Gái Một Con - Chương 42
Chị gặm cây mía xiết một hồi nữa thì dứt khoát ngưng. Chị cằn nhằn cửi nhửi : xiết rát lưỡi rùi, hổng xiết nữa, giằm đâm hai bên má, sâu tuốt trong họng, nhợn ! Tôi còn muốn năn nỉ thì chị trừng mắt nạt vô : tui nói thôi là thôi, gặm hoài cũng phải nghỉ chớ, mà gẫm nó có cụt chút nào đâu, mía gì cứng tổ. Tôi hoạt kê : mía F6 đó bà, nhiều mật, tươm ra phải biết. Chị chặn ngang : ngọt con bà tui chớ ngọt, nó dọng vô thiếu điều tui muốn ói mà khoe um.
Tôi bợ lấy con cu, nó sừng sừng, mở toe loe mắt dòm láo liên. Chị đừng rột dậy, xoay mông áp vô phía háng tôi, nói rẹt rẹt : tìm gì nữa, nè tui cúi xuống ông nhét đại vô đi cho được việc. Tôi đâu dè chị tiến bộ mau dữ dzị, giờ chị còn hướng dẫn tôi cách chơi lạ chơi lùng.
Tôi hỏi ướm : bộ bữa nay bà muốn tui nắc kiểu chó hả. Chị hối miết : chó với mèo gì lình xình quá đi. Kiểu gì cũng được, miễn ông chun được dzô mình tui, để ông nhứ nhứ cái khúc tím rịm và ngoe ngoe coi gớm quá.
Tôi cười hề hề, bợ lấy mông chị, kéo ướm vô tựa dân xe lửa ra hiệu kết nối toa. Tôi điều chỉnh mông đít chị xìa bên này, xàng bên kia, tới khi thấy cái ngàm khớp với đầu thằng em cà chớn thì tui kéo phịt một cái, nó vô ngon ớn.
Chị vội cúi thấp thêm chút nữa cho cái lỗ ngậm tròn lấy khúc gân. Khi tôi bắt đầu nắc, đẩy chị chúi nhủi tới lui thì chị vội bịn vô thành giường ghị lại. Tôi đeo lôm côm lên đôi mông chị, như mớ hàng nặng chất trên cỗ xe bò. Tôi đổ rạp người xuống mò kiếm hai cái vú và bóp xoa nắc linh tinh.
Chị nhỏng nhỏng cái đầu lên, lom khom địu bó củi kềnh càng, ì ạch như trâu nước. Tôi bóp được hai vú thì nổi hứng liền, tôi nắc chị cành cành còn hơn giàn trọng pháo bắn hàng loạt. Chị lảo đảo xịch tới xịch lui, song có vẻ ưng. Tôi càng đổ sấp bóp nén cặp vú thì chị càng cố ngóc lên cho tôi thuận tay mà đeo lấy chị san xẻ sự sướng nứng cho nhau bất tận.
Trông chị vất vả vừa bị đùn, bị hất lại bị rị bị lôi, thỉnh thoảng tôi hỏi chừng chừng : em chịu đựng được hun ? Dè đâu chị cấm cảu mắng tôi rột rột : đụ chẳng lo đụ, hỏi tầm xàm. Người ta đang nứng, chờ nắc mạnh, nắc mau mà cha rao rảo làm chia trí.
Tôi vội đến ngay cho chị một hồi cú giập. Ban ngày ban mặt mà thịt da vỗ vào nhau nghe chách chách. Tôi hăng tiết vịt vừa nạp đạn vừa bắn, chị phải nhắc chừng : giập nhè nhẹ thui, để ai chợt đi ngang bên ngoài, nghe biết hai đứa đang chơi nhau, người ta cười chết.
Tôi gạt phắt lời chị : họ thấy mẹ gì đâu mà sợ, bất quá nghe chách chách có khi họ còn muốn tông cửa vô dòm coi hai đứa mình chơi ra sao, học áp dụng với bồ họ cũng nên. Chị bết mồ hôi nơi tóc và lốm đốm rịn chất nhờn trên lưng, trên da mà cũng léo nhéo thi với tôi : ông làm như ông giỏi lắm, chưa gì đã lên mặt chơi nghệ thuật, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào, cha đừng khoe khoang mà té giếng đau lắm.
Tôi vênh mặt lên cãi : tui hổng giỏi mà đụ được bà. Chẳng qua tui nắc bà một lần, bà quen nhịn hổng nủi, chớ bà khó giàn trời, bộ lột quần dễ lắm sao. Tôi ba hoa thiên tặc, suýt chút nữa thì phun luôn : tui hổng giỏi mà có tới hai cái lồn thay nhau đéo chết bỏ. May sao cũng còn phanh lại kịp, nên chị càm ràm.
Chị phân bua : chẳng qua tại tui yếu đuối, chả nắc cho một bụng rồi giông, lâu lâu nhớ, ông lòn vô gạ tui mới té. Ai biểu ông nói ngon nói ngọt chi cho tui quị. Lỡ để ông chơi rùi thì bắt nhín nhín làm sao. Rồi chị xoay sang kể tội tôi : mà ông nghĩ coi, ông ràng ông buộc tui chết ngắc một cửa tứ, ông bóp, ông bú còn đè tui ra nút liếm ở chỗ nhột tổ mẹ nữa biểu sao tui hổng chết. Tui dưới quê, chơi là phóc lên nắc, ra nước là thui, đây ông bày ra bú dzú, bú lồn còn mó liếm đã đời, nói thiệt mấy mẹ có chồng mà gặp ông làm kiểu này cũng dám tự động đưa lồn ra cho ông đụ nữa là.
Tôi có mòi tự ái dâng cao. Nhưng vẫn làm ra vẻ nhũn nhặn lấy lòng chị : bà nói tào lao, làm như tui sành đụ mấy bà, chẳng qua tại thấy tôi tội nên bà mới thí cho xài tạm, chớ đường đường tui mong gì chạm tới cái lai quần mấy bà.
Chị tỉ tê tâm sự : nói thiệt, hùi đầu tui cũng nghĩ ông đeo quá thì cho ông xài một lần. Rồi bất đồ mặt chị đỏ quay, chị nói lí nhí : nhưng ông chơi một cái rùi, tui bắt ghiền muốn chơi tiếp. Tôi vỗ về chị : hổng sao, đó là tâm lý chung, đàn bà chồng đi xa dễ nhớ tùm lum lắm. Tui hứa chừng nào ảnh dzìa, tui trả lại hổng sứt mẻ gì hít, bà đừng lo.
Chị thở dài xa lắc xa lơ : biết chừng nào ổng mới dzìa mà tui thì… Chị nói còn tha thiết ngước nhìn tôi : ối, lo nắc đi để nhạt phai hết chuyện hiện giờ. Tôi ôm xổng chị lên, chị lao xao tựa con rùa bị lật ngửa, hai giờ quơ quơ. Tôi ngả uỳnh ra giường, ôm cứng lấy hai vú chị mà gồng thẩy chị lên, hất chị rớt xuống, nắc cho chị thấy đã.
Nói nào ngay, muốn kiểu cách thì biểu diễn bậy bạ chút thôi, chớ chơi kiểu này thấm tháp gì. Chị xà quây, xà quây, lạch bạch như con cóc chửa, còn tôi ột ệt búng tựa con nhái bị đè cẳng đè chưn, nên cả hai lao chao giãy búng.
Tôi lại phải bế địu chị lên vừa nắc cầm chịch, vừa loay hoay chỉ dẫn chị cách đổi thế khác. Tôi đùn chị dựa đầu sát vô cạnh giường, nói để chị yên chí : em chịu khó hơi mỏi chút để anh nắc kiểu mới cho em thấu tận tim gan lun.
Chị chẻ hoe nhướn mắt coi tôi mần ăn ra sao. Tôi uốn vòng khoản lưng chị để hai giò lêu khêu lên trời và tôi xoay người ngược chiều. Tôi đè nguyên khoảng giò và bợ lấy mông chị giúi con cu vô, tôi đẩn tận tình. Chị lắc lẻo vì những cú nắc của tôi, song con cu đâm thiệt sâu làm chị vỉnh lồn lên hứng tăm tắp.
Tôi nhún lích ka lích kích, chị dẻo nhẹo như cánh cung. Tôi nắc chừng nào thì mắt chị sáng ra chừng đó. Tôi thấy hai cái vú của chị khoắng tròn tròn, tôi ham mà không sao vừa đụ vừa bóp được. Đành tưởng tượng để tạo thêm hứng mà đụ chị hả hê thôi.
Chị chịu đựng rất giỏi, đôi khi thoáng cau cau, song thấy tôi hăm hở thì chị ngưng bặt liền. Hai giò chị nhịp nhịp, vồng đít dẻo dai, cái lồn mút nghe toàm hoạp. Tôi nắc rồi nghỉ, nghỉ rồi nắc, chị ọp ẹp, xọp xẹp mà thấy coi mòi cũng ưng.
Tôi hơi ra rỉ rỉ còn chị thì xiết lấy tôi từng chặp kêu rin rít : sướng lồn vá, anh đâm sâu đã tới bờ lun. Tôi bặm trợn càng đè mạnh làm người chị càng cong tít. Tôi nắc, có lúc rướn đu hẳn lên hai giò chị, giống như người làm xiệc đang biểu diễn.
Tôi đồ chừng chị cũng ra mấy lần vì tôi thấy đầu con cu ấm ấm và chị vói tay xiết lấy cánh tay tôi hít hà tắc tắc. Tôi hỏi hơi dư : nứng hả ? Chị ỏn ẻn gật đầu, tôi lại hỏi : mệt hun ? Chị ngần ngừ và phán : hổng sao, mệt mà sướng cũng bõ.
Tôi nói giỡn chị : chơi kiểu này mà đêm giao thừa làm sao đè được em cho sướng lun 2 năm lấy hên. Chị lưu ý tôi : cha đừng mơ ước hão, giao thừa mà chơi nhau để cô la cho làm xui nhà xui cửa. Kế đó chị vuốt ve tôi : thì chơi bữa nay được rùi, nó cũng sướng dài tới cuối năm chớ bộ.
Tôi lắp bắp than vãn : sướng tới mai là hết nước, tui ưng lúc nào bà cũng gần kề, để nổi cơn là tui đụ mới đã. Chị có vẻ phân vân, nhìn chăm bẳm tôi rồi thở dài : sao khiến xui tui gặp chi cảnh khổ dzì nè. Ông yêu thất nhơn ác đức bắt tui cũng quính theo.
Tôi lỡ trớn, phun theo phản ứng : hay là mình lấy tui lun đi, cho hai đứa gần nhau. Tôi thì nói thiệt tình mà chị thì bịn rịn : em sao cũng được, nhưng má đời nào cho anh lấy em. Dưới con mắt bà, em là cái lồn bị chơi rùi, anh là trai tân, má đâu chịu mà hám.
Tôi lại nói xảng : để anh trở lên trển sắp xếp rồi em lên theo. Bề gì anh cũng đụ em thì anh có bổn phận phải lo cho hai mẹ con chớ. Nãy giờ tôi nhảy sang dùng tiếng mình hùi nào hổng hay mà chị cũng âu yếm nhận má tôi là má nên nghe tình cảm dữ dội.
Trở lại thực tế, tôi gạ gẫm : để anh nắc cho rùi cú chơi lần này đi, mình nghỉ một lát rùi chơi cái nữa. Chị hứ dai nhách : chơi hoài chơi hủy dzị tía ! Còn để nó kịp khép miệng lại chớ, ông tọng hoài nó há mồm thè lè, gúm tổ !
Tôi hỏi mắc mỏ : chớ hổng chơi rùi bà chịu nủi sao ? Chị giúi mặt vào giò tôi mà nhắc : nắc đi, đừng tính chiện bá láp nữa. Rồi chị phành hai giò ra và dấm dứ : đó tui dọn cỗ bàn sẵn, ông đẽo tới nơi tới chốn cho tui, đừng càm ràm nữa.
Tôi nhắm mắt nhắm mũi nắc chị chết bỏ…