Em tôi, tình tôi 2 - Chương 8
CHAP 8
Tôi nhắn cho chị xong nằm đợi 1 lúc mà chẳng thấy chị trả lời. Nhắn tin đúng là cứ như đánh tennis. Đánh qua, đánh lại. Thằng này đánh sang 1 phát, thằng kia quật lại 1 phát. Cho đến khi có 1 thằng đỡ trượt. Cơ mà nó khác Tennis ở chỗ cái thằng đánh đi mới là thằng thấp thỏm lo thằng kia không đánh trả về. Giờ tôi đánh bóng sang cho chị rồi, trượt rồi sao? Tôi nên đợi chị đánh lại hay bồi thêm quả nữa? Đàn ông là loại hay nóng lòng. Tôi cũng vậy nên tôi hì hục viết thêm 1 tin nhắn. Tin nhắn của tôi đại ý nói rằng tôi xin lỗi và chị không cần nói ra điều bí mật, chuyện này sẽ chìm đi và tôi sẽ không lặp lại nữa. Cơ mà đang viết thì tôi nhận được tin nhắn từ chị.
[CHỊ:] Chị không biết nên nói thế nào.
Không biết nên nói thế nào? Không biết nên nói thế nào? Thế rõ ràng là chị có muốn nói ra mà. Chỉ cần tác động thêm 1 chút là chị sẽ sổ hết ruột gan ra cả thôi. Tự nhiên tôi thấy phục tôi quá xá. Tôi xóa sạch những gì đang viết, thay bằng 1 tin nhắn khác:
[TÔI:] Em ko ép. Nhưng chính chị là người đã đưa ra luật Vạn vật công bằng.
Cái định luật này chị tôi nghĩ ra hồi còn bé giữa chị và tôi. Định luật này là cứ chị 1 phát thì em phải 1 phát. Bất cứ cái gì. Từ đồ ăn cho đến phân chia thời gian xem TV hay làm việc nhà. Cả khi chí chóe nhau thì cũng mỗi đứa 1 phát, có đi, có trả. Giờ tôi áp dụng luật của chính chị vào việc này thì chị chẳng thế chối được nữa rồi.
[CHỊ:] Để chị nghĩ đã.
[TÔI:] Ok. Cho chị 5p.
Tôi nằm đợi 1 lúc, chị không nhắn lại. Tôi cảm thấy mình tệ khi ép chị. Dù gì đó cũng là bí mật của chị. Tôi cũng có những bí mật riêng đâu thể để ai biết được. Tai nạn lần này dù gì cũng do tôi gây ra, đâu phải lỗi của chị. Gì thì gì. Là 1 thằng đàn ông. Vừa nhắn vừa nghĩ tinh linh làm cặc của tôi giờ đang trong tư thế lâm trận, chổng ngược lên trời. Tôi tuột quần ra cho thoải mái, tay nắm cặc vuốt ve, tôi lại vào lauxanh.us đọc nốt câu chuyện hôm trước, tiện thể check mấy box show ảnh cho thêm cảm hứng. Khoảng 10 phút sau, tôi nhận được 1 tin nhắn rõ dài từ chị.
[CHỊ:] Nhóc ah. Chuyện này chỉ có chị và nhóc biết thôi đấy. Tất cả mọi tin nhắn cũng đều phải xóa sạch. Nếu bố mẹ hay bất cứ ai khác biết, chị không dám nghĩ về hậu quả nữa. Chị không thể tin là việc này lại xảy ra. Nhưng nó đang xảy ra rồi. Thứ nhất, chị xin lỗi nhóc vì hôm nay chị đã nói dối. Tại chị rất muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đêm qua. Sáng nay chị bảo chị để đồ trong giỏ của nhóc vì giỏ của chị đã đầy. Chị nói dối đấy. Nó không đầy. Chị muốn nhóc tìm thấy quần của chị trong đó. Chị xin lỗi nếu nhóc thấy thế là không ổn … Nhưng chị không chắc nhóc muốn thế nào về chuyện đêm qua nhóc nói. Nếu điều đó chỉ là do chị tưởng tượng hoặc thật sự nhóc muốn chuyện đó chị. Nhóc không phải là người duy nhất nghĩ về chuyện đó. Chị xin lỗi về cái quần. Chị hi vọng nhóc cũng không nghĩ xấu về chị.
Tôi đang đọc cái gì thế này. Đầu óc tôi như nổ tung ra. Tôi không biết phải diễn tả cảm xúc của mình trong lúc này thế nào nữa. Tim tôi đập loạn xạ, 200 nhịp mỗi phút. Tay tôi run bắn lên. Trước đây đó chỉ là mộng mơ vớ vẩn. Giờ nó đã trở thành sự thật rồi. Chị cũng muốn chuyện đó với tôi. Chị cũng muốn loạn luân với tôi. Bạn đã bao giờ nứng đến mức quên rằng mình có 1 con cặc cứng ngắt phía dưới chưa? Tôi nứng và sướng điên đến mức chả bận tâm đến việc vuốt ve nó nữa. Tôi đang ra, không phải tôi xuất tinh, mà là tôi đang hưởng 1 cơn cực khoái đến kinh khủng trong tinh thần.
[TÔI:] Ok. Để em nói. Thứ nhất là. OMG. HOLY SHIT. HOLY FUCKING SHIT. Em điên mất. Em đang mơ hay thật đây? Em nghĩ mình cần nói chuyện nghiêm túc. Thứ hai nữa là. Chị không cần xin lỗi em về cái quần. Nói chị đừng giận nhé. Em đã kiểm tra giỏ đồ của chị ban sáng và em đã biết chị nói dối. Em chỉ muốn biết tại sao chị làm thế? Chị thật sự muốn gì?
[CHỊ:] Uh. Thật sự mình cần nói chuyện. Ban nãy bố mẹ nói tối Thứ Năm sẽ đi ăn tân gia một người bạn. Chắc sẽ không về trước 10h đâu. Mình sẽ có đủ thời gian nói chuyện. Xong việc chị sẽ về ngay. Khoảng 6h. Nhóc có bận gì không? Và còn 1 điều nữa, nhóc không phải là người duy nhất đang thấy điên lên đâu.
Chị gọi tôi là “nhóc” từ tin nhắn trước, và giờ cũng vậy. Chị không xưng là chị với mày nữa. Điều đó nghĩa là đối với chị, quan hệ của tôi và chị khác rồi. Ko còn chỉ là chị gái và em trai nữa. Và còn 1 điều quan trọng khác. Chị đang muốn chúng tôi có thời gian riêng tư với nhau. Sao lại phải đợi đến tận Thứ Năm nhỉ? Tôi đang muốn vật lấy chị hơn lúc nào hết.
[TÔI:] Không cần phải đến Thứ Năm đâu. Chị em mình có thể tìm 1 nơi nào đó.
[CHỊ:] Không được. Chỉ có chị và nhóc biết thôi. Không đâu an toàn bằng ở nhà cả.
Tôi hơi thất vọng 1 chút. Nhưng chị nói cũng đúng. Nếu có ai thấy tôi và chị vào nhà nghỉ thì sao? Tôi có thể vào đó với hàng nghìn đàn bà, và chị cũng có thể vào đó với hàng nghìn thằng đàn ông. Với suy nghĩ của chúng tôi, thậm chí bố mẹ chúng tôi, chuyện đó cũng không sao cả. Nhưng nếu tôi với chị, đó lại là một chuyện khác. 1 quán cà phê thì sao? Rất hợp lý, nhưng tôi không muốn thế. Điều tôi muốn ngay lúc này là rúc đầu vào vú chị, bóp vú chị, sờ soạng khắp cơ thể chị, tôi muốn đụ chị, NGAY.
[TÔI:] Được, vậy em sẽ về lúc 5h30. Đầu em đang muốn nổ ra đây. Chị chưa trả lời em. Chị để xi líp vào đó là để làm gì?
HẾT CHAP 8