Gái Loạn Cali - Chương 10
Đồng hồ reo ba giờ. Bà Nguyện thức giấc, ra ăn qua loa các thứ, rồi vào tắm. Xong xuôi khoảng 3 giờ 45 thì ông Đoàn bước về. Mặt ông hớn hở, tay chân lăng xăng có vẻ như đang vui vì sắp được xem ciné sống ngay phòng mình, mà nữ diễn viên chính là bà vợ đẹp tuyệt trần.
– Anh bỏ khách. Hẹn lại ngày mai. Sao dạo này các bà đến vá lồn nhiều không tả nổi. Họ than các ông chồng về Việt Nam cưới vợ bé, nhỏ khoảng 18, 20. Có bà cả năm nay không gần chồng một lần.
– Thế thì họ còn thua em! Em cả mười năm lận!
– Thôi mà! Anh xin em! Tha anh một lần. Anh đã biết mĩnh lỗi, bù lại, anh cho em tự do.
– Sắp đến giờ rồi. Anh vào nấp ở tủ áo quần kia. Cứ việc hé cửa mà nhìn. Không ai để ý đâu. Em đã dọn sẵn chỗ cho anh ngồi đở mỏi chân. Vì chiều nay, nếu kép nhí này hay, có thể em sẽ đụ tới tối. Chim mới sổ lồng mà. Phải đụ trả thù chớ!
– Cám ơn em đã lo chu đáo cho anh.
Ông Đoàn vừa vào tủ ngồi thì tiếng gõ cửa vang lên. Bà Nguyện choàng cái áo Kimomo lông, màu tím than, bước tới mở cửa. Bà Hài dẫn một kép nhí khoảng 17, mặt mũi đẹp trai hơn cả Tuấn và Quang bước vào. Vừa trông thấy, bà Nguyện đã thấy vừa lòng. Bà Hải khen:
– Khiếp, phòng ngủ của em rộng và đẹp quá nhỉ? Em cũng thế. Thức suốt đêm hôm qua mà bây giờ vẫn đẹp và tươi như hoa mới nở. Nước hoa lạoi nào mà thơm ngát trời vậy? Để chị giới thiệu: đây là bé Vinh, con của một bà bạn. Còn đây là chị Nguyện người rất đẹp và nổi tiếng chịu chơi. Bắt tay đi!
Bà Nguyện bắt tay Vinh hơi lâu và hỏi:
– Nhà Vinh gần đây không?
– Em ở Los Angeles. Đang muốn tìm một bà chị để… thương, để yêu, thì chị Hải đây giới thiệu em cho chị. Rất hân hạnh được gặp chị. Chị đẹp như tài tử Hồng Kông vậy. Chắc chị chưa có con?
– Có rồi, con trai chị lớn hơn em.
– Nhưng mà tình yêu đâu phân tuổi tác. Bà Hải nói:
– Mời chị Hải với em ngồi chơi.
– Thôi, bổn phận của tôi tới đây là chấm dứt. Xin kiếj hai người. Vinh tự nhiên nhen, chị về. Bye!
Bà Hải nháy mắt với Nguyện một cáci rồi biến dạng.
Nguyện cầm tay cậu bé, dắt đến ngồi ở giường và hỏi:
– Hồi nào giờ Vinh có yêu ai chưa?
– Dạ có. Mà toàn tuổi bé bé không à. Chưa bao giờ hân hạnh được yêu ai lớn tuổi như chị, mà lại đẹp nữa.
– Vinh thấy chị đẹp hả? Đẹp chỗ nào, mặt hay người?
– Dạ, cả hai.
– Em có làm tình với người nào lớn tuổi như chị chưa?
– Em đã bảo em chỉ có bồ tuổi 15, 16 không à. Chưa bao giờ hân hạnh được make love với…người lớn…như chị.
– Mỗi lần make love, em có thể kéo dài được bao lâu?
– Cái đó tùy. Muốn ra lúc nào cũng được. Thường thì em kéo dài tệ lắm là hai tiếng. Nếu muốn, ba tiếng. Mấy con bồ có khi ra năm sáu cái, mà em chưa thấm tháp.
– Em tắm chưa? Chưa thì vào phòng chị mà tắm.
– Dạ rồi, ngay trước khi đến đây. Vì em biết phải hầu chị.
– Tốt, chị cần sạch sẽ. Sạch mới tình tứ…mới khoái.
Bà Nguyện vói tay lấy họ nước hoa đàn ông, xức cho Vinh. Bà thoa lên tóc, lên cổ, rồi thò luôn vào ngực, thoa cho Vinh. Thằng bé lấy làm hãnhd iện được giai nhân săn sóc. Nó chụp bàn tay Nguyện hôn thật lâu, rồi ngắm từng ngón tay thiên thần, búp măng.
Nguyện kéo Vinh ngồi sát lại và hướng mặt vào phía tủ áo cho ông Đoàn nhìn rõ. Bà đỡ cằm Vinh lên, và hỏi:
– Em chỉ hôn tay, hay biết cả hôn môi?
Vinh kéo mặt Nguyện, nhìn thật lâu. Trong khi tay Nguyện kéo zipper Vinh, thọc tay vào xức nước hoa cho khúc gân đang cương cứng. Bà vừa xức nước hoa, vừa thăm dò xem khí giới cậu bé bao lớn. Bà có vẻ hài lòng, nên khi rút tay ra khỏi quần Vinh. Nguyện mím cười khoái chí. Hai tay Vinh vẫn ôm cứng mặt Nguyện. Đầu hơi nghiêng, rồi Vinh dính vào môi Nguyện, nhắm mắt, chuyền lưỡi. Hai tay Nguyện ôm ghì cậu bé. Máu dâm Nguyện đang dâng lên. Một số các bà sồn sồn vẫn có khuynh hướng muốn đụ trẻ con, càng trẻ càng tốt.
Vinh nhỏ tuổi hơn con của Nguyện. Điều đó làm nàng khoái lạc ra mặt. Mới hai ngày, Nguyện đã vinh hạnh đụ luôn ba thằng bé. Nguyện tươi tỉnh, bởi vì nàng đã bú cặc Quang, rồi Tuấn, và đã nuốt khí của cả hai hết mấy lần. Hấp tinh đại pháp! Đây là món chơi hợp thời của mấy chị ca sỹ nổi danh: Khánh Hường, Thanh Liêm, Ánh Lan, Băng Dương. V.v… mỗi chị cặp một thằng bé. Lý do để nó có sức mà đụ.
Từ trong tủ áo, ông Đoàn nhìn vợ hôn say đắm thằng nhỏ. Tay bà còn luồn vào quần mà nựng cặc Vinh. Bà gác luôn chân mình lên hai đùi Vinh và từ từ cổi áo cho cậu bé. Xong bà giật sợi giây thắt lưng của chiếc áo Kimono, người bà hở hang phía trước. Vú và lồn phơi ra. Vinh vừa hôn, vừa ngắm cặp vú, lòng sướng như lên mây. Nó không tin bà Nguyện đã có con. Vì hai trái vú bà nở to vừa phải, cương lên, nhọn hoắt, núm vú vẫn còn màu hồng nhạt như hạt lựu. Bụng bà thon, chưa có một nép nhăn. Làn da thì trắng tươi như trứng gà bóc. Nó liếc luôn xuống hạ bộ. Chùm lông lồn màu đen nâu, rậm vừa phải nằm giữa hai bắp vế thần sầu của Nguyện, mà nuôi Nguyện cứ dính cứng và ngất ngây, vì bà chịu cái đẹp trai thư sinh, gần như người mẫu của Vinh. Và bà cũng muốn kéo dài nụ hôn cho ông Đoàn nhìn đã mắt. Hôn đắm đuối Vinh, mà bà Nguyện thỉnh thoảng đảo mắt nhìn ông chồng già đang ngồi ốm o trong tủ. Mặt ông say theo từng cử động dâm dật của vợ và thằng bé. Ông mê đắm theo cái hôn kéo dài cả mấy phút. Từ bé ông chưa từng được quan sát một cảnh tình tự lạ lùng của một chị lớn tuổi với một bé con, chớ đừng nói là vợ ông với Vinh, 17 tuổi. Nó có cái gì lạ lùng, dâm đãng ở cảnh này.
Trông như một chị già đang dụ khị để hiếp một thằng bé. Ngoài này, Nguyện vừa hôn, vừa đè bé Vinh nằm ngửa ra, rồi chính tay Nguyện cổi áo, tuột quần cho Vinh. Vinh trần truồng, dương con cặc chổng lên trời. Nguyện vẫn tiếp tục nút lưỡi Vinh và bàn tay trái vuốt ve, nựng nịu khúc gân trắng hồng, láng lẫy của cậu bé. Tay Vinh đưa lên sờ soạng cặp vú đẹp mỹ miều của Nguyện. Lửa tình dâng lên. Bà Nguyện gở môi Vinh, rồi đứng thẳng, từ từ banh hai vạt áo kimono, phơi một lần nữa toàn bộ “gia tài của mẹ” ra cho Vinh ngộp.
Chịu không nổi, một tay Vinh cầm cặc bóp bóp, và nói:
– Chị Nguyện ơi! Bao nhiêu đó đủ rồi. Làm cái gì khác mau lên, em thèm quá, chịu hết nổi chị ơi!
Bà Nguyện cử động vài bước ngắn, hai tay vẫn cầm hai vạt áo màu tím than, có tình beau bệu để kích động cho Vinh phải nhỏ hết nước miếng mà ao ước. Nguyện còn chơi ác, gác một chân lên tủ giường, bàn tay vuốt ve chòm lông lồn cách nhẹ nhàng. Rồi bàn tay đưa lên thoa êm đềm cặp vú. Mắt Nguyện trùng xuống, làm hai hàng mi nặng nề che đôi mắt đã mờ mờ hư ảo.
Vinh bắt đầu xụt cặc và miệng cầu khẩn hết lời:
– Trời ơi! Chị muốn giết thì lấy súng bắn em đi, Nguyện ơi. Chưa có con dé dé nào dâm như chị đâu. Chị không cho, em xụt cho bắn khi ra bây giờ chị xem.
Nguyện cứ tà tà. Đáng ra, Nguyện muốn sà xuống ngoạm concặc cứng ngắc của Vinh mà bú cho đã cái mồm. Nhưng nàng muốn biểu diễn cái máu dâm cho anh chồng bất lực thấy thực lực bên trong của Nguyện là thế. Cái “giếng” đòi hỏi của Nguyện là thế. Nó to lớn bát ngát, không biên cương. Nó như sóng ngầm ngoài biển cả. Như lửa hực hoả diệm sơn. Vậy mà chồng nàng nhắm mắt để con đại bàng chết dần trong lồng sắt.
Ông nhắm mắt lo hốt của bà, mà quên rằng mỗi buổi tối, bên ông, con đại bàng khóc một mình, thê thảm. Mỗi buổi sáng, sau khi ông rời phòng, con đại bàng đã vật vã với gối chăn, đã thủ dâm ngây ngất với con cặc giả cả vài tiếng đồng hồ, miệng kêu tên cả tá nhân tình trong tưởng tượng. Cond đại bàng sắp bệnh hoạn mà chết, vì cảnh làm tình trái thiên nhiên. Ông không biết. Mỗi đầu tháng ông mang về tặng vợ vài hạt kim cương giá trị ba bốn chục ngàn. Tưởng vậy là nhà có hạnh phúc, trong khi từ chân giường, cho đến viên ngói căn nhà bạc triệu của ông đang mục, đang tan thành bột, nát như cám heo, sắp sập toàn bộ thành đống gạch vụn.
Nguyện cho ngón tay rà vào giữa hai mép lồn. Tiếng lách tách của ngón tay chạm với nước lồn vang lên rất trõ. Bà nhìn Vinh đang thèm thuồng thân hình lửa bỏng của bà. Vinh đang ngộp với dáng khiêu dâm đẹp tuyệt trần của bà. Nguyện thích nhìn cậu bé. Nó nhỏ hơn con đầu của Nguyện. Sướng quá! KHúc gân kia lát nữa sẽ vào miệng Nguyện, vào lồn Nguyện. Cái môi xinh hồng của cậu bé rồi sẽ táp vào lồn nguyện mà bú, mà liếm, theo lệnh của Nguyện. Mặt của Vinh đỏ hồn lên. Mặt của Nguyện hực lửa. Hai bên “gườm” nhau như hai tay súng khét tiếng trong phim cao bồi.
Ông Đoàn đang khô môi và nuốt nước miếng từng chập. Sống với người vợ đa tình như thế gần mấy chục năm mà ông chẳng hề hay biết. Bà ướt át như nước hồ thu. Bà tìnht ứ như tiếng thông reo bất tử trong rừng. Thế mà mỗi buổi sáng ông chỉ cúi xuống hôn tạm biệt có một cái rất nhẹtrên má nàng, rồi xách cặp ra đi. Sáng nay, sau khi đụ với Tuấn tơi bởi ở Hyatt Hotel, về nhà, Nguyện đã nói thẳng với chồng một câu lạnh lùng: “Em mệt thật, vì làm tình suốt đêm qua. Mệt nhưng vẫn khoẻ hơn nằm chèo queo ở nhà một mình. Anh nên mừng vì em vẫn còn vác xác về đầy!”
Nguyện vẫn còn vác xác về đây, và ông phải mừng vì ông vẫn may mắn chưa đánh mất toà thiên nhiên đẹp lộng lẫy đang đứng kia. Nguyện đang đút một ngón tay giữa vào hững hờ ở lỗ lồn. Thụt thụt mấy cái rồi đưa lên môi mút. Nàng làm cho Vinh và cả chồng nàng thèm ứa gan lên được. Vinh bỗng gào lên:
– Em lạy chị Nguyện. Đừng ác với em nữa mà!
Làm như không nghe thấy, Nguyện tuột cái áo xuống khỏi hai bờ vai, đưa hai vú tròn trĩnh, thon nhỏ ra, thật mời mọc, khêu gợi Vinh liều mạng, chồm dậy, quỳ xuống, đưa mồm liếm ngay vào lồn Nguyện. Nàng vẫn một chân để trên tủ giường, nên miệng lồn hé ra thấy rõ. Thằng bé húc mặt vào, say sưa bú, táp, ăn, nhai, trong khi trên này, Nguyện đưa mắt liếc tình ông chồng già ngồi đờ mặt trong tủ. Ông đưa một ngón cái lên, ra hiệu ngợi khen Nguyện, số một, đệ nhất giai nhân.
Dù không còn “làm ăn” gì được, ông Đoàn vẫn hãnh diện có người vợ đẹp, trẻ lâu đến như thế, tình tứ, lãng mạn đến như thế. Chiếc áo kimono rơi xuống đất. Toàn bộ tấm thân ngà ngọc của Nguyện phơi ra. “Hình như chị chưa có con?” Vinh đã hỏi thế vì nơi Nguyện chưa thấy mất, chưa thấy suy suyển đi chút nào của tuổi thiếu nữ, ngoại trừ số tuổi 38. Hèn chi mà Quang không khen: “Gần gụi với chị rồi em chán mấy cô choi choi như Tuyết.” Nguyện đang ngửa mặt lên trời mà tận hưởng đường lưỡi tuyệt vời của bé Vinh. Thỉnh thoảng, nàng nhìn xuống và thì thào:
– Đã lắm Vinh ơi. Mười năm rồi chị mới được hưởng nghệ thật bú lồn siêu đẳng này của em. Em ngậm vào hột le nút nhẹ như hồi nãy đi. Đó, đó, mình ơi, đó chồng bé ơi. Chị sẽ nói chồng chị chấp nhận cho em làm chồng bé của chị nhen? Em nghe không hả người yêu?
Vừa nói, Nguyện vừa liếc nhẹ ông Đoàn. Từ trong tủ, ông cười tươi rói và gật đầu hai lần. Nguyện bặm môi, vì quả tình nàng đang sướng ngất thật. Có lẽ tại cái thế Nguyện đứng chàng hãng, phơi lồn ra thế này. Nên lưỡi Vinh dễ dàng phục vụ hơn chăng? Hai tay Nguyện nân hai trái vú lên bóp nhè nhẹ. Rồi các ngón tay x exe hai đầu vú.
– Chết con trời ơi! Thằng bé làm lồn con tê tái hết rồi…
Vinh nghe đã lỗ tai quá. Nó biết lưỡi và môi nó đã làm có hiệu quả, vì hai tay nó, nghe rõ mông đít Nguyện rung theo, chuyển động theo từng động tác bu 1liếm của nó. Vinh bú không mệt mỏi vì bị bà chị khích dâm gần nửa tiếng. Vinh bú để “trả thù”. Bú để đã ước mơ được người yêu một bà chị lớn tuổi hơn Vinh, vì lồn còn màu hồng, hai mép chưa đen, cái lỗ lồn còn nhỏ xíu, sâu hoắm…
Thình lình, Vinh đứng dậy, cầm cặc đút nhẹ vào lồn Nguyện. Nguyện vẫn giữ thế đứng đó mà đụ.
– Chị ơi, em chưa từng si mê ai như chị. Phải cho em đụ một cái thật lâu với chị, chớ không, em chết. Nút lưỡi em đi. Cứ đứng như vậy mới dâm, chị Nguyện ơi! Ôm em thật chặt để em nắc cho chị sướng. Đó, sướng không chị? Đã con cặc quá đi thôi, ối, má ơi, má ơi.
Lại một oắc con nữa gọi Nguyện bằng má. Lạ lùng thật! Có sự sắp đặt oái ăm nào của tạo hoá không? Có đấng vô hình nào muốn xô đẩy Nguyện vào đường loạn luân không? Nếu không, tại sao chỉ trong vòng có hai ngày, tất cả ba cậu bé, khi đụ sướng quá với Nguyện, đã đồng loạt gọi nàng là “Má”?