Gái Một Con - Chương 41
Chị léo nhéo cho có chuyện, rồi trầm ngâm. Lúc sau, chị nói vừa có vẻ dỗi hờn, vừa có vẻ khuyến cáo : thì đó, ông đòi, ông lôi bằng được, bây giờ vô tới đây rồi, ông đinh mần gì, sao không mần đi, còn chần chờ ngồi đó.
Tôi trầm trồ nhìn, thử coi ý định chị thế nào. Trong khi đó, hai tay tôi nắm lấy hai cổ chân chị lật qua lật lại như coi móng. Chị vẫn lặng thinh, tôi co lần lượt hai giò chị lên, chúng khuỳnh khuỳnh như người đứng tấn. Tôi ngồi lồm cồm nhìn hau háu vô giữa háng chị mà miệng chóp chép kinh khủng.
Chị thoáng thấy vẻ bặm trợn của tôi thì thở hắt ra và đưa cùi bàn tay che miệng, còn một bàn tay thì mở ngửa che lên mắt. Có vẻ chị muốn trốn cảnh thực tế mà tôi đang tính với chị. Chả hiểu sao tôi phát ra một lời khen : đẹp thiệt, ác chiến thiệt, dzị mới chết tui.
Chị hơi hé mắt hỏi nhóng : ông nói cái gì đó. Tôi thành thực : tui đang khen cái húm của bà. Nó vừa dầy, vừa đầy, u na u nân, lại sừng sừng mới khó chịu. Chị hứ một tiếng : tưởng gì, tại ông mê mẩn nên nhìn gà hóa cuốc, trời sanh dzị thì nó dzị, ông làm như tui lấy đất sét đắp thêm dzô để nó nhử mời ông hổng bằng.
Tôi băng băng cãi : ấy thà là bà đắp đất sét vô còn hơn để tự nhiên như ni. Tui nói thiệt cha nội nào thấy mà hổng chết giấc là lạ nhen. Tôi chơi bà té re mấy lần rùi mà mở ra còn thấy ham. Nói bà đừng cười, chớ giờ bà biểu tui rúc vô đó nằm luôn cả tháng, hổng cho ra khỏi cửa, tui cũng ưng là cái chắc.
Chị nói nhẽo nhẹt : ở đó mà ham, tui dại gì xúi ông rúc vô đó. Ông mới làng xàng hít hửi thui tui cũng đã muốn chảy nước, để ông úp mặt mũi vô, ông ngu đâu chưa thấy mà tui đã thấy điếc tê hết trun.
Tôi cười khà khà. Đúng y boong như dzị. Tui nghĩ bi chừ mà tôi ngậm nó dài dài chắc chị xón đái ra quần liền. Tuy nhiên bắt nhịn thì tôi nhịn hổng nủi nên tôi dập dình mở hai giò chị khép ra khép vô như cánh bướm, rồi hát tỉnh bơ : bướm bay bướm bay, hồn thơ tìm ai.
Chị nhấn cùi tay cười răng rắc, rủa yêu : cha ơi là cha, hát hỏng gì kỳ cục, bướm bay mà khi không hồn thơ đâu ở trỏng. Tôi lỡ trớn nên nói quặc : hổng có thì mình khiến cho có, mắc mớ gì đâu.
Bỗng dưng tôi bẹt đùi chị ra, giẩu mỏ hun cái chách làm chị giựt bắn người lên. Tôi kềm hai giò chị vùi chót mũi vô cái lỗ một hồi làm chị bưng cao mông lên hổng kịp. Chị lặc là lặc lẹo như miếng chả bị nướng nóng, đám lông quẹt lạo nhạo trên mặt tôi.
Hứng chí tôi đốp ngay một phát và ấn mông chị giữ cho hết cục cựa được. Tôi thè dài lưỡi lau vét ồm ồm, chị tê cứng chụp lấy đầu tôi giã binh binh. Tôi phần bị hơi lồn chị phả ra ràn rụa, phần cũng thích lối chị hưởng ứng cơn nứng nên tôi nút riết.
Chị đờ tay dần, tôi banh rộng hai giò thêm rồi chúi xà vô mà bú rột rột. Chị bung người lên như cái lập là bị lửa táp làm nguyên cái lồn trịn dềnh dang lên mũi, môi tôi. Tôi nút chóc choc, chi trao nghiêng trao ngửa, kêu re ré : nứng vá đi, trời ơi.
Tôi thây kệ cứ bú là bú, nút là nút, lưỡi tôi muốn rát tới nơi nhưng biểu tôi ngưng chắc là hổng có chiện đó rồi. Tôi bú cành cành, hai giò chị đảo quanh quanh, cái lồn văng vật như đánh võ. Nước miếng tôi, khí dâm chị lều khều ướt mẹp, tuồng như cái lồn được thoa bởi một lớp bơ, mỡ trắng lểu.
Chị rít róng, tắc tắc lưỡi, hít hà, xiết răng và kêu như thoi đưa : anh bú nôn vá làm em muốn rớt lồn ra luôn. Tôi bắt cười muốn chết mà hổng dám lo ra, sợ chị vuột khỏi thì uổng. Tôi hơi trườn tới để hai tay chộp lấy cặp vú. Tôi xào, tôi măn, tôi bóp kềm giữ chị trong vòng tay và bú choc choc vô cái lồn.
Chi la ron rỏn : nứng rùi, lên cơn rùi, nắc đi, đừng bú nữa. Tôi lại nghe như chị cho nước thêm nên càng khoắng bú nút rề rề nhiều hơn. Chị quíu, bò nhoài ra, lệt bệt lăn cù cù trên nệm giường. Tôi lôi chị xuống và chị cố đẩy lên, làm như cả hai lần xần dính chung trong cái rọ.
Đến khi mình chị đổ ầm xuống thì tôi biết chị bể tan tành. Tôi rỉ rả hun và liếm nhè nhẹ để chị hồi sức lại. Chỉ nghe chị lào khào kêu : đụ em đi, em năn nỉ anh, em cứng hết lồn rồi, đừng phá em nữa. Tôi thấy thương nên bẹt hẳn hai giò ra, nhấn cu vô nắc tăm tắp.
Chị đang đuối sức mà bỗng đâu mạnh tàng trời. Chị phốc ngay dậy, đu lấy cần cổ tôi, giúi giụi huých đâm tía lia. Chị vừa giập vừa hét : mịa nó, nứng chi nứng lạ, cho mày chết tía mày đi, đừng tào lao õng ẹo nữa.
Tôi biết chị mắng mỏ cái sẹo thịt của chị nên chẳng mảy may động lòng. Trái lại tôi còn gồng người lên bợ lấy hai bên hông chị mà chém te tua. Chị lồng lên như ngựa đua, cố tranh với tôi coi ai hơn ai thua.
Tôi nắc dồn dập. Chừng thấy chị xuôi xuôi, tôi gạ : má thằng cu bú anh đi cho có trớn, chớ coi bộ nó xìu xìu ển ển, hổng làm em ưng đâu. Chị thăm dò coi tôi nói thiệt hay chơi, tôi phải lảng nghĩ chuyện khác, con cu lừ đừ, chị mới tin vội rút lồn ra cằn nhằn : kiểu gì kỳ cục dzị, khi không rùi teo ngang.
Chị lom lom dòm con cu tôi thụt vô dịu nhỉu, chị pha trò đưa lồn ra ghẹo : nè mỡ, nè cháo , ráng cứng lên ăn đi cưng. Tôi phát muốn cười mà phải cố nín. Chị nhử miết cũng hổng xong nên càm ràm : mẹ họ, chơi mà còn làm eo bắt bú mới cứng.
Chị gạt mớ tóc xổ sang hai bên mang tai rồi cúi xuống ngậm con cu tôi. Chị bặp bặp như người mút tẩu. Tôi nhộn nhạo cương từ từ, con cu lớn dần, miệng chị phồng ra một cục. Tôi giữ lấy đầu tóc chị, lắc bên này lắc bên kia, y tuồng người ta xỉa răng.
Có lúc tôi thấy má chị bị đội lên và tôi mường tượng cái đầu nấm của tôi đang chọt chẹt ở đó. Chị bú quen dần thì trầm trồ : ờ coi bộ cũng hay hay đó chớ, hèn chi bà nào bú một lần cũng ưa bú nữa.
Tôi khuyến khích thêm : em chịu khó bú đi, sẽ còn nghiệm ra nhiều sự hay. Nói rồi, tối kềm đầu chị lại và uỳnh uỵch nắc sâu vô họng. Chị trợn trừng muốn ọe, tôi giữ cho chi ngập con cu đến ngáp ngáp mới buông lỏng ra.
Chị thở ào ào, suốt dọc theo khúc gân nhầy nhụa nước dính láp nháp. Chị kêu nho nhỏ : ớn vá, ớn vá. Nhưng lại hỏi dò : anh định bắt tui bú nữa hay thôi. Tôi lập lờ nói nước đôi : tùy em, bú nữa thì nó càng cương, nắc em đã hơn, còn hông thì tạm bợ chơi em cũng được.
Chẳng cần chờ tôi có ý kiến thêm, chị tự nhủ : chơi lỡ chơi lun, để anh tiếc rùi chơi hổng ra sao hết. Tôi mừng ể, chị lom khom đẩy cái dùi cui vô miệng, ngậm kín lại và dùng tay thụt thụt. Tôi xốn quá ể, chị nhìn thấy hai hòn dái tôi đớp đớp thì vội bợ hai tay vô vò phụ và đẩy chúng lên.
Chị mút mát, ghé miệng sang một bên tuốt như tuốt mía và hai tay vò hòn dái làm tôi nổi cơn cực độ. Tôi phải cúi xuống mò lấy hai vú chị bóp theo và rên i ỉ. Chị ngước lên nhìn tôi, tôi hun lên trán chị cám ơn từng lúc.
Chị bú dẻo giỏi, tôi nhờn nhợn, lình xình. Đến khi cơn dâng tràn bờ, tôi nhấc chị lên, vội vội vàng vàng lắp lồn vô, tôi để chị ngồi trên bụng và la inh lên : tôi dành quyền cho bà nắc đó, bà làm sao coi cho được thì làm.
Chị hơi ngửa người ra, hai chưn lấy đà, đu nắc triền miên. Tôi nằm dưới thong dong nhận cú nắc của chị. Nhìn cặp vú chị tung tăng, tôi vói tay túm chúng lại và bóp xiết gây cho chị cảm giác hăng để chị nắc cho sướng.
Chị như mê vào cơn đua, băng rào, vượt lũy, nhảy phom phom qua chướng ngại vật, có lúc đổ vật xuông ngực tôi kêu ông ổng : mẹ nó, lồn muốn tưa hít trun, nhưng mà sướng. Chị ôm tôi xiết chặt, hun thưởng rần rần rồi lại quính quáng nắc nữa.