lên cho có trớn thì chơi mới sướng. Nào dè chị trợn trừng mắng át tôi : này đừng dạy đời nhau nhé. Về dưới ông đéo nát nước cái mụ gái một con, nên giờ lên ông hết xí oách, đừng giỡn mặt, tưởng con này ngu mà vờ vịt quanh quẩn.
Tôi phải chứng tỏ sự cương cường của tôi. Tôi cũng đúng bật lên chìa nòng ba dô ka của tôi mà phán : bà xem thử nó dựng đứng thế này mà đéo ở dưới thì đéo thế nào. Đéo mà nó còn sừng sững lên, chắc là đéo gió. Bà đừng hí hửng đoán già đoán non mà đổ riệt cho tôi.
Bỗng dưng tôi ca đến là tài : bà có thấu chăng, đêm giao thừa, tôi nằm nhớ bà thiu cả người. Mới biết chả cái dại nào giống cái dại nào. Giá biết vậy, tôi ở quách trên này, hú hí mí bà hóa ra sướng.
Và chẳng hiếu từ đâu, tôi tả oán ngon ơ : ấy cũng tại hình dung cảnh hai ông bà đêm ba mươi chơi nhau loảng xoảng nên thằng em cám cảnh mồ côi mới trốn cho xong. Ai dẻ… tôi chỉ thiếu tí thút thít là coi như đóng xong màn tuồng tới đậm.
Vậy mà chị đã bù lu bù loa xà vào ve vuốt tôi, miệng nói đớt : chèn ui, xươn dữ là xươn. Em bít roai, để em đền. Đừng giận em nữa, coi cái mặt xấu dị òm. Chị ôm tôi gọn bâng, giúi mặt tôi vào giữa cặp vú chị xiết cứng.
Tôi ngộp thật lực mà cũng cố hít cái mùi đàn bà của chị và rỉa lóc cóc làm hai đầu vú lình phình vón cục. Chị bợ hai tay vòng hai bên má tôi nhấn vô : em cho hết, anh muốn gì cũng có. Đừng khổ sở nữa.
Tôi hít mùi hơi người, mùi sữa, mùi mồ hôi, trong khi một bàn tay nghịch vò cái sẹo giữa háng chị. Chị lắc người thật dòn, hai mông nhún nhún coi thật điệu. Tôi không còn chỉ hít vú nữa mà hơi lui người ra để miệng ngậm bú một vú, còn tay thì chọc chí choét vào cái hang cua, nơi con sâu rọm đang nhúc nhích, ngo ngoe.
Chị vội nhón chưn lên, như cái khoen xỏ ngập vào cái cọc. Tôi móc cào cào, nước lệt bệt xổ trào. Tôi bụm nguyên con và rúc rúc. Chị vừa bị lôi xển ở vú vừa phải ngoáy tít cái mông vì nó nhức nhối vô cùng vô tận.
Chị hít hà liên tù tì. Hai giò chị như đôi cánh bướm dập dìu, tôi móc thì chị rướn tới, tôi bụm thì chị lắc khua. Tôi có cảm tưởng nơi lòng bàn tay có vũng cháo loãng vưa ứa ra cả bụm nhây nhớt.
Tôi ngước nhìn lên, chị dại hẳn ra. Tôi cắn cái đầu vú thì chị giựt giựt cả người, kêu không ra kêu, mà nín chẳng ra nín. Tôi vét, cào thì chị tựa bị thúc bới một ngọn côn làm chị nhảy nhổm lên rột rột. Tôi khoắng một hơi thì chị đổ ụp người, chộp lấy đầu tôi ấn mạnh và kêu : nứng quá.
Tôi như bị thôi miên nên càng cố cào móc sâu vào, làm chị đổ nghiêng đổ ngửa. Hai bàn tay chị vò rối nùi tóc tôi, chị hun lia lịa lên tóc và rên rỉ : em nứng tột độ rùi, anh móc nữa chắc em chết lun. Và chị nói hết ra hơi : th……ô…..i.
Tôi vét nạo nữa, chị la rối rít : đã nói thôi, mà, thôi mà. Và chị nhào uỳnh xuống, níu lấy đầu tóc tôi đu người lên chịu trận.