Gái Một Con - Chương 30
Chị ngồi chồm chỗm trên bụng tôi, lúc đầu còn dựng hai chân cao như kiểu đi tè, sau thì xêp hai gối lại nằm mọp, trông tựa con cóc bám trên hòn đá. Theo dõi chị cày xới, xốc ủi, cào bừa, vùi sâu cái lồn nhún lấy con cu tôi, bất giác tôi thầm nể tài chị. Chị nhún tới nhún lui, vững vàng không sợ ngã, có lúc ríu rít vồ lấy tôi mà nắc tung bê cả lên. Hai tay chị bíu lấy vai tôi, đu sấp người mà giập liên chi hồ điệp, sùi cả bọt mép ra. Tôi nổi cơn hứng nên xiết chặt lưng chị, hun bò lê bò càng vô miệng, nút lưỡi cho chị tăng thêm phầm cảm khoái.
Chị kêu như bị hiếp, quậy táo tợn mới nể, tôi nín cười không được nên chúm chím cái miệng. Chị đang trợn mày trợn mắt húc như trâu điên, cũng phải nhong nhóng kêu lên : ông này thật dzị, xúi người ta cưỡi ắc ê lại còn cười nhạo báng. Tôi vội đính chính : hổng phải đâu, tại thấy em đua nước kiệu, nhảy rào, lướt bụi nên anh khen. Em chơi giỏi đa, vậy mà cái lão bên ấy chẳng biết tài vợ, thả đi gặm cỏ đồng người mới uổng.
Chị đấm tôi thùi thụi : cho chừa tật nói hành nói hẹ, nói xéo nói xiên. Tay thì đập mà người cứ lết, cái lồn kêu toàm hoạp, khiến tôi cũng xính vính. Tôi ôm xiết lấy lưng chị, nẩy người lên, lụp chụp hai tay hết banh hai mông đít chị, lại thở dồn dập mà đục chị tàn nhẫn. Chị giống con giun, con bọ nhầy nhợt trên người tôi, trợn cả mặt mũi lên mà phụ tiếp tay đẽo. Tôi lắc chị ùm ùm, chị xà nẹo đeo theo như đôi sam dính cứng.
Một lát chị kêu : mệt rồi, hết sức nắc được nữa. Tôi bàn giao quyền làm chồng lại cho ông, chơi kiểu này mãi chắc xụm sống lưng mất. Tôi đâu chịu nghe, cứ xiết lấy chị, xoa hết mông, đến bẹo ngang hông, có lần còn tẩn mẩn chọc vào khe đít, cà cà cái lỗ răn rúm, hoặc rỉa rỉa ở vùng lồn, làm chị bật bật vì nhột. Chị ngẩng cao ngực lên lại đỏ sầm ngay xuống, than nheo nhéo : ông chọt tức rực, đang nứng thấy mẹ ông còn lùa phùa chọc giận thêm cái lỗ nữa.
Tôi bê chị như bê con nhái, lấy tấn gót chưn mà tống từng loạt đại pháo lên. Người chị chao chao, ọp ẹp tựa xe qua ổ gà, ổ qué, nhíp nhót gì quằn hết trọi. Tôi kéo vít bờ vai chị lôi sập xuống, nhấn con cu đâm sâu vô lồn. Chị á á mà dang nạnh cửa mình ra. Tôi đâu dè các bà/các mợ nhõng nhẽo tài tình tới dzị, hèn chi cha nào chơi xong cũng bải hoải, rã rời. Tôi trầm trồ nắc chị chẻ hoe, đến khi chị kẹp cứng hai giò, rặn è è, tôi biết chị đang ra vì khắp con cu tôi bỗng ấm, còn bị vắt từng lon, từng lọn.
Chị ì ạch, chỉ kêu được một điệu : đú họ, càng đụ càng nứng cực độ. Và không dưng chị khen tôi : cha ăn cái đéo gì mà nắc người ta lòi hột le ra đó. Tôi cười vì lối nói hổng có trật tự, luật pháp của chị. Tuy nhiên tôi cũng diễu cho vui : ăn lồn chớ còn ăn gì nữa, khéo lo, tui đéo cho bà hổng còn nhỏn nhoẻn được mới ngán. Chị hới nhợn, song cái nứng đang ào ạt kéo tới nên chị nói cho qua : sợ ông hổng có sức, chớ còn đéo được thì cứ đéo thử coi.
Tôi chẳng thèm đôi co với chị mà lòn hai tay bợ lấy phần mông, háng chị lên và dọng ầm ầm xuống con cu đang dẻo. Chị nhá lửa, người rơi uỳnh uỳnh như bị đóng cừ, hai mắt ngỡ ngàng, hai cánh tay đè lấy vai tôi, xóc tưng tưng trên bụng. Tôi nhìn cặp vú chị vung tíu tít nên hững chí tóm lấy chúng mà bóp, lăn, xe, và nhón thành lọn, làm chị quẫy còn hơn cá cắn câu. Chị nẩy tựa ngựa bị vấp, cũng may cây cọc còn dính chặt ở lồn chị, chớ không chắc chị đã bị văng ra khỏi yên.
Chị trợn trừng nhìn tôi : nói giỡn chút mà làm hung. Ông nắc kiểu này, tui cam đoan mẹ nào lỡ đưa lồn khều dụ ông, chắc mẹ đó tới số vá. Tôi vừa nắc vừa đẩy nhẹ bờ vai chi xê ra nên cái lồn càng mút chặt chịa lấy con cu, tôi ra sức vừa đâm, vừa xoáy, vừa vặn, vừa cào. Chị mờ cả người, tung tăng mặc tình cho tôi đụ. Tôi nắc xoạch xoạch thì nhấn vai chị xuống ngồi nghỉ. Chờ cơn mệt nguôi nguôi, tôi cố lấy sức nâng chị lên và chuyển thế đặt chị nằm xuống dưới.
Chị lệt bệt như chó mắc lẹo, tôi cầm cổ chưn chị bẻ xoạc ra và giập chết thôi. Chị bèo nhèo nơi nệm giường, tôi đây chị đùn lên cao, lại lôi phần đít chị xuống và hết đụ nằm, lại lom khom đứng lên nắc, còn bẻ cả hai giò mà cưa cho chị hết chọc quê. Tưởng chị sẽ cằn nhằn, dè đâu bả khoái cái lồn tổ nên dẻo nhẹo theo đà của tôi mà đón những cú đâm ớn ợ. Tôi đụ chị phải nói càng lúc càng dai, con cu xà quầy xà quầy mà hổng bắn tinh ra nổi.
Ngó cui cui mà nó như đòn cao su, chơi hoài chẳng mòn, đụ riết chẳng mềm. Chị quăn queo giống ổ máy nhận cây láp to đùng vô ra ở cái húm nhơn nhớt mỡ. Tôi đụ chị xển xển, rồi trong khi đang tạm đình chiến, tôi tẩn mẩn hỏi chơi : sao bữa nay bà chu đáo vá dzị, tới mà còn đem theo cái áo ngắn. Chị rành rọt cắt nghĩa : tại ông bặm trợn vá, tui phải đề phòng. Ông thấy tui như hùm thấy mễn, như rắn thấy gà, như diều thấy thịt, ông chụp, ông lôi, áo quần bèo nhèo hết. Quần còn dấu được chỗ nhăn chớ áo dài lù lù ra đó, tui phải chuẩn bị để lão khỏi nghi.
Thì ra mấy bà phản bội chồng tính xa thiệt. Tôi cà tửng chọc chị : thì cứ để như dzị có sao, hễ lão hỏi thì nói ai biểu có dzú, lão hổng bóp, ra đường bị thiên hạ bóp mới nhàu. Chị khẻ khẻ vô miệng tôi : ăn mắm ăn muối rùi nói bậy. Thử ông có con dzợ lẽo lự nói dzị, ông có đẽo gãy mỏ nó hun. Tôi hí hí cười õng ẹo.
Ăn mãi cũng no, đụ mãi cũng oải, nên tôi ướm hỏi chị : sao mình ngưng được chưa, hay còn muốn nắc tiếp. Chị lượn lờ nói xuối theo : chủ động là phía mấy anh, chớ còn em sao cũng được. Tôi biết rành mấy bà muốn sơi mà đổ lỗi cho người, nhưng hơi đâu chấp nê mấy mụ, nên tôi sửa sang lại thế nằm của chị và lôi xển hai giò chị lên, tấn vô hai bên đùi mà dọng đùng đùng. Chị xệch xạc chẳng khác nào con bọ hung xủi đất xủi cát, tôi nắc điên dại và chị bật rầm rầm không ngơi nghỉ.
Tôi muốn vò măn cặp vú nhưng vì đứng cao khó chúi xuống nên đành giập mà ngóng nhìn, tức rực lên thôi. Tôi hăng đà nên đâm dữ, có luc lật nghiêng người chị sang một bên mà nắc náo lên. Chi băng xiên băng nai, lặc lè giống lọn giò, lọn chả, hai tay chống lên giường chịu trận. Tôi vừa nắc vừa hét, bẻ xoạc giò chị, còn nhún đẩy mạnh lên cao, chị lào xào chịu một nước. Tôi nắc chán chê, mê mải, nắc tới nhợn cổ, lòi dom, chị thì khìa khìa như con chão chuộc.
Tôi hét làm chị lúng túng, chị biết tôi cố đâm vùi, đâm vập để khí bắn phọt ra, nên chị ngoan ngoãn để tôi điều khiển như ý muốn. Tôi bưng hai giò chị như hai cái càng mà hích chị méo xệch cả người. Tôi tăng mau dần những cú nắc, và sau cùng thì hối hả như chưa bao giờ hối hả đến thế. Chị gồng cứng người và tôi chúi gập để bợ chặt hông chị mà cứa bạo liệt. Tôi hốt hoảng kêu lên, kêu lên nưa, kêu lên mãi, tim đập mạnh, máu chạy rần rần, đầu con cu hung hăng và tôi bể, bể thật sự.
Tôi có cảm tưởng cái vòi văng tóe loe, không cách gì bịt giữ, còn chị thì bưng cao lồn lên mà nuốt ực ực mới dễ thương làm sao. Chị giúp tôi uốn vặn lồn nên còn bao nhiêu của chìm của nổi tôi phun ra hết. Lúc này tôi như người thua bạc cay cú, còn bao nhiêu trong túi đặt xển ra may rủi. Chị cũng lịm đi, nho nhoe như con đỉa ăn đầy chất vôi giờ nằm chết rí, hổng ngo ngoe nổi cái mình. Tôi buông nhẹ người chị xuống và loạng choạng muốn đổ nhào.
Chị tội nghiệp nên khuyên bảo : cố sức chi cho khổ. Nằm xuống nghỉ đi. Chị vỗ vào bụng nhử tôi : đặt đầu nằm lên đây, em xoa cho mau lui cơn nhừ tử. Tôi khào khào mà cũng nghe theo. Tôi nghe chị thở thót bụng lên xuống nên âu yếm hỏi dò : anh nằm vầy em mệt sao. Chị có vẻ xót thương nên nói mạnh : hổng sao đâu anh, đàn bà chúng em là cái hũ, đâu mệt bằng mấy anh, cứ nằm đi, khỏi lo cho em.
Chao ôi ! sao trên đời có những ” người dưng khác họ mà quan tâm đến nhau đến thế “. Tôi cảm động vô vàn nên giụi mặt vào hít da bụng chị. Chị cồn cào nhưng tay vẫn không ngớt xoa xoa mớ tóc tôi. Tôi hít sâu và mắt lim dim, chị lại nhắc : anh muốn ngủ, cứ nhắm mắt một lúc, để em săn sóc cho. Tôi lẳng lặng ru hồn lan man, nhưng sao mà ngủ cho được. Tôi vòng cánh tay lên phía đầu rồi mò mò tìm cái vú chị mà xoa. Chị nín thinh cho tôi măn vọc.
Tôi xòe rộng bên trong bàn tay xoa đều khắp bầu vú. Quầng, núm lật xật dưới da tay tôi. Thấy cái đầu núm trật trầy cương, tôi kẹp hai ngón tay lôi nhón và nhún nhún. Cái vẻ mềm êm làm tôi thư giãn, tôi vô tình cà để nó mau vón lại nổi u lên. Chị tắc tắc cái miệng nhiều lần rồi đĩnh đạc hỏi : vú cũng là miếng da chớ có gì đâu mà mấy anh hám dữ. Đã nắc lòi phèo ra, mửa bạo mửa khan mà còn mò mò đụng chạm.
Tôi vẫn xoa nắn cái vú chị mà lí nhí đáp lời : em hổng hiểu đâu. Tại sao người ta chỉ hun sơ sịa hay rờ mau mắn giò cẳng hay tay chưn, mặt mũi, còn cái dzú, cái lồn thì người ta cứ hun hít miết thui. Điều này chỉ có đàn ông, đàn ang tụi anh mới thấu rõ. Anh nói thì em hổng tin, nhưng chỉ những chỗ đó mới có cái mùi đặc biệt đàn bà. Chị cố bẹo cái vú lên hít hít, nói nhởn nhơ : em hửi nè, có thấy mùi gì đâu, mà sao mấy anh phái.
Tôi lại phải chậm rãi giải thích : hứ, nói trớt quớt như bà thì nói làm chi. Tui hỏi bà, tại sao con đực nào trước khi leo phối giống cũng đeo hửi nơi cái hoa của con cái. Phải chăng vì ở đó tich tụ mọi mùi thơm đặc biệt của phái nữ. Bà biểu tui kể rõ cái mùi nó ra sao thì tui thua, nhưng chung chung là nó vừa thơm, vừa béo, vừa ngọt, vừa bùi, vừa hăng, vừa dịu, vừa ngây, vừa…. Tôi tịt luôn, chị bật cười ngả nghiêng : xạo xạo, cha nội xạo có căn. Chi mà một chút xíu lồn mí dzú lại nhiều thứ mùi tới dzị. Cha mại hơi dụ dỗ con gái/đàn bà chớ mùi tùm lum có nước người đời đem tụi tui làm nước hoa bán đất như tôm tươi.
Tôi gân cổ cãi : thiệt mà, hổng tin bà dzìa hỏi lão coi. Chị cười lên sằng sặc : nữa, biểu tui hỏi ai hổng biểu, nhè lão già ó đâm đó mà biểu tui đi hỏi thì có nước lúa luôn. Bao lần tui nói dzí anh rùi, chả hổng biết gì hít trun, đụ là đụ, còn lồn dzợ tròn méo ra sao, chả cũng hổng hề để mắt tới, nói chi là hít hửi. Tôi chuế, thua đậm thiêt, nên nói ngang như cua : nói chiện mí bà, mệt tổ mẹ. Thứ gì lão cũng hổng bít, thì đường đường một đáng trượng phu làm chó gì.
Chị nghe có vẻ thấm nên nói nhại vô : ừa hén ! ừa hén !