Em tôi, tình tôi 2 - Chương 6
CHAP 6
Sau giờ làm tôi lượn lờ đi nhậu với mấy thằng bạn. Hình bóng chị cứ lởn vởn trong đầu tôi suốt cả ngày, dù cho tôi cố tập trung vào công việc cũng không tránh khỏi việc cứ chốc chốc lại kiểm tra điện thoại xem có tin nhắn của chị không. Chả có gì phản hồi từ sau buổi sáng ngoài vài ba tin nhắn quảng cáo mời gọi mua SIM. Tôi nóng lòng vài lần muốn nhắn tin cho chị nhưng viết rồi lại xóa đi không gửi. Nhỡ đâu chị hoàn toàn chẳng có ý niệm gì về chuyện này thì quá bằng mình … hỏng … hỏng hết.
Mấy chầu bia làm cảm xúc của tôi lắng xuống đôi chút. Tôi lượn xe máy lòng vòng 1 chút cho thoáng rồi cũng về đến nhà. Tôi lịch kịch mở cổng, cất xe rồi lững thững đi về phía phòng ăn. Có lẽ cả nhà vừa dùng bữa tối, bố mẹ và chị vẫn ngồi quây quanh bàn ăn nhưng có 1 cái gì đó khác hẳn mọi khi. Bình thường thì trong khi dùng bữa cũng như khi ăn uống xong xuôi, cả nhà tôi sẽ cùng ngồi đó xem TV 1 chút (phòng ăn nhà tôi có 1 chiếc TV để xem trong lúc ăn hay khi nấu nướng) nhưng hôm nay TV không được bật.
Một cơn lạnh chạy dọc sống lưng tôi, con tim yếu ớt như co thắt lại. Không khí rất nặng nề và tất cả khung cảnh dường như xám xịt trước mắt. Bố mẹ tôi đang ngồi một bên bàn, đối diện cửa vào và đối diện trước mặt tôi, mắt lườm lườm nhìn lên phía tôi. Lúc này chị tôi ngồi quay lưng lại phía cửa, đang rì rầm một câu chuyện gì đó với 2 vị phụ huynh.
ÔI ĐỆT. Cả nhà đang ngồi đợi mình về nói chuyện hay sao? Chị đã nói tất cả cho bố mẹ sao? Ôi chết tôi rồi. Tất cả mọi thứ trong đầu tôi bay sạch hết, không còn bất cứ thứ gì để biện minh, chỉ còn chờ giây phút tai họa giáng xuống đầu.
Thêm 1 lần nữa tôi thoát chết. Hóa ra câu chuyện là về 1 người bạn thân của chị sắp làm đám cưới. Chị bạn đó tôi biết vì đã từng qua nhà tôi chơi khá nhiều, có lần chị ấy còn ngủ lại nhà tôi. Bà chị đó cũng ngon phải biết, chấp nhận lấy 1 ông nhà giàu hơn đến gần hai chục tuổi vì bị ông ấy làm cho có bầu. Chả hiểu là bà ấy dính bẫy của lão già hay lại chính là người đặt bẫy. Cơ mà mẹ khỉ. Cái bà chết toi làm tôi suýt chút nữa là đái ra quần rồi.
Tiếp sau chuyện đó cả nhà tôi bàn luận về 1 vài chuyện đưa đẩy khác nữa về đủ mọi loại chủ đề từ chính trị đến kinh tế. Tôi bỗng thấy khát nước, thấy tôi lật đật chạy ra tủ lạnh lấy chai nước uống, chị tiện thể nói với theo nhờ tôi lấy cho một cốc. 1 cốc nước, ko vấn đề gì. Tôi rót thêm 1 cốc, chuyển cho chị.
“Nước này chị!” – tôi đưa cốc lại gần, chị quay lại nhìn thẳng vào tôi, đưa tay nhận lấy cốc nước. Tôi giật mình thấy chị hôm nay nhìn xinh lạ. Tóc cột đuôi gà nghịch ngợm tung tẩy. Áo sơ mi trắng tôn thêm vẻ tinh khiết, mịn màng cho làn da. Chị không trang điểm nhưng trên làn môi lấp lánh một chút son dưỡng, cái làn môi cong cong cười mỉm trong khuôn mặt gọn gàng nhìn yêu chết đi được. Và rồi bên trên đôi mắt lấp lánh, chị nhíu mày hắng giọng “Đưa cốc đây!”.
Rồi tôi chợt nhận ra mình đã đứng như trời trồng trong suốt khoảng thời gian đó, 4 mắt chạm nhau, tôi như trở thành 1 con rối dưới sự điều khiển của một gã nghiệp dư. Mọi hành động và lời nói đều trở nên gượng gạo và ngượng ngùng. Tôi đánh mắt đi thoát khỏi đôi mắt chị, ấn cốc nước vào tay chị, ra điều ta đây không quan tâm nhưng thực sự trong lòng tôi thấy rất bối rối. Tôi cáo mệt rồi chạy lên phòng.
HẾT CHAP 6